Chương 18: Điều tra lại

Trương Khác nghe mà sửng sốt, lời này của Từ Học Bình sức nặng không phải nhỏ, khác gì thêm một tấm bùa hộ thân lên người cha, chỉ cần Từ Học Bình còn tại chức, ở Hải Châu không ai dám động tới một cọng lông chân của cha.

Trương Tri Hành cố gắng để trên mặt mình không tỏ ra thỏa mãn, Từ Học Bình nói thế vì thương ai thì củ ấu cũng tròn.

Từ Học Binh bảo Tiểu Lý:

- Cậu lập tức liên hệ với Kim Quốc Hải, bảo đồng chí ấy xem có thể gửi cho tôi một bản tình hình điều tra ở Hải Châu không?

Nói xong quay lại nhìn Trương Khác, thiếu niên nhìn qua qua có thư sinh yếu đuối này làm ông ta rất bất ngờ, có thể cứu người ngay trước mũi xe mà không để lại tên đã là hiếm có lắm rồi, gặp chuyện còn cơ trí, phát hiện ra vấn đề mà người khác không phát hiện được, nếu tra ra vụ án của Đường Học Khiêm có nội tình khác thì thiếu niên này công lao không nhỏ.

Từ Học Bình không hề che giấu vẻ tán thưởng trên mặt cười nói:

- Chẳng biết ba cháu có thổi phổng cháu lên không, song biểu hiện của cháu không tệ, năm nay bao tuổi rồi.

Trương Khác ngoan ngoãn đáp :

- Cháu 16 tuổi, vừa mới tốt nghiệp sơ trung.

- Ồ, lớn hơn Chỉ Đồng nhiều.

Từ Học Bình giới thiệu người trong phòng khách, Tiểu Lý tên là Lý Nghĩa Giang, là thư ký chuyên trách của ông ta, vợ ông ta là Chu Thúc Huệ, cán bộ sở lao động tỉnh, giúp việc Tiểu Chu là người thân phía nhà mẹ đẻ Chu Thúc Huệ.

Tiểu Lý đặt điện thoại xuống đi tới:

- Phó kiểm sát trưởng Kim đã từ nhà tới đây rồi.

- Đồng chí ấy có tài tiên tri à?

Từ Học Bình lấy làm lạ.

Kim Quốc Hải lấy đâu ra tài tiên tri.

Tiểu Lý gọi điện thoại nói Hải Châu có người mang tài liệu tới nhà Từ Học Bình, bảo viện kiểm sát phái người tới nhận, không nói chi tiết là chuyện gì. Con trai Từ Học Binh vừa chết ở Hải Châu, nhân viên trực ban rất mẫn cảm với loại chuyện này, lập tức gọi điện cho Kim Quốc Hải xin chỉ thị.

Kim Quốc Hải biết thời gian qua Từ Học Bình rất khó tính liền không dám chậm trễ, bất kể chuyện lớn hay nhỏ, đều quyết định tới nhà Từ Học Bình một chuyến, không ngờ đúng là có chuyện trọng đại thật.

Kim Quốc Hải cùng trợ thủ vừa mới tới nhà Từ Học Bình thì Tạ Vãn Tình cũng tới ngay sau đó. Cô đang ở công tay sắp xếp lại di vật của chồng, đột nhiên nhận được điện thoại nói thiếu niên cứu Chỉ Đồng đang ở nhà cha chồng, lập tức rời công ty chạy rới, vào cửa một cái thấy ngay Trương Khác đang bế Chỉ Đồng.

- Cám ơn cậu cứu Chỉ Đồng, hôm đó cậu không để lại tên họ, chúng tôi đang đợi một thời gian nữa tới Hải Châu tìm cậu.

Đây là chuyện duy nhất làm Tạ Vãn Tình có chút vui vẻ trong mấy ngày qua:

- Cha, làm sao mọi người tìm được tiểu ân nhân thế?

