“Ông nói sao? Còn phải hiến tế?” Itsuka Ken thốt lên.
Sở dĩ cậu đột nhiên hỏi như vậy là bởi vì virus đại thần đột nhiên nói cho cậu biết là ngoại trừ điều kiện tiền đề là năng lượng với nguyền rủa thì còn cần có hai điều kiện mấu chốt nữa, một trong đó chính là hiến tế.
Vốn dĩ tưởng là có nguyền rủa và đầy đủ năng lượng rồi thì chỉ cần virus đại thần chịu ra tay, việc triệu hoán sẽ chẳng có gì là khó, thế nhưng cậu không ngờ là điều kiện cần có hóa ra còn khắt khe hơn cậu tưởng. Chỉ riêng việc hiến tế này cũng đã là một vấn đề, bởi vì vật cần hiến tế tối thiểu phải là một cường giả.
Nguyên lý của triệu hoán, theo như lời đã nói trước đó, gồm có 2 bước: Bước một là phải đục được một lỗ thủng trên vách tường thứ nguyên, bước hai là kéo đối tượng triệu hoán từ thế giới mình muốn tới thế giới này.
Không nói bước hai, chỉ nói bước một.
Theo bước thứ nhất, nếu Itsuka Ken muốn thực hiện việc triệu hoán, điều đầu tiên cậu phải làm đó là tạo ra được một lỗ thủng trên vách tường của thứ nguyên, mà vách tường của thứ nguyên, nếu hiểu theo nghĩa nào đó, chính là một trong những nơi hội tụ lấy pháp tắc của thế giới. Khi cậu đục thủng một lỗ trên vách tường của thứ nguyên, điều đó đồng nghĩa với việc cậu đang tấn công toàn bộ pháp tắc của thế giới và đang tìm cách phá hủy nó, vậy thì khi đó, cậu sẽ phải chịu lấy sự tấn công ngược lại từ pháp tắc.
Virus đại thần nói cần có một cường giả để hiến tế chính là vì nguyên nhân này.
Với thực lực hiện giờ của Itsuka Ken, đừng nói là chịu sự tấn công của toàn bộ pháp tắc trên thế giới, chịu sự tấn công trực tiếp từ một pháp tắc riêng lẻ nào đó cũng đã là quá sức đối với cậu. Vì thế cậu nhất định phải tìm ra được một đối tượng để chết thay, kẻ đó sẽ phải thay cậu nhận lấy sự tấn công ngược lại của pháp tắc.
Hơn nữa kẻ này không thể quá yếu, ít nhất thì phải đủ sức ‘cầm cự’ cho tới khi nghi thức triệu hoán hoàn thành, bằng không thì nếu kẻ đó hoàn toàn bị nghiền nát trước khi nghi thức hoàn thành, người phải lãnh đạn kế tiếp chính là Itsuka Ken. Dùng ngón tay để nghĩ thì cũng có thể nghĩ ra, bị pháp tắc tấn công tuyệt đối không phải là chuyện gì đáng để vui vẻ, cho dù Itsuka Ken có virus đại thần bảo vệ thì đó tuyệt đối cũng không phải là chuyện hay ho, vì thế nhất định phải có cường giả để hiến tế và chết thay cho cậu mới được.
Lần trước, khi virus đại thần thực hiện nghi thức triệu hoán để đưa Alter đến đây, đối tượng trực tiếp nhận lấy sự cắn trả của pháp tắc chính là Heretic King Arthur đã bị chết. Mặc dù khi đó, linh hồn của Heretic King Arthur đã bị nguyền rủa làm cho nổ tung, thế nhưng biển linh hồn vẫn còn, mảnh vỡ linh hồn cũng còn, virus đại thần hoàn toàn có thể ngụy tạo để làm vật chết thế. Sau đó kết quả thì cũng đã rõ, Heretic King Arthur bị nghiền nát, toàn bộ mọi thứ bị biến thành nguyên tố cơ bản và bị Alter hoàn toàn hấp thu và kế thừa.
Lúc đó thì có Heretic King Arthur để làm vật chết thay, nếu vậy thì hiện giờ... Toàn bộ cơ thể của Heretic God đều đã bị Itsuka Ken đốt thành tro tàn, cả biển linh hồn cũng bị cậu làm cho nổ tung, linh hồn và thần cách thì sớm đã bị ác thú Thao Thiết nuốt... Nuốt... Đợi đã nào! Không phải cậu vẫn còn giữ lấy linh hồn của cái con Thao Thiết lúc nãy đó sao? Dùng nó là được rồi!
