Quốc Vương Vạn Tuế
Tác Giả: Loạn Thế Cuồng Đao
Quyển 3: Ba năm vô danh, bỗng nhiên nổi tiếng.
Chương 200: Thà chết không lui!
Dịch giả: Nhóm dịch nguoibantot8
Biên dịch: htnt2005
Nguồn: 4vn
Trong đôi mắt xanh biếc của trưởng công chúa hiện vẻ kinh ngạc.
Dường như nàng không thể ngờ Tôn Phi lại hỏi một câu mơ hồ như vậy. Sau một hồi im lặng, nàng không đáp lại mà quay người đi về chiếc xe ma pháp ở phía xa. Lúc này, đội ngũ ngân sắc kỹ sĩ đến nghênh đón đã nhanh chóng tiến vào doanh địa Hương Ba. Mấy tên kỵ sĩ vẻ mặt vênh váo, thấy đám người Tôn Phi thì không có nổi một động tác chào hỏi tượng trưng, cũng không muốn dừng tại nơi này làm gì, bọn họ cẩn thận bảo vệ công chúa lên xe như đang đối mặt đại địch, sau đó cả đám thúc ngựa chạy về hướng Ôn Tuyền Quan.
.
Vó ngựa làm dấy lên một đường bụi mù.
Mà khi xe ngựa ma pháp lướt qua, cánh cửa xe đang đóng bỗng mở ra, khuôn mặt công chúa xuất hiện từ trong đó. Nàng nhìn Tôn Phi rồi cười một cách kỳ lạ, đôi môi hồng hé mở, như đang thốt ra hai tiếng không lời…
- Không phải.
Đây là kết luận Tôn Phi rút ra khi quan sát khẩu hình miệng của nàng.
…
…
- Ai? Lăn ra đây!
Kỵ sĩ thủ lĩnh mặt sẹo tức giận quát, nhìn theo phương hướng mà ma pháp tiễn bay tới.
Chỉ thấy một thân ảnh phong hoa tuyệt đại như nữ thần hạ giới từ thảo nguyên đằng xa bay lại, nhìn như thong thả, nhưng thực tế tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã đến đỉnh đồi, tay ngọc cầm một cây trường cung tạo hình phong cách, dung nhan tuyệt thế, nàng đứng phía sau Brooke mà không nói lời nào.
- Không ngờ… Lại là một nữ nhân còn trẻ như vậy?
Thủ lĩnh mặt sẹo có chút điểm ngoài ý muốn.
Nữ nhân trước mắt xem ra chưa quá hai mươi, dung mạo tú lệ, cơ thể lả lướt, đôi chân thon dài, vòng eo mềm mại, làn da cánh tay và đùi trắng nõn nà như ngọc khắc thành, mái tóc sắc đỏ như ngọn lửa đang hừng hực cháy. Trên người nàng mặc một bộ khôi giáp quỷ dị cường đại mà thủ lĩnh mặt sẹo chưa từng nhìn thấy bao giờ, có khắc những minh văn huyền ảo thần bí. Một tia sáng kỳ dị diễm lệ chợt lóe, toàn thân nữ nhân này bùng phát khí tức ma pháp mãnh liệt, giống như một pho tượng nữ thần bừng bừng anh khí, nghiêm nghị không thể xâm phạm.
- Ngươi là ai?
Sắc mặt thủ lĩnh mặt sẹo trở nên bất ổn, kinh ngạc phát hiện ra rằng bản thân khó có thể nhận biết thực lực của cô gái trẻ này cao thấp thế nào. Kỳ lạ hơn chính là sức mạnh ma pháp trên người đối phương không ngừng biến hóa, lúc thì lạnh ngắt như băng, lúc thì như ngọn lửa nóng rực, lúc lại như tia chớp sắc bén, lúc thì lại u ám giống như độc dược… Đây rốt cuộc là loại lực lượng gì?
- Hương Ba Thành, chiến sĩ dưới trướng Hương Ba Vương, Elena!
Nữ Võ Thần thần sắc hờ hững trả lời.
Brooke một thân đầy máu nhìn thấy sự xuất hiện của Elena, trong lòng bình tĩnh hơn.
Hắn đương nhiên nhận ra nữ cung thủ tuyệt mĩ này, bởi hắn đã không ít lần nhìn thấy Elena ở bên cạnh Tôn Phi. Mặc dù không biết nguồn gốc của nữ chiến sĩ này nhưng lại biết đây chính là người được tín nhiệm nhất bên cạnh quốc vương bệ hạ, hơn nữa sức mạnh không thể đoán định nổi, là một tay xạ thủ xuất thần nhập hóa, Brooke vẫn còn nhớ Tôn Phi đã khen ngợi cô ở mọi lúc mọi nơi, nói rằng ngay cả bản thân quốc vương cũng không phải là đối thủ.
Thực có thể coi là cứu binh từ trên trời rơi xuống.
