“... Anh là bạn của cô Liliana?”
“Đúng. Từ rất sớm, khi cô ấy còn ở Milan, chúng tôi đã quen biết nhau rồi.”
“Vậy anh... Anh có chứng cứ gì hay không? Tôi không thể tin anh là bạn của cô ấy chỉ bằng một câu nói!”
“Chứng cứ sao... Có chút khó khăn... Để tôi nghĩ xem nào!! Đúng rồi, cô ấy hẳn phải có một chiếc nhẫn màu xanh mà ít ai biết tới, điều này có thể làm chứng cứ không?”
“Ôi chao?! Làm sao anh biết về nó? Đó là trân bảo mà Liliana jou-san luôn giữ bên mình, tôi cũng chỉ được thấy một lần duy nhất. Nghe cô ấy nói đó là kỷ vật thệ ước.”
Vật thệ ước sao? Xem ra con bé chịu đầu quân cho lão yêu quái hầu tước Voban cũng là có nỗi khổ riêng a!
Nghĩ đến tiểu yêu tinh tóc bạc chính trực đến đáng yêu kia, Itsuka Ken không kìm nổi nụ cười vui vẻ. ‘Cuộc hội ngộ của hai ta sẽ tới nhanh thôi, và ta sẽ không để cô chạy khỏi lòng bàn tay ta một lần nữa đâu, yêu tinh nhỏ à.’
“Nói như thế tức là anh thật sự là bạn của Liliana jou-san?”
“Trông không giống sao?”
“Ừ! Bởi vì tôi cho rằng với người tốt bụng và chính trực như Liliana jou-san sẽ không thể nào có người bạn lỗ mãng và vô lễ như anh!”
Chẹp! Coi bộ mình hoàn toàn bị ghét rồi, nha, nhưng không sao. Chỉ cần lưu lại được một ấn tượng sâu sắc là đủ, cơ hội thì còn nhiều mà.”
“Coi bộ tôi hoàn toàn bị hiểu lầm! Thôi được rồi, vậy tôi ra bên ngoài để đợi vậy. Hi vọng lát nữa khi ra ngoài nói chuyện, cô có thể bình tĩnh mà nghe tôi nói xong. Lần này tôi tới tìm cô là vì muốn thương lượng hai chuyện với cô!”
“Xin... Xin hãy chờ một chút! Hôm nay... Cái kia... Hôm nay có chút không tiện, cho nên...”
“Không vấn đề gì, chuyện rất nhanh! Chỉ cần tiểu thư Yuri nhanh lên một chút là được rồi!”
“Nếu vậy... Có thể nói luôn bây giờ được không!”
Miko tóc trà hơi có chút khó xử, thế nhưng nghĩ tới người mình sắp phải gặp mặt, cô cảm thấy giờ không phải lúc để ý những chuyện vặt vãnh.
“Không sao thật chứ? Tôi thấy cô cứ hãy chải tóc và trang điểm xong hết rồi hẵng bàn. Dù sao tôi cũng không ngại gì, chờ bao lâu cũng được.”
“Xin anh đừng làm ra vẻ như vậy nữa, nếu đã xông tới một cách vô lễ như vậy thì giờ nói những lời này còn ý nghĩa gì? Chỉ có thể che giấu thôi!”
Một lời phê bình không chút nhân nhượng nào, xem ra cảm quan của miko tóc màu trà về Itsuka Ken thật sự rất kém.
“Được rồi! Nếu tiểu thư Yuri đã nói như vậy thì tôi xin phép được làm phiền cô một chút!”
Dùng vẻ mặt buông lỏng mà bước về phía cửa phòng ‘làm việc’, thế nhưng đột nhiên miko tóc trà dường như linh cảm đến một điều gì đó bất tường mà vội vã bật dậy để ngăn cản Itsuka Ken bước vào phòng. Thế nhưng hình như hành vi của cô có vẻ đã muộn, vì lúc này, Itsuka Ken đã bước vào trong phòng, chỉ là căn phòng mà Itsuka Ken bước vào không phải là phòng làm việc như cậu tưởng, mà là phòng ngủ của miko jou-san.
