Chương 937: Chị Em Hòa Thuận

“... Tôi thề rằng, tôi không cho phép sự tồn tại của bất cứ thứ gì mà tôi không thể cắt... Hỡi cánh tay bạc, theo lời tuyên thệ của tôi, hãy biến thành lưỡi dao bất khả chiến bại!”

Theo lời ngôn linh được vịnh xướng, cánh tay màu bạc đã hóa thành kim loại dường như hòa lại làm một cùng thanh kiếm nó đang cầm. Một luồng chú lực khổng lồ phun ra từ trên thanh kiếm, rồi sau đó, một luồng kiếm khí tỏa ra ánh sáng lấp lóe của sao trời chợt hiện lên và chém thật mạnh vào bức tường được tạo ra từ gió bão.

“Xùy~~ ————!!”

Bức tường gió tưởng chừng như vô cùng vô tận đã dễ dàng bị chẻ làm đôi, nó không kịp hồi phục, không đúng, hẳn phải là không thể nào hồi phục. Năng lực hồi phục của bức tường gió dường như đã bị luồng kiếm khí vô hiệu hóa khiến cho nó không thể tự phục hồi mà chỉ có thể nhanh chóng tan đi.

Chỉ với một chiêu, kiếm vương Salvatore đã vô hiệu hóa đòn phòng ngự bằng gió bão của Erica.

“Hỡi sấm chớp! Hãy biến thành ngọn lao trừng phạt của thần thánh và đục xuyên kẻ địch trước mặt ta!” Thế nhưng Erica cũng không phải hạng xoàng xĩnh. Dường như đã đoán được chiêu thức này của Doni, thế nên ngay khi Doni vừa ra chiêu thì cô đã chuẩn bị sẵn chiêu thức của mình, và ngay sau khi bức tường gió bão của cô bị Doni chém đứt thì chiêu thức được chuẩn bị của cô cũng lao ra để đón đầu chiêu thức của Doni.

Sấm sét tụ lại thành một cây lao và đâm thẳng về phía luồng kiếm khí đang chém tới, hai đại quyền năng chạm vào nhau trên không trung. Kết quả là kiếm chí của Doni bị lôi thương đâm nát.

“Vô ích! Chỉ cần tôi muốn thì cho dù là bất cứ vật gì cũng đều phải bị chém đứt!”

Cánh tay màu bạc lại một lần nữa vung lên, lại một luồng kiếm khí khổng lồ nữa được tạo ra và chém thẳng về phía Erica không chút khoan nhượng.

“Zoẹt ————!!”

Cây lao được ngưng tụ từ sấm sét bị luồng kiếm khí vừa sinh ra chém trúng và bị chẻ dọc làm đôi. Sau khi chẻ đôi cây lao sấm xong thì kiếm khí cũng không tan đi mà tiếp tục bắn thẳng và phía Erica với tốc độ không hề suy giảm.

“Chém đứt thì sao? Ngài nghĩ rằng Erica này sẽ đánh một trận chiến không chuẩn bị trước với thái độ tự phụ? Nếu vậy thì ngài nhầm to rồi, ngài Salvatore Doni! Hỡi ân tứ Aymur đến từ vua của các vị thần, hãy trao cho sấm chớp sức mạnh truy lùng của ngươi!”

Bị chẻ làm đôi, thế nhưng sấm sét của Erica lại không hề biến mất, theo lời ngâm xướng đến từ Erica, hai luồng sấm sét vừa bị chẻ lại đôi này nhanh chóng tụ lại thành hai ngọn lao sấm nhỏ hơn và dùng tốc độ nhanh như chớp lóe để bắn thẳng về phía kiếm vương Salvatore Doni. Chỉ trong tích tắc, có lẽ còn thấp hơn 0.001 giây, hai ngọn lao lóe lên ánh điện quang đã bắn tới sát hai bên trái của Doni khiến cho anh thậm chí cảm thấy là lông trên người mình đều dựng đứng vì những tia điện quang lan tỏa ra từ chúng.

Đây mới chính là đòn tấn công thực sự của Erica, cô không phải là một người ngu ngốc thích đương đầu một cách trực tiếp về mặt sức mạnh đối với đối thủ mà cô đã biết được là vượt trội hơn mình. Cô là một người tràn đầy lòng kiêu hãnh và sự tự tin, thế nhưng chúng đều đến từ những cố gắng và thành công mà cô đã đạt được trước đó, vì thế không thể bởi vì cô luôn đầy kiêu hãnh và tự tin mà nói cô tự cao tự đại.

