Khóe môi lam bào trung niên đoàn trưởng vẽ ra một đường cong.
Tuy hắn biết rằng sự tình không lạc quan như mọi người đang nói, nhưng từ một loạt phân tích vừa rồi, hắn thật sự thấy Hương Ba vương chỉ là một tên không biết ẩn nhẫn, cho nên sự lo lắng về sự uy hiếp của Hương Ba vương trong lòng hắn cũng giảm xuống rất nhiều.
Chỉ là hắn không biết, mấy phút đồng hồ trước đó, tại một căn phòng tầng sáu của tửu lâu cách đó không xa, Hồng Hồ Tử Granero lại có phán đoán hoàn toàn ngược lại.
Đại sảnh tổng bộ Huyết Đao dong binh đang tràn ngập trong không khí vui vẻ.
Ngay tại thời điểm tất cả mọi người đang tràn ngập tin tưởng...
Oanh! ! !
Giống như sao băng từ chín tầng trời rụng xuống, một tiếng nổ đinh tai nhức óc kèm theo chấn động kịch liệt truyền đến, phảng phất như ngày tận thế trong truyền thuyết.
- Chuyện gì vậy?
Lam bào trung niên đứng vọt dậy, sắc mặt vô cùng âm trầm, dẫn theo thành viên trọng yếu chạy tới đệ nhất đại sảnh, đứng trên bặc đá lớn, hướng ra xa xem xét.
Khắc sâu vào mắt mọi người là từng đạo hỏa diễm hừng hực chói mắt.
Hỏa diễm rực rỡ và mỹ lệ, nhuốm hồng cả một góc bầu trời đêm mệnh mông sâu thẳm.
Nhưng trên thềm đá không một người nào có tâm tư thưởng thức bức tranh xinh đẹp kia, bởi vì ngọn lửa đỏ vô tình từ trên trời giáng xuống đó đang cắn nuốt lấy sản nghiệp cùng đại điện của Huyết Đao dong binh đoàn.
- Ha ha ha, trò chơi giết chóc bắt đầu, từ nay trở đi Huyết Đao bị xóa tên.
Một tiếng gầm như sấm xuyên qua tầng tầng ánh lửa chói mắt, từ trong bóng đâm vốn phi thường yên tĩnh truyền đến, làm lỗ tai thành viên Huyết Đao rung lên một trận, màng nhĩ như muốn bị nghiền nát, đau nhức vô cùng.
- Kẻ ngu xuẩn nào dám liều lĩnh tập kích Huyết Đao tổng bộ chúng ta? Mau lăn ra đây!
Lam Bào trung niên bước lên trước một bước, sâu trong ánh mắt hiện lên ngọn lửa phẫn nộ, trên người lóe lên một tầng lam sắc đấu khí ba động, khí tức cực kỳ cường đại, nhìn hỏa diễm đang thiêu đốt bốn phía, giương tay phóng chưởng, mang theo hàn khí lạnh thấu xương áp chế hỏa diễm từ trên trời giáng xuống, khí thế tàn nhẫn, cả người không giận tự uy, đích xác có thể coi là một nhân vật kiêu hùng.
- Lăn cái muội muội ngươi!
Trên bầu trời đêm, một đạo nhân ảnh thoáng hiện. từ xa mà tới, tộc độ rất nhanh, trong tích tắc đã đứng trước pho tượng võ sĩ lớn chống kiếm giữa sảnh.
Dưới chân nhân ảnh kia tựa hồ quanh quẩn một cỗ lực lượng thần kỳ, thềm đá xung quanh bốc lên hỏa diễm đỏ rực, ngọn lửa không nhanh không chậm lan ra, bám lấy chân pho tượng đá võ sỹ, nhanh chóng bao phủ lấy toàn bộ pho tương cao hơn hai mươi thước, mà nam tử đứng gần đó, sau lưng áo choàng mầu máu phấp phới trong gió, mơ hồ thấy được một bộ chiến giáp thần kỳ lấp lóe ánh hào quang phản chiếu từ hỏa diễm dưới chân cùng ma pháp trượng quỷ dị trong tay, như chiến thần đứng sừng sững, vững trãi không gì có thể lay chuyển.
Hắn ở bên trong lệt diễm giống như cùng màn lửa đỏ rục hoàn toàn dung nhập vào một thể.
Làm ngươi ta kinh ngạc chính là, tuy dưới chân hừng hực hỏa diễm thiêu đốt, nhưng trên người hắn không có một chút dấu vết cháy xém nào, bộ tóc đen vì gió thổi mà bay bồng bềnh lẫn vào màu đen của bầu trời đêm.
