Ở nơi sâu nhất trong biển ý thức của nữ thần Athena, phong ấn màu lam tím vẫn đang nằm đó và lóe lên những tia điện quang dữ tợn.
Tính chất công kích hỗn loạn không mang bất cứ chủ đích nào, chỉ vì hủy diệt mà hủy diệt, những tia sấm chớp đặc biệt này từng là nguyên nhân khiến cho Itsuka Ken cảm thấy vô cùng khó xử.
“Hừ! Lần này để ta nhìn xem, rốt cục là sức phá hoại của mi mạnh hơn, hay là sức phòng ngự của phong ấn này mạnh hơn.”
Ý thức thể trôi nổi ngay trước phong ấn màu lam tím, nhìn Gorgoneion mình đang cầm trong tay, Itsuka Ken hạ quyết định.
Đem thể ý thức của mình đưa vào trong không gian của Gorgoneion, đồng thời ở bên ngoài, Itsuka Ken còn dùng linh lực của Tịnh Niết tạo ra lớp phòng ngự mạnh nhất mà mình có. Sau khi chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, Itsuka Ken bắt đầu điều khiển cho Gorgoneion dùng tốc độ nhanh nhất để bay về phía phong ấn màu lam tím.
“Vèo ——!!”
Quả cầu tỏa ra ánh sáng đen xen lẫn với một chút màu xanh ngọc bích lướt qua không gian trắng xóa của biển ý thức và đâm vào trong phong ấn.
“Xì xì xì xì... Xì xì xì xì... Xì xì ~~~~~~~.”
Ngay lập tức, điện quang lóe lên. Vô số những tia sấm chớp đang chép giết lẫn nhau trong phong ấn chợt hóa thành những con mãnh hổ mà lao về phía Gorgoneion.
“Đinh ——————!!!!”
Giống như những gì mà Itsuka Ken đã dự đoán, ngay khi sấm sét sắp chạm vào Gorgoneion và đem Gorgoneion phá hủy thì một lớp phòng ngự màu đen chợt hiện lên và bao bọc lấy Gorgoneion. Ngay sau đó, lớp phòng ngự màu đen đó lại thể hiện cho Itsuka Ken thấy năng lực phòng ngự siêu cường của mình.
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm bang bang!!!!!!!!!!!!!!”
Chỉ trong chốc lát, Gorgoneion đã bị những luồng điện màu lam tim bao vây.
Rậm rạp và chằng chịt tới mức không thể dùng số lượng để đo đếm, mỗi giây, số lượng sấm sét đánh về phía lớp phòng ngự của Gorgoneion phải lên tới mấy ngàn, thậm chí là mấy chục ngàn, chúng liên tục đánh vào lớp phòng ngự của Gorgoneion và phát ra vô số tiếng nổ. Những âm thanh đùng đoàng vang lên liên tiếp nhau khiến Itsuka Ken cảm thấy khá chói tai.
Là sấm sét được Zeus trao cho thần cách, những luồng sấm sét dùng để tạo ra phong ấn là sấm sét ẩn chứa sự uy nghiêm không thể xâm phạm của vị thần thống trị thiên không. Sức phá hoại và năng lực xuyên thấu của chúng cao hơn bất cứ thứ sấm sét nào trên cõi đời này, nó là tia chớp đại biểu cho quyền uy vô thượng của Zeus, người đang thống trị chúng thần Hy Lạp.
Thế nhưng, đối mặt với vô số những tia chớp đáng sợ như thế, lớp phòng ngự được Gorgoneion tạo ra lại cứ bình chân như vại. Nó nhẹ nhõm đỡ lấy tất cả những đòn tấn công ập tới mà không có lấy một chút rung động nào.
Để mặc cho vô số những luồng sấm sét tùy ý đổ ập về phía mình, lớp phòng ngự siêu cường do Gorgoneion tạo ra cứ thong thả đem tất cả những luồng sấm sét đang đánh tới cách tuyệt ở bên ngoài và không có bất cứ phản ứng nào đặc biệt.
Năng lực tấn công mạnh nhất và năng lực phòng ngự chắc nhất, chỉ vừa chạm nhau trong một nháy mắt thì lập tức đã có thể biết được là bên nào lợi hại hơn.