Về phía Doni, ngay khi vừa cảm nhận được là có vật thể sắp tiếp cận bản thân, dựa vào trực giác và phản xạ được tích lũy lâu năm, anh nhanh chóng vung kiếm và chém trúng hai ngọn lao sấm hầu như đã sắp bắn trúng vào thân thể mình.

Kiếm quang lóe lên, hai ngọn lao sấm đã bị anh cắt thành vài đoạn, thế nhưng mọi thứ vẫn chưa chấm dứt. Nếu đây chỉ là dòng diện thông thường thì sau khi bị Doni chém thành vài đoạn và không thể tiếp tục ngưng tụ lại thành mũi lao phép thuật nữa, nó hẳn sẽ tan đi rất nhanh. Thế nhưng, sấm chớp được bắn ra lần này là sấm chớp đã nhận được sự gia trì đến từ Aymur, một thứ có thể khiến cho sấm chớp nhận được khả năng truy lùng để đánh trúng địch nhân cho đến cùng, vì thế đòn tấn công vẫn còn tiếp tục.

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt ————!!!”

Những đoạn sấm sét bị cắt đứt phát ra âm thanh cháy nổ ‘xèo xèo’ ở trên không trung và lại một lần nữa nhanh chóng tụ lại thành những mũi lao sấm sét nhỏ hơn mà đâm về phía Doni. Lúc này thì Doni có muốn trốn hay chém đứt thì cũng đã không còn kịp nữa, anh quyết định khởi động quyền năng ‘Man of Steel’ để phòng ngự.

Những mũi lao sấm cỡ nhỏ nhanh chóng bắn trúng thân thể của Doni, thế nhưng chúng lại không thể nào đâm vào trong cơ thể của anh được, toàn bộ đều đã bị quyền năng ‘Man of Steel’ cản ở bên ngoài. Thế nhưng, ngay khi những mũi lao sấm chạm vào cơ thể Doni thì mặc dù chúng không thể khiến anh bị thương nhưng lại có thể khiến anh lâm vào trạng thái tê liệt, và điều đó đã tạo ra một cơ hội tấn công tuyệt hảo cho Erica.

Ở một bên khác, Erica nhẹ nhàng né tránh luồng kiếm khí được Doni chém ra và nhìn chằm chằm về phía Doni. Ngay khi nhìn thấy sấm sét của mình chạm được vào cơ thể của Doni thì cô biết rằng kế hoạch của mình đã thành công. Cơ hội tấn công của cô tới rồi! Cô siết chặt lấy thanh kiếm màu vàng trong tay và dồn sức rồi nhanh chóng đâm nó về phía Doni.

Lúc này, trên gương mặt của Erica đã hiện lên nụ cười của sự chiến thắng. Với thanh kiếm đạt tới hàng thần khí ở trên tay, Erica tự tin rằng cho dù Doni có sử dụng quyền năng phòng ngự đến từ ‘thép’ như ‘Man of Steel’ thì cũng phải bị nó đâm thủng, mà hiện giờ thì toàn thân của Doni đều đã lâm vào trạng thái tê liệt cực độ do sấm sét, vì thế anh đã không còn khả năng né tránh.

Vốn dĩ nếu như hai người là tử thù thì với cơ hội lần này, kiếm của Erica nên đâm về phía cổ họng của Doni, chỉ là mặc dù cảm thấy đôi bên có chút thù riêng, thế nhưng Erica cảm thấy rằng mình và Doni chả có lý do gì để phải giết chết đối phương, vì thế mũi kiếm của cô chỉ đâm về phía ngực của Doni nhằm kết thúc trận đấu. Có thể chiến thắng đối phương trong một trận đấu tay đôi công bằng để chứng minh sự mạnh mẽ của mình, đây là tất cả những gì mà Erica mong muốn khi khiêu chiến.

Chỉ là Erica thật sự vẫn còn có chút non nớt, cô không hiểu được cái gì mới thật sự là Diệt Thần Vương Giả. Bởi vì chưa từng một lần được giao đấu thật sự với một Campione ngang cơ, Erica không hiểu được đối thủ của cô là người như thế nào khiến cho năng lực phán đoán của cô trở nên có chút nông cạn. Lấy thân phận loài người để giết chết thần linh, đây là một hành vi tuyệt đối không thể dùng logic để lý giải, nó là kỳ tích, và kẻ sáng tạo nên kỳ tích kinh khủng như thế đều là những kẻ ngu ngốc nhưng cũng là những anh kiệt cái thế không thể lý giải bằng trí tuệ thông thường.

