Nhìn đống tin nhắn trên điện thoại, Ye Jian thở dài với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Lúc trước thì bận tới tối mắt tối mũi, một đống chuyện cứ liên tiếp dồn lại với nhau; Giờ thì được rồi, rảnh tới mức chẳng có gì làm. Thật đúng là rảnh tới chẳng có gì làm, chỉ còn biết ngồi hưởng gió.
Đầu tiên thì nhiệm vụ làm vệ sĩ cho Mimori chính thức bị thủ tiêu.
Người làm việc này không phải là ai khác mà chính là bản thân của Mimori. Ye Jian cũng đại khái đoán được là tại sao cô lại làm vậy, thế nhưng không sao, cậu cũng đã có chuẩn bị hết rồi. Từ sau sự kiện của Kanon-chan và Yukari, Ye Jian đã hoàn toàn chỉnh đúng lại tâm thái vốn có phần mất cảnh giác của mình, vì thế trước khi về đây, cậu đã để lại rất nhiều chuẩn bị trên người của Mimori, kỹ tới mức không thể kỹ hơn.
Nói chung, mặc dù có vẻ như là cậu đã nhảy ra ngoài sự việc, thế nhưng hạt giống cũng đã chôn xong. Khi chuyện xảy ra, tuyệt đối sẽ không thiếu phần của cậu.
Nhiệm vụ làm vệ sĩ thủ tiêu, điều đó cũng đồng nghĩa là cậu không cần ở gần Mimori nữa, cũng tức là cậu không cần phải theo hai đứa nhỏ nhà Akatsuki đi mua sắm và chơi bóng mỗi ngày. Mặc dù không được gặp hai đứa bé đó thì quả thật là có hơi nhớ, thế nhưng rảnh rỗi như thế này kỳ thực cũng không tệ.
Kế tiếp là việc thánh cơ của Bộ Máy Vua Sư Tử, ngự tỷ mà Ye Jian trúng ý, Endou Yukari đã trở về xã Cao Thần (Kōkami).
Vốn dĩ, nếu như sư phụ của Yukari không xảy ra chuyện thì cô sẽ không rời đi sớm như vậy, coi như cả hai có chấm dứt công việc làm vệ sĩ cho Mimori thì cũng thế. Tối thiểu thì cô sẽ còn phải ‘quần nhau’ với cậu thêm một thời gian nữa thì mới rời đi. Chỉ là giờ thì người cũng đã đi rồi, có nói gì cũng vô ích.
Bất quá, khi đề cập tới Yukari thì có một việc khiến Ye Jian vô cùng chú ý. Theo như trận chiến với Basque, Ye Jian có thể xác định được là Yukari đã đạt tới giới hạn chung cực của cảnh giới 5 chữ số, có thể đi vào cảnh giới 4 chữ số bất cứ lúc nào. Vậy nếu như, thực lực của Yukari đã mạnh như vậy, mà sư phụ của Yukari còn mạnh hơn nữa, vậy thì thực lực của Hội Sư Vương đúng thực là không thể xem thường. Tam thánh của Hội Sư Vương, nếu như ở trong trạng thái tối cao của cuộc đời, muốn phá hủy đảo Itogami có lẽ là chẳng có gì khó chứ?
Ừm... Cũng không phải là không có khả năng, thế những vẫn chưa thể hạ kết luận được khi mà chưa có chứng cứ xác thực. Nếu như không thể thấy tận mắt và nhận thức một cách trực tiếp, Ye Jian tuyệt đối sẽ không cho ra bất cứ kết luận nào
Về tam đại chân tổ cũng vậy, cậu tuyệt đối sẽ không tùy tiện hạ bất cứ kết luận nào trước khi có bằng chứng rõ ràng, cũng sẽ không tin vào những thông tin, những định nghĩa mà người đời đã đặt lên người của tam đại chân tổ. Cậu sẽ chỉ biết những điều mà người ta đã nói về tam đại chân tổ, thế nhưng cậu sẽ không tin. Cậu chỉ tin những gì mà mình đã kiểm chứng được.
Vì vậy, tất cả mọi thứ đều cần cậu tự mình điều tra.
