Người dịch: Whistle
Hudson từ trong cơn ngủ mơ bị người lay tỉnh, nhìn quân lệnh của Bá tước Pierce xong liền lập tức không còn gì để nói .
Cảnh cáo hắn thì có ích lợi gì, ai biết đại quân ăn cướp kia đã đi tới nơi nào rồi?
Thật sự muốn tìm người thì chỉ cần phái kỵ binh Griffin bay lên trên trời điều tra là được, hiệu suất còn nhanh hơn việc tìm kiếm trên mặt đất.
Bất quá khi đã quyết định làm loại chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng này thì chắc là đám đồng minh không đáng tin cậy kia của mình cũng sẽ che che giấu giấu. Cho dù là kỵ binh Griffin, nếu không quan sát ở gần khoảng cách thì sợ là cũng rất khó phát hiện.
“Kỵ sĩ Shiroudi, ta cũng đang tìm kiếm người của quân đoàn trưởng, nhưng lại không có chút manh mối nào.”
Toàn bộ sĩ quan cao tầng của quân đoàn số 5 đều gần như mất tích, ngài cũng nhìn thấy cái đội ngũ hò hét loạn cào cào này rồi, lúc nào cũng có thể sụp đổ, làm sao có thể tăng tốc độ hành quân được?”
“Nếu không ngài trở về nói với Bá tước các hạ một chút, để Bá tước phái ra một trăm vị Kỵ sĩ tới đây đảm nhiệm sĩ quan, lúc đó tốc độ hành quân lập tức có thể tăng lên.” Hudson tràn đầy ủy khuất nói.
Không biết, không biết, cái gì ta cũng không biết.
Là một vị quý tộc hợp cách, làm sao mà Hudson có thể bán đứng đồng bọn của mình được?
Chỉ cần không nghiêm hình bức cung, Hudson chính là người miệng kín như bưng. Bất luận là ai cũng đừng hòng biết được chuyện quân đoàn số 5 ra ngoài ăn cướp từ trong miệng của hắn.
Cho dù là đã bị Bá tước Pierce phát hiện thì Hudson cũng sẽ giả bộ hồ đồ đến cùng. Nếu như dám truy cứu trách nhiệm, hắn liền ngất xỉu.
Bây giờ đại đội vận lương đang ở trong một cục diện rối rắm, đại chiến tiền tuyến lại hết sức căng thẳng, Hudson không tin Bá tước Pierce có thể điều hơn một trăm tên Kỵ sĩ tới đây thu thập tàn cuộc.
Không có hiệp sĩ đổ vỏ, vậy thì cũng chỉ có thể để hắn chống đỡ trước. Cho dù tốc độ hành quân có chậm đến đâu thì cũng có thể bảo vệ hậu cần.
Nếu như mạo muội thay người, làm cho đội ngũ này rối loạn, lần xuất chinh này cũng chỉ có thể vô công trở về.
“Kỵ sĩ Hudson, ngươi đang uy hiếp Bá tước sao?” Khi nghe được lời nói ẩn ý của Hudson, Kỵ sĩ Shiroudi tức giận chất vấn.
“Không! Kỵ sĩ Shiroudi, ta chỉ là đang trình bày một sự thật. Rất nhiều sĩ quan của quân đoàn số 5 đang không rõ tung tích, chỉ còn lại một kẻ xui xẻo là ta đang thu thập tàn cuộc.”
“Ngài có thể vào trong quân mà xem, trong doanh trại này chỉ toàn là nông nô binh, một vị chiến sĩ hợp cách cũng không có.”
“Hiện giờ ta đang chỉ huy là một đám nông nô chứ không phải là một đội quân. Dùng tiêu chuẩn của quân đội để áp đặt lên bọn hắn thì thật sự là quá hà khắc.”
“Để cam đoan một ngày có thể đi hai mươi dặm, ta đã dốc hết toàn lực rồi. Muốn tăng thêm tốc độ thì chỉ có thể mời Bá tước các hạ phái sĩ quan tới đây nghiêm chỉnh quân kỷ thôi.” Hudson cố gắng ngụy biện nói.
Muốn hắn tăng tốc độ hành quân, phản bội đồng minh cũng không phải không được, nhưng mà nhất định phải thêm tiền.