‘Campione là vua, vì họ có thể giết chết thần linh trên trời.’ Đây chính là câu đầu tiên trong lời giới thiệu về campione, nó là câu giải thích đơn giản nhất, ngắn gọn nhất, nhưng cũng là xúc tích nhất, là ấn tượng đầu tiên của tất cả mọi người trên thế gian khi nghĩ về một campione. Họ là những kẻ có thể nhảy múa với tử thần và có thể từ chỗ của tử thần để lấy được món quà chia tay mà bình yên trở lại nhân thế, họ tuyệt đối không phải là kẻ chịu để cho thất bại và cái chết chạm tới mình một cách dễ dàng.

Sự thật là đúng như thế, ngay khi kiếm của Erica cạm vào thân thể của Doni thì ngay lập tức, dị biến xảy ra. Mặc dù thân thể đã hoàn toàn tê liệt không thể cử động, thế nhưng kiếm trên tay của Doni lúc này lại vẫn được vung lên một cách đầy tiêu chuẩn và chém thẳng về phía Erica. Điều này khiến Erica kinh ngạc, cô không kịp phản ứng nữa. Cô không hiểu được tại sao Doni còn có thể cử động, trong khi đó cô hoàn toàn có thể khẳng định là cơ thể Doni đã bị sấm sét làm cho tê liệt rồi, và vẫn còn chưa kịp hồi phục.

Sở dĩ xảy ra chuyện này đó là vì Erica đã không để ý đến một việc, đó là khả năng gây tê của sấm sét có mạnh đến thế nào đi nữa thì cũng chỉ là gây tê mà thôi, là sự ngăn chặn việc các dây thần kinh nhận được tín hiệu đến từ não. Thế nhưng hành động, hoặc nên nói là phản xạ lúc này của Doni không phải là hành vi đến từ bộ não mà chỉ đơn thuần là phản ứng bản năng của cơ thể, bản năng của một kiếm sĩ thuần túy đến mức tận cùng khi cảm nhận được là có sự tấn công.

Doni đúng thật là một kẻ ngốc, ngốc từ đầu đến chân, ngốc từ trong ra ngoài, ngốc từ trên xuống dưới, cứ như là trong đầu của anh thậm chí không có cả bộ não vậy, thế nhưng cũng vì vậy, anh rất không thích việc dùng bộ não để nhớ. ‘Nếu có thể dùng thân thể để nhớ vậy thì phải dùng bộ não làm gì nữa?’ Đây là tín điều của Doni từ khi bắt đầu luyện kiếm, tất cả mọi kiếm thức và kiếm chiêu mà anh học được, chẳng bao giờ anh muốn dùng não để nhớ cả, mặc dù khả năng học tập và nhớ lấy kiếm kỹ của anh siêu quần hơn bất cứ ai trên thế giới này.

Tất cả kiếm thức anh học được, anh đều đã dùng khả năng của mình, một khả năng mà chả ai hiểu nổi, có lẽ chính anh cũng không hiểu nổi, để cho cơ thể có thể hoàn toàn kế thừa sau mỗi khi não của anh học được. Khó hiểu nhỉ? Nói đơn giản là Doni để cho bộ não của mình làm cái máy nhận, còn cơ thể làm đồ chứa cho kiếm pháp mình học được, nói đơn giản là thế.

Và cũng vì vậy mà trong tình huống bị Erica làm cho tê liệt và bộ não không thể điều khiển được cơ thể như hiện tại, thân thể của Doni vẫn có thể phản xạ lại để ứng đối với hành vi tấn công của Erica. Lúc này thì cả Erica và Doni đều đã không thể điều khiển được hành vi của mình, kiếm của hai người đều đâm về phía đối thủ, nếu như dựa theo tình huống hiện tại thì có lẽ kế tiếp, kết quả diễn ra sẽ là hai người lưỡng bại câu thương, hoặc nên nói là Erica suy tàn, vì lúc này trên cơ thể của Doni vẫn còn sự phòng hộ của ‘thép’. Với sự gia trì của quyền năng đến từ ‘thép’, thân thể của Doni không chỉ có sức phòng ngự cao hơn mà sức hồi phục cũng được tăng lên rõ rệt, dù có bị thanh thần kiếm của Erica đâm thủng ngực thì vẫn có thể cấp tốc hồi phục lại như thường, còn Erica thì hẳn sẽ thua vì không có được năng lực phòng ngự và hồi phục mạnh như vậy.