“Hô ~! Quả nhiên là một cái xác rùa đen trâu bò! Thật không biết là thứ này do ai tạo ra, cho dù người đó không mạnh được bằng Al-chan thì tối thiểu cũng phải là một kẻ có vai vế không thua gì lão già háo sắc Zeus, phỏng chừng còn mạnh hơn. Dù sao thì phong ấn của Zeus đã phát triển hơn mấy ngàn năm còn phong ấn của Gorgoneion thì chỉ là phòng ngự không có phản ứng gì, ai cao ai thấp chỉ nghĩ một chút là biết.”
Trốn trong không gian của Gorgoneion, Itsuka Ken vừa quan sát tình hình bên ngoài vừa cảm thán về sức phòng ngự mạnh mẽ của phong ấn.
Mặc dù cảm thán, thế nhưng cậu lại không cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì trước đó cậu đã tự mình trải nghiệm và nhận thức về sức phòng ngự siêu cường của phong ấn này rồi. Suốt hơn một tiếng đồng hồ, cậu đã dùng hơn cả trăm đòn [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ] để tấn công phong ấn, thế nhưng khi đó, tất cả mọi đòn tấn công của cậu đều cứ như là đá chìm đáy biển, chẳng có chút phản ứng nào. Nếu như hiện giờ mà sấm sét của Zeus chỉ mới chạm vào có một chút là đã có thể khiến phong ấn có phản ứng, vậy chẳng phải đồng nghĩa là chiêu thức [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ] của cậu kém xa so với sấm sét của Zeus sao? ..
Ở bên ngoài, ngay khi Itsuka Ken chui vào trong Gorgoneion để xâm nhập vào phong ấn khiến cho vô số sấm sét đánh tới thì Metis đã lâm vào trong sự hỗn loạn do nguyền rủa, thậm chí lần này, nguyền rủa bị tăng cao lên tới cực hạn, khiến cho Metis hoàn toàn chìm trong tình dục. Trong miệng liên tục phát ra những tiếng rên rỉ dụ người tựa như loài cú đêm, Metis nhịn không được mà dùng đôi bàn tay ngọc nõn nà để tự vuốt ve lấy chính mình.
Metis đáng thương, đường đường là nữ thần của sự trong trắng mà chỉ trong một ngày, cô lại bị sự ô uế như tình dục dày vò tới những 3 ~ 4 lần, hơn nữa mỗi lần đều khiến cô mất đi ý thức tự chủ. Cũng may là hiện giờ, sự chú ý của đại ma vương Itsuka Ken đang dồn hết vào việc phá giải phong ấn, bằng không, nếu như cậu thấy Metis như thế này thì phỏng chừng là sẽ nhịn không nổi mà đem cô ăn sạch. ..
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Bên trong phong ấn màu lam tím, theo sự xâm nhập không ngừng của Gorgoneion, tần suất tấn công và cường độ tấn công cùa các tia chớp màu lam tím cũng dần tăng lớn. Hình thái của chúng trở nên càng lúc càng to, càng lúc càng cô đặc và càng lúc càng nhanh chóng.
Là đại biểu cho sự cuồng bạo, những tia chớp thần thánh của thần bầu trời tuyệt đối không cho tha thứ cho bất cứ dị vật nào dám xâm nhập vào địa bàn của mình. Trước khi tiêu diệt được kẻ xâm nhập, những tia chớp cuồng bạo đến cùng cực này tuyệt đối sẽ không bao giờ ngừng việc tấn công. Một lần không được thì 10 lần, 10 lần không được thì 100 lần, 100 lần không được thì 10.000 lần, mãi tới khi được thì mới thôi.
Lúc này, những tia chớp màu lam tím đã hoàn toàn biến thành màu tím sậm, áp lực kinh khủng tỏa ra từ chúng khiến cho bất cứ ai, dù chỉ nhìn thấy thôi cũng sẽ cảm thấy toàn thân đều nặng nề, tinh thần cứng lại.
“... Lúc này thì chắc là cường độ của chúng đã tăng lên tới gấp mấy trăm lần rồi chứ? Thật đáng sợ!”
