Chương 1232: Cùng Đi Đi!

“... Oa a a a a a ~~~ ha ha ha ~~~ thật kích thích... A ha ha ha ~~~.”

Ngồi ở đằng xa, Ye Jian cười cười mà nhìn các nữ sinh mang theo Kanon-chan chơi cầu trượt nước, lúc này cả đám đang chơi vui tới không biết trời đâu đất đâu. Bên tai nghe tiếng cười hưng phấn và đầy sức sống của các nữ sinh, Ye Jian không nhịn được mà nở một nụ cười cảm khái: “Hà ~~ Tuổi trẻ thật tốt ~~~”

“Ôi chao! Ye-kun không thích hợp để nói câu đó nha. Nếu như ngay cả Ye-kun mà cũng cảm thấy mình không còn trẻ nữa thì chúng tôi chẳng phải đều biến thành bà cố nội hết rồi sao? Đương nhiên ở đây là không tính tới Natsuki-chan, bởi vì cô ấy...”

“Câm mồm! Đừng có nói lời thừa, con bò sữa ngu xuẩn!”

Mimori còn chưa nói xong thì Natsuki đã trực tiếp ngắt ngang. Từ giọng nói đầy vẻ hằn học và bực bội của cô thì có thể thấy được là cô đang rất khó chịu.

“Bò... Sữa?” Nghe Natsuki mắng Mimori là bò sữa, Ye Jian theo bản năng mà đưa ánh mắt của mình về phía miệng của chiếc áo sơ mi màu trắng. Khe sâu thâm thúy phác thảo ra đường cong có thể đem linh hồn của tất cả đàn ông đều hút vào, quả nhiên là ‘bò sữa’ nha.

“Ừm! Nhìn chằm chằm vào bộ ngực của một nữ sĩ như thế là thất lễ lắm đó, Ye- kun!” Thấy Ye Jian nhìn chằm chằm về phía bộ ngực của mình, Mimori khẽ lên tiếng để ‘ý kiến’.

Bất quá, bảo là ý kiến chứ thực ra cũng chỉ là đang nói cho có lệ, hoặc nên nói là đang trêu chọc Ye Jian tí thôi, bởi vì Mimori hoàn toàn không có ý định che bộ ngực của mình lại. Cô chỉ đang dùng ánh mắt nhìn thấy điều gì đó thú vị để nhìn chằm chằm về Ye Jian.

Quan sát bộ ngực của một cô gái mà lại bị chính bản thân của cô gái đó phát hiện, đây quả thực là một việc có thể khiến cho người ta cảm thấy quýnh quáng và xấu hổ vô cùng. Bất quá, Ye Jian là ai? Là một thần linh ba chữ số, đồng thời cũng là một ma vương từng đánh bại cái ác tuyệt đối, Ye Jian sẽ thấy xấu hổ vì việc này sao?

Câu trả lời là có, nhưng cũng chỉ có một tí xíu thôi, cho nên cậu hơi cười ngượng ngùng một chút rồi cười xòa nói: “Thực xin lỗi! Tôi chỉ là đang thưởng thức một cách đơn thuần thôi, không có ý gì khác đâu. Hi vọng điều này không làm cho Mimori-jousan cảm thấy khó chịu.”

“Có thể dùng lý do đường hoàng như vậy để bao che cho hành vi biến thái của mình, xem ra da mặt của cái tên baka nhà ngươi đã dày hơn so với tường thành rồi, ma pháo của bắn không thủng.” Ye Jian chỉ vừa dứt lời xong thì ngay lập tức, Natsuki đã lập tức lên tiếng châm biếm và nhìn cậu như thứ hentai cặn bã nào đó vậy.

Chỉ là đúng lúc này thì Sasasaki Misaki cũng vừa tới, trên tay cô đang bưng một bàn đồ ăn. Cô gái tóc đỏ với bộ bikini màu sáng, sau khi nghe được Natsuki nói như thế thì cười nói: “Tôi thì lại cảm thấy Ye-chan làm vậy là dám làm dám chịu. Dám nhìn thẳng và thừa nhận cảm xúc cùng với ý nghĩ của mình vẫn tốt hơn là dối trá nhiều, hơn nữa nam nhân bị nữ nhân hấp dẫn thì có gì sai? Chỉ cần hành vi không quá đáng là được! Natsuki-sempai quá nghiêm khắc với Ye-chan rồi.”

