Quốc Vương Vạn Tuế
Tác Giả: Loạn Thế Cuồng Đao
Quyển 2: Tranh vanh sơ hiển.
Chương 111: Thánh đấu sĩ chòm sao Sơn Dương ra đời.
Dịch giả: huhihe
Biên dịch: †Ares†
Nguồn: 4vn
- Paul Pearce, chiến sĩ trung tâm nhất, bằng hữu đáng tin cậy nhất của Hương Ba Thành, ta Alexander, lấy danh nghĩa quốc vương Hương Ba Thành, hiện tại trao tặng cho ngươi thanh kiếm truyền kỳ này, nguyện từ nay về sau, trung thành, quang vinh, chính nghĩa luôn đi sát cuộc đời ngươi.
Đoạn lời nói này là Tôn Phi ăn cắp bản quyền được từ trong vương thất tàng thư.
Pearce sững người, dáng vẻ không thể tin nổi nhìn Tôn Phi, mãi cho tới khi Drogba bên cạnh khẽ lay hắn một cái, mãnh nam đầu bạc này mới kịp phản ứng, quỳ một gối xuống trước mặt Tôn Phi, tay phải đặt trên ngực trái, cảm thụ được từng nhịp đập của trái tim, hắn dựa theo lễ nghi kỵ sĩ của Azeroth đại lục, thốt lên lời hứa của mình. . .
- Pearce nguyện dùng toàn bộ sinh mệnh, phụng dưỡng chủ nhân duy nhất, Alexander bệ hạ!
Tôn Phi mỉm cười dùng mũi thánh kiếm Excalibur nhẹ nhàng gõ lên hai vai Pearce, sau đó đang muốn nói mấy câu theo lễ nghi viết trong sách, đem thanh kiếm màu vàng giao cho chiến sĩ đang phát thệ trước mặt, đột nhiên thanh âm thần bí lạnh như băng kia, lần nữa xuất hiện trong óc Tôn Phi…
- Dũng sĩ trẻ tuổi, ngươi vừa tạo ra một trong tam đại thần kỹ - “Giao phó”, xin hỏi có xác nhận hay không, đem Excalibur giao phó cho chiến sĩ đang quỳ bên người Paul Pearce?
Tôn Phi thoáng ngây người, sau đó lập tức lựa chọn “Xác nhận”.
Ngay sau đó, Tôn Phi cảm thấy trong tay chợt nhẹ đi, sau đó chỉ thấy thanh kiếm màu vàng trong tay chợt hóa thành một đạo kim quang, phát ra luồng sáng chói lọi trong thạch sảnh, sau đó quay một vòng trên không, thong thả bay về phía Paul Pearce đang quỳ trên mặt đất, cuối cùng biến mất trên ót vị mãnh nam đầu bạc này.
Một màn này, làm cho tất cả mọi người trong đại sảnh đều thất kinh.
Đây là. . . Thần tích a!
Ánh mắt nhóm tráng hán nhìn về Tôn Phi đã hoàn toàn thay đổi, nếu như nói trước đó bọn hắn sùng bái Tôn Phi, là bởi vì Tôn Phi thể hiện ra thực lực cá nhân siêu cường cùng phẩm chất Vương tộc cao quý, thì lúc này ánh mắt khi nhìn Tôn Phi, lại hoàn toàn giống như những tín đồ cuồng nhiệt nhất trông thấy vị thần chí cao trong suy nghĩ của bọn hắn.
Ngoài thần ra, không ai có thể thể hiện một màn thần kỹ như vừa rồi.
Bất quá, Tôn Phi lúc này lại không kịp thừa cơ ra vẻ, tầm mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm Pearce, Excalibur đột nhiên hóa thành kim sắc quang đoàn biến mất tại ót Pearce, kỳ cảnh như vậy hắn hoàn toàn không ngờ, Tôn Phi muốn biết, cái gọi là một trong tam đại thần kỹ “Giao phó”, rốt cuộc sẽ có như thế nào.
Vài giây sau, Pearce vẫn đang quỳ một chân xuống đất tựa hồ như có biến hóa gì đó, đứng lên.
