“Ha ~! Ha ~! Ha ~! Lần trước không phải em dùng mưu kế để Lừa • Gạt • Ta mà chạy sao? Lần này để ta xem em chạy như thế nào, ái phi Athena của ta? Ha ~! Ha ~! Ha ~!” Nở một nụ cười gằn đầy quỷ quyệt, Itsuka Ken ôm lấy Athena và nhìn chằm chằm vào mắt cô mà nói.
Athena có thể thề là chưa bao giờ trong cuộc đời mình, cô lại muốn giết một người tới như vậy. Lúc trước khi bị Itsuka Ken bắt lấy và nhào nặn, cô cũng chưa từng cảm thấy muốn giết cậu đến như vậy, bởi vì khi đó thì cô vẫn còn chưa hoàn chỉnh, cơ thể vẫn còn là một loli, cho nên dù có bị đối phương làm gì đi nữa thì Athena cũng không thật sự để vào trong lòng. Đây cũng là nguyên nhân mà khi đó cô dám dùng mỹ nhân kế để quyến rũ và đánh lạc hướng Itsuka Ken.
Thế nhưng bây giờ thì khác, giờ thì cô đã khôi phục lại là nữ hoàng tam vị nhất thể. Là hiện thân tập hợp của ba thần nữ, cô là chủ nhân của địa ngục và bóng tối, là nữ hoàng cổ xưa nhất thống lĩnh các vị thần, là biểu trưng cho sự thuần khiết, là thiếu nữ vĩnh hằng, là hiện thân của trí tuệ và sự mỹ lệ.
Đường đường là nữ thần vương thống lĩnh chư thần, thế mà hiện giờ lại bị kẻ thù bắt lấy và ôm từ phía sau. Ôm thì cũng thôi, đối phương còn dám kề tai nói nhỏ với cô, thậm chí còn đang gặm lấy vành tai của cô mà nhấm nháp? Athena thật sự nổi giận.
“Đồ bẩn thỉu, xấu xa, ti tiện! Mau thả thiếp thân ra!”
Xấu hổ và giận dữ đã không đủ để hình dung cảm xúc lúc này của Athena. Bao nhiêu năm qua, chưa từng có người nào có thể khiến cho cô cảm thấy mất mặt và mất bình tĩnh đến như vậy, tên khốn kiếp đang ôm lấy cô tuyệt đối là người đầu tiên. Người đầu tiên tự cổ chí kim dám làm vậy với cô, cả kẻ thù không đội trời chung với cô là Zeus cũng chưa từng làm được điều đó.
“Thả em? Em cảm thấy ta sẽ bằng lòng làm điều đó sao? Khi chưa trừng phạt em xong, ta sẽ không bao giờ thả em ra đâu. À mà còn phải ‘huấn luyện’ em nữa chứ?” Nở một nụ cười tà đầy ma quỷ, Itsuka Ken gặm lấy đôi tai của Athena và nói nhỏ, đồng thời thì tay của cậu cũng đã cầm lấy bộ ngực hoàn mỹ của Athena, sau đó bắt đầu xoa bóp và ‘dằn vặt’. Cậu bóp lấy chúng trong đôi tay tà ác của mình.
“Ah ~~~~ dừng ~ dừng tay! Loài ác ma ti tiện, mau—mau buông đôi bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra!! Ah ~~!” Tiếng rên rỉ không thể nhịn được mà cất lên, Athena la hét, cô vội vàng tìm cách áp chế cảm giác khác lạ đang dâng lên trong cơ thể mình.
Athena thề, cô thề với lòng mình rằng, bất luận sau này có như thế nào, chỉ cần có cơ hội, cô nhất định phải khiến kẻ ti tiện đang cầm tù mình phải nếm trải lấy sự đáng sợ và đau đớn của địa ngục hàng trăm ngàn vạn năm, chỉ có vậy mới thỏa mối hận này. Cô thề đó.
“Ta dám cam đoan là lúc này, ở trong lòng em hẳn đang nghĩ phải làm thế nào để có cơ hội bắt lấy ta và đem ta phanh thây xé xác sau đó ném vào trong địa ngục để dằn vặt trăm ngàn vạn năm, đúng không, ái phi của ta?”
