Dường như đã trải qua vài thế kỷ, lại như đã qua mấy thế luân hồi.
Từ trong bóng tối, Itsuka Ken bắt đầu tỉnh lại và từ từ mở mắt. Sau đó, thứ đập vào trong mắt cậu là một thế giới rực rỡ với đủ loại ánh sáng, ngũ quang thập sắc.
Ánh bảo quang chói mắt khiến cho đôi mắt vừa tỉnh giấc của Itsuka Ken có chút không kịp thích ứng. Bất quá, dù chỉ vừa tỉnh dậy, thế nhưng cậu vẫn nhớ rõ được là tình cảnh của mình như thế nào, vì thế hơi cưỡng lại cảm giác chói mắt, cậu khẽ nheo mắt lại mà nhìn về xung quanh.
“A... Ồ? Tỉnh lại rồi sao, em trai?”
Âm thanh dễ nghe quen thuộc lại một lần nữa chợt vang lên bên tai. Tựa như một tiếng chuông báo thức, nó khiến cho cái đầu vốn còn hơi trống rỗng của Itsuka Ken lập tức trở nên tỉnh táo.
Là Al-chan!? Chờ một chút, rốt cục là chuyện gì đã xảy ra?
Nếu như mình nhớ không lầm là lúc đó mình liều mạng với rồng ba đầu xong thì con loli này nói là sẽ cứu mình. Bởi vì tin tưởng vào con loli này và không muốn chấp nhặt nhiều, mình đã làm đúng như những gì nó dặn, thế nhưng sau đó thì mình lại ngất xỉu.
Vậy giờ, mình đang ở đâu? Nếu như mình nhớ không lầm là hình như trước lúc ngất đi thì mình đã bị con loli đó gài bẫy? Rốt cục thì con loli đó đã làm gì?
Còn nữa, cái cách gọi thân mật như thế là chuyện gì xảy ra? Em trai? Đệ đệ?
Ánh mắt không tự chủ được mà nhìn về phía nơi vừa phát ra thanh âm.
“————!”
Rồi sau đó, ngay lập tức, ánh mắt của Itsuka Ken đã hoàn toàn bị hình ảnh trước mắt chiếm lấy.
Yết hầu bỗng trở nên phát khô, tim đập rộn lên, máu bắt đầu sôi trào, thậm chí linh hồn cũng hơi rung nhẹ.
Thật... Đáng sợ! Chỉ mới có chứng kiến bóng người mà thôi, thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ hoàn toàn dung mạo, thế nhưng toàn bộ tâm thần dường như đều đã bị đối phương tước đoạt mất. Đây quả thật là một con yêu tinh họa thế với dung nhan có thể mê hoặc tất cả chư thiên chúng thần, có lẽ so với tinh linh của mị tinh Anesi như Pandora còn kinh khủng hơn. Lưu ý, không phải là mạnh hơn, mà là kinh khủng hơn. Bởi vì nếu như nói rằng mị lực của Pandora có thể khiến cho người ta si mê, vậy thì mị lực của yêu tinh trước mắt có thể khiến cho người ta sa đọa.
Da thịt non nớt, trắng trẻo và mịn màng tựa như da em bé; Thế nhưng sự bóng loáng, tinh tế và tỉ mỉ lại càng hơn xa.
Đôi mắt to tròn với hai đồng tử trong suốt màu rượu đỏ, nó lúng liếng và có vẻ đẹp còn cao hơn cả hồng ngọc hoặc thủy tinh. Nhìn từ bên ngoài, người ta cứ có cảm giác rằng trong đôi mắt này ẩn chứa một luồng xuân thủy đang nhộn nhạo khiến cho lòng người ngứa râm ran và muốn bị nó hút vào.
Gương mặt nhỏ nhắn, với vẻ tinh xảo hoàn mỹ tới bất khả tư nghị, dường như ẩn chứa ma lực khiến cho người ta trầm mê. Ngũ quan hoàn mỹ tới không có chỗ chê, phối hợp lại cùng nhau tạo thành một dung nhan có mị lực vô cùng ma mị. Nói nó ma mị là bởi vì, rõ ràng khi nhìn vào gương mặt này, tất cả mọi người đều sẽ biết rằng nó ma mị, thế nhưng lại vẫn không thể nào tự chủ được mà đem lòng yêu thích đối phương, tựa như đó là một chuyện dĩ nhiên như ăn cơm, uống nước, thậm chí là hít thở.