Ngoài ra còn kenjuu nữa! Thứ sinh mệnh đặc thù này thực sự đáng giá để cậu điều tra. Cậu thật sự rất muốn biết về chân tướng thật sự của thứ gọi là ‘sinh vật cao thứ nguyên tới từ dị thế giới’ này.
Yukari rời đi, nhiệm vụ chấm dứt xem như là ngoài ý muốn; Thế nhưng một chuyện khác thì diễn ra đúng như dự liệu, đó là Yuuma nhỏ chủ động tập trung vào việc học tập.
Ma nữ già bị Ye Jian bắt chẹt, hiện vẫn đang âm thầm chỉ đạo và sắp xếp việc học cho Yuuma-chan. Nhà có một lão như một bảo. Có một kẻ già đời lại tinh ranh như vậy âm thầm tác động, thái độ của Yuuma nhỏ đổi nhanh như vậy cũng là việc dễ hiểu.
Chỉ cần không ngừng khích lệ, tăng thêm một chút động lực để làm kích thích, Yuuma nhỏ tuyệt đối sẽ càng thêm chăm chú trong việc học tập tri thức ma đạo.
Hiện giờ, Yuuma nhỏ đã hoàn toàn chú tâm vào việc học, Ye Jian không có ý định quấy rầy tiết tấu học tập của cô bé.
Dù sao thì có Gift [ Không Gian ], cậu có thể tới thăm cô bé bất cứ khi nào cậu muốn. Nếu như Yuuma nhỏ thật sự tưởng niệm, cậu chỉ cần một giây để xuất hiện bên cạnh cô bé. Cho nên khi không cần thiết, tốt nhất là không nên làm phiền tới việc học của Yuuma-chan.
Cứ như vậy, cuộc sống của Ye Jian bỗng nhiên trở nên nhẹ nhàng và rảnh rỗi. Mặc dù không phải là rảnh tới phát chán, nhưng thực sự rất là rảnh rỗi.
Hiện giờ, nhiệm vụ mỗi ngày của cậu cũng chỉ còn lại có việc đi chơi cùng với Kanon-chan, thỉnh thoảng thì đi gặp thành viên trong tiểu đội của mình, hoạt động gân cốt một chút để hạ mã uy vân vân...
Về phần sự kiện xảy ra tại tu viện Adelard, dưới sự khống chế của chánh phủ, nó đã mau chóng được che lấp. Người dân sống trên đảo mặc dù cũng có hoang mang hỗn loạn đôi chút, thế nhưng cũng nhanh chóng yên ổn trở lại.
Người trong cuộc còn sống sót, ngoại trừ Kanon-chan ra thì cũng chỉ còn có thiếu nữ tên Mia. Theo như báo cáo thì là vậy.
Sau khi được Ye Jian cứu tỉnh, thiếu nữ đã được Ye Jian chỉnh sửa kí ức lại đôi chút. Sở dĩ nói ‘được’ mà không phải ‘bị’ là bởi vì đây cũng vì muốn tốt cho thiếu nữ. Trải qua một sự kiện kinh hoàng như thế, cơ thể của mình bị dằn vặt tới như vậy, coi như là một người trưởng thành có tinh thần thép cũng chẳng dám tự tin là mình sẽ không có dị tật về tinh thần, huống hồ gì một cô gái có độ tuổi chưa tới mười tám, đôi mươi?
Vì muốn tốt cho thiếu nữ, Ye Jian đã chỉnh lại ký ức của cô. Theo đó thì sự kiện lần này, hoàn toàn không có liên quan gì tới [ Máu Của Hiền Giả ], tất cả chỉ đơn thuần là một đợt tấn công khủng bố của một nhóm tội phạm ma tộc. Về sau thì Kanon-chan vì sợ thiếu nữ bị thương nên đã bộc phát ra linh lực cứu vớt thiếu nữ.
Kết quả cuối cùng là, thiếu nữ chưa từng bị thương, Kanon-chan đã cứu thiếu nữ, còn lũ tội phạm kia thì đã bị bắt.
Còn về phần Kensei Kanase, người đã biến mất cùng với [ Linh Huyết của Hiền Giả ], hiện đã biến mất và không tìm được tung tích.
Bất luận là bộ đội điều tra hoặc là đội attack mage đều không thể tìm được tung tích của người này, thậm chí cả Natsuki-chan sự mình điều tra cũng không tìm ra được manh mối.