“Khinh nhờn thân thể thuần khiết của nữ thần! Chà đạp sự uy nghiêm của nữ hoàng cổ xưa! Nhục nhã... Ah ~~ ngươi ————”
Athena hét toáng lên, bởi vì mới tức thời, không biết là ác ma đang cầm tù cô đã dùng cách gì mà khiến cho sự áp chế của cô mất đi hiệu quả. Điều đó đồng nghĩa là vào lúc này, cảm giác ngứa ngáy, kích thích đầy lạ lẫm đang tung hoành và càn quét lấy cơ thể cô. Thể xác và tinh thần của nữ thần trong trắng đang bị vấy bẩn, đây là sự tra tấn không gì sánh được lên tâm linh của một nữ thần, sắc mặt của cô lúc này đã mất khống chế mà đỏ lên, hơi thở trở nên kiều suyễn.
“Là nữ thần trí tuệ của bầu trời, là nữ thần đại diện cho chiến tranh và cũng là nữ hoàng thống trị chư thần, đừng nói với ta rằng em không biết cụm từ ‘Ma Vương’ là có ý gì. Cũng đừng nói với ta rằng em không biết rõ kết cục của những phụ nữ xinh đẹp và cao quý của những quốc gia bị quân địch xâm chiếm. Ái phi của ta, em nói xem ta sẽ làm gì với em đây?”
Tiếng nói khẽ đầy bỡn cợt vang lên bên tai đi kèm với hơi thở đầy nhiệt độ phả vào tai và cổ khiến đôi mi thanh tú của Athena hơi nhíu lại, cơ thể cũng hơi giật nhẹ. Sau đó, cô ngừng mọi động tác của mình, cô đã không còn dám chọc giận tên khốn kiếp đang ôm lấy mình nữa. Hắn nói đúng, cô đã là tù binh.
Trong linh hồn của cô, phần trí tuệ thông thiên của cô cũng đang nói cho cô biết là không thể phản kháng. Hành vi khôn ngoan nhất mà cô có thể làm được lúc này đó là dùng thái độ ‘bình tĩnh trầm mặc’, hoặc nên nói là cô nên dùng phản ứng [ bất bạo động và vô cảm ] để đối xử với những hành vi của đối phương. Đây mới là lựa chọn tốt nhất vào lúc này, khi mà cô đã bị đối phương cầm tù và hoàn toàn phong ấn sức mạnh.
“Ta đã nói với em rằng ta là ma vương, một ma vương chân chính. Trong tất cả mọi truyền thuyết, từ kinh thánh đến truyện dân gian, ma quỷ luôn được dùng để hình dung những kẻ cùng hung cực ác, tàn bạo bất nhân, hung hãn sa đọa, huống hồ là [ Ma Vương ]. Đó là tồn tại được sinh ra để trở thành kẻ thù của chư thần. Khiến cho thiên sứ phải sa đọa, khiến cho thần linh phải nuốt hận, khiến cho tiên nữ chịu nhục nhã, khiến cho phật đà phải điên cuồng... Những điều đó luôn là mơ ước lớn nhất cũng như là niềm vui thú lớn nhất của mọi ma vương.”
Những lời này của Itsuka Ken khiến cho Athena chợt sinh ra cảm giác bất an mãnh liệt. Đúng! Tựa như những gì kẻ xấu xa này đang nói, ma vương chính là những tồn tại đặc biệt không thể đo đếm bằng lẽ thường. Nếu dùng từ ngữ của thế giới hiện đại để hình dung thì bọn họ đều là những kẻ điên, những kẻ điên biến thái lại có thực lực mạnh và trí tuệ siêu quần. Một tồn tại như thế tuyệt đối là thứ mà không một ai muốn dây vào.
Thực lực mạnh và trí tuệ siêu quần cho phép ma vương có thể làm được mọi điều mà mình muốn, thế nhưng tư tưởng điên cuồng và biến thái lại khiến cho bọn họ trở nên hỉ nộ vô thường và vô cùng khó đoán, hoặc nên nói là không thể phỏng đoán. Cho dù có trí tuệ thông thiên có thể nhìn thấu quá khứ và tương lai, nhìn xuyên cả bầu trời và mặt đất cũng không thể đoán được suy nghĩ và ý tưởng của một ma vương chân chính.
Một suy nghĩ tỉnh táo và sáng suốt nhưng lại không bị bất cứ thứ gì hạn chế, đây chính là trí tuệ của ma vương chân chính, cũng là nguyên nhân khiến cho ma vương trở nên khó lường. Lúc này thì Athena chỉ có thể cầu nguyện rằng kẻ đang cầm tù mình không phải là dạng này mà chỉ đơn thuần là biến thái thôi, bằng không kết cục của cô sẽ rất thảm, thậm chỉ ‘thảm’ cũng không đủ để hình dung.