Liếc sơ qua toàn cảnh của căn phòng, một cái tủ, một cái bàn, một chiếc ghế, cùng với... Cái giường? Trên giường dường như còn có hai chiếc quần lót màu trắng và hồng làm bằng bông vải có in hình gấu con.
Cái gì đây? Nơi này có vẻ như không phải là nhà của Yuri mới đúng, thậm chí có thể xem như Sở Sự Vụ riêng của cô nàng, hoặc nên nói là nơi làm việc, Itsuka Ken vốn là hiểu như vậy. Thế nhưng giờ ở đây lại có giường, bàn trang điểm, thậm chí... Quần lót? Không đúng, một tiểu thư đài các như Yuri làm sao có thể làm cái việc như là vứt lung tung quần lót của mình ở nơi làm việc chứ? Theo cách sắp xếp của các gian phòng ở đây thì phòng này không phải nên là nơi làm việc và đón tiếp khách, vậy tại sao... Nhìn về những vật khác được bài trí trong căn phòng trước mặt để xem thì chủ nhân nó là một người chỉnh chu, mộc mạc và khá ấm áp, vậy cái gì đang diễn ra? Mình nhầm chỗ nào à?
“Anh ———— Anh-anh-anh... Anh lập tức đi ra cho tôi! Ra ngoài nhanh ~~~~~~!!!!”
Với sự mắc cỡ tột độ, thiếu nữ vẫn luôn mang nét Yamato Nadeshiko cuối cùng cũng nổi đóa! Hơn nữa còn không phải là sự xấu hổ và nổi đóa tầm thường! Loại xấu hổ tột độ vượt quá giới hạn khi bị người nhìn thấy cái bí mật mắc cỡ và xấu hổ nhất của mình thật sự khiến cho thiếu nữ chỉ còn 2 lựa chọn, một là trực tiếp đem đối phương ‘răng rắc răng rắc’ rồi sau đó hủy thi diệt tích, thế nhưng với một người quá mức lương thiện như Yuri thì lựa chọn này là không thể. Vậy thì chỉ còn một cách khác là tống đối phương ra khỏi cửa rồi sập cửa thật mạnh vào.
“Bành ————!!”
Sau đó là tiếng của những bước chân dồn dập vang lên liên tiếp trong phòng.
Đang dọn dẹp sao? Chắc hẳn là vậy rồi! Thế nhưng giờ làm vậy thì có ích gì? Thấy thì cũng đã thấy, hơn nữa tối đa cũng chỉ là mấy chiếc quần lót thôi, có gì đâu? Nhưng mà nếu vậy thì lúc này, hẳn là bên ‘trong’ Yuri đều trống không chứ nhỉ? Nếu không thì cô ấy xấu hổ như thế làm gì? Thật đúng là một thiếu nữ Chiêu Hòa truyền thống ah, Mariya Yuri!
“Tôi...”
“Xin hãy im đi! Anh... Anh thật đúng là... Là... Mặc dù anh có là bạn của Liliana jou-chan, thế nhưng... Thế nhưng khi đã làm chuyện lỗ mãng và thiếu lịch sự như thế, nếu còn không chịu ăn năn hối lỗi. Tôi... Tôi... Tôi nhất định sẽ không để cho anh bước dù chỉ một chân vào phòng của tôi! Chẳng lẽ anh không thể tinh ý và cẩn thận hơn một chút trước khi làm gì hay bước vào nơi nào sao? Tự tiện xông vào nhà của một thiếu nữ, đã vậy sau đó còn trực tiếp xông vào trong khuê phòng của người ta. Cái chuyện thiếu lịch sự làm mất phong độ nên có của một người đàn ông lịch sự này, nếu anh vẫn không sám hối, tôi cảm thấy mình buộc phải thay Liliana jou-chan thuyết giáo anh một lần. Đúng vậy, nhất định phải...”