- Đại nhân… Cẩn thận, người này thực lực rất mạnh!
Brooke cẩn thận nhắc nhở một câu.
Chức vụ của Elena trong Hương Ba Thành cũng không rõ ràng nhưng lại luôn theo bên cạnh quốc vương bệ hạ, được Tôn Phi tín nhiệm tuyệt đối, cho nên nên Brooke đã chọn cách xưng hô với Elena là đại nhân.
- Ừm.
Elena giương “Dã Sắc Vi Chi Trí Mệnh Chiến Đấu Môn Cung” lên, cũng không quay đầu lại nói:
- Ngươi cũng phải cẩn thận.
Nói xong, ngón tay thon dài nhẹ nhàng kéo dây cung, ba mũi tên xuất hiện trên cánh cung. Đầu mũi tên lóe lên hào quang, hàn khí màu trắng xuất hiện trên thân tên rồi lan ra chung quanh, nhiệt độ không khí nhanh chóng giảm xuống.
Vút…
Mũi tên như điện, ma pháp sục sôi, phá vỡ không gian.
Cuộc chiến bắt đầu.
- Chết tiệt , hóa ra nữ nhân này cũng là cao thủ dưới trướng Hương Ba Vương… Tên quốc vương chó má Hương Ba Thành này rốt cục có lai lịch gì? Dưới trướng hắn sao có thể có một cao thủ tuyệt sắc như vây?
Thủ lĩnh mặt sẹo bực tức quát lên trong lòng, ngân sắc đấu khí quang diễm trên người tăng lên, từng đạo ngân sắc kiếm khí bắn ra như vũ bão.
Rầm rầm rầm….
Hàn băng tiễn và ngân sắc kiếm khí va chạm, gây sức kình phí bốn phía, quét đến nơi nào, cỏ cây nơi đó đều gãy gục.
Ngón tay trắng nõn của nữ võ thần không nhanh không chậm kéo dây cung, tạo ra những đường hư ảo màu trắng như gảy đàn tỳ bà. Sưu sưu sưu, những mũi ma pháp tiễn bắn ra khắp trời, quỹ đạo tquỷ dị vô tung vô ảnh. Dù thủ lĩnh mặt sẹo thuộc là cao thủ cấp tứ tinh, với kinh nghiệm gần hai mươi năm vào sinh ra tử trên chiến trường, nhưng dưới tình huống này, hắn dốc hết sức lực cũng không cách nào tiếp cận nữ xạ thủ trong vòng mười mét.
Ngân sắc kiếm khí và ma pháp tiễn không ngừng va chạm nổ tung, tràn ra đại lượng kình khí.
- Nữ nhân này không những sức mạnh hung hãn kỳ lạ mà nhịp độ chiến đấu cũng vô cùng tinh tế và chuẩn xác. Dường như đã trải qua vô số trận chiến sinh tử ác liệt, ra tay vô cùng máu lạnh…
Thủ lĩnh mặt sẹo càng đánh càng kinh hãi.
Chỉ là hắn không biết rằng Elena chính là nữ chiến sĩ Rogue, đã trải qua cuộc sống như thế nào ở Diablo, từ ngày bắt đầu có thể cầm cung chiến đấu bảo vệ doanh địa Rogue thì Elena đã phải đối mặt với biết bao cuộc chiến đấu đẫm máu với ác ma quái vật, nhiều lần đi vào con đường chết, lướt qua tử thần, tích lũy vô số kinh nghiệm, không phải dựa vào một lão binh mới chỉ trải qua cuộc chiến tranh nhân gian như hắn so sánh được.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai người không phân cao thấp.
Mà lúc này, mấy gã quốc vương đầu đội kim quan soái lĩnh hơn bốn trăm kỵ binh còn sót lại, vung đao dài kiếm sắc đánh tới.
Giết…!
Brooke toàn thân đẫm máu nổi giận gầm lên, làm người đầu tiên xông tới.
Cơ thể hắn trải qua sự rèn luyện cải tạo của “người khổng lồ xanh dược tề”, năng lực khôi phục đến kinh người. Hắn thoạt nhìn không chịu nổi một đòn của thủ lĩnh mặt sẹo nhưng lại là sát thần với đám binh sĩ bình thường, kiếm quang lóe lên, một gã kỵ binh rớt đầu, máu phun lên cao.
- Giết…!
- Chém nát đống hỗn tạp này… Giết, một tên cũng không để sót.
Trên ngọn đồi nhỏ, chứng kiến chủ soái toàn thân đẫm máu anh dũng chiến đấu, hai mươi thành quản Hương Ba lúc trước làm bộ trốn chạy dụ địch sôi trào nhiệt huyết trong nháy mắt, múa may cự phủ lớn như ván cửa trong tay, giống như lang sói xông về phía đám hắc sắc kỵ binh bên này, điên cuồng chém giết.
Trong phút chốc, mưa máu trên đồi phun trào, tay chân gãy tung bay cùng đoạn kiếm.
