Chương 1200: Giá Trị Của [ Ác ]!

Đánh một chiêu chân chính toàn lực xong, sắc mặt của Ye Shenger cũng có chút tái nhợt, thế nhưng khi nhìn thấy Itsuka Ken xuất hiện và biến về hình dạng cũ, đồng thời sắc mặt của cậu còn trắng hơn cả mình, Ye Shenger vẫn vội vàng bay tới để đỡ Itsuka Ken.

“Không sao chứ?”

Khẽ lắc đầu, sau đó Itsuka Ken tiếp tục nhìn về phía cái kén màu đen đặc quánh kia, sắc mặt của cậu trở nên càng lúc càng nghiêm túc, càng lúc càng thận trọng.

“Shenger, vừa rồi, muội chỉ nhìn thấy là trong đầu của con rồng đó, chỉ có đúng một viên thần cách đúng không? Và nó có màu đỏ thẫm?” Vẫn không rời mắt khỏi cái kén, Itsuka Ken bất chợt mở miệng hỏi Ye Shenger.

Đột nhiên nghe Itsuka Ken hỏi như vậy, Ye Shenger cảm thấy hơi khó hiểu, thế nhưng cô bé vẫn trả lời: “Đúng nha, sao vậy?”

Nghe được Ye Shenger xác nhận như vậy, sắc mặt của Itsuka Ken bỗng nhiên trở nên vô cùng khó coi. Vừa rồi, thứ mà cậu và Ye Shenger phá hoại, tuyệt đối là thần cách của rồng ba đầu, đó là chuyện không có gì để nghi ngờ. Cậu và Ye Shenger đã thật sự đánh tan được thần cách [ Lửa ] của ma long Bái Hỏa Giáo.

Thế nhưng, vấn đề ở đây là, ma long Bái Hỏa Giáo là ma vương đại diện cho [ Cái Ác ], không phải là cho [ Lửa ]. [ Lửa ], tối đa cũng chỉ có thể xem như là thần cách bên ngoài mà thôi, nó hoàn toàn không có liên quan gì tới bản chất [ Ác ] của rồng ba đầu.

Nói như vậy cũng có nghĩa là, từ nãy đến giờ, Itsuka Ken và cả Ye Shenger liều sống liều chết dùng tất cả mọi thủ đoạn mà mình có để hủy diệt thần cách của đối phương, thế nhưng điều mà bọn họ làm được cũng chỉ có hủy diệt ma long của [ Lửa ] mà thôi. Đó là ma long còn trong tình trạng bị phong ấn trước kia, chẳng có liên quan gì tới ma long đã hoàn toàn thoát khỏi phong ấn. Không! Nói cho chính xác thì là chẳng có liên quan gì tới ‘bản chất’ của ma long đã hoàn toàn thoát khỏi phong ấn.

Rồng ba đầu Aziz • Dahaka, sau khi đã hoàn toàn thoát khỏi phong ấn, là tồn tại đại diện cho cái ác bản nguyên của thiện ác nhị nguyên luận của Bái Hỏa Giáo. Đó là ma long mang theo ác ý ngập trời có thể khiến cho vạn linh đều phải căm thù và sợ hãi. Ác hơn cả chính bản thân cái ác, là cái ác chí cao, cái ác tuyệt đối. Nó là hóa thân của [ Chí Ác ], là phá hư cùng hủy diệt, là phá bỏ tất thảy.

Nó là cái ác, cái ác thuần túy. Nó không có liên quan gì tới [ Lửa ]. [ Lửa ] chỉ là thuộc tính bên ngoài được thần thoại trao cho nó mà thôi, thần thoại về loài ma long sẽ đốt trụi một phần ba thế giới.

Chỉnh lý lại tất cả suy đoán của mình, sau đó kết hợp với những điều mình biết, Itsuka Ken lập tức rút ra được một chân tướng. Cắn răng, cậu lại một lần nữa quay về Ye Shenger để hỏi: “Bây giờ, muội còn có thể nhìn thấu được bản chất của nó không?”

“Ah? Ừm... Không được! Hoàn toàn không được! Bản chất của nó lúc này đã hoàn toàn mơ hồ, hoàn toàn không thấy được!”

“Vậy sao?”

Nhận được câu trả lời, Itsuka Ken đã hoàn toàn vứt bỏ đi tâm lý ăn may. Khẽ gật đầu, sau đó cậu tiện tay mà phóng ra một tia chớp màu bạch kim về phía cái kén có màu đen như mực.

“Oanh ——————!!!”