Làm cho kẻ khác khinh hoảng nhất chính là trên mặt nam tử kia mặt nạ kỳ dị hắc sắc, được chế tác cực kỳ tinh tế, phảng phất như không phải vật sống, khắc họa từng đường nét tinh tế của bộ mặt, trên trán mọc một đôi sừng dài, dữ tợn hướng vào trong hư không, bén nhọn khiến người ta phải kinh hãi run sợ.
- Ngươi là ai?
Cảm giác được mênh mông khủng bố ma pháp lực lượng cùng sát cơ như lợi khí sắc bén lạnh thấu tận xuông trên người đối thủ, trong ánh mắt của lam bào đoàn trưởng Huyết Đao dong binh tràn ngập thần sắc ngưng trọng trước nay chưa từng có, hai thứ trên làm cho lam bào trung niên hiểu được, đây là một đối thủ đáng sợ, một đối thủ không chết không ngừng.
Hưu hưu hưu hưu! !
Đáp lại hắn là hơn mười quả cầu lửa lớn ẩn chứa lực phá hoại kinh người phân ra trái phải phóng đến.
Không cần ngâm xướng chuẩn bị, không có năng lực dị thường dao động, nam tử thần bí chỉ trầm mặc phất nhẹ tay, trong không gian liền ngưng hiện hơn mười hỏa cầu, mang theo khí tức hủy diệt, phóng tới thành viên cao tầng của Huyết Đao trên thềm đá đệ nhất đại sảnh.
- Ngươi... Muốn chết!
Lam bào trung niên giận dữ hét lớn.
Lập tức cả người phát ra lam sắc đấu khí, hắn dương tay đánh ra từng đạo hàn băng khí tức, giữa không gian lao đến hỏa cầu khủng bố.
Phanh phanh phanh phanh! !
Băng hỏa va chạm, nổ tung kéo theo những tiếng đinh tai nhức óc liên tiếp.
Tức thì những đốm hỏa diễm đỏ rực nổ bắn ra xung quanh.
Ma pháp hỏa diễm đáng sợ, mặc dù chỉ có một đốm lửa nho nhỏ rơi trên mặt đất, nháy mắt đã lan ra, bao lấy kiến trúc tổng bộ Huyết Đao dong binh đoàn toàn, toàn bộ nhà cửa, trang trí đều giống như phủ một lớp dầu hỏa, không thể khống chế, trong thời gian ngắn, khắp nơi đều lửa cháy, cả đại điện trở thành một biển lửa, dẫn đến không ít tiếng la hoảng sợ, nhiều thành viên Huyết Đao điên cuồng lao lên dập lửa.
Đây chính là chỗ kinh khủng của ma pháp sư.
Có thể trong đơn đấu, ma pháp sư đối mặt với võ giả cùng cấp bậc sẽ bị áp chế, nhưng về lực phá hoại, tổng sát thương, ma pháp sư hiển nhiên hơn qua võ giả rất nhiều.
Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao ngay từ đầu Tôn Phi chọn hình thức pháp sư.
Ma pháp sư mang mặt nạ đen đúng là Tôn Phi trong hình thức pháp sư. Hắn sử dụng kỹ năng Hỏa diễm chi kính đem thềm đá mỗi chỗ hắn bước qua, hết thảy đều hóa thành đuốc lửa hừng hực cháy, tiếp đến lại dùng Hỏa đạn, biến cả đệ nhất đại điện của tổng bộ Huyết Đao thành ngập tràn trong biển lửa.
Đêm trăng mờ giết người!
Ngày gió to phóng hỏa!
Chỉ có sắc đỏ thuần khiết của lửa mới có thể gột rửa những tội ác của nơi này.
Mới có thể an ủi những người Hương Ba thành cùng toàn bộ những con người vô tội chết dưới tay đám Huyết Đao tàn ác này.
- Nhanh chóng cứu hỏa... Để ta đối phó với hắn!
Huyết Đao đoàn trưởng trong nháy mắt ra quyết định, lập tức mệnh lệnh cho người bên cạnh toàn lực chỉ huy thành viên dong binh dập lửa, mà chính mình thì hóa thành một đạo lưu quang lam sắc, như mũi tên phá không, điên cuồng phóng tới Tôn Phi.
Người còn trong không trung, lam đấu khí quang diễm đã bắn tới.
Hàn khí ngưng kết thành một cự thú khủng bố, phát ra tiếng thét xé không, lao đến, há miệng lớn, muốn nuốt trọn Tôn Phi vào trong.
- Hàn Băng Chi Vẫn!... Sát!
Trung niên đoàn trưởng Huyết Đao đem toàn lực phóng ra, không chút lưu tình sử dụng tất sát kỹ năng.
