“... Hóa ra không chỉ có mình mà cả những người khác cũng được sao? Chuyện này...” Nhìn nữ thần đang nằm ở trong ngực mình, Itsuka Ken lẩm bẩm. Lúc này, trông cô dịu dàng và ngoan ngoãn chẳng khác gì một con mèo kitty nhỏ đang được chủ nhân ôm trong ngực.
Trải qua đợt giao hoan trước đó, Itsuka Ken đã hoàn toàn chinh phục được nữ quân thần. Lúc này, có thể nói rằng nữ quân thần đã hoàn toàn bị khuất phục ở dưới háng của cậu.
Chinh phục được một nữ thần anh tư táp sảng và tràn đầy khí chất cởi mở của một nữ hoàng như vậy, đáng lý ra thì lúc này, thứ Itsuka Ken cảm thấy phải là tự hào và sảng khoái mới đúng. Thế nhưng đáng tiếc là hiện giờ, cậu hoàn toàn không có thời gian để cảm nhận thấy những thứ đó. Cậu bận phải chú ý tới những thứ khác rồi.
Không phải là Itsuka Ken đổi tính, mà thật sự là điều đã xảy ra thật sự rất đáng để chú ý: Trong quá trình giao hoan trước đó, khế ước của virus đã có hiệu lực, nó đã rửa sạch tất cả nguyền rủa bám trên thần cách của nữ thần Lancelot. Bất quá, nếu như chỉ có thế thì không nói làm gì. Đằng này, sau khi xóa bỏ mất nguyền rủa bám trên viên thần cách nhỏ xong, khế ước của virus còn ‘tiện tay’ làm thêm một việc khác nữa khiến Itsuka Ken phi thường chú ý, đó là nó đã đem hai viên thần cách lớn và nhỏ dung hợp lại cùng nhau.
Dung hợp, đây là một từ ngữ chẳng xa lạ gì, nó diễn tả việc hai thứ gì đó khác biệt được hòa lại với nhau thành một thể thống nhất. Là khế ước giả của ‘virus’, đồng thời còn là người nhận được năng lực cắn nuốt tuyệt đối từ [ Blacklight Virus • Kai ], Itsuka Ken dám nói rằng trên đời này chẳng có mấy ai quen thuộc hiện tượng dung hợp được hơn cậu. Thế nhưng bây giờ, cậu cũng cảm thấy có chút bất ngờ, bởi vì trừ chính bản thân cậu ra, cậu chưa từng được thấy hiện tượng thần cách dung hợp trên người của bất cứ thần linh nào.
Thế nhưng bây giờ, ở trên người của nữ thần Lancelot, hiện tượng này lại diễn ra ngay trước mắt cậu.
Thần cách, đây là một thứ có tính độc lập cực kỳ cao. Nó là thứ được tạo ra từ bản chất của một vị thần, vì thế nó mang trên mình những đặc điểm riêng của vị thần đó. Hai quả trứng gà, cho dù có giống nhau đến cách mấy thì cũng vẫn có được sự khác biệt, huống hồ gì là bản chất của hai người với nhau? Chính sự khác biệt này đã quyết định rằng giữa thần cách và thần cách luôn có sự khác biệt cố định về mặt bản chất không thể nào thay đổi.
Bản chất khác biệt nhau, đây là một tính chất bất di bất dịch, cũng vì thế mà giữa hai viên thần cách với nhau, việc dung hợp là không thể nào thực hiện được.
Itsuka Ken là một trường hợp đặc biệt. Khả năng cắn nuốt và dung hợp tất cả mọi thứ của cậu tới từ Virus, thứ có bản chất siêu việt tất cả mọi quy tắc lẫn pháp tắc tồn tại trong thế giới 2D. Có thể nói rằng nếu như không có virus làm chỗ dựa, Itsuka Ken tuyệt đối không bao giờ có thể có được năng lực cắn nuốt và dung hợp đáng sợ như cậu từng thể hiện trước đó.
Sự xung đột giữa hai loại bản nguyên có bản chất khác biệt kịch liệt tới mức nào, chỉ từ hiệu quả của chiêu thức [ Viêm Lôi Bạo ] mà cậu đã dùng cũng có thể thấy được. Có thể nói rằng nếu như không có hệ thống làm chỗ dựa, đồng thời nữ thần may mắn cũng rất che chở cho cậu, cậu tuyệt đối sẽ không thể nào có được một thần cách với ‘chất lượng’ biến thái như [ Lôi Quang ].