Dung nhan có sức hút ma mị tới cực hạn nhưng lại phi thường tự nhiên, có thể khiến cho cả những thiên sứ thuần khiết nhất cũng phải đắm mình trong đó.
Mái tóc thì dài tới tận eo với màu hoa anh đào, lỗ tai thì nhỏ và dài nhưng lại vô cùng tinh tế. Dung nhan tuy mị hoặc tới khó có thể diễn tả được bằng ngôn ngữ, thế nhưng sau khi phối hợp với mái tóc màu anh đào và đôi tai nhọn thì lại mang theo một phần thuần khiết và đáng yêu của trẻ em.
Vừa là một loli siêu cực phẩm với sự đáng yêu khó mà hình dung, lại vừa là một tuyệt thế yêu nhiêu diễm khuynh thiên địa. Người vừa xuất hiện trong mắt của Itsuka Ken quả thực là có sức mê hoặc đặc thậm chí vượt qua cả Shiroyasha hoặc là Pandora.
“Sao? Thế nào? Có phải là đã bị sự mỹ lệ của Al-chan hấp dẫn không? A... Ha ha ha ~ lúc này thì đệ đã biết việc trở thành em trai kết nghĩa của Al-chan là việc vinh quang tới bực nào chưa? U phu phu ~~~~!”
Mặc một bộ quần áo có vẻ ngoài tôn quý, Al-chan giơ cái cằm nhỏ của mình lên và làm điệu bộ dương dương đắc ý + super tsundere với Itsuka Ken, đứa em kết nghĩa mà cô vừa nhận được xong.
Dùng tư thái cư cao lâm hạ (nhìn từ trên cao xuống) để quan sát đứa em kết nghĩa mà mình đã cưỡng ép nhận lấy này, đôi mắt Al-chan hơi có chút híp lại và trở nên cong cong như hai vầng trăng non. Điệu bộ này của cô cho thấy rằng cô thật sự rất hài lòng.
Đang tính mở miệng để hỏi Al-chan về cách xưng hô của cô với bản thân, đột nhiên, Itsuka Ken chợt nhớ tới vấn đề quan trọng nhất của cậu lúc này, và cậu nhanh chóng bật người dậy mà hỏi vội: “Đệ... Ah! Khoan! Chờ một chút! Rồng ba đầu! Cái con rồng ba đầu kia ở đâu? Nó ở đâu?”
Lo lắng mà hỏi, Itsuka Ken quay đầu mà nhìn về khắp bốn phía, cố gắng tìm ra tung tích của ma long. Lúc này, sự tồn tại của ma long có ý nghĩa rất quan trọng với cậu. Nó là mấu chốt để cậu có thể vượt qua được hạn chế ban sơ của [ Phệ Thần ], nếu không có nó, mọi kế hoạch của cậu đều sẽ sụp đổ hết.
“Hừ! Nếu như đệ mà cứ như vậy thì đừng có trách là tại sao ta lại tức giận nhé! Cho dù có là em trai của Al-chan, thế nhưng khi đối mặt với dung mạo của Al-chan mà lại dám có mắt không tròng, làm lơ đi dung mạo của Al-chan mà chú ý chuyện khác, Al-chan cũng sẽ tức giận. Có phải là đệ mang muốn cố tình chọc cho Al-chan tức giận hay không?”
Chu cái miệng nhỏ nhắn, tiểu loli lập tức cho thấy sự bất mãn của mình. Lúc này, tâm trạng tốt của cô đã biến mất chỉ trong nháy mắt vì phản ứng của đứa em trai kết nghĩa.
“Không phải! Tôi...”
Giơ tay mà đè Itsuka Ken nằm xuống và để đầu của cậu gối lên trên đùi mình, tiểu loli nói: “Tốt rồi, mau nằm xuống mà nghỉ ngơi cho thật tốt đi! Hiện giờ đệ đang bị trọng thương, không thể... Ah!? Baka! Đệ đang làm gì đó?”