Vừa đứng dậy, khí thế trên người hắn đột nhiên thay đổi, khí tức tăng cường mấy lần, cả người đứng thẳng tắp ở nơi đó, hệt như một thanh bảo kiếm được rút ra khỏi vỏ, phong mang lộ ra, không thể ngăn cản, mà Pearce đối với biến hóa của bản thân, tựa hồ cũng không kinh hãi, hình như là ở vài giây thời gian nhắm mắt vừa rồi, đã hiểu được bí mật gì đó.
- Pearce, đem năng lực thánh kiếm Excalibur, bày ra cho mọi người chiêm ngưỡng đi!
Tôn Phi mỉm người, ra vẻ bình tĩnh nói. Kỳ thật ở giờ này khắc này, quốc vương bệ hạ đã vô cùng khẩn trương, hắn thật ra là muốn hét ầm lên:
- Pearce, mau đem năng lực thánh kiếm Excalibur bày ra cho ta xem đi. . .
- Tuân mệnh, bệ hạ!
Yêu cầu mọi người chung quanh đứng tách ra một khoảng không gian, Pearce nhẹ nhàng nhắm mắt lại, như đang điều động một loại năng lượng không tưởng nào đó trong cơ thể, khi hắn lần nữa mở to mắt ra, đột nhiên chìa cánh tay phải, năm ngón tay chụm lại hình kiếm, đầu ngón tay vung nhẹ về phía tảng đá hai thước vuông trước mặt, một tiếng xoẹt nhỏ vang lên, còn chưa chờ mọi người phục hồi tinh thần lại, chỉ nghe bịch một tiếng, từ giữa hòn đá tách một đường, bị chém ngọt thành hai nửa, chỗ chia cắt chỉnh tề bong loáng, giống như là một khối bùn đất bị một lưỡi dao sắc bén từ hư không cắt phải, một tách ra hai.
Tê tê tê tê!
Trong đại sảnh một mảnh thanh âm hít hơi lạnh, mọi người mở to hai mắt —— chính Tôn Phi cũng không ngoại lệ.
Quả thực là rất biến thái!
Rất sắc bén!
Đây là uy lực thánh kiếm Excalibur sau khi phát sinh dị biến của một trong tam đại thần kỹ “Giao phó” sao? Tôn Phi cố nén xúc động trong tim, nham thạch trong hang đá ngầm cứng rắn đến cỡ nào, ở đây mỗi người đều hập phần rõ ràng, cho dù là không bằng tinh cương, nhưng cũng không kém là bao, thế mà Pearce chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, nháy mắt đã chém thành hai nửa, hiệu quả như vậy, quả thực cùng với hoàng kim thánh đấu sĩ chòm sao Sơn Dương trong anime ở trí nhớ hắn kiếp trước giống nhau như đúc, không gì không phá được, không thể ngăn cản, có thể phá hủy hết thảy vật chất thế gian.
Kim quang chợt lóe.
Thanh kim sắc trường kiếm mang đậm phong cách cổ xưa xuất hiện trong tay Pearce, hắn lại có thể đem thánh kiếm này hoàn toàn dung nhập trong thân thể của mình, có thể tùy ý triệu hoán đi ra, đây quả thực quá thần kỳ, Tôn Phi gật gật đầu, thầm nói điều này chẳng lẽ chính là cái gọi là Nhân Kiếm Hợp Nhất trong truyền thuyết, cảnh giới kiếm chính là người người chính là kiếm sao?
- Pearce, bằng hữu của ta, quả nhiên có được trái tim chiến sĩ chân chính.
Tôn Phi vui mừng quá đỗi, miệng không ngậm lại được, tùy tiện tìm cái lấy một cái cớ giải thích màn thần kỳ vừa rồi:
- Ngươi được thánh kiếm Excalibur thừa nhận, sau này sẽ chậm rãi nắm giữ lực lượng thánh kiếm, ngươi chính là một trong mười hai Hoàng Kim Kỵ Sĩ dưới trướng Alexander, tước vị phong hào. . . Sơn Dương!
Hoàng Kim kỵ sĩ Sơn Dương.
Kỳ thật chính là Hoàng Kim thánh kỵ sĩ chòm sao Sơn Dương.