Lớp vỏ kén, lúc này đã biến thành chất lỏng, sau khi phát hiện ra là có kẻ tấn công, đã lập tức có phản ứng. Chỉ đơn giản là hơi nhô ra một chút và hóa thành một cái đầu thú dữ tợn rồi há miệng táp tới, lớp vỏ kén đã hoàn toàn nuốt chửng tia chớp có màu bạch kim do Itsuka Ken phóng ra.

Thấy cảnh tượng vừa xảy ra, đôi mắt có màu hổ phách yêu dị của Itsuka Ken lập tức chớp lóe. Sức mạnh của [ Lôi Quang ] lại một lần nữa xuất hiện trong tay cậu. Lần này, thứ cậu tạo ra là một ngọn mâu.

Chiêu này gọi là [ Lôi Quang Thẩm Phán Thần Mâu ], là chiêu thức được cậu cải tiến từ [ Quang Minh Thẩm Phán Thần Mâu ]. Chiêu thức này có sức phá hoại to hơn, đồng thời cũng sở hữu thuộc tính ‘tất trúng’.

Ngọn mâu thẩm phán bắn ra, dùng tốc độ nhanh như ánh chớp mà lướt qua không gian xám tối để đâm về phía chiếc kén màu đen.

“Rống ——————!!!”

Lại một lần nữa, đòn tấn công của Itsuka Ken lại bị con hung thú do cái kén màu đen tạo ra nuốt chửng. Chiêu [ Lôi Quang Thẩm Phán Thần Mâu ] bị đối phương nuốt mất mà không tạo ra được một chút gợn sóng nào.

“Để cho người ta...”

“Đừng, Shenger! Đừng xúc động!” Thấy Ye Shenger có ý định ra tay, Itsuka Ken lập tức đưa tay và giữ chặt bả vai của cô em gái kết nghĩa lại. Sau đó, trong ánh mắt khó hiểu và đầy thắc mắc của Ye Shenger, Itsuka Ken nhìn về phía cái kén màu đen và giải thích: “Lúc trước, chúng ta đã thành công trong việc phá hủy viên thần cách giấu ở trong đầu của ma long. Thế nhưng có lẽ muội không biết, đó là viên thần cách bị chúng ta hợp sức phá hủy chỉ là thần cách [ Lửa ] mà thôi. Nó không phải là thần cách [ Ác ] mang bản chất của ma long.”

Nghe Itsuka Ken nói như vậy, Ye Shenger lập tức thốt lên: “Ôi chao? Làm sao có thể như vậy? Rõ ràng là người ta...”

“Ta biết, Shenger! Muội xác thực không có nhìn lầm, trong đầu của ma long có lẽ thật sự chỉ có đúng một viên thần cách, đó chính là thần cách của [ Lửa ] có màu đỏ thẫm mà chúng ta đã hợp lực phá hủy. Còn về nguyên nhân mà muội không nhìn thấy thần cách của [ Ác ] ở trong người của ma long, ta cảm thấy có hai tình huống.”

Ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía chiếc kén màu đen với khí đen vờn quanh ở phía xa, Itsuka Ken, với vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, nói cho Ye Shenger biết về suy đoán của mình: “Khả năng thứ nhất, muội không nhìn thấy thần cách của [ Ác ] là bởi vì hắn đã giấu thần cách của mình ở một nơi nào đó trong cơ thể mà muội không thể nào nhìn thấy. Từ việc hắn có thể tùy ý di chuyển thần cách của [ Lửa ] một cách tùy tiện như vậy, ta có lý do để tin tưởng rằng, hắn có thể giấu thần cách ở một nơi nào đó khác trong cơ thể mà không phải là đầu. Thậm chí, tình huống tệ nhất là hắn đã đem thần cách giấu vào trong một tế bào nào đó trong số hằng trăm ngàn tỷ tế bào có trên người hắn. Nếu điều đó là sự thực, vậy thì việc muội không thể nhìn thấy thần cách [ Ác ] của hắn cũng là việc đương nhiên.”

Nói tới đây, Itsuka Ken khẽ hít một hơi rồi nói tiếp.

“Khả năng thứ hai, phải nên giải thích như thế nào đây? Dựa theo tính chất của ma long, vậy thì có lẽ, không tồn tại cái gọi là thần cách [ Ác ]. Nó không có thần cách [ Ác ], nó chỉ là hóa thân của [ Ác ], là ma long của cái ác bản nguyên. Không! Nói nó không có thần cách [ Ác ] thì cũng không đúng. Phải nói rằng, bản thân nó, chính là thần cách của [ Ác ]. Sự tồn tại hoàn chỉnh của nó chính là thần cách của [ Ác ].”