Hoàn toàn không có thời gian để chú ý tới lời cảnh cáo của tiểu loli, Itsuka Ken lại một lần nữa mà nhảy dựng lên. Bởi vì vận động quá mạnh khiến vết thương trên người bị tác động, Itsuka Ken đau tới nhe răng trợn mắt, thế nhưng cậu vẫn cố nén cảm giác đau này xuống mà bắt lấy đôi tay nhỏ của Al-chan, vẻ mặt của cậu khá lo lắng: “Tôi không có thời gian để nghỉ ngơi! Al-chan, hãy nghe tôi nói! Cái con rồng ba đầu đó rất quan trọng đối với tôi vào thời điểm này, cô làm ơn nói cho tôi biết là nó đang ở đâu và như thế nào đi. Những chuyện khác thì để sau rồi nói. Chờ khi chuyện này kết thúc xong thì cô có nói gì tôi cũng sẽ nghe theo cô, như vậy được không?”
“Chuyện... Chuyện gì cũng sẽ nghe theo Al-chan? Thật sự là chuyện gì cũng được sao? Đều sẽ nghe hết?” Trợn to mắt, tiểu loli Al-chan nói với giọng hưng phấn.
Vốn dĩ, Al-chan đang cảm thấy càng lúc càng bất mãn vì phản ứng của Itsuka Ken với bản thân, thế nhưng sau khi nghe được một câu cuối cùng của Itsuka Ken, cô lập tức mở to đôi mắt màu rượu đỏ của mình. Nét mặt của cô tràn đầy hưng phấn.
Nhìn đôi mắt màu rượu đỏ đang nhộn nhạo thủy quang ở trước mắt, Itsuka Ken hơi khựng lại đôi chút và cảm thấy lòng trở nên xao động. Sức mị hoặc của Al-chan thật sự quá lớn, nếu như không phải là vì hiện giờ cậu đang rất lo lắng tới trạng thái của rồng ba đầu thì phỏng chừng là cậu đã bị con loli này mê hoặc rồi.
Hơi lấy lại tinh thần, Itsuka Ken lập tức gật đầu, đôi mắt có màu hổ phách của cậu hiện lên vẻ nghiêm túc và chân thật.
Lấy được lời khẳng định tới từ Itsuka Ken, Al-chan hơi vui mừng, thế nhưng sau đó, cô lại khôi phục bộ dạng có chút không tình nguyện của mình. Hai tay mảnh khảnh khoanh ở trước ngực, Al-chan hơi đảo đôi mắt của mình một chút, rồi sau đó cô hỏi: “Nếu vậy thì trước hết, đệ phải trả lời một câu hỏi cho ta, đó là Al-chan có phải là cực kỳ ~ xinh đẹp hay không?”
“Đúng! Al-chan là cô gái xinh đẹp nhất trên đời!”
“Hừ! Đáp ứng nhanh như vậy, nhất định là qua loa! Thế nhưng, bởi vì nhìn đệ nghiêm túc như vậy cho nên lần người này ta sẽ không trách đệ. Nếu vậy... Nếu vậy thì, đệ có cam tâm tình nguyện trở thành đệ đệ của Al-chan hay không?”
“Tình... Khục! Khụ! Chuyện này có thể chờ sau đó rồi hẵng nói hay không?”
“Không được! Phải nói ngay bây giờ! Bằng không thì người ta sẽ không nói cho đệ biết là con thằn lằn kia ở đâu! Ah ~ Đúng! Người ta biết rồi, vậy tức là không đồng ý làm đệ đệ của Al-chan đúng không ~~~?”
Uy hiếp! Xích lõa khỏa thân uy hiếp!
Bị đôi mắt to tròn vừa mị hoặc lại vừa đáng yêu của Al-chan không chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào mình, không hiểu tại sao Itsuka Ken lại cảm thấy mồ hôi lạnh ứa ra.
Bất quá, bây giờ không phải là lúc để ý chuyện này. Gạt cảm giác hãi hùng khiếp vía không hiểu vì sao qua một bên, Itsuka Ken hơi nghĩ một chút sau đó khẽ cắn răng mà đáp ứng.