“Câm miệng của cô lại ngay, cẩu đần! Đừng có tưởng lên tiếng nịnh nọt thì cái tên baka này sẽ mở phong ấn sớm cho cô.” Không chút do dự, Natsuki lại tiếp tục phun nọc độc.

Bất kể là với đối tác của mình (Akatsuki Mimori),hoặc là với hậu bối của mình (Ye Jian),hoặc là với bạn thanh mai trúc mã của mình (Sasasaki Misaki),nữ hoàng duy ngã độc tôn Natsuki cũng đều không do dự trong việc phun nọc độc. Hoàn toàn không nể tình, cô trực tiếp dùng ác ý lớn nhất để suy đoán về hành vi của người khác.

Hành vi của cô, nếu như là với người ngoài thì quả thật là một hành động vô cùng thất lễ, thế nhưng với một người quy củ như Natsuki thì có thể suy đoán ngược lại rằng biểu hiện này của cô là biểu hiện mà cô chỉ dùng với người mà cô tán thành, đây là biểu hiện của sự thẳng thắn nếu nói theo nghĩa nào đó, để cho mọi người thấy được bộ mặt thật của cô.

“Tôi chỉ ăn ngay nói thật thôi. Cho, Ye-chan, đây là kem tươi vị chocolate của cậu!”

Thản nhiên tiếp nhận câu nói không dễ nghe của Natsuki, phỏng chừng đây là vì Misaki cũng đã quá hiểu bạn thanh mai trúc mã của mình là người như thế nào, cô vừa nói vừa buông mâm xuống và đưa cho Ye Jian cây kem màu trắng đen ở giữa.

“Cảm ơn! A! Đúng rồi, nãy giờ quên nói! Đồ tắm của Misaki-sempai tuyệt lắm, rất thích hợp! Nice!”

Nhận lấy cây kem từ tay của Misaki, Ye Jian dùng ánh mắt thưởng thức mà quan sát kỹ Misaki trong bộ đồ tắm, sau đó cậu không hề hà tiện mà đưa ngón tay cái ra và khen một cách thật lòng.

Câu nói này của Ye Jian hoàn toàn là một câu nói thật lòng, bởi vì Misaki lúc này thật sự rất mê người. Bởi vì là một người tập võ lâu năm, hơn nữa còn nhận được chân truyền, cho nên vóc người của Misaki có thể nói là đẹp vô cùng, vóc người hoàn toàn không có một chút mỡ thừa mà lại bền bỉ, thon thả và săn chắc, cũng không có cơ bắp nổi lên.

Làn da thì trắng tựa như bạch ngọc, nhưng bên trong lại có một tia hồng phơn phớt đầy sức sống. Hai chiếc bánh bao trên đầu cùng với bím tóc đều đã được xỏa ra và buộc lại ở sau ót nhờ một chiếc kẹp tóc.

Dung nhan tinh xảo không có tỳ vết; Mái tóc buông thả được buộc phía sau trông khá thân cận; Thân thể hoàn mỹ được tôn lên nhờ bộ bikini màu sáng với vòng eo thon trông mềm mại nhưng lại vô cùng bền dẻo, cùng cặp mông trắng đầy đặn được thắt chặt dưới chiếc quần bơi tạo thành một độ cong hoàn mỹ.

Không quá đáng chút nào khi nói rằng mị lực của Misaki lúc này đã được ‘up’ lên tới MAX, chỉ nhìn ánh mắt nóng rực giống như ứa ra lửa của các thanh niên nam tính khác có mặt ở xung quanh là có thể biết được rằng lúc này mị lực của Misaki cao tới mức nào rồi.

Bất quá vào lúc này thì trong mắt của Misaki hoàn toàn không có những người này, cô không phải là người quan tâm đến ánh mắt của người ngoài. Có thể nói rằng vào thời điểm này, ngoại trừ người hậu bối là Ye Jian ra thì các nam tính khác ở trong mắt Misaki chỉ tương đương với không khí, trực tiếp bị cô xem như không tồn tại.