Cũng may, ở trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, khi kiếm của Erica và Doni sắp chạm phải thân thể đối phương thì một thân ảnh màu tối đen bất chợt xuất hiện ở bên cạnh của hai người và đem chiêu thức của hai người vô hiệu hóa. Bất kể là kiếm quang màu bạc hay thần kiếm màu vàng thì cũng thế, khi mà Erica và Doni lấy lại tinh thần thì hai người đều phát hiện là thanh kiếm của mình đã bị cùng một người khóa lại.

Hắc nữ vương! Người phụ nữ mà Erica e dè nhất, cũng là người mà cô cảm thấy bất lực nhất khi phải đối đầu.

“... Alter đại nhân?”

“Dừng ở đây! Về mà ngẫm lại trận chiến này đi!”

“Tôi...”

Đôi mắt lạnh lẽo tựa như hàn băng khiến cho Erica buộc lòng phải câm miệng. Hiện giờ chúa tể của cô là Itsuka Ken không có mặt ở đây, điều này đồng nghĩa là hiện giờ, Alter chính là người có quyền lực tối cao trong ba cô gái, nếu như cô mà mở miệng chọc giận hắc nữ vương khiến cho cô ta nổi nóng mà ‘tẩm quất’ cho cô ‘một chút’ ví dụ như khiến cho mông của cô nở hoa thì sau đó Itsuka Ken phỏng chừng cũng chẳng thể nói gì. Đến lúc đó thì người chịu thiệt cũng chỉ có một mình cô thôi.

Cho nên, là một người sáng suốt và thông minh, Erica ngoan ngoãn câm miệng và gật đầu, sau đó chạy về phía Alice mà phàn nàn và tố khổ.

“Thật không ngờ là ngươi lại có thể đạt tới mức này, ngươi quả thật là một chiến sĩ điêu luyện. Chỉ là mặc dù không có sát khí, thế nhưng chiêu đó hoàn toàn có thể khiến cô ta trọng thương, ngươi bỏ qua tín điều của hiệp sĩ khi quyết đấu sao?”

Chờ đến khi Erica đã đi rồi thì Alter mới quay mắt nhìn về phía một Doni vừa hồi phục và đang vung vẩy cánh tay của mình ở gần đó mà chất vấn.

“Ah nha! Thật xin lỗi! Thành thật xin lỗi! Hễ cứ đánh nhau là lại không tự chủ được mà nghiêm túc, sau đó cơ thể cũng phản ứng theo. Thành thật xin lỗi!” Cười ngây ngô và gãi đầu xin lỗi, Doni nói với giọng thành khẩn nhưng lại không mấy quan tâm đến việc vừa xảy ra, ngược lại, đối với Alter, anh cảm thấy là trí tò mò của mình lại trở lên sinh động. Anh lên tiếng hỏi:

“Thế nhưng cô thật sự lợi hại nha, tiểu thư màu đen! Chỉ nháy mắt là đã có thể phá giải được đòn tấn công của cả hai người bọn tôi mà chẳng có chút sứt mẻ gì, phỏng chừng là cả lão hầu tước Đông Âu và giáo chủ ở phương đông cũng không làm được! Không đúng! Hẳn là cô ả giáo chủ đó có thể đỡ được, chỉ là cô ta không dùng kiếm như cô. Thế nào, nếu đã dùng kiếm rồi thì có thể đấu một trận với tôi không?”

“Một kẻ thiếu lễ phép! Chẳng lẽ mi không biết rằng trước khi quyết đấu thì hiệp sĩ phải báo tên của mình ra cho đối phương biết sao? Mi không có sự tôn trọng đối thủ? Nếu như là lúc bình thường, ta sẽ chẳng muốn quyết đấu với kẻ ngu ngốc và vô lễ như mi, thế nhưng hiện giờ master đã ra lệnh, vậy thì quyết đấu đi! Tên ta là Arturia Pendragon! Hi vọng mi còn đủ sức để dùng toàn lực mà chiến đấu.”

Nói xong, Alter rút thanh ma kiếm của mình ra, khí thế của cô theo đó cũng dần kéo lên tới đỉnh.

“Tới đây đi!” Mũi kiếm chỉ về phía Doni, hào quang màu đỏ ngòm bắt đầu trở nên lấp lóe.

“... Alice điện hạ, chẳng lẽ vua vẫn còn chưa trở về sao?”

“Uh! Nhưng mà Heretic God kia cũng không mạnh, hẳn là vua sẽ giải quyết hắn rất nhanh. Chỉ là nghe nói vua có việc muốn làm với Dị Thần đó nên chắc sẽ về hơi trễ một tí, chỉ là không biết bệ hạ muốn làm gì.”