“Chuyện đó, nói thật lòng thì làm đệ đệ của Al-chan thì cũng được, không có vấn đề gì. Dù sao lúc trước, cô cũng từng là người có ơn cứu mạng với tôi, hơn nữa lại xinh đẹp như vậy, thực lực cũng mạnh như vậy, làm nee-chan của tôi cũng không thành vấn đề. Đó là vinh hạnh của tôi.”
Nghe được câu trả lời của Itsuka Ken, đôi mắt to tròn của Al-chan lập tức lóe lên những tia sáng được gọi là ‘sung sướng’. Thế nhưng ở mặt ngoài, cô vẫn khịt mũi và bĩu môi: “Gì chứ? Nói cứ như hót! Rõ ràng mới vừa rồi còn tìm cớ để từ chối ~~~~”
“Ầy, không có chuyện đó đâu. Chẳng qua là tôi hơi ngượng ngùng, khụ khụ, bất quá bây giờ cũng đã nói ra rồi, vậy thì tôi cũng không cần cố kỵ gì nữa.” Hơi có chút ưỡn ẹo mà gãi đầu, Itsuka Ken nói với Al-chan như thế, bất quá sau đó, cậu lại vội vàng hỏi: “Đúng rồi! Mau nói cho tôi biết vị trí của con rồng ba đầu kia, nó có ý nghĩa rất quan trọng với tôi lúc này. Đúng, là nghĩa tỷ đại nhân, hẳn Al-chan cũng sẽ không cố tình kiếm chuyện để phá rối mong muốn đơn giản này của đệ đệ chứ?”
“Hừ! Đừng tưởng là kế khích tướng đó thì có thể lừa được người ta. Đệ nói như vậy chẳng phải là muốn người ta dẫn đệ đi tìm con thằn lằn đó sao? Thật là một đứa em xấu xa, hư đốn! Đi theo ta!” Với vẻ mặt ‘ta đã nhìn thấu ý đồ của đệ rồi’, Al-chan kiêu ngạo mà ngẩng đầu lên trời, thế nhưng sau đó, cô vẫn đứng lên mà dẫn đường cho Itsuka Ken.
Mặc dù ngữ khí thì vẫn rất là tsundere, thế nhưng Itsuka Ken biết là phỏng chừng là ở trong lòng thì con loli này đã sướng tới phát rồ rồi. Bằng không thì cũng không đáp ứng yêu cầu của cậu dễ tới như vậy mà sẽ còn vặn vẹo hoạch họe thêm đủ điều nữa. Dù sao thì cái tính của con loli này thật quá dễ đoán, chỉ đơn giản là một con loli vô cùng tsundere và tự yêu mình mà thôi.
Nhìn mái tóc màu hoa anh đào chập chờn bay múa ở đằng trước, Itsuka Ken khẽ mỉm cười và bước theo Al-chan.
Chỉ bước chừng vài bước, Itsuka Ken đã nhận thấy là khung cảnh đang nhanh chóng hoán đổi: Từ một không gian với vô số những tia sáng hoa lệ, mọi thứ lại đang chuyển về không gian mờ tối trước kia của dị thời không.
Lúc này, dị thời không đã hoàn toàn bình ổn, không gian đã không còn có bất kỳ nguồn năng lượng xung đột nào nữa. Sự hỗn loạn kết thúc nhanh như vậy, hẳn là do Al-chan đã chủ động ra tay dập tắt. Còn về phần ma long của Bái Hỏa Giáo, nếu như Itsuka Ken đoán không sai thì nó hẳn đang bị phong ấn trong kết giới có màu hồng nhạt đặt ở phía xa xa.
Khẽ nheo mắt lại, Itsuka Ken dường như thấy được ở trong kết giới có một bóng đen trông khá là to lớn đang cử động. Ừ! Chắc là không sai rồi.
“Sức mạnh đệ phát ra lúc đó đúng thật là phi phàm, ngay cả ta cũng phải lau mắt mà nhìn. Thật không hổ là đệ đệ của Al-chan, ngay cả ác thần đứng đầu nhất của Bái Hỏa Giáo cũng có thể đánh bại chỉ với hai người như vậy. Hừ hừ!” Nói tới đây, vẻ mặt của Al-chan trở nên vô cùng đắc ý, cứ như rằng việc Itsuka Ken đánh bại được ma long Bái Hỏa Giáo là một điều gì đó khiến cô cảm thấy vô cùng vinh quang.
