Quốc Vương Vạn Tuế
Tác Giả: Loạn Thế Cuồng Đao
Quyển 3: Ba năm vô danh, bỗng nhiên nổi tiếng.
Chương 202: Toàn bộ... Giết!
Dịch giả: Nhóm dịch nguoibantot8
Biên dịch: htnt2005
Nguồn: 4vn
Mắt thấy gã xâm phạm đi vào đường cùng rồi mà vẫn hung hăng kiêu ngạo như vậy, mọi người trong Hương Ba Thành đều vô cùng phẫn nộ, Drogba xông ra mắng vào mặt tên thủ lĩnh mặt sẹo:
- Mẹ kiếp, kỵ sị đế quốc kỵ sĩ điện cái chó má gì, nhìn bộ dạng kinh tởm người không ra người quỷ không ra của ngươi xem, khi mẹ ngươi sinh ra ngươi chỉ dùng cái lỗ đ** nặn ra ngươi sao?
Pearce cũng không chịu yếu thế, nhìn thủ lĩnh mặt sẹo bằng một ánh mắt như nhìn thằng điên, tiếp lời mắng nhiếc:
- Đúng vậy, một con quỷ xấu xí ban ngày xuất hiện cũng có thể hù dọa chết người, vô cớ xâm phạm Hương Ba Thành đã là phạm vào tội tày trời, lại dám mạo danh kỵ sĩ đế quốc kỵ sĩ điện, ta phỉ nhổ vào! Sao ngươi không nói ngươi là Yashin đại đế bệ hạ đi?
Miệng lưỡi hai người này quả thực xảo quyệt ác độc có thể giết người.
Bất quá, chính là không biết thì không sợ, tội nhục mạ kỵ sĩ của kỵ sĩ điện dù lớn hay nhỏ, cũng đều có khả năng bị đưa lên dàn thiêu sống. Hai tên đầu gỗ này dám la lối om sòm với kỵ sĩ đế quốc kỵ sĩ điện, xem ra họ cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ từ quốc vương lưu manh kia.
- Muốn chết!
Thủ lĩnh mặt sẹo lửa giận ngút trời, toàn thân run lên, hai cánh tay khẽ rung lên, hai đạo ngân sắc kiếm khí giống như phi hỏa lưu tinh chém ra xé toạc không trung, chia ra tấn công vào yết hầu Drogba và Pearce, định một chiêu chém đứt đầu họ.
Bùm…
Kình khí tràn ra bốn phía, tia chớp ngang trời.
Lampard đang im lặng chợt nhảy ra đánh một quyền, hai đạo chớp điện hình trụ từ cổ tay gào thét đón lấy ngân sắc kiếm khí. Trong tiếng ầm vang, gió lớn giật mạnh, hai bên tán loạn. Những người thực lực yếu một chút đều bị khí mạnh cuốn tới, không tự chủ mà lùi về sau.
Mà đúng lúc này, Brooke đã có chủ ý.
“Hanh cáp Nhị tướng” vừa rồi mắng nhiếc một trận đã tạo cho hắn một suy nghĩ mới.
Brooke bước lên một bước, mọi người trố mắt cứng lưỡi khi hắn giơ một cước đá bay một tên hắc sắc kỵ sĩ trên đất ra xa như đá một viên sỏi, giảo hoạt cười nói:
- Ngươi nói ngươi là kỵ sĩ đế quốc kỵ sĩ điện? Có gì làm bằng chứng? Nếu không đưa ra được thì thật là to gan, lại dám giả mạo kỵ sĩ đế quốc kỵ sĩ điện tôn quý vĩ đại tượng trưng cho chính nghĩa? Mọi người cùng ra tay bắt lấy tên giả mạo đáng chết này.
Đây chính là đổi trắng thay đen, muốn thủ tiêu tang chứng!
- Quá vô sỉ..."
Drogba há miệng thở dài, tự cảm thấy hổ thẹn.