Nghe Alice nói như vậy thì Erica cũng gật nhẹ đầy, sau đó cô quay lại nhìn cuộc chiến đang diễn ra giữa Doni và Alter.

“Lúc nãy, chiến thuật của em vừa dùng trong cuộc chiến với ngài Salvatore quả thật rất tốt, chỉ là quả thật em hơi thiếu kinh nghiệm. Nếu như em biết nhiều hơn về Salvatore các hạ thì hẳn em sẽ có được một chiến thuật tốt hơn, không đến nỗi như lúc nãy chứ?”

“Không! Giờ nói điều đó cũng chẳng ích gì, vì khi đó thì quả thật em đã nhầm, trên chiến trường sẽ không có chỗ cho sự nhầm lẫn chết người đến như vậy. Em phải suy ngẫm lại về cuộc chiến đó, sau này, sai lầm đó tuyệt đối sẽ không bao giờ tái hiện.”

Câu trả lời của Erica khiến cho Alice nở nụ cười. Là tiền bối và là bậc đàn chị của Erica, Alice không có tâm tính đố kị và nhỏ nhen thường thấy của những người phụ nữ. Mặc dù lúc nhìn thấy Erica và Itsuka Ken tú ân ái với nhau thì Alice cũng cảm thấy rất là u oán và ghen ghét, thế nhưng với tất cả những người mà Itsuka Ken thừa nhận, Alice cũng chấp nhận với tâm thái vô tư và công bình, đây chính là khí độ của Bạch Phi miện hạ.

Cho nên, mặc dù chưa từng có quá nhiều tiếp xúc với Erica trước khi được gặp Erica ở đảo Sardegna, Alice vẫn mở rộng lòng và ở chung một cách thoải mái với Erica như chị em ruột thịt sau khi hai người gặp nhau. Dĩ nhiên, lấy sự thông tuệ của Erica, cô không thể không hiểu được đạo lý này, và vì thế cô cũng dùng tâm thái như thế để cư xử với Alice.

Nói chung là đến tận lúc này, ngoại trừ một hắc nữ vương luôn uy nghiêm và cẩn mật đến chí thượng ra thì tất cả những cô gái quen thân với Itsuka Ken là Alice, Erica và thậm chí là cả Zola đều cư xử với nhau rất hòa thuận tựa như cả ba là chị em ruột thịt trong nhà. Còn về thái độ với Alter, mặc dù bề ngoài thì có vẻ Erica có chút không phục, thế nhưng đây chỉ là vì lòng kiêu hãnh của cô đang tác quái, còn ở trong lòng thì Erica vẫn khá tôn kính và kính sợ Alter.

“Alice đại nhân, về thực lực của Alter đại nhân... Ngài biết không?” Nhìn về phía cuộc chiến đang xảy ra giữa Alter và Doni, Erica dè chừng hỏi.

Lắc đầu, gương mặt Alice trở nên bất đắc dĩ, cô đáp: “Thực lực của chị Alter mạnh như thế nào thì có lẽ chỉ có vua của chúng ta mới thực sự biết thôi. Trước mắt thì chỉ có thể khẳng định được là cho dù ta và em có cộng lại thì cũng không thể so sánh được với chị ấy, vì thế ta thật sự không biết là chị ấy mạnh đến mức nào.”

Về việc này thì Erica cũng chỉ có thể thừa nhận, bởi vì hiện tại trước mắt, cô đang nhìn thấy một cảnh tượng khá hài kịch khiến cô không thể không tin. Kiếm vương Doni mới vừa khiến cô suýt chết, hiện giờ, đang bị bị hắc nữ vương đánh cho chạy như chuột. Doni hoàn toàn không có năng lực phản kháng mà chỉ có thể chạy trối chết và cố gắng để phòng ngự trước những đòn tấn công của hắc nữ vương.

Sự mạnh mẽ của hắc nữ vương thật sự khiến cho cả Erica và Alice đều phải cam bái hạ phong, tâm phục khẩu phục.

“... Giả như... Nếu hiện giờ mà ở bên cạnh của vua bỗng nhiên xuất hiện một người có thể chống lại Alter đại nhân mà không ở thế hạ phong, vậy thì hẳn là rất thú vị chứ?”

Nhìn cuộc chiến trước mắt, Erica nhịn không được mà cười nói một câu với Alice, chỉ là cả hai cô gái đều không biết rằng, chỉ mấy giờ sau thì giả thuyết này đã hoàn toàn trở thành sự thật. Strauss