Nhìn những đòn tấn công liên miên dày đặc và quá sức là kinh khủng ở bên ngoài, trên trán của Itsuka Ken dần toát mồ hôi lạnh. Ngay cả thể ý thức mà cũng phải toát cả mồ hôi lạnh thì cũng có thể hiểu được là Itsuka Ken đang phải cảm thấy thế nào rồi. Mặc dù cậu rất tự tin đối với vòng phòng ngự màu đen kia, thế nhưng khi nhìn thấy vô vàn những tia sấm chớp đang liên tục đánh tới từ bên ngoài, trong lòng của cậu vẫn cảm thấy rất là áp lực.
“Bành ——————!!!”
Bỗng nhiên ngay lúc này, một tia chớp lớn nhất mà mạnh nhất từ khi Itsuka Ken xâm nhập đến nay chợt xuất hiện và đánh về phía lớp phòng ngự màu đen. Tốc độ của nó quá nhanh, nhanh tới mức cả ý thức của Itsuka Ken cùng sắp không thể bắt kịp, nó đánh thẳng vào lớp phòng ngự màu đen và khiến cho lòng của cậu trầm xuống.
Vốn dĩ vẫn luôn bình chân như vại, thế nhưng khi đối mặt với đòn tấn công lần này của phong ấn màu lam tím, vòng phòng ngự màu đen của Gorgoneion lại chợt run khẽ lên.
‘Thình thịch!’ Tim của Itsuka Ken thót lên một cái, linh cảm không lành chợt nổi lên trong lòng của Itsuka Ken, cậu hầu như đã có thể hình dung được điều sắp sửa xảy ra rồi.
Đúng như cậu dự đoán, sấm sét vẫn liên tục đánh tới với tốc độ càng lúc càng nhanh, thế nhưng lúc này thì cường độ của sấm sét đã tăng lên gấp bội, không có bất cứ tia sét nào yếu hơn tia sét mới đánh trúng lớp phòng ngự màu đen vừa rồi. Vô cùng vô tận tía chớp đánh vào lớp phòng ngự của Gorgoneion khiến nó rung lên.
“Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch bành!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Mức độ dao động của vòng phòng ngự càng lúc càng lớn, sự rung động cũng càng lúc càng mạnh.
“Này! Này! Đừng có giữa đường đứt gánh nha! Làm ơn phải trụ cho bằng được! Chỉ cần một chút nữa thôi, một chút nữa là có thể xâm nhập được vào bên trong rồi!”
Cảm giác căng thẳng tràn ngập nội tâm, Itsuka Ken bắt đầu gia tăng tốc độ xâm nhập của mình. Lúc này thì Itsuka Ken cũng cảm thấy có chút chíp bông, cậu thật sự không thể tin được là cả lớp phòng ngự kinh khủng như thế này mà vẫn bị phong ấn màu lam tím làm cho dao động và dần tan vỡ. Rốt cục thì những tia sấm sét ở bên ngoài mạnh tới mức nào.
Nếu như dựa theo mức cường độ dần tăng lên từ ngoài vào trong của những tia chớp tạo ra phong ấn, giả dụ như là những đòn tấn công hiện giờ chính là đòn tấn công tiện tay mạnh nhất của Zeus, nếu dựa theo giả thuyết đó để suy đoán thì chẳng phải là lão già suốt ngày chỉ biết động đực đó, chỉ cần tiện tay quăng ra một tia chớp là đã có thể quất chết mình rồi sao? Suy nghĩ này khiến Itsuka Ken cảm thấy hơi phiền muộn.
Chỉ là lúc này lại không phải là thời điểm thích hợp để cảm thấy phiền muộn, việc cần làm lúc này là phải tăng nhanh tốc độ xâm nhập lên. Itsuka Ken hầu như đã nhìn thấy được vị trí đột phá đã cách mình không xa rồi. Chỉ cần kiên trì thêm 20 giây nữa, cậu tuyệt đối tự tin là mình có thể thành công. Giờ cứ hoàn thành việc xâm nhập trước đã, còn lại việc làm sao để đi ra thì cứ chờ tới lúc đó rồi tính tiếp.
Thời gian bắt đầu đảo ngược: 20 giây, 19 giây, 18 giây, 17 giây...
Những tia sấm sét bên ngoài trở nên càng lúc càng đen tối, sức phá hoại thì càng lúc càng tăng lên, toàn bộ vòng phòng ngự màu đen được Gorgoneion tạo ra đã bắt đầu xuất hiện những vết nứt nhỏ.