Những thành quản này chưa trải qua tràng diện sát lục chân chính, nhưng từng cảm nhận được không khí tràn ngập sự chết chóc khi bị cửu quốc liên quân công thành. Hơn nữa, lúc Tôn Phi thiết kế trường đấu dưới mê thành trong hang đá ngầm, triệu hồi ra “Trầm luân ma” cùng “Trầm luân ma vu sư”, cơ hồ mỗi thành quản sau khi nhận sự cải tạo của “người khổng lồ xanh dược tề”, đều bị đẩy vào “Ác ma thi đấu tràng” vô cùng nguy hiểm, trực diện sinh tử. Trải qua khảo nghiệm sinh tử với ác ma ở thế giới Diablo, lúc này khi tham chiến, những thành quản này đều mang hào khí và ưu thế tâm lý mà người khác khó có thể hiểu nổi, không chút sợ hãi.
Hai mươi ba người vung động cự phủ, giống như hai mươi ba cơn sóng từ biển sâu không gì cản nổi.
Nhất thời, hơn bốn trăm hắc sắc kỵ binh lại không thể bắt được hai mươi người này, hai bên lâm vào tình thế bế tắc.
- Xông lên, giết vào Hương Ba Thành!
Tên quốc vương đầu đội kim quan dưới sự bảo hộ của hộ vệ, điên cuồng gầm lên giận dữ.
- ĐKM! Xông mẹ nhà ngươi…
Một thành quản cả người đẫm máu nổi giận gầm lên một tiếng, cự phủ quét ngang chém đứt đôi người hai tên lính bên cạnh tên quốc vương này.
-Giết rất tốt! Một thành quản khác trên người bị trúng một tên như không biết đau đớn, cơ thể xoay tròn tại chỗ, cự phủ trong tay bổ vào hư không, khiến hai tên kỵ binh xông đến cả người lẫn ngựa bị chém thành bốn mảnh, chân tay bay tứ tung, máu tươi phun lên cao.
Brooke cầm quốc vương chi kiếm Tôn Phi ban cho xông lên trước, vô vàn kiếm mang phát ra, mỗi kiếm đâm ra đều có địch nhân phơi thây tại chỗ, càng đánh càng hăng, dường như không ai có thể cản nổi, đấu khí điên cuồng vận chuyển ngày càng thông thuận, mơ hồ có xu thế vượt qua cấp nhị tinh.
- Dũng sĩ Hương Ba Thành hãy cùng ra giết địch! Thà chết không lùi!
Brooke tức giận hét lớn.
- Thà chết không lùi!
Thành quản Hương Ba Thành chìm ngập trong biển máu cao giọng hô ứng lời thống soái.
Khí thế hai mươi mấy người lên cao trào, không hề yếu so với kẻ địch. Không khí thảm sát tràn không gian. Không biết từ lúc nào, mặt trời không muốn chứng kiến cảnh giết chóc trên mặt đất nên đã lén lút xuống núi, lúc này trời đất trở nên u tối.
Dần dần, đám hắc sắc kỵ binh bắt đầu hỗn loạn lui về sau.
Lúc này trong lòng bọn hắn đã không còn dũng khí, bị kẻ địch điên cuồng như dã thú làm cho khiếp sợ. Người Hương Ba đều là những kẻ điên, bị đao chém trên cơ thể mà hoàn toàn không biết đau, ngay cả chân mày cũng không nhíu, ngược lại càng cười lớn. Trên người dính đầy máu tươi nhưng còn đứng thì tuyệt không lùi bước.
Đối mặt với kẻ địch như thế quả thực không khác gì đối mặt với ác ma.
Ba tên quốc vương dù có hộ vệ bảo vệ bên cạnh, lúc này chịu áp lực không nhỏ, cả đám biến sắc đưa mắt nhìn nhau, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi. Biết sớm thế này thì không nên gây chiến với kẻ địch như vậy. Hương Ba Vương cùng đám chiến sĩ dưới trướng quả thực không còn là người bình thường, đều là một đám biến thái man rợn.
- Thà chết không lùi hả? Một đám tội dân thấp hèn, vậy thì hãy chịu chết ở nơi đây đi.
Đột nhiên trong lúc đó, dị biến trở lại, một tiếng gầm thô bạo truyền đến.
Kèm theo tiếng gầm đó chỉ thấy ở phía xa nơi tro tàn đột nhiên có một bóng người lao đến.
Trên người kẻ này phủ một đoàn quất hoàng sắc đấu khí quang diễm, phá không bay tới với tiếng thét chói tai. Người còn chưa đến kiếm phong đã tới, mặt đất nứt toác, bụi bay đầy trời. Brooke đứng mũi chịu sào, cảm giác được sức mạnh khủng khiếp đang đến không khỏi sinh ra một loại cảm giác không thể chống cự, ngay cả mặt đất dưới chân hắn cũng chấn động…
Diệt Hồng Trần