Thần cách là không thể dung hợp, đây là một chân lý gần như tuyệt đối (sở dĩ nói ‘gần như’ là bởi vì vẫn có một tồn tại ngoại lệ là Itsuka Ken). Trước đây, Itsuka Ken cũng chưa từng gặp phải hiện tượng thần cách dung hợp, ngoại trừ trường hợp của chính cậu. Thế nhưng hôm nay, cậu lại được thấy rồi, hơn nữa còn là thấy tận mắt.
Bây giờ, theo những gì cậu quan sát được, thì ở trong biển ý thức của Lancelot, hai viên thần cách lớn và nhỏ đã hoàn toàn dung hợp lại với nhau thành một thể thống nhất, hoàn chỉnh và không có bất cứ khuyết điểm nào, cứ như rằng nó chưa bao giờ là hai viên thần cách tách biệt vậy.
Phải nói rằng khế ước của virus thật sự rất bá đạo cũng rất biến thái, chỉ đơn thuần là giao hoan với cậu thôi, cho dù cậu và nữ thần Lancelot đều không làm gì thì khế ước của virus cũng tự động có hiệu lực. Nó hoàn toàn giải quyết tất cả mọi khuyết điểm có trong cơ thể của nữ thần Lancelot và đẩy cô tới trạng thái hoàn mỹ nhất mà cô có thể đạt tới. Hiện giờ thì thần cách của Lancelot đã hoàn toàn thay đổi, mặc dù nó không thể tự động tách ra và dung hợp lại theo ý muốn của cô giống như thần cách của Itsuka Ken, thế nhưng nó lại hoàn toàn lột xác và đạt tới một đẳng cấp cao không thể tin được, đẳng cấp của những vị thần ba chữ số.
Mặc dù về mặt thực lực, Itsuka Ken thật sự không xác định được rằng Lancelot có đạt tới đẳng cấp của thần linh ba chữ số hay chưa, hay là cũng đang lâm vào tình trạng giống cậu. Thế nhưng nếu chỉ xét riêng về mặt bổn nguyên thì Itsuka Ken dám khẳng định rằng nó đã đạt tới cấp bậc ba chữ số, tuyệt đối không nhầm lẫn được.
‘Rốt cục thì viên thần cách nhỏ kia là gì? Thuộc tính của nó có phần na ná như tính chất của’ thần chiến đấu ‘, thế nhưng tuyệt đối không phải. Ngoài ra thì nếu như [ Divinity ] có thuộc tính’ chiến thần ‘không phải là [ Divinity ] bản nguyên của Rance, vậy thì tại sao nó lại xuất hiện trong biển ý thức của Rance? Hai viên thần cách tồn tại song hành cùng nhau mà không hề có chút xung đột nào, thậm chí viên lớn còn hơi có chút bảo hộ cho viên nhỏ, vậy mối liên hệ của chúng là gì?’ Khẽ ôm và nhìn lấy gương mặt dịu dàng đầy vẻ thỏa mãn của nữ thần, Itsuka Ken nghĩ thầm.
Dường như cảm nhận được sự thắc mắc vướng ở trong lòng của Itsuka Ken, Lancelot khẽ nhúc nhích một chút, sau đó, cô lười biếng mà ngẩng đầu lên rồi dùng ánh mắt mê ly và yêu say đắm để nhìn cậu. Miệng nhỏ khẽ mở, cô nói với giọng nhẹ nhàng và lười biếng: “Quân chủ, tên thật của tôi là Penthesilea, là con gái của chiến thần Ares ~~”
“Haaa? Ares? Thần chiến tranh Ares? Một trong mười hai chủ thần của đỉnh Olympus trong thần thoại Hy Lạp?” Nghe được lời thỏ thẻ của nữ thần Lancelot, Itsuka Ken có chút ngạc nhiên mà truy vấn, giọng của cậu cực nhanh.
“Uh! Thân phận thật của tôi là nữ hoàng của bộ tộc nữ chiến binh vùng Amazon, đồng thời cũng là con gái của chiến thần Ares, nguyên danh là Penthesilea. Thân phận hiệp sĩ của hồ, Lancelot Du Lake thuộc kỵ sĩ bàn tròn, chỉ là thân phận tôi dùng để tích lũy công tích cho mình, không phải là thân phận thật.”