Mấy ngày trước thôi thiếu phụ xinh đẹp này còn hạnh phúc bên chồng con, Trương Khác lúc ấy còn ghen tỵ với chồng cô, vậy mà ông trời tàn nhẫn … y chẳng biết nói gì.

- Chẳng ai tìm cả, Chỉ Đồng tự nhận ra đấy.

Từ Học Bình lắc đầu nói:

- Con và mẹ con bế Chỉ Đồng lên lầu ngủ đi, để bà ấy nói với con...

Tạ Vãn Tình thấy Kim Quốc Hải muốn như thế còn tới nhà, nhất định có chuyện quan trọng, đưa tay muốn bế con gái, thấy con ôm chặt cổ Trương Khác, dù ngủ say cũng không chịu buông, nói nhỏ:

- Chỉ Đồng, nào, để mẹ bế ...

Chỉ Đồng mở đôi mắt ngái ngủ ra, nhìn thấy mẹ mới miễn cưỡng buông tay.

Từ Học Bình chỉ ghế sô pha bên cạnh, bảo Kim Quốc Hải ngồi xuống nói chuyện.

Kim Quốc Hải vừa ngồi xuống vừa quan sát cha con Trương Tri Hành, thầm nhủ :" Thiếu niên này cứu cháu gái bí thư Từ sao?" Đối với việc Từ Học Bình muộn như thế còn tìm hắn, trong lòng càng thêm lo.

- Đồng chí là lãnh đạo viện kiểm sát chịu trách nhiệm vụ án hối lộ ở Hải Châu, vụ án đó điều tra tới đâu rồi, đồng chí nói ra xem nào.

Từ Học Bình không ngại cha con Trương Tri Hành có mặt ở đó, hỏi thẳng tiến triển của vụ án.

Kim Quốc Hải đem tình hình thẩm tra Đường Học Khiêm mấy ngày qua báo cáo đơn giản với Từ Học Bình, không khác dự đoán của Trương Khác là bao.

Trương Khác thấy vẻ mặt Từ Học Bình rất nghiêm trọng, nếu không tính tài liệu trong tay mình, tình hình tổ kiểm tra nắm bắt được rất bất lợi với Đường Học Khiêm, quan trọng là ở chứng cứ Hứa Tư và Khương Minh Thành cung cấp.

Từ Học Bình bình tĩnh hỏi:

- Tổ kiểm tra có kết luận sơ bộ chưa?

- Căn cứ vào kết quả điều tra mấy ngày qua, cùng lời khai chứng cứ do Hứa Tư và Khương Minh Thành cung cấp, có thể phán đoán sơ bộ, Đường Học Khiêm và Hứa Tư tồn tại quan hệ nam nữ không chính đáng. Ngoài ra trong tài khoản nhà Đường Học Khiêm có 37 vạn, cùng 4 vạn tiền mặt tại nơi ở, có chênh lệch nhất định với thu nhập của vợ chồng họ, cũng có thể phán đoán Đường Học Khiêm thông qua Hứa Tư nhận hối lộ từ Khương Minh Thành. Đương nhiên công tác của chúng tôi còn chưa được chu đáo lắm, chứng cứ nắm trong tay còn rất sơ sài, công việc tiếp theo còn rất nhiều ..

Từ Học Bình đưa tay cắt ngang lời vô nghĩa của hắn, không nói một lời.

Nếu như đã có nhận định như thế, theo thông lệ, tiếp theo là tiếp tục đào sâu thêm tội trạng của Đường Học Khiêm, đại khái vĩnh viễn không nghĩ tới khả năng Đường Học Khiêm bị hãm hại.

Thấy Kim Quốc Hải bị biểu hiện của Đường Học Khiêm làm cho bất an, Trương Khác hỏi:

- Thời gian ba lần hối lộ, tổ kiếm tra hẳn là điều tra rõ rồi chứ?