Bất quá, ngay sau đó, cô lại hơi ỉu xìu: “Ừm...! Mặc dù rất không muốn thừa nhận, thế nhưng mà người ta vẫn phải thừa nhận là mình đánh không lại nó nha... Không đúng! Người ta sao có thể đánh không lại con thằn lằn đó chứ? Chỉ là người ta không thể hạ được nó vì nó là ma vương của [ Last Embryo ] thôi. Bất quá, nếu thật sự phải chiến đấu với nó thì quả thật là cả Al-chan cũng phải đau đầu. Phỏng chừng là ngay cả Shiroya-chan cũng phải như vậy!”
Chỉ là rất nhanh, Al-chan lại cười hớn hở và nói: “Thế nhưng mà Ken-chan lại hạ được nó, ừm, không hổ là Ototo-kun (đệ đệ của ta)! Tới, sờ đầu một cái ~~~.” Sau đó, cô giơ tay lên.
“Khục! Cái vụ sờ đầu giết như thế này, có thể thương lượng tí khôn... Thôi được! Tôi biết rồi!” Thở dài bất đắc dĩ, Itsuka Ken còn chưa nói được hết câu thì đã phải chịu thua, bởi vì con loli rắc rối của chúng ta đã bắt đầu trừng mắt với cậu rồi.
Thiệt tình! Coi bộ cái số của cậu đúng là mệnh phạm loli rồi, chứ nếu không thì tại sao cứ mỗi lần gặp được loli là đều gặp phải những chuyện bất đắc dĩ và không như ý như vậy? Nhớ lại hồi mới tới thế giới 《 Date A Live 》, cậu cũng từng bị Kotori-chan làm cho cảm thấy bó tay toàn tập như vậy.
‘Thôi, quên đi! Nghĩ nhiều chỉ tổ bực mình! Cứ coi như là chiều ý con nít đi vậy.’ Nghĩ thầm trong đầu, Itsuka Ken tự an ủi mình như thế.
Sau đó, trong tiếng cười đắc ý của loli có mái tóc màu anh đào, Itsuka Ken cũng chỉ có thể cúi người xuống cho cái tay nhỏ đang giơ lên của cô có thể vuốt ve cái đầu của cậu.
Bất đắc dĩ ah ~~! Nói thật lòng thì lúc này, lòng tự tôn của ma vương ở trong lòng của Itsuka Ken đã khóc rống. Khổ thật đấy, nếu như con nhóc trước mắt mà là kẻ thù, cậu tuyệt đối sẽ không ngại việc tuốt thanh kiếm [ Trảm Thần ] của mình ra và lại hiến tế thần cách thêm một lần nữa để đem đối phương chém chết. Cho dù đối phương có là một tinh linh từng khiến cho chư thiên chúng thần đều phải sợ hãi thì cậu cũng có niềm tin làm được việc này, tối thiểu thì cũng có thể khiến cho đối phương trọng thương. Đừng có quên việc cậu vẫn còn một thần cách khác là [ Thời Gian ] nha!
Chỉ là đối phương lại không phải là kẻ thù mà chỉ là một con loli, hơn nữa con loli này từng hai lần cứu mạng cậu. Cậu còn có thể tuốt gươm ra mà chém đối phương được sao? Trước không nói tới việc cậu chúa ghét việc ‘trảm muội chứng đạo’, chỉ riêng việc đối phương từng cứu cậu hai lần thì cũng đã đủ khiến cậu bó tay bó chân rồi. Bất đắc dĩ ah ~~~!
“Ừ! Không sai! Ken-chan thật nghe lời. Tốt rồi, mau đi đi! Có người ta ở đây, nó tuyệt đối sẽ không lật được một ngọn sóng.”
Đang than vắn thở dài, Itsuka Ken đột nhiên nghe được câu nói cuối cùng của Al-chan, và lập tức hết hồn: “Hả? Khoan! Chờ một chút! Ý của cô... Của Al-chan là, nó vẫn còn chưa chết?” Strauss