Chương 970: Đánh Lén!!?

“Yahoho ~! Cảm giác như thế nào? Đã bao giờ nếm thử việc bị trừng phạt như thế này hay chưa, ái phi của ta?”

“Mi... Dám... Dám... Dám làm việc như thế với thiếp thân?!!!”

Nghe được tiếng mắng giận dữ nghiến răng nghiến lợi nhưng đầy xấu hổ của Athena, Itsuka Ken cười vô cùng vui vẻ.

Trên gương mặt tuyệt sắc khuynh thế của nữ thần hiện lên nét đỏ ửng, chẳng biết đó là do tức giận hay do thẹn thùng. Chỉ là bộ dạng của Athena lúc này thật sự rất đáng yêu, cứ tựa như là một bé gái chưa lớn vậy, moe không tả được.

Quả nhiên, huấn luyện hay dạy bảo nữ thần cái gì, thoải mái nhất! Good!

“Ồ? Vấn còn sức để mắng? Vậy tức là trừng phạt còn chưa đủ sao? Thật là không nghe lời! Em làm thế sẽ khiến ta rất là khó xử!”

Giả bộ ưu sầu mà vuốt vuốt trán mình, thế nhưng bất chợt thiếu niên ngửi được một mùi thơm thoang thoảng mà mình chưa từng ngửi thấy, nó đến từ bàn tay trên trán của cậu. Trong ánh mắt mở to soi mói của Athena, thiếu niên đưa tay lại gần và hít sâu vài hơi để tận hưởng mùi thơm vương trên đó.

“[Hít] ~~~~~! Thơm quá! Thật là một mùi hương dễ chịu! Hơn nữa cảm giác khi nãy cũng thật quá tuyệt vời, ta cảm thấy là mình đã yêu thích nó rồi đó.”

Lầm bầm nỉ non vài câu, thế nhưng vài câu này lại khiến Athena xấu hổ và tức giận gần chết! Người nam nhân xấu đến thực chất bên trong này, hắn nhất định là căn nguyên gốc rễ của mọi thứ ti tiện trên đời. Athena cuối cùng cũng lĩnh ngộ được sự xấu xa của hắn đáng ghét đến mức nào, thế nhưng cô thà rằng mình chưa từng biết tới.

“Câm miệng! Mau thả thiếp thân ra! Bằng không thiếp thân...”

“Ôi cha cha! Vẫn còn sức để la hét như vậy sao? Xem ra vương phi của ta thật là một người hiếu động và có sức sống. Chẳng lẽ em muốn ta làm thêm điều vừa rồi nên mới khiêu khích ta như thế sao? Ta mà làm thật thì sẽ đáng sợ lắm đó nhé, ái phi của ta!”

“Nhiều chuyện! Dám làm như thế với thiếp thân! Sự nhục nhã này, thiếp thân nhất định sẽ khắc sâu trong tâm khảm! Itsuka Ken, thiếp thân đã khắc tên của mi lên danh sách cái chết của địa ngục rồi! Thiếp thân thề! Nhất định sẽ đưa mi —— A... Ah ah ~~~~.”

Chưa nói xong thì Athena lại kêu lên lảnh lót, vì ngũ chỉ sơn nóng như nham thạch kia lại một lần nữa giáng xuống và đánh vào mông cô. Athena chỉ còn biết im lặng mà nhịn lấy cảm giác đang lan tràn trong cơ thể mình, cuối cùng thì cô cũng đã hiểu rằng hành động khôn ngoan nhất lúc này là lặng im.

“Cuối cùng thì cũng chịu gọi tên của ta rồi sao? Thế nhưng so với điều đó, ta càng thích em gọi ta bằng những nickname thân mật, ví dụ như bệ hạ, phu quân, chủ thượng v... V... Thậm chí gọi ta là chủ nhân thì càng tốt! Ah! Đúng! Nếu như vậy thì tại sao ta không bắt đầu việc huấn luyện em từ việc thay đổi cách xưng hô của em nhỉ? Quyết định! Từ hôm nay, không, là từ giờ trở đi, ta nhất định phải huấn luyện em để em thay đổi cách xưng hô của mình. Ha ha ha ha ha!!!”

Trong tiếng cười tà ác đầy hưng phấn, ma vương lại bắt đầu huấn luyện nữ thần, hắn thề rằng phải khiến cho nữ thần cam tâm tình nguyện mà đọa thiên.

“Ba! Ba! Ba! Ba! Ba! Ba! Ba! Ba! Ba!...”

Âm thanh tựa như tiếng vỗ trống chợt vang lên liên miên với độ to nhỏ khác nhau. Thiếu niên cảm thấy vô cùng sung sướng mà vỗ vào mông của nữ thần. Lấy tay không đánh vào mông của nữ thần đã là quá đáng, thế mà thiếu niên còn quá đáng hơn khi lột sạch váy của nữ thần rồi kéo lên đến tận eo, khiến cho nửa thân dưới của nữ thần hoàn toàn lộ ra trong không khí và đét đít.

Đặt nữ thần nằm ngang và treo trên cánh tay của mình, thiếu niên nở nụ cười sung sướng đầy tà ác mà đánh vào mông của Athena, hơn nữa mỗi khi vỗ lên, đôi tay của thiếu niên còn kèm theo tiên thuật vô cùng mãnh liệt. Mỗi một khi thiếu niên vỗ xuống, nữ thần đại nhân đều cảm thấy rằng dường như nửa dưới thân thể đã không thuộc về bản thân, từng luồng cảm giác cứ từng đợt từng đợt mà trào lên từ mông và lan truyền khắp cơ thể khiến cô run lên bần bật. Cô hầu như muốn nổi điên với điều này, ý thức của cô trống rỗng.