Kim Quốc Hải rất khó hiểu thiếu niên này sao dám xen vào, nghĩ y cứu cháu Từ Học Bình, mà người khác không nói gì, nên trả lời:

- Từ tư liệu Hứa Tư và Khương Minh Thành cung cấp, lần đầu là trung tuần tháng 11 năm ngoái ..

- Thời gian cụ thể, số tiền bao nhiêu?

Từ Học Bình đột nhiên hỏi làm Kim Quốc Hải giật mình.

- Tháng 11 năm ngoái, 20 vạn; mùng 6 tháng 2 năm nay, 8 vạn, cuối cùng là mùng 9 tháng 6, 7 vạn ...

Từ Học Bình cầm cuốn sổ của Tằng Kiến Hoa lên, lật tới trang cuối cùng, nghiêm túc nói:

- Đồng chí xem tài liệu này...

Kim Quốc Hải càng xem mặt càng cứng lại, ba khoản tiền cuối cùng thời gian và số tiền khớp với điều hắn vừa nói, còn chữ "Khương" kia là Khương Minh Thành rồi. Điều này cho thấy lời khai của Khương Minh Thành không đáng tin nữa.

Trương Khác thấy mồ hôi toát ra trên trán Kim Quốc Hải, cười thầm :" Một vụ án trọng yếu như thế mà làm thành án oan, là lãnh đạo phân quản vụ án, không biết gánh trách nhiệm lớn thế nào đây?"

- Tri Hành, cậu đem tình hình giới thiệu cho lão Kim đi.

Trương Tri Hành thấy Từ Học Bình thân thiết gọi tên mình, lòng mừng rỡ, có ý để Tiểu Khác thể hiện một lần nữa, hi vọng càng khiến bí thư Từ vui vẻ, hơn nữa mấy ngày qua con hắn gặp chuyện chẳng sợ hãi, cũng yên tâm nói:

- Rất nhiều chuyện do Tiểu Khác phát hiện.

- Để Tiểu Khác giới thiệu cũng thế.

Từ Học Bình gật đầu đồng ý, ông ta muốn xem thiếu niên này có đúng là cơ trí như thế không.

Kim Quốc Hải nghe Từ Học Bình gọi tên Trương Tri Hành, lập tức nhớ ra người này là ai, vì tổ kiểm tra tìm kiếm hắn khắp nơi, hắn lại chơi trò mất tích, khiến tổ kiểm tra hoài nghi phải chăng trên người hắn có án lớn, đang do dự có đang phát lệnh trụy nã hay không.

Trương Khác thấy vẻ mặt Kim Quốc Hải thì biết hắn đã nhận ra cha mình, lười giới thiệu, đi thẳng vào vấn đề:

- Ngoại trừ những người ở đây, không ai biết sự tồn tại của cuốn sổ này, nó được tìm thấy ở nhà bác Đường ...

Y dừng lại một chút để Kim Quốc Hải hiểu "bác Đường" là ai:

- Bác Đường cũng không phát hiện ra bí mật ghi trong đó, ghi chép này là do tôi và cha tôi phát hiện ra sau khi tìm được nó ... Nhưng Tằng Kiến Hoa đã ôm hơn 400 vạn bỏ trốn.

Rồi Trương Khác lấy ra bốn tấm ảnh cho Kim Quốc Hải xem.

Kim Quốc Hải thấy Từ Học Bình cứ nhìn hắn chằm chằm không nói không rằng, sởn hết gai ốc, dè dặt nói:

- Ghi chép trong trùng khớp với lời khai của Khương Minh Thành, vậy tài liệu này đáng tin, còn tiểu ... đồng chí nhìn thấy Hứa Tư và Đinh Hương Sơn ở cùng nhau, suy đoán về quan hệ giữa họ và Khương Minh Thành cũng là hợp lý, trong vụ án Đường Học Khiêm khả năng tồn tại vụ án lớn hơn nữa, tôi yêu cầu đích thân dẫn đội tới Hải Châu điều tra vụ án này.