“Sự tồn tại hoàn chỉnh của nó chính là thần cách của [ Ác ]? Nếu vậy... Ô? Không đúng nha! Nếu nói như vậy thì chẳng phải chỉ cần phá hư cơ thể của nó là đang phá hủy thần cách của nó sao? Thế nhưng tại sao người ta nhớ là ma long lại có tính bất tử đáng sợ tới như vậy?”

“Em gái ngốc của ta, muội nghĩ như vậy là sai rồi.” Khẽ lắc đầu, Itsuka Ken giải thích: “Muội nên nhớ rằng ta đang nói là: ‘Sự tồn tại hoàn chỉnh của nó chính là thần cách của [ Ác ]’. [ Sự tồn tại hoàn chỉnh ], đây mới chính là vấn đề. Một tồn tại bao gồm những thứ gì, muội biết không? Thân thể, ý thức, linh hồn, đây là ba yếu tố tối cơ bản nhất để tạo nên một sự sống. Vì vậy khi ta nói là ‘Sự tồn tại hoàn chỉnh của nó chính là thần cách của [ Ác ]’, vậy tức là ta đang nói rằng cả thân thể, ý thức và linh hồn của hắn cũng là một phần của thần cách. Thậm chí, đây chỉ là tình huống tốt nhất.”

“Về phần tình huống tồi tệ hơn thì đó là, giả như bản chất [ Ác ] của hắn đã thăng hoa và có thể bao trùm được cả những thứ hư vô mờ mịt như nhân quả hoặc vận mệnh v... V..., vậy thì lúc đó, ngay cả những như hư vô mờ mịt như là sự tồn tại của hắn, khái niệm về hắn, nhân quả của hắn, vận mệnh của hắn, v... V... Đều sẽ trở thành một phần thần cách của hắn.”

“Ta nói tới đây thì chắc là muội cũng hiểu được rồi chứ? Trong trường hợp đó, nếu thật sự muốn phá hủy được thần cách [ Ác ] của hắn, vậy thì chúng ta sẽ phải hủy được tất cả những thứ được xem là một phần thần cách của hắn, khi đó thì mới diệt được hắn. Còn bằng không, nếu như chúng ta chỉ hủy một hoặc hai thứ trong đó như thân thể hoặc linh hồn, vậy thì hắn vẫn có thể dựa vào những phần còn chưa bị tiêu diệt khác mà hồi sinh một cách hoàn chỉnh trong thời gian ngắn nhất.”

“Ôi chao ~~? Còn có thể như vậy? Chuyện này... Làm sao có thể?” Nghe được suy đoán hoang đường như vậy, Ye Shenger thốt lên một cách kinh ngạc.

Không kinh ngạc thì không được, bởi vì ngay cả với người có bản tính nghịch thiên như Tề Thiên Đại Thánh Ye Shenger, cô cũng chưa từng dám nghĩ tới việc trên đời này lại có một sinh linh có thể đạt tới đẳng cấp như vậy. Đây quả thật là hoàn toàn áp đảo cả những sinh mệnh có địa vị tối cao trong cây sinh mệnh như [ Tinh Linh ], [ Tiên Thiên Thần Linh ] và [ Rồng Thuần Chủng ].

“Hoàn toàn có thể! Ai bảo hắn là [ Last Embryo ] duy nhất còn sống được tới thời điểm này làm chi? Không nghịch thiên một chút thì làm sao có thể khiến cho cả những thiện thần đồng nguyên với hắn ở Bái Hỏa Giáo cũng phải bó tay hết cách? Đừng có quên là vào thời điểm bình minh của Khu Vườn Nhỏ, hắn là một trong những kẻ đã đem toàn bộ chư thần của Khu Vườn Nhỏ treo lên đánh một lượt rồi lại một lượt mà chẳng ai làm gì được hắn.”

“Nếu như nói hắn chỉ có một chỗ dựa duy nhất là [ Avesta ], ta tuyệt đối sẽ không tin. Chẳng lẽ muội cho rằng đám thần linh sống trong Khu Vườn Nhỏ đều là óc heo sao? Ngay cả một cái [ Another Cosmology ] cũng không thể khắc phục được? Thế nhưng tại sao họ lại không làm? Đừng có quên là [ Avesta ] ngoại trừ việc không thể sao chép được sức mạnh đối nghịch những thần linh thuộc Bái Hỏa Giáo ra thì nó còn không thể sao chép được sức mạnh của Nhân Loại.”