Tước vị phong hào này nghe là lạ, tựa hồ không như Kinh Cức hoa, Tulip, mấy danh hào lang lảnh đọc thuộc lòng, nhưng nó vẫn là một cái danh hào kỵ sĩ tôn quý khiến kẻ khác hâm mộ, đặc biệt đối với mãnh nam đầu bạc Paul Pearce càng thêm trọng đại, bởi vì nó mang ý nghĩa là hắn từ nay về sau, chính thức thoát khỏi vận mệnh thảo căn võ sĩ, trở thành một gã kỵ sĩ ở Azeroth đại lục có địa vị chính là quý tộc.
Các đồng bạn mang theo ánh mắt hâm mộ, sôi nổi hướng Pearce tỏ vẻ chúc mừng.
Nhưng mà, ban cho Pearce thánh kiếm Excalibur mới chỉ là bắt đầu.
Kế hoạch tăng cường thực lực những người lãnh đạo Hương Ba Thành của Tôn Phi, vẫn còn tiếp tục.
Trong nháy mắt, Tôn Phi mỉm cười, bàn tay lại từ trong hư không nhẹ nhàng mở ra.
Kim sắc quang mang nhu hòa nhấp nháy, chiếu rọi cả Thạch sảnh, chỉ thấy một kim sắc đầu khôi tạo hình ưu mỹ xuất hiện ở trong tay hắn, đầu khôi này vừa xuất hiện liền hấp dẫn tầm mắt mọi người, cũng bởi nó có hai chiếc sừng cong dữ tợn màu vàng, đâm thẳng trời cao, vô thanh vô tức phóng thích ra một loại cảm giác sắc bén khó nói lên lời, phảng phất muốn trong phút chốc đâm phá hư không, dưới kim hoàng sắc quang mang, đầu khôi tản ra một trận khí tức rét lạnh như có như không.
- Đây là phần đầu khôi của bộ ma pháp khôi giáp tên là “hoàng kim thánh y chòm sao Kim Ngưu”, dù chỉ là một bộ phận, nhưng nó lại có năng lực phòng ngự khiến kẻ khác khó có thể tin, lực công kích của nó cũng sẽ khiến bất cứ địch nhân nào cũng phải run rẩy, đặc biệt là đôi sừng dữ tợn, cơ hồ có thể dập nát bất kỳ đối thủ nào. . .
Ngữ khí Tôn Phi mang theo một lực hấp dẫn khiến bất luận ai cũng đều không thể chống cự, tầm mắt của hắn đảo qua trên mặt của mọi người, cuối cùng dừng lại trên người tráng hán tóc dài Didier Drogba:
- Didier, bằng hữu của ta, lại đây nhận phần thuởng của ngươi đi, sau này đầu khôi này sẽ trở thành chiến hữu thân cận nhất của ngươi.
Didier Drogba ngây ngẩn cả người.
Vừa rồi hắn còn giễu cợt Pearce mới được Tôn Phi gọi một chút đã kích động không biết làm sao, mà bây giờ biểu hiện của hắn thậm chí so với Pearce còn không bằng, mãi cho đến Tôn Phi lần thứ ba gọi tên của hắn, mới mang theo thần sắc khó có thể tin, quỳ một gối xuống trước mặt Tôn Phi.
- Nguyện vinh diệu, chính nghĩa chính nghĩa cùng hân hoan vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi, bằng hữu của ta, vào lúc này, ngay tại đây, ta lấy danh nghĩa quốc vương Hương Ba Thành, ban cho ngươi Kim Ngưu đầu khôi, từ nay về sau, ngươi chính là một trong mười hai Hoàng Kim Kỵ Sĩ của Hương Ba Thành, phong hào tước vị là. . . Kim Ngưu!
Lời nói của Tôn Phi lại phát động một trong tam đại thần kỹ - “Giao phó”, Kim Ngưu đầu khôi hóa thành một đạo ánh sáng vàng lóa mắt, quay tròng một vòng trong thạch sảnh, cuối cùng thong thả biến mất tại trán Drogba.
