Chương 1176: Truyền Thừa!

“———— con em nó! Tại sao lại xa như vậy? Xa như thế thì cho dù có dùng thiên phú thời gian thì cũng không thể đuổi kịp so với con loli đó! Chết tiệt! Đành vậy!”

Nhìn hai luồng bổn nguyên sáng rực có màu trắng – đen lập lòe ở đằng xa, Itsuka Ken mắng thầm một tiếng. Sau đó, quay người về phía chùm bản nguyên có màu tím ở gần mình, cậu bắt đầu lê cái thân đã bị ‘trọng thương’ mà tăng tốc bay nhanh.

Thời vận không đủ, Itsuka Ken cũng chỉ có thể tạm thời bỏ qua cho cái ý tưởng mê người trong đầu mình là độc chiếm cả ba nguồn bản nguyên. Lúc này, vị trí của cậu cách hai luồng bổn nguyên của [ Thánh Đao Cứu Thế ] và [ Hắc Nhận ] khá xa so với loli Tề Thiên; Bù lại, vị trí của cậu lại cách luồng bản nguyên màu tím của Cronos lại khá gần so với cô nhóc.

Với khoảng cách và vị trí của đôi bên như hiện giờ, cả Itsuka Ken và loli Tề Thiên đều không có chọn lựa. Cả hai chỉ có thể lựa chọn phần bản nguyên gần với mình nhất, và để phần bản nguyên khác lại cho đối phương. Điều này đúng với cả Itsuka Ken lẫn loli Tề Thiên.

Với Itsuka Ken thì dù rất không muốn, thế nhưng cậu cũng phải thừa nhận rằng mình không có cơ hội để cướp đoạt hai phần bản nguyên khác. Với khoảng cách hiện giờ của đôi bên, cho dù cậu có dùng thiên phú thời gian để đóng băng thời gian của toàn bộ thế giới lại thì cũng vô ích. Hiện giờ, toàn bộ không gian đều đang bị bao phủ trong một cơn bão năng lượng cỡ lớn, cả thời gian lẫn không gian đều bị hỗn loạn, quy tắc bất ổn, cho dù cậu có dùng thiên phú với thời gian để tranh thủ thêm ‘thời gian’ cho bản thân thì cũng chẳng kéo thêm được bao nhiêu.

Đồng thời, cũng bởi vì hiện đang bị cuốn vào trong cơn bão năng lượng có khả năng xé rách và đảo lộn không gian, cho nên Gift [ Không Gian ] của Itsuka Ken cũng chỉ có thể vứt xó. Tối thiểu thì với năng lực của cậu hiện giờ, cậu không tài nào thực hiện việc dịch chuyển tức thời trong một cơn bão năng lượng có cấp độ cao như vầy. Nếu lúc này Gift [ Không Gian ] tiến hóa thành thiên phú [ Không Gian ] thì còn có thể.

Cho nên, sau khi suy xét qua tình huống của bản thân một cách khách quan, Itsuka Ken quyết đoán từ bỏ hai luồng bản nguyên kia mà lao về phía nguồn bản nguyên gần mình nhất, bản nguyên của Cronos xen lẫn với bản nguyên của [ Kiếm Thời Gian ].

“Dù sao một trong hai nhiệm vụ mình nhận được là phải tiêu diệt được Cronos. Nếu vậy thì việc này cũng không vi phạm ước nguyện của bản thân. Chỉ có thể nhường hai phần bản nguyên kia lại cho con loli đó vậy!”

Lầm bầm, Itsuka Ken bắt đầu tăng tốc. Lúc này, cậu cảm thấy thời gian có chút vội vàng. Thiên phú [ Thần Hóa ] của cậu đã bắt đầu có dấu hiệu cạn kiệt, thể linh hồn vô địch của cậu cũng đã sắp tan rã.

Trong tình trạng bị bao phủ bởi một cơn bão năng lượng kinh khủng như hiện giờ, việc thể linh hồn vô địch biến mất quả thực là một tin dữ cực lớn đối với Itsuka Ken. Thân thể cậu không thể chống nổi cơn bão năng lượng này, nếu cậu không thể kết thúc việc này sớm và thoát ra nhanh, phỏng chừng cậu sẽ bị nghiền nát mất.

Vào thời điểm này, Itsuka Ken không thể không cảm thấy hâm mộ loli Tề Thiên. [ Kim Cương Bất Hoại Thân ], đây quả thực là một ưu thế không gì sánh được vào thời điểm này. Chỉ riêng việc có thể phòng ngự được sự tàn phá của cơn bão năng lượng mà không cần hao tổn quá nhiều năng lượng của bản thân cũng đã là một ưu thế mà cậu không thể không hâm mộ.