“Muội đừng có cho rằng điểm yếu này là nhỏ. Từ thuở bình minh của Khu Vườn Nhỏ tới giờ, có bao nhiêu ma vương là [ Last Embryo ] bị những thần linh khác mượn tay của nhân loại tiêu diệt? Nhiều! Rất nhiều! Nhiều tới mức mà hiện giờ, chỉ còn có đúng một [ Last Embryo ] là còn tồn tại, chính là hắn. Cho nên, ta khẳng định được là nhất định phải còn một nguyên nhân mấu chốt khác mới có thể khiến hắn trở thành ma vương đáng sợ nhất trong lịch sử mà chưa ai chinh phục được như vậy.”

“Đừng quên là cả Indra cũng từng vì hắn mà phải hàng thiên làm người, kết quả thì sao? Cũng chỉ đóng được mấy cái đinh lên người hắn, rồi cũng hết cách. Cho nên, ta có lý do để tin rằng hai điều mình đoán là hoàn toàn có thật, nhất là suy đoán thứ hai. Muội không cảm thấy là suy đoán đó rất phù hợp với truyền thuyết về ma vương của [ Cái Ác Tuyệt Đối ] sao?” Vừa nói, Itsuka Ken vừa nhếch mép mà cười với tiểu loli Ye Shenger.

Bị suy đoán của Itsuka Ken hù cho choáng váng, tiểu loli Ye Shenger hoàn toàn không biết phải phản bác thế nào. Bất quá, cô không cần phải phản bác nữa, bởi vì đúng lúc này thì một tiếng cười to đầy ác ý bỗng vang vọng toàn không gian của dị thời không.

『 HA HA HA HA HA HA HA HA HA HA HA HA HA ————————!!!!!!! Thiếu niên anh kiệt, dật tài của ngươi khiến cho dòng máu của ta cũng phải sôi trào!! Ha ha ha ha ha! Trí tuệ, sức mạnh, kinh nghiệm, thiên phú, dũng khí, tâm cảnh, ý chí của ngươi, tất cả mọi thứ đều đã vượt qua sự tồn tại tục tằng của những kẻ từng mạo xưng là anh kiệt mà ta từng gặp trong quá khứ. Ngay cả những anh kiệt hiếm thấy nhất trong lịch sử mà ta từng gặp cũng không có được quá bốn người sánh bằng ngươi. Anh kiệt hiếm thấy của thế gian, ngươi chính là thần tử của thời đại mới sao? Hôm nay, ta lại một lần nữa gặp được đứa con của số phận. Ha ha ha ha ha 』

Tiếng cười và giọng nói uy nghiêm đột nhiên vang lên, nó như đến từ mỗi một góc không gian của dị thời không, đây là tiếng cười vui mừng khi gặp được điều mà mình đang chờ đợi của ma long Bái Hỏa Giáo.

‘Hắn khôi phục lý trí rồi? Hay là... Hắn vốn chưa bao giờ mất đi lý trí?’ Nghe được tiếng cười của rồng ba đầu Azi • Dahaka, ý nghĩ này chợt hiện lên trong đầu của Itsuka Ken.

『 Suy đoán của ngươi hoàn toàn chính xác. Ta không có thần cách của [ Ác ], thậm chí không có linh cách của [ Ác ]. Bởi vì sự tồn tại của ta chính là [ Cái Ác ]. Việc làm của ta chính là việc làm của [ Cái Ác ], lời nói của ta chính là lời nói của [ Cái Ác ]. Ta tuân theo ý chí của giáo chủ, gánh trên vai lá cờ của [ Ác ], hóa thân thành [ Cái Ác ], trấn thủ tầng thứ ba. Thân ta chính là ác nguyên, và lý lẽ của ta chính là ác lý. Hỡi thiếu niên, ngươi đã hủy được thần cách [ Lửa ] của ta, khiến cho ta cảm nhận được hơi thở của sự thất bại. Cho nên, tới đây đi, thiếu niên. Dòng máu của [ Ác ] đang sôi trào trong người ta cần đến linh hồn của bậc anh kiệt để khiến nó bình phục. Nếu như không muốn chết, vậy thì hãy thử dùng sức mạnh lớn hơn nữa của ngươi để chôn vùi ta đi! 』

Ma long màu mực lại một lần nữa khôi phục thân hình cao gần bốn mét của mình. Ba đôi mắt tựa như sáu viên huyết ngọc của nó lại một lần nữa bắn ra những tia tà quang độc ác.

Chưa đủ! Vẫn chưa đủ! Máu của [ Cái Ác ] đang sôi lên. Giết chóc! Hủy diệt! Phá hoại! Nó đã trải qua vô vàn những thứ như thế, thế nhưng chúng vẫn chưa thể khiến cho nó thỏa mãn.