- Đúng vậy, bộ dạng vô sỉ của Gordon rất có phong phạm của ngươi vừa rồi.
Pearce sờ sờ cằm.
- Ngươi….
Thủ lĩnh mặt sẹo run rẩy chỉ ngón tay, không nói được lời nào, hắn sắp bị làm cho phát điên lên.
Bọn dân đen chết tiệt này lại dám làm như vậy.
Hắn có nằm mơ cũng không ngờ rằng, sau khi hắn giơ ra tấm lệnh bài kỵ sĩ điện, đối phương không những không nhanh chóng quỳ xuống cầu xin tha thứ mà vẫn dám vô lại táp ngược lại, nói mình giả mạo. Ngày thường quen thói vênh váo đắc ý quen rồi, làm sao hắn có thể ngờ tới sẽ bị vu cáo hãm hại. Trong lúc nhất thời không biết làm thế nào cho phải, hắn giận tới mức suýt chút nữa cắn vỡ răng.
Thật sự là một đám côn đồ liều mạng!
Nhưng lúc này rõ ràng không phải là lúc tiếp tục đùa giỡn tên kỵ sĩ này.
Bởi toàn bộ cao thủ của Hương Ba Thành đều đã tiến ra vây quanh lại.
Elena ra tay đầu tiên, ngón tay thon dài khẽ kéo dây, từng mũi tên xé không bắn vào các điểm yếu hại của thủ lĩnh mặt sẹo. Trên người Lampard từng luồng điện mang nổ bắn ra, một quyền đánh tới, điện lưu giăng khắp trời không chút lưu tình. Mà Drogba và Pearce thân mặc thánh y chòm sao Kim Ngưu và Sơn Dương cũng chuẩn bị xuất chiêu.
Áp lực bên người tăng lên gấp bội.
- Đám man rợ chết tiệt, các ngươi hãy chờ đấy, các ngươi sẽ phải trả giá cho những hành động hôm nay.
Thủ lĩnh mặt sẹo tự biết bản thân không thể địch lại được, thân hình lóe lên rồi loa vút về phía xa.
Hắn chỉ có thể trốn.
Dù uất hận đến mức muốn băm đám người trước mắt thành muôn mảnh nhưng thủ lĩnh mặt sẹo vẫn giữ được sự tỉnh táo hiếm có. Đối phương không sợ chiêu bài kỵ sĩ điện thì hắn lưu lại đây chính là tìm chết. Đối phương có ma cung thủ đẹp như thiên tiên với sức mạnh kinh người cùng tráng hán tóc hồng trên người tràn ngập điện mang khủng bố đều có khả năng uy hiếp hắn, phải chạy rồi sẽ dẫn những cao thủ kỵ sĩ điện trở lại tiêu diệt đế quốc chết tiệt này.
-Mau! Đừng cho hắn chạy thoát! Brooke biến sắc, không ngờ rằng thủ lĩnh mặt sẹo lại quyết định nhanh như vậy.
Sưu sưu sưu sưu…
Từng mũi tên hàn băng giảm tốc, đầu đuôi nối dài thành một đường thẳng tắp bắn về thủ lĩnh mặt sẹo. Tốc độ kéo tên của Elena cực nhanh, tạo một đường ảo ảnh huyền ảo tao nhã trên không, mắt thường không thể theo kịp.
- Thiểm... Điện... Quang —— tốc —— quyền ——! !
Lampard hét lớn, từng đạo ngân sắc quang tuyến chói mắt theo quả đấm của hắn phát ra, điện mang lách tách, trong không khí tràn ngập tiếng động ầm vang, khiến kẻ khác run sợ như thấy ngày tận thế.
Hai đại cao thủ Hương Ba Thành phản ứng cực nhanh.
Cùng lúc phóng ra một chiêu cực mạnh, để bắt giữ thủ lĩnh mặt sẹo.
Trong tiếng cười ha hả, thủ lĩnh mặt sẹo rung kiếm trong tay, từng đạo ngân sắc kiếm khí ắc bén gào thét chém vào không trung, đem ma pháp tiễn cùng điện lưu phía sau cản ngoài cơ thể một thước.