“A ha ha, lần đầu tiên được người khác khen như vậy, thật khiến người ta cảm thấy cao hứng. Mặc dù hơi có chút uốn éo, nhưng vẫn cảm ơn cậu, Ye-chan ~~”

Nở một nụ cười tươi sáng, thoải mái, và hào sảng, Misaki trực tiếp tiếp nhận lời khen của Ye Jian mà không làm bộ làm tịch khi cho thấy cảm xúc của mình. Thẳng thắn, tùy tiện nhưng sáng sủa, đây là điểm tạo nên cái đẹp đặc trưng của Misaki, khiến cô trở nên cuốn hút trong mắt của những người khác phái.

Dựa theo tiêu chuẩn của Ye Jian thì Misaki quả thật là một người bạn đời tốt nhất đối với một người đàn ông. Cô gái này là một cô gái mà không ai có thể khống chế, cũng không cần phải khống chế, sự ràng buộc chỉ có thể tới từ tình cảm thật. Cô gái này thiện lương nhưng lại không quan tâm tới cái nhìn của những người xa lạ, đồng thời lại sáng sủa, thành thật, bao dung và lý giải với những người mà cô thật sự để tâm, hơn nữa, còn không ghen.

Quả thật là mẫu người hoàn mỹ để làm bạn đời.

“Ye-kun bất công. Thật không công bằng! Tại sao lại chỉ khen Sasasaki-chan mà không khen tôi? Là tại Sasasaki-chan trẻ hơn đúng không?”

Có thể nói ra những lời giống như đứa bé đang giận dỗi như vậy với Ye Jian, phỏng chừng cũng chỉ có Mimori rồi. Mặt em bé, tâm thiếu nữ, ngực to, cơ thể quyến rũ, đây là đặc điểm không thể nào nhầm lẫn được của Mimori.

“Mimori-jousan, không phải là tôi không muốn khen cô, thế nhưng cô mặc áo sơ mi bên ngoài như vậy thì tôi làm sao thấy được mị lực của cô khi mặc đồ bơi chứ? Tôi nghĩ...” Thấy Mimori bắt đầu làm nũng, Ye Jian cũng chỉ có thể cười trừ và lên tiếng phân bua.

“Câm mồm! Buồn ói chịu không được! Lập tức câm mồm lại cho tôi, da gà nổi hết lên rồi đây này, thật là đồ biến thái buồn nôn!”

Tiếng ‘hừ’ đầy bực bội vang lên từ trong mũi của Natsuki, sau đó cô lập tức mắng Ye Jian té tát, cô thật sự nghe không nổi mấy cái lời nịnh bợ buồn nôn của Ye Jian rồi. Lúc này, gương mặt nhỏ nhắn và tinh xảo của Natsuki đang cho thấy là cô đang vô cùng vô cùng khó chịu, siêu cấp khó chịu.

“Ha ha, Natsuki-sempai ghen rồi ~~! Xem ra Natsuki-sempai cũng rất hi vọng Ye- chan khen... Oa ah ~~~.” “PA ~~!”

Tiếng quạt đập mạnh vào đầu vang lên, và Misaki lại ôm đầu kêu thảm. Nhìn Misaki đang ôm đầu ngồi dưới đất, Natsuki dùng ánh mắt không chút thương hại mà tuyên án: “Kỳ hạn gấp đôi!”

“Ah? AH ~~~~!? Natsuki-sempai ————”

“Nhiều lời vô ích!”

Misaki đáng thương, bởi vì bị Natsuki bắt được đằng chuôi nên chỉ có thể kêu thảm thiết mà chấp nhận ‘bản án’. Coi bộ trước khi lượng oán khí khổng lồ được tích lũy trong lòng Natsuki tan đi thì Misaki phỏng chừng là sẽ phải tiếp tục bị Natsuki dày vò. Natsuki tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở như vậy.

“Hey ~~~ Ye-sensei ~~~ Ở đây! Ở đây! Thầy mau tới chơi chung với tụi em đi! Minamiya-sensei cũng tới luôn đi!”