Nghe lấy miko tóc màu trà trước mặt dùng ngữ tốc cực nhanh mang theo sự xấu hổ và giận dữ để mắng mỏ mình, Itsuka Ken cũng cảm thấy hơi chút xấu hổ. Đúng là người không thể nhìn bên ngoài, một thiếu nữ ôn hòa, thiện lương và dịu dàng như Yuri hóa ra cũng có đôi lúc cố chấp như bây giờ.
“Nè...”
“Xin hãy im ngay! Vào lúc này, điều duy nhất anh cần làm là khiêm tốn nhận lỗi! Nếu như...”
“Tôi chỉ định nói là cô sẽ không quên là hôm nay có chuyện gấp chứ? Lãng phí thời gian chỉ để mắng mỏ như vậy không có vấn đề gì sao?”
“Ôi chao! Ôi chao ~~! Ah------!!!! Tại... Tại sao anh không nói sớm! Không... Không xong rồi! Thật xin lỗi! Anh hãy rời khỏi đây trước đi! Hôm nay tôi thật sự không có thời gian, tôi nhất định phải gặp một nhân vật vô cùng quan trọng! Xin anh hãy đi cho! Vì để phòng ngừa khả năng xảy ra điều gì đó vô cùng tồi tệ khi có một người vô lễ và lỗ mãng như anh ở đây, xin hãy đi cho...”
“Ôi chà ~~~! Nghiêm trọng đến thế sao? Cái tên Kusanagi Godou mà tiểu thư Yuri muốn gặp hẳn không phải là người tệ đến như vậy mới đúng?”
“Đúng! Đúng! Chính là Kusa... WTF...!? Làm... Làm... Làm... Làm sao anh biết? Chẳng lẽ anh cũng là...”
Vừa nghe thấy cái tên vừa được thốt ra, Yuri lập tức giật mình mà kinh hô.
“Để tránh hiểu lầm thì tôi xin được thanh minh trước là tôi chả có quan hệ trên dưới gì với Kusanagi Godou hết!”
“Không phải trên dưới? Vậy rốt cục anh...”
“Cho nên tiểu thư Yuri chỉ cần biết tôi là bạn của Liliana là được rồi, về phần Kusanagi Godou... Miễn cưỡng cũng có thể xem như bằng hữu.”
“Bằng... Bằng hữu? Anh đang có ý nói là anh và Kusa... Ma Vương là bằng hữu?”
Dường như liên tưởng tới điều gì đó vô cùng kinh khủng, giọng của Yuri có chút run lên.
“Nói chung tôi chẳng thể nào giải thích được tất cả mọi chuyện cho cô một cách ngắn gọn được đâu! Giờ cô dẫn đường cho tôi trước đi. Một trong hai mục đích mà tôi tới đây vào ngày hôm nay là vì cuộc gặp mặt của cô và Godou. Tôi nghĩ hẳn phải có lý do để tổ chức chính phủ của đất nước này sai cô tiếp xúc với Kusanagi Godou chứ?”
Sau khi nghe xong những lời này, Yuri cũng chỉ đành dẫn đường cho Itsuka Ken. Thận trọng đóng cửa phòng lại, Yuri ngồi xuống và lên tiếng: “Vậy hôm nay... Kusanagi Godou-sama...”
“Hôm nay cậu ta sẽ không tới, nên cô có thể yên tâm mà thả lỏng mình, thưa tiểu thư Yuri!”
“Hô ~~~~!”
Nhẹ nhõm thở phào một cái, thế nhưng rất nhanh sau đó, Yuri lại nghĩ tới mục đích tới đây gặp mình ngày hôm nay của Itsuka Ken và thân phận của cậu. Mái tóc màu tím bạc, tròng mặt màu hổ phách chưa gặp qua bao giờ, hơn nữa bề ngoài thật sự rất điển trai, cái này... Có vẻ như nàng đã nghe được ở đâu về điều gì đó tương tự thì phải...
“Được rồi, vào chủ đề chính thôi! Về nguyên nhân khiến tôi tìm tới tiểu thư Yuri ngày hôm nay, tất cả là như thế này...”
Ngồi vào phía đối diện bên kia bàn của Mariya Yuri, Itsuka Ken bắt đầu giải thích nguyên nhân có mặt của mình. Strauss