Thực lực của hắn không thấp, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, lại một mực muốn chạy trốn, để ngăn chặn được hắn thực sự không phải dễ dàng.
Thân ảnh mấy lóe đã chạy xa ngoài hai trăm thước.
-Ha ha ha, chờ ta quay lại thì các ngươi đều phải chết.. Tiếng cười cay độc của thủ lĩnh mặt sẹo từ xa truyền đến, hiển nhiên đã là đuổi không kịp.
-Thật đáng tiếc, để cho hắn chạy mất… Brooke thở dài, trong lòng đang suy tính nên giải quyết việc này như thế nào, tốt nhất không tạo ra phiền phức cho Tôn Phi.
- Ngươi không có lần sau rồi.
Một giọng nữ bình thản đột nhiên truyền đến.
Chỉ thấy phía xa, phía trước thủ lĩnh mặt sẹo đột nhiên lóe lam sắc quang hoa, một truyền tống môn phá vỡ hư không xuất hiện ở trên mặt đất, tiếp theo một bóng người mềm mại lả lướ lộ ra, thân hình lập tích di động nhanh đến nỗi tạo thành liên tiếp ảo ảnh kỳ dị không thể nắm giữ bằng mắt thường, không hề xuất hiện quang diễm đấu khí và chiêu thức hoa lệ, chỉ nghe thủ lĩnh mặt sẹo kêu lên kinh hãi rồi ngã sấp xuống mặt đất không nhúc nhích.
Mà bóng người kia lại chợt lóe, trong nháy mắt bay trở về truyền tống môn, vài tiếng vang nhỏ truyền ra, cánh cửa màu lam thu nhỏ lại rồi dần biến mất.
Tất cả mọi chuyện chỉ trong nháy mắt.
Nhanh đến mức mọi người đều không kịp phản ứng.
Chỉ rất ít người nhìn thấy diện mạo của bóng người kia.
Ngoài Elena ra, Lampard, Hanh Cáp Nhị Tướng và Brooke đều vô cùng kinh ngạc, người này đã từng xuất hiện trong “Anh Hùng thành” tại hang đá ngầm, là một trong những giáo thụ truyền thụ một ít vũ kỹ đơn giản, không ngờ sức mạnh lại cường hãn như vậy, một cao thủ tứ tinh, nhưng không đỡ nổi một chiêu của nàng. Nghĩ đến quá trình từng theo học nàng đã từng lãnh đạm, Drogba và Pearce đều há hốc miệng đưa mắt nhìn nhau, chỉ cảm thấy toàn thân mồ hôi lạnh từng giọt rớt xuống.
Mọi người trầm mặc một lát, Lampard lăng không bay vút, mấy lóe đã xách thủ lĩnh mặt sẹo nằm trên đất trở về.
- Hắn vẫn chưa chết.
Lampard nói xong, bùm một tiếng đem tên thủ lĩnh mặt sẹo lúc trước vẫn còn hống hách uy hiếp ném xuống đất.
Thủ lĩnh mặt sẹo lúc này vô cùng sợ hãi.
Người thần bí vừa rồi xuất hiện không những sức mạnh vô địch, chiêu thức cũng vô cùng quỷ dị khó lường, lấy thực lực của hắn, chưa kịp phản ứng đã bị người thần bí đánh bại. Sau đó một lực lượng kỳ dị theo hai tay đối phương trong nháy mắt đánh vào cơ thể hắn, áp chế hoàn toàn duệ kim đấu khí của hắn, không thể nào vận hành được. Lúc này ngoài việc há miệng nói chuyện thì ngay cả một đầu ngón tay cũng không thể nhúc nhích được.
- Nên xử lý bọn chúng ra sao?
Lampard hỏi.
Brooke ngước nhìn mọi người, việc này có chút khó khăn.