Đúng lúc này thì tiếng của các học sinh chợt truyền tới từ một nơi cách đó không xa.

Ye Jian quay lại nhìn Natsuki thì thấy cô quay đầu sang chỗ khác, cậu cũng chỉ có thể nhún vai một cái bất đắc dĩ, rồi sau đó quay về phía Mimori và Misaki mà đề nghị: “Đi chung luôn chứ? Mấy đứa nhỏ đó đều là học sinh của tôi, đi chung luôn cho vui. Đúng rồi! Misaki-sempai, nghe Natsuki-chan nói là năm sau thì cô cũng tới học viện Saikai để nhậm chức đúng không?”

“A? Ừ! Đúng nha, sang năm tôi sẽ tới học viện Saikai để dạy học. Nếu như vậy thì sang năm chúng ta sẽ trở thành đồng nghiệp với nhau rồi.” Nói tới đây, Misaki chợt bật lên và vui rạo rực, dường như cô đã quên béng mất sự bi thảm của mình vài giây trước đó.

“Rất chờ mong được làm việc chung với Misaki-sempai. Ha ha, tốt rồi, nếu vậy thì cùng đi thôi. Mimori-jousam, cô cũng đi chung chứ?”

“Ôi chao!? Tôi...”

“Cùng đi đi! Dù sao tới đây là để chơi, so với việc chơi hoặc ngồi không một mình thì chơi chung với nhau vẫn thích hơn chứ? Đi thôi!” Nói xong, Ye Jian nhanh chóng cởi chiếc áo sơ mi của mình ra và nắm lấy tay của Misaki và Mimori. Mỗi bên một cái, cậu nhanh chóng kéo hai cô gái về phía bể bơi.

Về phần Natsuki-chan thì xem ra không có hi vọng gì rồi, không thấy là ngay cả đồ bơi mà cô cũng còn chưa thay sao?

Bất quá, với tính cách của Ye Jian thì chừng đó tuyệt đối không đủ để khiến cậu bỏ cuộc. Cho nên sau khi kéo Mimori và Misaki tới bên cạnh bể bơi xong thì cậu đông đông đông mà chạy tới bên cạnh của Natsuki.

“Cậu muốn làm gì?” Dùng ánh mắt cảnh giác mà nhìn trừng trừng Ye Jian, Natsuki dường như linh cảm được là mình sắp gặp phải nguy hiểm nào đó.

“Không có gì! Chỉ là muốn mời Natsuki-chan tới chơi chung thôi.”

“Cậu là baka đúng không? Tôi làm sao... Ah ~~~!?” Hét lên một cách kinh ngạc, Natsuki còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Ye Jian ôm vào trong lòng.

Chưa bao giờ cảm thấy kinh hoảng và bối rối như vậy, Natsuki không thể tin được mà trợn to hai mắt lên: “Ba—Baka! Baka! Thả tôi ra! Mau thả tôi ra! Cậu dám ————”

“Ha ha ha, có sao đâu chứ?” Cười to một cách đắc ý, Ye Jian hoàn toàn không cho Natsuki cơ hội. Tranh thủ lúc cô còn chưa kịp phản ứng, cậu dùng tốc độ nhanh nhất có thể để nhảy về phía bể bơi.

“ÙM ————!”

Một tiếng ‘ùm’ lớn vang lên và bọt nước văng khắp nơi. Bởi vì đang hoảng loạn và không kịp đề phòng, Natsuki còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Ye Jian ôm nhảy vào trong hồ bơi và ướt nhẹp. Bộ đầm màu trắng của cô hoàn toàn bị nước ở trong bể bơi làm cho ướt mem.

Ở gần đó, Mimori và Misaki, cùng với các học sinh khác nhìn cảnh tượng trước mắt mà há hốc mồm. Sau đó, tất cả đều nhịn không được mà cảm thấy bội phục Ye Jian từ đáy lòng, dám đùa giỡn và cư xử với Natsuki-chan tới như vậy, có lẽ trên đời này cũng chỉ có một mình cái tên này mà thôi. Strauss