“Bắt đầu lo sợ rồi sao? Yên tâm đi, so với những tên điên không có lý trí như thế thì ta tốt hơn nhiều.” Itsuka Ken cười và nói nhỏ vào tai của Athena, thế nhưng điều này lại khiến cô cảm thấy lạnh buốt.
Đối phương tuyệt đối là kẻ như thế! Trong mắt của Athena, Itsuka Ken tuyệt đối là một ma vương chân chính, một ma vương xấu xa và ác liệt hơn tất cả mọi ma vương có trên đời này.
“Cảm tạ lời khen! Đúng là ta cao cấp hơn bọn chúng rất nhiều. Có vẻ như em đã bắt đầu hiểu được ta rồi nhỉ? Điều này khiến ta rất vui đó, ái phi của ta!”
“Cái ——!? Ngươi... Ngươi có thể đọc được tiếng lòng của thiếp thân? Ngươi có thể nhìn được suy nghĩ của thiếp thân?” Athena giật nảy mình, giọng cô trở nên hốt hoảng.
Giật mình cũng là đương nhiên, bởi vì Athena là ai? Là nữ hoàng thống trị chúng thần Hy Lạp, mặc dù có chút không giống, thế nhưng cô là tồn tại có thể sánh ngang với kẻ thống trị tối cao hiện giờ của thần thoại Hy Lạp là Zeus. Nếu chỉ xét về linh cách, cô tuyệt đối không thua gì Zeus, thế mà hiện giờ cô lại bị người khác nhìn thấu suy nghĩ?
Khi cô thu hồi lại sức mạnh tối cao của mình, Athena đã nghĩ rằng không ai có thể đánh bại được bản thân, thế nhưng ngay sau đó, chỉ chưa đầy 4 hiệp đấu, cô đã bị đối phương bắt sống và hoàn toàn phong ấn. Mặc dù trong đó có phần là vì cô khinh địch không chịu dùng toàn lực, thế nhưng có thể gài bẫy được cô và phong ấn cô lại, điều này chứng tỏ rằng đối phương mạnh hơn cô, điều này khiến cô cảm thấy có chút không thể nào tin nổi. Chỉ là cô đã bị bắt nên cô buộc lòng phải tin vào sự thật này.
Bị bắt thì cũng thôi, bị phong ấn thì cũng thôi, những việc này cuối cùng vẫn còn nằm trong giới hạn chịu đựng của Athena. Dù sao thì cô cũng chỉ mới khôi phục lại chân thân của mình, quyền năng của cô cũng chưa được cô vận dụng một cách triệt để, khi đó khinh thường kẻ địch và bị bắt thì cũng là chuyện bình thường. Athena vốn cho rằng nguyên nhân lớn nhất khiến mình bị bắt là vì mình đã coi thường thực lực của đối phương.
Chủ quan mà thua trận, chuyện này cô còn có thể thừa nhận. Thế nhưng... Đọc Tâm? Đối phương còn có thể đọc tâm? Chuyện này làm sao có thể?
Đừng quên rằng cô là kẻ sở hữu thần cách [ Nữ Hoàng Của Chư Thần Hy Lạp ], đây là một trong những thần cách cao cấp nhất, muốn đọc tâm được nó thì phải mạnh đến mức nào? Cho dù là thần cách [ Trí Tuệ Bầu Trời ] mà cô có cũng không thể làm được việc này, vậy thì đối phương làm bằng cách nào? Nếu như bảo rằng đối phương dựa vào thực lực và thần tính cao cấp hơn cô để dò xét thì cũng hợp lý, thế nhưng chuyện đó có thể sao? Thật hoang đường!
Vậy thì thiếu niên này rốt cục dựa vào cách nào?
“Đừng giật mình thế chứ? Là ma vương, có chuyện gì mà ta không thể làm được chứ? Chỉ là đọc tâm mà thôi, trừ nguyên tắc của chính bản thân ta thì có gì mà ta không thể làm chứ? Chẳng phải lúc này ta đang tóm được nữ hoàng cao quý nhất của thần thoại Hy Lạp rồi đó sao?”
“...” Ai mà tin chứ? Nếu thật sự không gì làm không được thì lúc trước sao có thể bị mình tính kế? Chẳng lẽ việc mình hôn hắn lại có liên quan gì tới nguyên tắc của hắn sao? Nói dối không biết ngượng.
“Ha ha ha! Đang nghi ngờ lời nói của ta? Em đang nghĩ về việc lừa được ta lúc trước chứ gì? Cứ yên tâm đi, ái phi của ta! Sau khi ‘huấn luyện’ em xong thì ta sẽ cho em biết về bí mật này, một trong những bí mật lớn nhất trong cuộc đời ta mà chưa ai từng được biết, cứ yên tâm đi! Ha ha ha ha!”