Hiện giờ, cho dù cậu đang trong trạng thái [ Thần Hóa ], thế nhưng nếu như không có Gift [ Bất Tử ] phụ trợ thì cậu cảm thấy mình vẫn không thể nào tồn tại được trong cơn bão năng lượng này. Dù sao thì nguồn căn của cơn bão năng lượng tới từ sự xung đột của ba chiêu thức mạnh nhất được phát ra từ tay của ba vị thần có đẳng cấp tối cao trong hàng ba chữ số, mà bản chất của cậu lúc này thì tối đa cũng chỉ có ba chữ số sơ cấp, làm sao mà chống nổi cơn bão này một cách trực diện chứ?

Cho nên với Itsuka Ken thì lúc này, cậu đang trong một cuộc đua thời gian. Thời gian đã bắt đầu đếm ngược từng giây, cậu phải nhanh chóng làm xong điều mình cần làm và rút khỏi cơn bão, bằng không thì kết quả sau đó sẽ là kết quả tệ nhất mà cậu không mong muốn.

Làm lơ ánh mắt tức giận và vô cùng không cam lòng của loli Tề Thiên, Itsuka Ken gia tốc. Dùng tốc độ nhanh nhất có thể, cậu phóng tới trước luồng sáng màu tím thần bí đang trôi nổi giữa không trung.

Nhìn chằm chằm chùm sáng bổn nguyên đang không ngừng lập lòe ở trước mắt, ánh lôi quang màu bạch kim lại một lần nữa xuất hiện.

“Cha của Zeus, vậy thì phỏng chừng cũng không phải là người tốt lành gì. Mặc dù lúc này thì ta đã không tin vào thần thoại được lan truyền của Hy Lạp cho lắm, bất quá nếu ngươi là cha của cái tên tạp chủng đó thì phỏng chừng cũng chẳng tốt đẹp bao nhiêu. Giờ, để ta dùng sấm sét của con trai ngươi đưa tiễn ngươi đi!”

Năm ngón tay khẽ cong. Sức mạnh được dồn lên lòng bàn tay và tạo thành một quả cầu điện nhỏ có màu bạch kim lộng lẫy. Sau đó, Itsuka Ken siết tay lại, và quả cầu sấm sét bắt đầu biến hình và trở nên thon dài. Chỉ trong nháy mắt, một cây mâu nhỏ được tạo ra từ sấm sét đã nằm trong tay của Itsuka Ken.

“Yên tâm đi, Cronos! Mặc dù ngươi không chủ động giúp ta, thế nhưng ít nhiều thì cái chết của ngươi cũng cho ta không ít điểm năng lượng cùng với bản nguyên. Về sau, khi ta bước chân lên đỉnh Olympus để tìm Zeus báo thù, ta cũng sẽ mang theo một phần thù hận của ngươi. Cho nên, yên tâm mà đi ————”

Đột nhiên, khi Itsuka Ken còn chưa nói xong thì luồng sáng màu tím chợt lóe lên một cái. Dường như bị những lời lẩm bẩm của Itsuka Ken tác động, chùm sáng bỗng nhiên rung mạnh và biến mất. Sau đó, Itsuka Ken chợt cảm thấy mi tâm của mình nhói một chút, và một cơn đau cực độ chợt trào ra từ trong biển ý thức của cậu.

Đau! Đây là cảm giác duy nhất của Itsuka Ken lúc này. Đã không còn gì có thể hình dung cảm giác đau này được nữa rồi, thật quá đau. Bất quá, mặc dù phải đối mặt với một cơn đau dữ dội như thế, chỉ là không hiểu tại sao, Itsuka Ken lại cảm thấy ý thức của mình tỉnh táo vô cùng.

Lúc này, trong đầu cậu chợt vang lên một tiếng nói. Giọng nói tràn đầy sự tang thương, uy nghiêm, trầm ổn của một người đàn ông trung niên. Là giọng của cựu thần vương Hy Lạp, Cronos.