Hắn biết rõ, nếu không mau chóng giết chết ma pháp sư thần bí đáng sợ trước mắt, càng kéo dài, dù kết quả cuối cùng như thế nào, Huyết Đao dong binh cũng sẽ phải chịu tổn thất không nhỏ, một võ sĩ học đồ cũng rõ ràng, bỏ mặc một ma pháp sư lực lượng cơ hồ tiếp cận lục tinh ở địa bàn mình thoải mái thi triển ma pháp, chẳng khác nào tự sát!
. . .
. . .
- Hả? Người này ... là ai? Sao ta lại không biết dưới trướng Hương Ba Vương còn có một hỏa hệ ma pháp sư đáng sợ như vậy?
Trên một tháp cao tại tổng bộ Huyết Đao dong binh, một thân ảnh tuổi trẻ ngạo nghễ vẫn một mực im lặng theo dõi cuộc chiến, đột nhiên nhíu mày, đôi mắt trong bóng đêm lóe lên tinh quang đáng sợ, khó dấu được vẻ kinh ngạc trong đó.
- Hương Ba Vương, ngươi rổt cục còn cẩt giấu bao nhiêu bí mật?... Nhất định phải thuyết phục nguyên lão gia tộc, nhanh chóng lôi kéo người này, cho dù phải trả giá cực lớn cũng không tiếc.
. . .
- A! Cuối cùng cũng đã xuất thủ, giết người phóng hỏa, ý kiến thật hay!... Phái người đi thăm dò lai lịch của ma pháp sư kia...
Phia bắc tổng bộ Huyết Đao dong binh, trên sân thượng của một tòa lâu, mươi mấy tên giáp sĩ hộ vệ im lặng đứng sau một thanh niên cao gầy.
Đế quốc Quân thần Arshavin cũng dõi ánh mắt quan sát cuộc giết chóc xa xa.
Khí tức lực lượng của hắn vô thanh vô tức như thủy triều chậm rãi khuếch tán, bao trùm lấy lấy cả khu vực, nhưng không thể phát hiện được tung tích Hương Ba Vương, cuối cùng ánh mắt của hắn dừng lại trên ma pháp sư mang mặt nạ ác ma giữa đại sảnh Huyết Đao, rất nhiều suy đoán thoáng qua trong lòng hắn, ma pháp sư thần bí kia là ai, khí tức kia chẳng có điểm nào tương đồng với Hương Ba Vương! Tại Azeroth đại lục, mỗi cường giả đều có khí tức riêng biệt, khó thay đổi được, vậy nên nói cách khác ma pháp sư thần bí kia không thể là Hương Ba Vương.
Vậy thì chỉ có một khả năng.
Người này chính là cao thủ dưới trướng Hương Ba Vương.
Thế nhưng cao thủ của Hương Ba Vương, không ai trong đế đô có thể rõ ràng hơn trưởng công chúa Natasha, vì sao Natasha chưa từng nhắc đến còn có một cao thủ đáng sợ đến vậy?
Arshavin trầm tư nghi hoặc.
Trong lòng hắn xuất hiện một cảm giác không cam lòng, càng lúc lại càng lớn hơn....
. . .
- Ồ! Khí tức này, Đế đô từ khi nào xuất hiện người này? Ma pháp ba động rất lạ!
- Sao? Lão gia hỏa, ngươi cũng không biết? Không phải là tên đệ tử thần thần bí bí của lão sao?
- Không phải!
- Đây là loại ma pháp ba động nào? Tại sao lại kỳ lạ như vậy, thần bí khí tức, cái này,... cái này!...
- Giống như khí tức xuất hiện ở Thần Ma di chỉ!
- Có lẽ nào là thích khách của Spark đế quốc!
- Không có khả năng, theo ta biết được Spark chưa từng xuất hiện cao thủ kỳ lạ như thế!
- Vậy chẳng lẽ là cao thủ mới của đế quốc? Năm tháng chẳng đợi ai, Hương Ba Vương hoành không xuất thế, mấy lão già chúng ta cũng sắp đến lúc phải bỏ đi rồi!
- Dù sao việc đêm nay hai đại hoàng tử cùng các thế lực đã bàn bạc sắp xếp rồi, không cần chúng ta nhúng tay, không cần xen vào!
Từng luồng ba động ma pháp khí tức cường đại, mỗi đạo đều ẩn chứa ý chí, từ tám tòa tháp ma pháp khổng lồ trong St. Petersburg, đồng loạt phóng lên không, lưu chuyển giao hội, những Đại ma pháp sư có thân phận cao nhất Zenit đế quốc hoàn thành một lần trao đổi đơn giản, sau những câu ngắn gọn, những thoáng kinh ngạc, khí tức lại lắng xuống yên tĩnh dị thường.