Không có đầy đủ lợi ích, hắn sẽ không làm phản đồ. Chẳng qua Kỵ sĩ Shiroudi không có khả năng quyết định những chuyện này.
“Hừ!”
“Ta sẽ bẩm báo lại toàn bộ chuyện ngày hôm nay cho Bá tước các hạ biết. Hy vọng Kỵ sĩ Hudson đừng nên hối hận!”
Kỵ sĩ Shiroudi thẹn quá thành giận nói.
Chẳng qua lửa giận của gã ta chưa kéo dài được bao lâu thì bị một cái hộp chất đầy kim tệ dập tắt. Vẻ mặt vốn đang u ám của gã cuối cùng lộ ra nụ cười.
Làm vậy từ trước thì có phải là mọi chuyện đã đâu vào đấy rồi không, diễn lâu như vậy làm chó gì?
Sau khi chần chờ một chút, Kỵ sĩ Shiroudi mới chậm rãi nói: “Chuyện của quân đoàn số 5 quá lớn, Bá tước các hạ phi thường tức giận. Bất quá đó cũng là lỗi của bọn họ.”
“Kỵ sĩ Hudson có thể từ bên trong khó khăn này đứng ra, ra sức cứu vãn khó khăn, chắc là khi Bá tước các hạ nhận được tin tức thì nhất định sẽ thật cao hứng.”
Thấy đã đạt được mục đích, Hudson cố nén đau lòng nói: “Đều nhừo công dìu dắt của Kỵ sĩ Shiroudi. Sau khi chuyện này thành công, gia tộc Koslow chắc chắn sẽ có thâm tạ!”
Mặc dù bây giờ hắn chỉ có thể đại diện cho chính mình, nhưng lại không trở ngại Hudson mở ngân phiếu khống. Về phần sau đó nên thực hiện lời hứa như thế nào thì để sau đó rồi tính. Ai bảo phân lượng của hắn không đủ đâu?
Chữ quan có hai cái miệng, chuyện giống như vậy, từ trong miệng khác nói ra thì tính chất sẽ hoàn toàn khác biệt.
Hudson đã đọc thuộc lòng lịch sử, cho nên hắn biết rất rõ hậu quả của việc đắc tội với người truyền tin. Dù là hắn có vốn liếng để làm vậy, nhưng không đến vạn bất đắc dĩ thì làm gì có người sẽ cam tâm tình nguyện làm như vậy?
Để tỏ lòng tôn trọng với Bá tước Pierce, bắt đầu từ ngày mai, Hudson quyết định hành quân thêm 0,5 dặm đường.
Không thể nhiều hơn nữa, không thêm tiền thì thật sự là hắn không có động lực.
Trời còn chưa sáng, Hudson đã ra lệnh cưỡng chế các binh sĩ rời giường nhóm lửa nấu cơm ở ngay trước Kỵ sĩ Shiroudi, hắn muốn dùng hành động thực tế để chứng minh là mình đã tận lực.
Sau khi nhận được ánh mắt ra hiệu của người hữu tâm, các binh sĩ liền trực tiếp diễn ra diện mạo vốn có. Cảnh tượng hò hét loạn cào cào giống như cái chợ bán thức ăn này làm cho Kỵ sĩ Shiroudi cũng không còn lời nào để nói.
Mang theo một đội ngũ như vậy để vận chuyển lương thảo mà không bị sụp đổ thì thật sự là một nhân tài. Có thể cam đoan ngày đi hai mươi dặm quả thực là không dễ dàng.
Lại nhìn về phía Hudson, ánh mắt của Kỵ sĩ Shiroudi đã chân thành hơn rất nhiều. Không còn chỉ vì lợi ích giao dịch giống như trước đây nữa, bây giờ, gã ta đã thực tình muốn kết giao.
Pháp tắc sinh tồn thứ N của quý tộc: Kết giao người có năng lực có thể làm cho bản thân mình tiến bộ hơn.
Chàng hữu tình, thiếp hữu ý, song phương là ăn nhịp với nhau, rất nhanh liền từ người xa lạ vốn không quen biết tăng lên thành quan hệ chú cháu.
Nghĩ tới đây, Hudson cũng là say. Có vẻ như từ khi xuất chinh đến bây giờ thì số lượng ông chú của hắn đã tăng lên hai chữ số rồi.