Mặc dù cậu đã dùng ‘Trảm Thần’ để chém tan thần cách của nó, thế nhưng mà linh hồn của nó vẫn còn nguyên nha! Dùng nó để hiến tế là quá hợp rồi! Vốn dĩ lúc đầu thì cậu còn định giữ lại linh hồn của nó để từ từ cắn nuốt linh cách, linh lực và ký ức, sau đó phá hủy thần trí của nó rồi giữ lại và biến thành thú nuôi, thế nhưng giờ nếu có thể dùng nó để lấy được một thứ quan trọng hơn, vậy thì có gì phải chần chừ nữa? Làm!
“Dùng con Thao Thiết lúc nãy được không? Nó cũng không yếu hơn Heretic King Arthur bao nhiêu, cũng đều bốn chữ số, chắc phải đủ chứ? Ông mà nói không được nữa thì tui cũng hết cách rồi!”
“Được! Có thể! Nhưng mà ngươi thật sự muốn dùng sao? Hình như ta chưa nói cho ngươi là nếu như ngươi nuốt chửng nó thì có thể lấy được thiên phú mới đúng không? Ngươi cam tâm bỏ qua thiên phú để dùng nó làm hiến tế?”
“Cái gì!? Thiên phú mới?” Itsuka Ken giật nảy cả mình vì cái từ ‘thiên phú mới’ này của virus đại thần, toàn thân lập tức rơi vào trạng thái hưng phấn.
Thiên phú nha, tuyệt đối căn bản nha. Đối với bản thân của Itsuka Ken, thiên phú thật sự có ý nghĩa quá lớn. Cho tới thời điểm hiện giờ thì dù Itsuka Ken đã có một đống năng lực lớn nhỏ mạnh yếu khác nhau ở trên người thì cậu cũng vẫn chỉ có đúng một thiên phú, đó là thời gian, nếu như cắn nuốt Thao Thiết xong mà có thể có được thiên phú mới...
Chỉ là rất nhanh Itsuka Ken đã bình tĩnh trở lại, cậu cần suy nghĩ cho tốt một chút, không thể cứ nghe tới ‘thiên phú’ là cứ làm bừa. Lỗ bao nhiêu lần vì cái tính làm bừa rồi, giờ không thể như vậy được.
Nghĩ kỹ lại, Itsuka Ken cảm thấy có thể mọi thứ thật sự không đẹp như mình vẫn nghĩ. Thao Thiết, Thao Thiết, đây là con gì? Là ác thú tham lam vô độ nổi tiếng với năng lực ăn uống, nếu như cắn nuốt nó mà lấy được thiên phú, Itsuka Ken dám khẳng định thiên phú mình lấy được chỉ có thể liên quan đến ‘cắn nuốt’, mà nói tới cắn nuốt thì cậu còn cần để ý làm gì?
Nếu như cắn nuốt Thao Thiết có thể lấy được năng lực nào mạnh mẽ như là không gian, tinh lọc v... V... Thì có lẽ cậu còn suy xét một chút, thế nhưng nếu là cắn nuốt vậy thì không cần phải suy nghĩ nữa.
Mặc dù khi nghĩ tới năng lực cắn nuốt mà Thao Thiết thể hiện ra lúc trước, Itsuka Ken quả thật có chút động lòng, bởi vì nếu chỉ nói riêng về khả năng cắn nuốt thì đúng là năng lực cắn nuốt của Thao Thiết mạnh hơn cậu nhiều lắm, nếu có thua thì có lẽ cũng chỉ thua ở hiệu quả ‘tiêu hóa’ và hấp thu mà thôi. Nếu như có thể có được năng lực cắn nuốt của Thao Thiết thì từ nay về sau, mỗi khi cắn nuốt cậu sẽ chẳng cần phải quan tâm đến đối tượng cắn nuốt sẽ như thế nào như thế nào sau khi bị cậu nuốt vào nữa.