『 Nhóc con, ta là thần linh thuộc dòng dõi Titan sống tại Hy Lạp vào thời đại viễn cổ, đồng thời ta cũng là thần vương mà chư thần phải thần phục. Vinh quang của ta, quyền lực của ta, địa vị của ta, và sức mạnh của ta vốn không ai có thể sánh bằng. Thời gian bị ta chi phối, bầu trời và mặt đất, địa ngục và biển cả đều là lãnh thổ của ta. Ta, là vị vua chí cao vô thượng trong trời đất. 』

Giọng nói của Cronos lúc uy nghiêm này nhưng lại trầm ổn tới lạ, không hề có một chút phách lối hay bá đạo nào, tựa như rằng những điều mà ông đang nói chỉ là một chân lý đương nhiên, không cần tới bất cứ sắc điệu nào tô điểm. Điều này khiến Itsuka Ken hơi chậc lưỡi và cảm thấy hiếu kỳ.

Cậu hiếu kỳ vì khí độ của Cronos lúc này thật sự là quá tuyệt, tuyệt tới mức ngay cả cậu cũng cảm thấy bị thuyết phục, khác hẳn với những điều mà Cronos vừa thể hiện trước đó. Tất nhiên, bị thuyết phục là bị thuyết phục, không phải là thần phục. Cậu chỉ cảm thấy rằng khí độ của Cronos đáng để cậu dành cho Cronos một sự tôn trọng nên có, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

『 Ta chính là vua của các vị vua, là chủ thần muôn đời bất diệt. Thế nhưng, ta bất hạnh vì tin lời của yêu phụ, để cho mình bị mê hoặc, để cho nghiệt tử có cơ hội hãm hại. Để rồi phải lưu lạc tới đây và gánh lấy kết quả chật vật. Ta biết, thần cách của mình đã trọng thương, khó có hi vọng hóa giải nguyền rủa nữa. Vốn dĩ, ta định tranh thủ khi thần cách của mình còn sạch sẽ, ý thức chưa bị nguyền rủa ăn mòn để chạy về Hy Lạp và tìm nghiệt tử cùng yêu phụ đó đồng quy vu tận. Đáng tiếc, khi ta tỉnh lại thì đã là ngàn năm sau, thần cách đã càng thêm suy yếu, đồng thời còn bị người anh hùng nhỏ bé của cực đông gặp phải và đánh bại thêm một lần. 』

Nói tới đây, giọng của Cronos trở nên phẫn nộ chưa từng có, thù hận không thể nào xóa nhòa được thể hiện qua từng tiếng nói phát ra từ miệng ông. So với cái ‘hận’ của loli Tề Thiên, cái ‘hận’ của Cronos mới thực sự đáng để gọi là ‘hận’. Cái ‘hận’ của loli Đại Thánh nếu phải so với ông thì quả thật chỉ là trò chơi con nít.

『 Lại một lần nữa ngủ say và càng thêm trọng thương, ta đã biết là mình không còn cách để cứu vãn. Giờ đây, dù may mắn lấy lại tâm trí, nhưng cũng chỉ là hồi quang phản chiếu. Thời gian của ta đã không còn nhiều nữa. Đứa nhỏ, vừa rồi ta có nghe được rằng, _ nhữ _ muốn tìm đứa nghiệt tử kia báo thù. Phải chăng có thể nói cho ta nguyên do? 』

“Hả? Tại sao ta phải nói cho ngươi biết? Trước đó chúng ta còn là kẻ thù! Ngươi cảm thấy ta sẽ nói cho ngươi sao?” Giọng nói đầy vẻ khiêu khích, Itsuka Ken nói với cựu thần vương của Hy Lạp như thế, sau đó, cậu chợt yên lặng.

Nghe được Itsuka Ken nói như vậy, theo lý thì Cronos phải nên nổi nóng, thế nhưng, điều bất ngờ là ông hoàn toàn không nổi nóng. Dường như biết Itsuka Ken đang nghĩ gì, ông chỉ cất một tiếng cười khẽ và chờ đợi cậu nói tiếp.

Thấy Cronos có phản ứng như vậy, Itsuka Ken hơi nhếch mép, sau đó cậu nói: “Được đó! Không hổ là thần vương, chỉ riêng độ lượng này của ông cũng đã đủ để ta tôn trọng ông. Nếu vậy thì ta cũng không ngại nói cho ông biết. Dù sao thì ‘nhân chi tướng tử, kỳ ngôn cũng thiện’, nói với ông cũng chẳng sao. Lý do mà ta muốn tìm Zeus để báo thù, đó là vì hắn dám chọc tới người phụ nữ của ta, hơn nữa không chỉ một. Cho nên, toàn bộ thần hệ Hy Lạp, không riêng gì Zeus, tất cả thần linh đều là mục tiêu của ta. Bất cứ kẻ nào thông đồng và cùng một giuộc với hắn thì cũng đều là mục tiêu của ta. Ngày mà ta bước chân lên đỉnh Olympus sẽ là ngày tàn của chư thần Hy Lạp. Ta sẽ không để cho chúng được chết yên lành mà sẽ khiến cho chúng phải chìm trong địa ngục ngàn tỉ năm rồi mới cho chúng an nghỉ. Sao? Ông cảm thấy sao khi ta nói vậy về đám con cháu của ông, có phải...”