Brooke hiểu rằng, kỵ sĩ mặt sẹo hơn phân nửa thật sự là kỵ sĩ đế quốc kỵ sĩ điện, bởi cả đế quốc Zenit, ngoài kỵ sĩ điện khổng lồ thì rất ít thế lực có thể cử ra bốn kỵ sĩ tứ tinh cấp đi làm việc, nhưng không ngờ bốn người này đều theo Hắc Nham vương, Chishui vương và Thrace vương đến tập kích Hương Ba Thành. Lẽ nào kỵ sĩ điện lại muốn diệt trừ Hương Ba Thành? Bất quá ngẫm lại thì không đúng, nếu là thật như thế, chỉ sợ hôm nay xuất hiện ở Hương Ba Thành chính là tài quyết kỵ sĩ đoàn, chứ không phải kỵ binh do tam vương dẫn dắt, trong chuyện này hẳn là có nguyên nhân đặc thù gì đó.
Tạm thời không để ý đến thủ lĩnh mặt sẹo, Brooke nhìn về phía “Hanh Cáp Nhị tướng” làm ra một ám hiệu.
Drogba và Pearce hiểu ý.
Hai người bẻ tay kêu răng rắc, cười một cách mờ ám rồi xách lên ba tên quốc vương bị trói như lợn chết kia mà không để ý đến lời gào thét uy hiếp của ba kẻ đang vô cùng hoảng sợ này, hai người kéo bọn hắn vào bụi cỏ hoang sau núi giống như kéo ba lợn chết.
Rất nhanh, bên trong liền truyền ra động tĩnh.
Đầu tiên thanh âm đánh đập bùm bùm vang dội, tiếp theo truyền ra tiếng gào khóc thảm thiết cầu xin tha mạng, tiếng cười man dại và tiếng kêu thảm thiết cùng hòa vào nhau phát ra tại một nơi, khiến mọi người nghe được đều sợ đến sởn gai ốc.
Một lát sau, Drogba và Pearce lại kéo ba gã quốc vương mặt mũi bầm dập trở về.
Drogba tiến đến bên tai Brooke thuật lại đầu đuôi cuộc tra tấn, cẩn thận kể lại một lượt.
Brooke gật gật đầu, yên lòng.
Sự thực giống với suy đoán của hắn, bốn tên kỵ sĩ này không phải do kỹ sĩ điện phái tới mà bị một lão tùy tùng bên cạnh một trong thập đại tài quyết kỵ sĩ - thái dương Hoàng kim kỵ sĩ Christopher Sutton cử đến tương trợ ba quốc vương tiến đánh Hương Ba Thành, hành động của bọn chúng không đại diện cho thái độ của kỵ sĩ điện.
Sự thật này có thể coi là tạm ổn, chỉ là nếu biết rõ đầu đuôi rồi thì nên xử trí bốn gã tù binh này thế nào?
Cảm nhận được ánh mắt của Brooke, thủ lĩnh mặt sẹo nằm trên mặt đất vẫn nguyên bản hống hách hừ lạnh một tiếng, mà ba gã quốc vương bị lôi vào bụi cỏ đánh đến mặt mày bầm dập lúc này hối không kịp, nước mắt đầy mặt.
- Giết!
Brooke vô cùng quyết đoán, nhanh chóng quyết định.
- Ngươi…ngươi dám?
Thủ lĩnh mặt sẹo hồn bay phách lạc, gầm lên dọa dẫm.
Nhưng lại bị Drogba ở phía sau một quyền đánh nát đầu không có đấu khí bảo vệ, Drogba lau đi dịch tương trắng hồng còn dính trên tay, cũng không thèm để ý đến sắc mặt người bên cạnh ghê tởm đến muốn ói ra, đắc ý nói:
- Hóa ra đầu một cao thủ lại không cứng bằng một tảng đá.
Bên kia vài thành quản giơ tay chém xuống, đem ba gã quốc vương đang sợ hãi đến độ đại tiện tại chỗ chém thành sáu đoạn.
Diệt Hồng Trần