Đối với ‘dạ dày’ của Thao Thiết, Itsuka Ken cảm thấy rất tự tin, cậu cảm thấy cho dù có là Thái Dương mà bị nuốt vào trong đó thì cũng phải ngoan ngoãn chịu chết. Nếu như lần trước khi cắn nuốt chiến thần Ba Tư, năng lực cắn nuốt của Itsuka Ken mà có được công năng ‘dạ dày’ của Thao Thiết thì hẳn là chiến thần Ba Tư đã bị cậu hấp thu sạch sẽ, cho dù có tự bạo thì cũng vậy.
Nói chung thì mặc dù không thể so được với thời gian, không gian, tinh lọc v... V... Thế nhưng nói công bằng thì đây cũng là một năng lực khá bug, thế nhưng sau khi nghĩ kỹ thì Itsuka Ken quyết định bỏ qua.
Không phải là vì cậu xem thường năng lực này, mà là vì cậu cảm thấy nếu cắn nuốt Thao Thiết rồi thì thứ mình lấy được so với thứ mình đánh mất thật sự nhỏ hơn nhiều lắm.
Năng lực cắn nuốt của Blacklight virus mặc dù đúng là không bằng Thao Thiết thật, thế nhưng hiệu quả hấp thu của nó rõ ràng là cao hơn rất nhiều, hơn nữa năng lực cắn nuốt của cậu vẫn còn có thể phát triển, chờ tới khi hệ thống của cậu tăng lên và có đủ điểm để đối, năng lực cắn nuốt của cậu sẽ còn phát triển nữa, đến một lúc nào đó thì năng lực cắn nuốt của cậu tuyệt đối sẽ vượt qua năng lực cắn nuốt của Thao Thiết. Cậu không việc gì phải vì cầu mau mà bỏ qua cho một thứ cậu vẫn luôn thèm thuồng, hơn nữa thứ cậu thèm thuồng cũng nằm trong phạm vi của dã tâm chung cực của cậu.
Hơn nữa còn một ưu thế khác nữa là năng lực cắn nuốt của cậu tuy yếu hơn nhưng lại rất toàn diện, về tính chất thì không có bất cứ khuyết điểm nào, bất kể là sức mạnh nào, chỉ cần còn nằm trong phạm vi cắn nuốt của cậu, tuyệt đối không có thứ gì có thể chạy thoát hay chống lại, trừ khi dùng sức mạnh lớn hơn để đánh trả. Còn trong khi đó, năng lực cắn nuốt của Thao Thiết lại sợ Phật lực, phỏng chừng có khá nhiều thứ mà nó còn sợ nữa mà cậu không hay, nếu bây giờ mà cậu vì năng lực này mà bỏ qua cho nữ bạo quân vừa moe vừa ngạo kiều thì có chút quá không đáng, với cái thứ có thể càng lúc càng trở nên gân gà đó... Hay là thôi đi!
Khi đã nói tới Thiên Phú, nó đồng nghĩa với việc Itsuka Ken đang đề cập tới tương lai của mình, vì nó là thứ tuyệt đối chỉ của riêng mình cậu, không phụ thuộc vào bất cứ thứ gì. Vì vậy thì khi lựa chọn thiên phú, cậu thà rằng nó thiếu còn hơn là chọn ẩu, nếu không thì thật quá vô trách nhiệm với mình.
Trong định nghĩa của Itsuka Ken, thiên phú chính là con bài tẩy cuối cùng, nó phải là thứ gì đó siêu cường có thể khiến cho cậu lật ngược cục diện trong tình huống nguy cấp nhất. ‘Phải đủ Bug thì mới là thiên phú’, đây chính là suy nghĩ của Itsuka Ken.
Tất nhiên, thiên phú không phải là rau cải, muốn chọn là chọn. Việc muốn có được thiên phú, còn là một thiên phú siêu cường, Itsuka Ken cảm thấy là mình chỉ có thể trông chờ vào vận may. Việc cậu có thể có được một thiên phú mạnh mẽ như thời gian, bản thân của Itsuka Ken cũng cảm thấy rằng vận khí mình thật sự là quá tốt, cứ tựa như là nữ thần may mắn đang ngủ ở chỗ nào đó trong cõi u minh vừa ý cậu, bằng không cậu tuyệt đối không thể sở hữu được thiên phú kinh khủng này.
Hiện giờ, nếu ở trong tình huống này, nếu không phải là Itsuka Ken, người khác tuyệt đối sẽ lựa chọn thiên phú.