『 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Nhóc con... Không, thiếu niên! Ước nguyện của _ nhữ _ chính là thù hận của ta. Đây chính là ý trời! Đây chính là ý trời sao? Ha ha ha ha ha! Chúa tể của thời gian và trời đất như ta lại có một ngày tin vào ‘ý trời’. Ha ha ha ha ha ha! Nghiệt tử! Yêu phụ! Còn có những tên đê tiện ngu xuẩn khác, các ngươi có nghĩ tới không? Ha ha ha! Vận số của ta đã hết, thế nhưng vẫn có kẻ nối tiếp bước chân của ta!! Ha ha ha ha ha! Chờ đi! Lũ ngu xuẩn! Ta sẽ ở trong hư vô mà chờ đợi các ngươi. Chờ ngày tàn của các ngươi tới! Ha ha ha ha ha ha ha ha!!!!!! 』

Tiếng cười vang dội của Cronos cắt ngang giọng nói đầy khiêu khích của Itsuka Ken. Đây là một tiếng cười đầy vẻ sảng khoái, đắc ý, thoải mái và uy nghiêm, thế nhưng lại ẩn chứa sự bi thương khó có thể xóa nhòa. Đường đường là vua của các vị thần, kẻ vốn thống trị toàn bộ thế gian và ngự trị ở nơi cao cao tại thượng, thế nhưng giờ lại lâm vào tình cảnh như ngày hôm nay. Thật là một điều khiến cho người ta phải cảm khái.

Bất quá, mặc dù hơi có chút đồng cảm với Cronos, thế nhưng Itsuka Ken lại có chút không hài lòng. Cậu là Đại Ma Vương, đường đường là đại ma vương mà lại đi làm kẻ kế thừa của thần linh? Hơn nữa còn là thần vương? Nói ra người ta sẽ cười tới rụng răng mất. Vì vậy, cậu lập tức phản đối.

“Ê! Lão già! Nói nhảm gì thế? Ai là kẻ nối tiếp bước chân của ông? Ta ————”

Itsuka Ken còn chưa kịp nói xong thì Cronos đã ngắt lời. Ông nói với giọng cười trêu: 『 Vô ích thôi, con yêu của ta! Từ giờ trở đi, _ nhữ _ chính là con nuôi của Cronos này, cũng là kẻ kế thừa duy nhất của thời gian chúa tể. Kế thừa di chí của ta đi! Tất cả thần lực và Gift của ta đều sẽ là của con, chúng sẽ trở thành những viên gạch vững chắc nhất để lát nên con đường cho con bước lên đỉnh Olympus. Tiếp nhận truyền thừa của ta đi, sau đó mang theo tất cả thù hận của ta trên vai mà giết sạch mọi khấu thù của ta tại vùng đất trung tâm của Hy Lạp. 』

Giọng nói của Cronos vừa kết thúc thì, ngay lập tức, một luồng năng lượng hủy thiên diệt địa chợt nổ tung ở trong biển ý thức của Itsuka Ken khiến cậu cảm thấy đầu đau như muốn nứt.

Hoàn toàn không kịp phản ứng, Itsuka Ken té lăn trên mặt đất và cắn răng, trán cậu nổi gân xanh, mắt long sòng sọc. Vốn dĩ, nếu là lúc trước, khi có thứ gì đó lọt vào trong biển ý thức của Itsuka Ken thì đại thần virus còn ra tay can thiệp, thế nhưng hiện giờ, từ khi ông ta lặn đi và nghiên cứu công pháp gì đó, ông ta bỏ mặc cho những thứ khác nhảy xổ vào trong biển ý thức của cậu mà chẳng thèm làm gì hết.

Chỉ trừ khi nào mà đối phương ra tay và làm gì đó nguy hại tới cậu thì ông ta mới xuất hiện, còn bằng không thì ông ta chẳng thèm để ý gì. Cho nên kết quả là bây giờ, Itsuka Ken phải gánh trọn hậu quả tới từ cái gọi là ‘truyền thừa’ của Cronos.