Hoàng kim thánh đấu sĩ chòm sao Kim Ngưu tại hiện thực, xuất hiện.
Cũng giống như Pearce lúc trước, dưới tác dụng của thần kỹ “Giao phó”, Kim Ngưu đầu khôi cũng biến dị, Drogba có thể đưa đầu khôi ẩn vào trong thân thể của chính mình, thời điểm triệu hoán ra, mang lên trên thân thể, lực phòng ngự tăng gần như gấp đôi, hắn bắt chước trâu đực húc một cái, có thể một đầu đập vỡ một tảng đá lớn.
Hai kiện ma pháp trang bị Fara dùng bảo thạch tạo ra, dưới tác dụng của thần kỹ “Giao phó”, đã xảy ra hiệu quả biến dị khiến Tôn Phi cũng không ngờ, giờ quốc vương bệ hạ đúng là có vốn để ra vẻ thần côn, giấc mộng tạo ra 12 hoàng kim thánh đấu sĩ, nhờ có thần kỹ “Giao phó” mà khả năng hoàn thành là càng lớn, đối với Tôn Phi mà nói, trừ bỏ 12 hoàng kim thánh y ở ngoài, hắn còn cần phải nghĩ biện pháp trợ giúp nhóm “Thánh đấu sĩ” của chính mình trong tương lai nắm giữ đầy đủ tất sát kỹ năng của từng người, như là Shura chòm sao Sơn Dương tuyệt chiêu Excalibur, hay Aldebara chòm sao Kim Ngưu tuyệt chiêu Great Horn (Sừng Trâu Khổng Lồ)...
Đây sẽ là một con đường dài đầy hay ho.
Trừ bỏ Pearce cùng Drogba ở ngoài, những tráng hán còn lại đều tha thiết mong chờ Tôn Phi có thể lần ra càng nhiều trang bị, tốt nhất mỗi người đều có một món đồ, nhưng bọn hắn thất vọng rồi, tiếp đó Tôn Phi cũng không có tiếp tục xuất ra trang bị. Pearce cùng Drogba là hai chiến sĩ lập nhiều công lao nhất trong số ở đây, cho nên theo lý ban thưởng là việc phải làm, những người khác, theo Tôn Phi thấy, cần phải thông qua xây dựng công huân mới có thể được ban trang bị, nếu không, những gì dễ dàng có được, thường không được quý trọng.
Kế tiếp, Tôn Phi bắt đầu một kế hoạch khác.
Dựa theo thực lực tiêu chuẩn của từng đại lực sĩ mà tính toán cho đúng liều lượng “Người Khổng lồ xanh dược tề”, trên mỗi chai dược tề viết rõ ràng tên từng người, sau đó trao tới tay nhóm tráng hán, bắt đầu dùng “Người Khổng lồ xanh dược tề” để đề thăng thực lực hai mươi dũng sĩ từng tham chiến trên cầu đá.
Trải qua hơn nửa tháng thời gian ma quỷ huấn luyện, lực lượng cơ thể nhóm đại lực sĩ này được tăng lên, cuối cùng đã tới trình độ có thể dùng “Người Khổng lồ xanh dược tề”, chỉ là nguyên bản thực lực bọn hắn nếu so với đám người Brooke, Cech cùng Oleguer thì vẫn còn kém một chút, cho nên hiệu quả của dược tề cũng không rõ ràng như mấy người đó, nhưng cũng đủ để đưa một thân lực lượng của bọn họ tăng tới nhất tinh võ sĩ tiêu chuẩn.
Thiếu niên tóc vàng từ nửa tháng nay luôn luôn theo sau đám người Pearce tiến hành ma quỷ huấn luyện, Fernando - Torres, rốt cục như ý nguyện, chiếm được một phần “Người Khổng lồ xanh dược tề” thuộc về mình, dù cho lúc sử dụng dược tề phát sinh loại thống khổ tê tâm liệt phế làm hắn cơ hồ đau muốn chết, thế nhưng khi dược hiệu đi qua, cảm nhận được cỗ cự đại lực lượng trong thân thể, Torres cùng đám người đại lực sĩ bên cạnh cũng giống nhau, đều hưng phấn gầm lên.