Mặc dù những khe hở này cũng có sức hồi phục riêng của chúng, thế nhưng tốc độ hồi phục của vòng phòng ngự lại không sánh được với năng lực phá hoại được tạo ra bởi vô số những luồng sấm sét đang ập tới, cho nên những khe hở đó không tài nào khép lại được mà chỉ có thể trở nên càng lúc càng lớn hơn.
“Thật đúng là giời ạ! Những lúc này tại sao thời gian lại chậm tới như vậy?” .. 9 giây, 8 giây, 7 giây ————
Đột nhiên, cảm giác nguy hiểm chợt hiện lên trong lòng của Itsuka Ken. Cậu quay phắt đầu lại mà nhìn về một phía của vòng phòng ngự.
Quả nhiên, ở trong mắt cậu, tất cả những tia sấm chớp phát ra từ phong ấn đều đã biến mất, thế nhưng từ một nơi nào đó sâu nhất trong phong ấn, một luồng điện quang có màu sắc đen như mực chợt hiện lên và đánh về phía lớp phòng ngự màu đen đang bọc lấy Gorgoneion.
“Oanh!!!!!!!!!!!!!!!”
Luồng sấm chớp màu đen dường như đã biến thành bản thể của Zeus và giơ cao thanh thần khí Phích Lịch Quyền Trượng, nó muốn giáng đòn tấn công kinh khủng nhất lên mình kẻ đã dám xâm nhập và khinh nhờn uy nghiêm của vị chúa tể thống lĩnh chư thần.
“Xong!” Itsuka Ken nhíu mày lại, lòng của cậu hơi trầm xuống. Cậu biết là mọi thứ đã xong, lần này cậu lại thất bại rồi, và nếu lần này mà thất bại thì cậu biết là mình sẽ phải chờ thêm rất lâu nữa, lâu tới mức đủ để cậu trở nên mạnh mẽ và có thể trực hiện với đòn tấn công này của phong ấn, khi đó thì cậu mới có thể tiếp tục việc giải trừ phong ấn và nguyền rủa cho Athena. Nếu như không xảy ra bất ngờ gì thì cậu dám chắc về điều này.
Vòng phòng ngự màu đen bị đánh tan thành vô số hạt ánh sáng trong tích tắc. Đã không còn sự ngăn trở, luồng sấm chớp có màu đen như mực lập tức đánh về phía Gorgoneion.
Itsuka Ken thở dài, xem ra cậu chỉ có thể buông tha cho phần ý thức và linh hồn mà cậu đang dùng lúc này rồi, mặc dù cậu rất hi vọng là có kỳ tích nào đó xảy ra, thế nhưng lấy đâu ra kỳ tích vào lúc này chứ? Kỳ tích nếu dễ xuất hiện như vậy thì đã không gọi là kỳ tích rồi.
Chỉ là, dường như lần này, nữ thần may mắn lại một lần nữa quan tâm Itsuka Ken, kỳ tích thực sự xảy ra. Ngay khi cậu dự tính buông tha cho phần ý thức và linh hồn mình đặt trong Gorgoneion thì bất chợt, từ trong Gorgoneion, một luồng áp lực bao la hùng vĩ chợt tuôn ra khiến Itsuka Ken hầu như không kịp phản ứng mà bị đè tới quỳ mọp, hoặc nên nói là nằm bẹp trên ‘mặt đất’.
Từ trước tới nay, cậu chưa từng cảm nhận được áp lực nào kinh khủng như thế này, nó phô thiên cái địa và mạnh mẽ chưa từng có, nó thậm chí khiến cậu liên tưởng tới Shiroyasha, Queen Halloween và Atula vương. Trong tư tưởng của cậu, hầu như chỉ có ba người đó chịu giải phóng toàn bộ sức mạnh của mình ra thì mới có thể tạo ra được áp lực đáng sợ như thế này.
Ráng vận sức mạnh để đứng lên mà nhìn, đập vào mắt cậu là một quả cầu sáng rực lửa. Mặt trời đang phẫn nộ! Đây là ý nghĩ duy nhất hiện giờ trong đầu của Itsuka Ken.
Trong ánh mắt nhìn chăm chú của Itsuka Ken, quả cầu ánh sáng chợt lao ra và đập về phía tia chớp có màu đen như mực đang đánh tới. Strauss