Truyền thừa tới từ thần vương Cronos, đây là thứ có thể tiếp nhận một cách nhẹ nhõm sao?

Rất hiển nhiên, từ phản ứng của Itsuka Ken cũng đủ để thấy là việc này không nhẹ nhàng gì, nguyên nhân của việc này là do Cronos cố tình truyền thừa cho Itsuka Ken một cách cưỡng ép.

Thần vương Cronos, cho dù đã mất sạch thần lực, thần cách nghiền nát, thế nhưng dù sao thì ông vẫn từng là thần vương, đồng thời cũng là một vị thần Titan cổ xưa nhất. Bản nguyên của ông vẫn còn nguyên vẹn.

Bản nguyên hoàn chỉnh của Cronos, đây là thứ kinh khủng tới bực nào. Nói một câu không dễ nghe, phần bản nguyên dùng để tạo nên thần cách [ Lôi Quang ] của Itsuka Ken chẳng đủ để đi xách dép cho nó. Bởi vì [ Lôi Quang ] được tạo ra từ bản nguyên [ Ánh Sáng ] và [ Sấm Sé Itsuka Ken nhận được từ Mithra và phân thân của Zeus. Trong đó thì Mithra cũng chỉ là phân thân của Mithras. Phần bản nguyên được nhận từ hai phân thân, có thể so được với bản nguyên hoàn chỉnh của một vị thần vương từng thống trị một thần hệ tối cao như Hy Lạp được sao?

Câu trả lời là: Không thể nào!

Bản nguyên hoàn chỉnh của Cronos, bản nguyên đại diện cho chúa tể thời gian, người từng thống trị bầu trời và mặt đất, hải dương và địa ngục. Thứ bản nguyên đó, là thứ bản nguyên đại diện cho cả sáng tạo và hủy diệt, là thứ mà bất cứ vị thần nào cũng phải thèm khát, cho dù đó có là thần linh tối cao của hàng ba chữ số.

Một thứ như thế, cho dù có tiếp nhận từ từ thì cũng đã là một việc khó khăn, hiện giờ lại bị Cronos cưỡng ép nhồi vào trong đầu của Itsuka Ken như vậy, cũng không trách được tại sao cậu lại đau tới chết đi sống lại như thế. Cảm giác này, nó còn kinh khủng hơn cả khi cậu tiếp nhận bản nguyên [ Ánh Sáng ] của Mithra nữa.

“Ah ah ah ah ah... Đáng chết ———— lão • già • khốn • kiếp ———— ah ah ah ah ah ah!!!!!!!!!”

Tiếng gầm thét đầy đè nén và nặng nề tràn ra từ trong kẽ răng của Itsuka Ken. Từ trên người cậu, hào quang thần bí có màu tím sậm bắt đầu bùng lên và bắn ra bốn phía.

Truyền thừa hoàn chỉnh tới từ một vị thần vương, đây có thể nói là chuyện chưa từng xảy ra trong trời đất. Thế nhưng hiện giờ, nó lại xảy ra rồi. Hơn nữa còn diễn ra ở trên người của một vị ma vương, một vị ma vương đại diện cho sự tham lam vô độ.

『 Ha ha ha ha ha ha ha ha! Tiếp nhận đi! Tiếp nhận truyền thừa hoàn chỉnh của ta, sau đó trở thành kẻ kế thừa duy nhất của Cronos này! Mang lấy thù hận của ta trên vai! Chấp chưởng quyền thế mà ta vốn có! Thống trị thần dân mà ta cai trị! Từ giờ phút này trở đi, _ nhữ _ chính là thần vương đời kế tiếp của Hy Lạp! Con yêu của ta, kế thừa di chí của vi phụ! Báo thù cho ta và trở thành chúa tể vĩnh hằng đi! Ha ha ha ha ha ha... 』

Tiếng cười của Cronos lại vang lên, sau đó nhỏ dần. Tới cuối cùng, thứ lưu lại chỉ là một câu nói dở dang, chỉ là câu nói dở dang này lại khiến Itsuka Ken muốn phun một ngụm máu.

『 Phần sức mạnh cuối cùng của ta, vẫn còn lưu lại trên người của con bé nhân loại đã khiến ta tỉnh lại. Kết hợp với nàng đi, đó là phần sức mạnh cuối cùng. Ngoài ra, nhớ kỹ, phải cẩn thận yêu phụ đó, Gai... 』 Strauss