“Penthesilea...” Nghe Lancelot giải thích, Itsuka Ken hơi nhướng mày, “Nếu như ta nhớ không lầm thì hình như đây là tên của nữ chiến sĩ đã chiến đấu với người anh hùng Achilles trong cuộc chiến thành Troy, sau đó bị Achilles giết?”
Đúng như Itsuka Ken nói. Theo như thần thoại Hy Lạp, Penthesilea là con gái của Ares, đồng thời cũng là nữ hoàng của tộc nữ chiến binh Amazon, ngoài ra cô cũng là nữ hoàng của dân du mục, thế nhưng thân phận này không được nhắc tới nhiều. Sự kiện nổi tiếng nhất của vị nữ hoàng này trong thần thoại Hy Lạp là trong cuộc chiến thành Troy, cô đã chiến đấu với người anh hùng thần thoại Achilles rồi bị giết. Vì nguyên nhân này là Ares đã nổi giận và muốn hủy diệt toàn bộ Hy Lạp, nếu như không có sự ngăn cản của thần Zeus thì toàn Hy Lạp đều đã bị hủy vì cơn thịnh nộ của Ares.
“Đúng, lần chiến dịch đó...” Nói tới đây, trên gương mặt của nữ thần hiện lên vẻ bi thương và thống khổ, “... Lần chiến dịch đó, người tham gia cuộc chiến là ái muội của tôi, Hypolyte. Vốn dĩ, người phải bị kẻ gian nịnh Achilles hãm hại phải là tôi mới đúng, thế nhưng...”
“Hypolyte?” Nghe nữ thần nói như vậy, trên mặt Itsuka Ken hiện lên vẻ khó hiểu.
Theo những gì Itsuka Ken biết thì Hypolyte xác thực là em gái của Penthesilea, cũng là nữ hoàng của tộc nữ chiến binh Amazon. Thế nhưng truyền thuyết về vị nữ hoàng này lại chẳng có liên quan gì tới Achilles.
Theo như truyền thuyết thì người quyết chiến cùng Achilles là Penthesilea. Vị nữ hoàng này đã mang theo 12 nữ anh hùng của tộc Amazon để tới trợ chiến cho thành Troy, thế nhưng thật không may khi sau đó, cả vị nữ hoàng này lẫn mười hai nữ anh hùng khác của tộc Amazon đều chết trận nơi sa trường.
Về phần Hypolite thì cô cũng là con gái của thần chiến tranh Ares và cũng là nữ hoàng tộc Amazon, thế nhưng truyền thuyết lại đề cập tới cô trong một sự kiện hoàn toàn khác biệt với cuộc chiến thành Troy. Đó là sự kiện 12 kỳ công của người anh hùng Hercules. Trong 12 kỳ công của Hercules, có một kỳ công nhắc tới vị nữ hoàng này, đó là kỳ công thứ chín. Eurystheus đã yêu cầu Hercules phải lấy cho được chiếc đai lưng của Hypolyte về cho con gái mình.
Nói thật thì lúc này, sau khi nghe được những lời tường thuật của nữ thần, Itsuka Ken thật sự đã chẳng biết phải nói gì về thần thoại Hy Lạp rồi. Chẳng lẽ thần linh của Hy Lạp đều là một đám ưa thích nói dối với xuyên tạc lịch sử hay sao? Hết chuyện của Metis với Athena thì giờ lại tới chuyện này, tại sao lại chẳng có chuyện nào thật hết vậy?
Với tư cách là kẻ đã từng phải xử lý ‘vụ án’ của Athena và Metis, ngay khi nghe nữ thần Lancelot nhắc tới sự kiện thành Troy với sự xuất hiện của ‘người anh hùng thần thoại’ Achilles, đồng thời cũng nhớ ra được rằng cái chết của Penthesilea đã dẫn ra một cuộc tranh chấp giữa Ares với Zeus, Itsuka Ken lập tức liên tưởng tới việc Athena bị xuyên tạc lịch sử là do Zeus bày ra. Chẳng cần nữ thần phải nói thì cậu cũng đã khẳng định được tới 90% rằng chuyện này có liên quan tới Zeus, chỉ không biết được là chuyện diễn ra cụ thể như thế nào thôi.