Tiếng cười của Itsuka Ken vang lên bên tai của Athena, trong đó hoàn toàn không ẩn chứa bất kỳ sự dối trá nào, điều này khiến Athena cảm thấy khó hiểu, thế nhưng khi cô còn chưa kịp suy nghĩ tiếp thì Itsuka Ken đã tiếp tục nói nhỏ vào tai cô khiến cô quên bẵng đi việc này.
“Ta là ma vương cao cấp hơn tất cả ma vương trên cõi đời này, em biết tại sao không? Bởi vì hai lý do, thứ nhất là vì ta thông minh hơn bọn hắn, thông minh hơn rất nhiều. Thứ hai là ta tham lam, sự tham lam bao trùm chư thiên vạn giới.”
Thông minh, điều này Athena thừa nhận. Không ai có thể phủ nhận rằng Itsuka Ken thật sự rất thông minh, Athena đã phải đích thân cảm nhận thấy trí thông minh này. Chỉ bằng một kế khiêu khích nhỏ và một chút đánh lạc hướng, đối phương đã lừa gạt được cả nữ thần trí tuệ như cô và cầm tù, ai dám nói là đối phương không thông minh.
Hơn nữa cô cảm nhận được là từ khi bị cô lừa gạt cho đến giờ, sự phẫn nộ của đối phương vẫn chưa từng biến mất, phẫn nộ, thế nhưng đối phương lại tỉnh táo vô cùng, chỉ riêng phần bản lĩnh này cũng đã đủ để khiến cô phải thừa nhận trí tuệ của đối phương, mặc dù đối phương rất ti tiện và đáng ghét.
“Về thông minh thì ta sẽ không nói nữa, một đám thấp kém chìm đắm trong dục vọng và dã tính lại chẳng còn chút lý trí nào sao có tư cách để so với ta? Về tham lam, ta tuyệt đối là kẻ tham lam nhất trong trời đất này, sự tham lam sánh ngang với trời đất. Nếu như là những ma vương bình thường, chọc giận bọn hắn thì thứ chúng làm được chỉ có giết chóc khiến cho thần linh nuốt hận và thiên sứ sa đọa, thế nhưng nếu là ta, chọc giận ta rồi thì ta sẽ khiến cho cả hệ thống thần thoại của kẻ thù phải sụp đổ.”
Trong lòng bắt đầu nổi sóng, đánh sập cả một hệ thống thần thoại? Chuyện như thế này ————
“Ha ha, đùa thôi! Ai mà thèm làm cái chuyện vớ vẩn và nhảm nhí đó?”
Athena trợn tròn mắt, sau đó cắn chặt răng. Đối phương thật sự là một kẻ khốn kiếp, cô thật ngu xuẩn khi tin vào lời nói của đối phương.
“Ha ha ha! Vẻ mặt của em thật khiến cho ta cảm thấy sảng khoái! Ha ha ha! Nếu chọc ta thì ta sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần, em dám mượn sự yêu thương và nuông chiều của ta để lừa gạt ta, vậy thì ráng mà chịu sự trừng phạt này đi! Nó chỉ mới là bắt đầu thôi! Hủy diệt một hệt thống thần thoại? Em cho rằng ta đang lừa em sao? Ha ha ha ha! Nếu thật sự chọc giận ta, ta cũng không ngại bỏ ra trăm ngàn năm để làm được điều này, thế nhưng hiện giờ thì còn chưa có hệ thống thần thoại nào làm được việc khiến ta hận đến mức đó, đó là may mắn của cả ta và bọn chúng, ha ha ha ha ha!”
Cười đắc ý một hồi, sau đó Itsuka Ken ngừng cười và tiếp tục thầm thì vào trong tai của Athena: “Chỉ là hiện giờ, chúng ta không cần quan tâm đến việc đó, vì ta đang muốn cho em biết về sự tham làm của ta. Sự tham lam của ta mới là thứ đáng sợ nhất, nhất là với nữ tính mà ta yêu thích. Em có muốn biết về nó không, ái phi Athena của ta?”
Hơi thở tràn đầy nhiệt độ của đối phương lại thổi đến bên tai của Athena khiến cơ thể cô hơi nóng lên, thế nhưng trong lòng cô lại chợt cảm thấy lạnh lẽo đến khó tả, cô chợt cảm thấy sợ hãi và bất an mãnh liệt không hiểu vì nguyên nhân gì. Strauss