Sự hiện hữu của nó, ý nghĩa tồn tại của nó còn chưa được chứng minh. Chúng cần thanh gươm của kẻ anh kiệt để làm bằng.

Nhìn về phía ma long đang dần bước tới, lạ kỳ là Itsuka Ken lại không cảm thấy hồi hộp hay căng thẳng, cậu chỉ nhìn nó bằng ánh mắt không chút gợn sóng và hỏi: “Ma vương cổ xưa nhất, thử thách cuối cùng của loài người, hóa thân của [ Ác ], ma long và cũng là ác thần của Bái Hỏa Giáo, Azi • Dahaka. Đây thật sự là toàn bộ thân phận của ngươi sao?”

“Từ mấy năm trước, sau cái lần mà chúng ta đụng độ với nhau lần đầu tiên, ta đã luôn có một thắc mắc mà không thể tìm ra câu trả lời. Ngươi đã từng nói một câu khiến ta rất lưu ý. Vậy ngươi có thể trả lời cho ta biết không, hỡi cái ác? Tại sao ngươi vẫn luôn nhắc đi nhắc lại một câu rằng —— ‘Ta đã đợi hằng trăm năm rồi. Dùng tận sức lực!!! Dốc tận dũng khí!!! Hao tận mưu trí! Hãy thử biến thành thanh gươm rực rỡ sắc bén đâm xuyên qua lồng ngực của ta đi!’ Vì sao ngươi lại ‘đợi hằng trăm năm’ chỉ để cho kẻ khác ‘biến thành thanh gươm sắc bén đâm xuyên qua lồng ngực’ của ngươi?”

“Ngươi có thể trả lời cho ta không, cái ác? Lời nói đó của ngươi không hề giống như lời mà một kẻ ác nên nói. Là cái ác tuyệt đối, cái ác chân chính, vậy mà người lại muốn người anh kiệt có thể giết chết ngươi. Ngươi sẽ không nương tay, không do dự, không nhường nhịn khi làm ác; Ngươi làm ác bằng chính ý chí của mình, thế nhưng ta lại cảm nhận được sự khát vọng của ngươi, khát vọng về một cái thế anh kiệt chân chính sẽ đến và tiêu diệt ngươi. Vì sao ngươi lại khát vọng như vậy? Hoặc ta nên nói, ngươi phá hư và hủy diệt tất cả mọi thứ, chỉ là vì để tôn lên giá trị của kẻ sẽ mai táng ngươi, vì sao vậy?”

Từ nơi sâu trong đôi mắt có màu hổ phách của Itsuka Ken, ánh sáng thâm thúy tựa như sao trời dường như trở nên càng thêm rực rỡ, càng thêm yêu dị, nó cho thấy rằng, cậu đã nhìn thấu được một phần ‘sự thực’ về ma vương của [ Cái Ác Tuyệt Đối ] Azi • Dahaka.

『 Không quan tâm đến việc phải thắng như thế nào? Hay vì đã bắt được bản chất nên mới muốn hỏi giá trị của ta? Ha ha ha! Thật không hổ là đứa con hiếm thấy của số phận, thần tử của thời đại mới. A ~~~~ 』 Trong tiếng than đầy cảm thán, rồng ba đầu bỗng nhiên ngẩng đầu lên, sáu viên huyết ngọc bỗng phát ra một tia sáng vô hình dường như có thể xuyên thấu cả bầu trời có màu hỗn mang, chiếu ra được vô số tuế nguyệt và luân hồi. Đôi mắt nó vào lúc này, tràn ngập sự yên tĩnh đầy tang thương và túc mục.

『 Thân này từ khi gánh lấy lá cờ của [ Ác ] cho đến nay, luôn nát bấy tất cả mọi thứ lọt vào trong tầm mắt, bất kể đó là sinh mạng, đô thị, văn minh, xã hội, phồn vinh, suy đồi, trật tự, hỗn loạn, chính nghĩa, tội ác, sạch sẽ, nhuốc nhơ... Ta lộ ra răng nanh với hết thảy mọi thứ trên thế gian một cách bình đẳng, như động đất, như biển gầm, như bão táp, như dung nham, như sấm sét, thế nhưng ta không phải là thiên tai, chỉ là sự hủy diệt đến từ một người. Vì vậy, ta tức là [ Ác ]. Tồn tại của ta là kẻ thù không đội trời chung của mọi sinh linh. Nghĩa lý của ta là hủy diệt, và giá trị của ta, chính là chiến tích để cho tất cả anh hùng hào kiệt bước lên đỉnh phong. 』

Trong ba đôi mắt của rồng ba đầu thoáng lấp lóe ánh hào quang chói mắt. Strauss