Cuối cùng, Ye Jian phải tự mình ra tay thì mới tra ra được một chút dấu vết cho thấy là cái tên này đã tạm thời rời khỏi đảo nhân tạo.
Hẳn là sau khi thám thính được tin tức Kanon-chan đã hoàn toàn bình yên vô sự, cái tên này đã quyết định tạm thời trốn đi để tránh đầu sóng ngọn gió.
Dần dà, sự kiện ở tu viện Adelard đã trôi qua được hai tuần.
Hiện giờ, tuy thỉnh thoảng thì trên mặt của Kanon-chan vẫn lộ ra vẻ bi thương, thế nhưng tuyệt đại đa số thời gian, cô bé đã khôi phục lại nụ cười ấm áp tinh khiết có thể cứu chuộc tâm linh vốn có.
Kỳ nghỉ hè cũng đã sắp hết rồi. Cho nên, trong mấy ngày nghỉ hè cuối cùng này, hầu như mỗi ngày Ye Jian đều mang Kanon-chan ra ngoài chơi.
Từ công viên giải trí, công viên nước, rạp chiếu phim; Cho tới thư viện, tiệm kem, tiệm tráng miệng, v... V... Hầu như tất cả mọi nơi, chỉ cần là nơi mà Kanon-chan có thể đến, vậy thì cậu đều sẽ không keo kiệt. Còn về phần những nơi ô yên chướng khí, cậu tuyệt đối sẽ không để cho thiên thần nhỏ của cậu tiếp cận để tránh bị ô nhiễm. ..
Vào đêm, dinh thự của Natsuki-chan trống vắng vô cùng. Tất cả bao trùm trong một màu đen kịt.
Phòng ở lớn như vầy, đừng có nói là chỉ có một mình Ye Jian, coi như có bỏ thêm hai ba người nữa thì cũng vẫn còn rộng chán; Thậm chí dù có thêm hai ba người nữa thì vẫn có thể khiến cho người ta cảm thấy thật trống vắng và cô tịch.
Ném chiếc ĐTDĐ qua một bên, Ye Jian nằm xuống và đem ý thức chìm vào trong không gian của hệ thống.
Đã hơn nửa tháng, quá trình lột xác của Kohai cũng sắp sửa hoàn thành.
Thật không hổ là quái thú của ngày tận thế, con hàng này chỉ dựa vào bá khí và lòng kiêu hãnh của Diệt Thần Ma Lang, cứ thế mà từ bên bờ vực của sự tử vong, giết ra một con đường sống. Thật đúng là không thể tin được! Coi như tỷ lệ thắng là 5-5 thì đây cũng vẫn là một kỳ tích.
Hiện giờ, mọi việc đã sắp hoàn tất. Chỉ còn chờ tới khi thân thể mới của Kohai ổn định lại thì nó sẽ có thể trở thành một lá bài tẩy cho Ye Jian.
Nhìn con ma sói to hơn mười thước với khí đen lượn lờ đang trôi nổi ở trước mắt, Ye Jian lập tức dùng khế ước để dò xét tình trạng của Kohai, không, giờ nên gọi nó là ‘Fenrir’.
Hình dạng lúc này của Fenrir chỉ là hình thái sơ bộ của nó, phải chờ tới khi việc lột xác kết thúc thì hình dạng của Fenrir mới chính thức được xác định.
Về năng lực thì móng vuốt cùng răng nanh có thuộc tính ‘Diệt Thần’ đã được giữ lại phi thường hoàn mỹ. Ngoài việc đó ra, Fenrir còn kế thừa cả đặc tính khôi phục siêu cường của con kenjuu kia, bản chất tồn tại cũng đã chuyển thành bản chất tương tự với kenjuu nhưng hoàn mỹ hơn nhiều. Về phần khói đen lượn lờ quanh cơ thể nó, đây xem như là một loại năng lực mới, chuyên dùng để tấn công những thứ như kết giới.
Về phần năng lực thôn thiên phệ thần thì không cần bàn, đó là ma tính bẩm sinh của Fenrir. Đừng nói là thần linh, coi như có là Nhật Nguyệt đi nữa thì cũng chỉ có thể là con mồi cho ma lang Fenrir.