Phải biết là thiên phú là thứ có thể ngộ nhưng không thể cầu, nó là một năng lực tương đương với bản chất của một người, nó có tính chất hoàn toàn khác biệt với tất cả những Gift khác. Nếu phải cho ví dụ thì giả như có lúc, tất cả năng lực, bổn nguyên và thần cách của Itsuka Ken đều đã vỡ nát, tất cả năng lực và Gift của cậu đều đã mất đi, Itsuka Ken sẽ chẳng còn lại chút năng lực gì, trừ thiên phú.
Thiên phú của cậu sẽ không chịu bất cứ sự ảnh hưởng nào từ bất cứ thứ gì trên người của Itsuka Ken, kể cả linh hồn hoặc bổn nguyên, đây là một thứ sâu xa về bản chất hoàn toàn gắn liền với sự tồn tại của Itsuka Ken. Chỉ cần Itsuka Ken còn tồn tại, thiên phú sẽ không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ thứ gì khác.
Ngoài ra thì thiên phú còn có một ưu thế khác, đó là nếu một chiêu thức hoặc kỹ năng nào đó của cậu có thể kết hợp với thiên phú thì khi chiến đấu với những đối tượng ngang cấp, chiêu thức của cậu luôn là vô địch, có thể hoàn toàn áp chế chiêu thức của đối phương với ‘độ ưu tiên’ cao hơn.
Cho nên trên đời này, có lẽ Itsuka Ken là người duy nhất khước từ thiên phú chỉ vì một thứ mà có lẽ ở trong mắt người khác nó ‘chẳng có gì là quan trọng’.
Nghĩ kỹ, Itsuka Ken quyết định hỏi thăm về điều kiện tiếp theo của nghi thức triệu hoán: “Lúc nãy ông nói còn một điều kiện nữa, là điều kiện gì?”
“Vậy mà không chọn thiên phú? Xem ra ngươi quả thật kiên trì với dã tâm của mình nha. Được rồi! Bản đại thần lười nói. Về điều kiện còn lại thì bản đại thần cũng đã chuẩn bị xong. Trên thực tế thì đây cũng là một điều kiện trụ cột, đó là phải có một vật chứa thích hợp cho đối tượng triệu hoán. Lần trước nghi thức có thể thành công là bởi vì đã có sẵn thân thể được tạo ra từ chén thánh, độ phù hợp cũng gần như 100% nên không sao. Riêng lần này thì...”
“Thì cái gì? Ông đừng có nói lấp lửng có được hay không?”
“Bởi vì Heretic God vừa bị ngươi tiêu diệt là một tồn tại hoàn toàn sánh ngang với đối tượng mà ngươi muốn triệu hoán, cho nên vấn đề về thân thể, ta cũng có thể giải quyết rất dễ dàng. Bản đại thần đã thu góp phần căn nguyên của bị dật tán của Heretic God kia rồi, chỉ cần ngươi cung cấp đầy đủ linh lực cho bản đại thần, bản đại thần hoàn toàn có thể tạo ra một thân thể mới. Về phần ký ức với thần cách thì theo như nghi thức triệu hoán, toàn bộ đều sẽ trao cho người được triệu hoán kế thừa, giống như con bé nữ vương kia.”
“Heretic God này thật sự là Nero? Chẳng phải đó chỉ là hoàng đế của loài người thôi sao? Tại sao lại thành Heretic God?”
“Nghĩ nhiều quá nên não ngươi đóng cặn rồi hả? Nói ngu như vậy? Chẳng phải King Arthur cũng là người thường sao? Hơn nữa nơi này cùng vị diện với thế giới Khu Vườn Nhỏ, nhân loại nhận được Divinity rồi trở thành thần thì có gì khó hiểu? Lười nói với ngươi, tự đi mà đọc ký ức đi!”
Hình như là chẳng muốn nói nhảm nữa với Itsuka Ken, virus đại thần để mặc cho Itsuka Ken tự mình làm việc.
Nghe virus đại thần nói như vậy thì Itsuka Ken vỗ đầu một cái, cảm thấy mình hỏi rất là ngu, sau đó cậu trực tiếp túm lấy linh hồn của Thao Thiết mà bắt đầu đọc ký ức. Phật Lực tuôn ra và bọc lấy sức mạnh linh hồn của Itsuka Ken rồi ghim vào trong biển linh hồn của Thao Thiết.
Ký ức của Thao Thiết hẳn sẽ có thứ mình đang muốn biết chứ? Strauss