Thiếu niên thì dùng tiên thuật của mình để tác uy tác phúc, còn nữ thần thì chịu đựng sự tác động của tiên thuật đến mức muốn phát điên. Tiên thuật của thiếu niên thật quá đáng sợ, cho dù là một nữ thần như Athena khi bị phong ấn thì cũng không thể nào chịu nổi. Chẳng biết là nếu như Đại Thánh gia biết được rằng tiên thuật mình truyền cho thiếu niên lại bị thiếu niên dùng như thế này thì liệu có nhịn không nổi mà cầm lấy kim cô bổng để nện cho thiếu niên lún vào trong đất hay không? Phỏng chừng là sẽ mượn cả phong hỏa luân của Na Tra để kết hợp với Cân Đẩu Vân mà giết tới luôn ấy chứ!

“Dừng... Dừng tay!!! Dừng tay!!!!!!”

Nữ thần thét lên thất thanh. Cuối cùng thì cô cũng không thể nào nhịn được mà mở miệng cầu xin thiếu niên tha thứ. Cô đã bắt đầu cảm thấy sợ hãi, vì cô đã sắp nhịn không được nữa rồi.

Theo từng lần tiếp xúc của thiếu niên, bất kể là đánh đòn hay những lần chợt dừng lại để cầm lấy vuốt ve, cô cảm thấy rằng từng luồng cảm giác cứ lan truyền khắp nơi trong cơ thể cô. Cảm giác mà cô vừa nếm thử lúc này, cảm giác mà đến giờ vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan lại một lần nữa càn quét lấy cơ thể, thậm chí là linh hồn của Athena, chúng khiến cho cô hoảng sợ.

Athena thật sự sợ, cô sợ là nếu như thiếu niên lại buộc cô phải nếm thử thêm vài lần như thế nữa, có lẽ chẳng được mấy ngày, có lẽ là một tháng, thậm chí là một tuần cũng không tới, cô cũng sẽ không chống cự được mà sẽ đọa thiên vì thiếu niên. Thậm chí có thể rằng khi đó, cô có thể sẽ biến thành con vật nuôi ngoan ngoãn nhất của thiếu niên mà chính cô cũng không thể tưởng tượng được. Nếu như thế thì cô chẳng thà rằng mình chết đi còn hơn.

Chỉ là, lời van xin của cô hoàn toàn vô ích, trong sự hoảng sợ và kềm nén đến cực độ của cô, thiếu niên vẫn cứ vỗ mông và đánh đòn cô một cách vô cùng vui sướng. Thiếu niên cứ liên tục vỗ lấy, thậm chí thỉnh thoảng lại vuốt ve và xoa bóp bờ mông của cô khiến cho cơ thể cô lại thoát ly khống chế. Cuối cùng khi mọi thứ lên đến đỉnh điểm, Athena hoàn toàn mất đi ý thức của mình, đầu óc trống rỗng chỉ còn có sự sung sướng đang ngự trị. Toàn thân cô co giật, dòng nước thần thánh đại điện cho sự thuần khiết của nữ thần lại tuôn ra.

Chờ khi cơ thể của nữ thần đại nhân trở lại bình thường, thiếu niên mới cười tà ác mà kéo váy của cô trở lại như cũ và ôm cô vào ngực. Chỉ là lúc này thì hành động của cậu lại rất nhẹ nhàng, tựa như đang nâng lấy một báu vật. Thế nhưng bất chợt, Athena đang được cậu ôm trong ngực bỗng phát ra một tiếng kêu vô cùng chói tai.

“YAA. A. A.. Nha ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah!!!!!!!!!!!”

Một luồng oán khí màu đen chợt phun ra và bắn về bốn phía. Trong ánh mắt kinh nghi của Itsuka Ken, một bóng đen chợt xuất hiện và bắn về phía cậu.

Đòn tấn công bất chợt và gần như thế này, nó đến từ luồng oán khí màu đen vừa phát ra, mục tiêu của nó... Là Athena!

Lồng sáng màu ngọc lưu ly không hề giữ lại mà bắn ra và bao bọc lấy xung quanh người cậu. Vì đề phòng bất trắc, Itsuka Ken cẩn thận mà ôm chặt Athena vào trong ngực mình. Nếu mục tiêu của đối phương là Athena thì cậu tuyệt đối phải cẩn thận.

Thế nhưng, mục tiêu của đòn tấn công lại không phải là nữ thần Athena. Bởi vì sau khi đánh vào lồng sáng bảo vệ màu ngọc lưu ly khiến nó run lên xong, bóng đen quyết đoán lùi lại ngay tức khắc và dừng ở một nơi cách đó không xa. Lúc này thì bóng đen cũng lộ ra gương mặt thật của mình.

Đây mà một cô gái có vẻ ngoài hoàn toàn giống hệt với Athena, trên đầu quấn một vòng nguyệt quế vương miện được bện bằng cành ô-liu, trên người cũng mặc một bộ áo choàng có hình dạng và kiểu mẫu giống hệt. Nếu như không phải là vì bộ đồ đối phương đang mặc có màu đen khác hẳn với chiếc áo choàng màu trắng trên người của Athena thì Itsuka Ken thật sự sẽ nghĩ rằng Athena đang chơi kim thiền thoát xác.

Thế nhưng không phải, bởi vì Itsuka Ken cảm nhận được là nữ thần mình đang ôm trong ngực là thật, mà ánh mắt của đối phương cũng khác với Athena, nếu vậy chẳng lẽ... Strauss