Thí sát chư thiên, ăn như xương thịt. Chỉ có không ngừng săn giết và cắn nuốt, Fenrir mới có thể trở nên mạnh hơn! Nó là con quái vật có thể cắn chết cả chủ thần Bắc Âu, là con quái vật có thể cho Guniee (thế giới của các vị thần) mang đến hoàng hôn và sự tận diệt.
Mặc dù hiện tại, Fenrir vẫn chỉ mới là trạng thái sơ cấp, thế nhưng nó đã cho thấy tiềm lực vô tận sau khi bước lên con đường của kenjuu; Kết hợp với những đặc tính đã nêu trước đó, Ye Jian thật sự chờ mong là không biết trong tương lai, nó sẽ tiến hóa thành cái gì.
Giờ, việc cần làm cũng chỉ còn có chờ đợi. Chờ tới khi nó hoàn toàn hấp thu xong linh lực của kenjuu và hoàn tất việc lột xác, nó mới có thể tỉnh lại từ trong giấc ngủ say.
Bất quá, tới khi đó thì cậu và Fenrir hẳn là cần phải ký một khế ước mới. Khế ước cũ đã không còn thích hợp với năng lực và bản chất của Fenrir hiện giờ.
Sau khi ký khế ước mới xong, Fenrir sẽ hoàn toàn lột xác và có thể đột phá sự cách biệt của hai thế giới. Khi đó, nó sẽ có thể xuất hiện trên thế giới này và cả những thế giới khác nữa với ma tính tuyệt đối. Khi đó, mọi vật trên đời, nhất là những tồn tại cao thứ nguyên như kenjuu, đều sẽ trở thành con mồi của nó.
“Két...!”
Bỗng nhiên, tiếng cửa bị mở ra vang lên khiến Ye Jian tỉnh lại, là tiếng cửa phòng cậu.
Trong đêm tối yên tĩnh như thế này, cho dù là tiếng kim rơi thì cũng có thể nghe được rõ ràng, càng không cần nói tới tiếng mở cửa.
Lập tức đem ý thức rút ra khỏi không gian hệ thống, Ye Jian hơi liếc về phía cửa một cái, và rồi cậu kinh ngạc. Kanon-chan?
Chuyện gì vậy? Sao Kanon lại tới phòng cậu? Không phải con bé phải đang ngủ cùng với Natsuki-chan sao?
Mặc dù đúng là khi mới chuyển tới đây, Kanon-chan có bày tỏ rằng mình vô cùng muốn được ngủ chung với cậu, thế nhưng dưới sự yêu cầu vô cùng mãnh liệt của Natsuki-chan, con bé cũng chỉ có thể ngoan ngoãn vâng lời mà chuyển vào phòng của Natsuki-chan để ngủ.
Phải biết rằng Kanon-chan là một cô bé vô cùng đáng yêu, thiện lương và ngoan ngoãn; Là một thiên thần nhỏ đúng nghĩa. Con bé không biết cách để từ chối và cãi lời. Vậy tại sao giờ, con bé lại chủ động tới phòng của cậu trái với ý muốn của Natsuki-chan như vậy? Cứ như một đứa bé bắt đầu học hư đang lén lút làm chuyện xấu ấy.
Chuyện gì xảy ra? Hành động này không giống như thiên sứ nhỏ nha.
Hơi nheo mắt lại để nhìn cho rõ hơn một chút, Ye Jian nhìn chằm chằm vào mặt của thiên thần nhỏ, và rồi cậu nhìn thấy, trên khóe mắt của cô bé có mang theo hai vệt nước mắt.
Chẳng lẽ, con bé vừa mơ thấy ác mộng? Là cảnh tượng hãi hùng đêm đó sao?
“Ye... Ye-ji, chú còn thức không? Kanon...”
“Còn thức! Có chuyện gì không, Kanon-chan?”
“Hôm nay, Natsuki-neechan không có nhà. Chị ấy dường như đang bận việc, cho nên... Cho nên Kanon... Kanon muốn được ngủ chung với chú.”
Ôm chiếc gối đầu nhỏ, tiểu thiên sứ rụt rè mỏng manh e lệ mà nép ở sau cửa. Ánh trăng chiếu qua cửa sổ, hoàn toàn phản chiếu rõ ràng cảnh tượng này cho Ye Jian, và lập tức, cậu cảm thấy mình bị moe tới rồi. Strauss