“Ái muội vì muốn cứu tôi, cho nên con bé ăn cắp bộ giáp vàng và binh khí của tôi, sau đó trực tiếp cưỡi ngựa bay ra chiến trường. Nhưng...”
Nước mắt tràn mi, nữ thần đau đớn mà kể lại cho Itsuka Ken những gì cô biết.
Em gái của cô, sau khi ăn cắp áo giáp và vũ khí của cô để giả mạo cô thì đã dẫn theo 12 nữ anh hùng khác của tộc Amazon tới hiệp trợ cho người Troy.
Với tài năng của Hypolite, kết hợp với năng lực chiến đấu của 12 nữ anh hùng khác, đáng ra thì cho dù thành Troy có thất thủ thì Hypolite cũng không thể nào chết trong cuộc chiến này. Thế nhưng, đúng như những gì Hypolite dự đoán, cuộc chiến thành Troy là một âm mưu được bày ra vì nhiều mục đích, trong đó có một mục đích là ám hại Penthesilea.
Hypolite sau khi tới chiến trường thì đã giao chiến với Achilles. Dưới sự quấy phá đầy bẩn thỉu của chư thần Hy Lạp, Hypolite đã bị kẻ gian nịnh mang tiếng anh hùng Achilles giết chết. Cũng chính vì việc này mà Ares đã giận dữ và muốn ra tay trả thù, thế nhưng lại bị ác thần Zeus ngăn cản.
Không! Không phải chỉ là ngăn cản. Bởi vì bị Zeus ‘ngăn cản’ việc trả thù, Ares đã tìm cha của mình là Zeus để lý luận, thế nhưng kết quả sau đó lại là bị Zeus sát hại một cách không thương tiếc. Là một ác thần có thể vong ân phụ nghĩa mà muốn sát hại cả người vợ đã có ơn với mình, Zeus là một kẻ ích kỷ và cũng là một kẻ ti tiện và ác độc tới cùng cực. Tất cả mọi chuyện được bày ra, thực ra chỉ là một âm mưu nhằm vào Ares.
“... Phụ thần đáng thương, còn có các anh chị em của tôi, họ đều bị Zeus và những ác thần khác của Hy Lạp âm thầm ra tay sát hại. Chỉ có tôi... Mẫu thần tinh minh, bà ấy đã sớm dự đoán được tất cả, bà ấy đã cứu tôi và phong ấn tôi lại cùng một nửa số thần cách còn dư lại của phụ thần; Sau đó bà ấy đã đưa tôi tới thế giới này để che giấu. Tất cả chỉ vì hi vọng một ngày nào đó, tôi sẽ gặp được người chồng định mệnh của mình, người đó sẽ cứu tôi và sẽ giúp tôi báo thù cho người thân.”
“...!” Nghe nữ thần nói xong, đôi trong mắt màu hổ phách của Itsuka Ken không tự chủ được mà co lại, những tia lửa điện màu bạch kim lóe lên và bắt đầu nhảy nhót trong đôi mắt sâu không thấy đáy.
Zeus! Lại là lão già đáng chết đó! Hại con gái Athena và vợ mình là Metis thì thôi, giờ lại còn hại cả con trai của mình là Ares. Lão già tạp chủng đáng chết đó!
Bất chợt, Itsuka Ken liên tưởng tới thân phận của Ares. Ares là con trai của Zeus và nữ thần Hera, nếu vậy thì việc Ares bị Zeus hãm hại, vị thần hậu này có biết hay không? Nếu biết thì tại sao chỉ ngồi yên nhìn mà không ra tay can thiệp? Là vì bất đắc dĩ, hay là vì vị thần hậu này cũng là đồng lõa?
Nếu như vị thần hậu này mà là đồng lõa, vậy thì Itsuka Ken cảm thấy mình đã có thể hạ tử hình cho toàn bộ chư thần có mặt trên đỉnh Olympus được rồi. Thần thoại Hy Lạp kéo dài tới nay đã qua được vài ngàn năm, thậm chí có lẽ là vài chục ngàn năm. Trong suốt thời gian đó, những kẻ chính trực hẳn đều đã bị hại, nếu vậy thì những kẻ còn sót lại tới giờ, trừ khi có tài năng vô biên và tài ẩn giấu siêu việt, còn bằng không thì đều là những kẻ giống với Zeus, đều là những kẻ đáng chết.
Itsuka Ken thề rằng nếu như mình mà có thể đánh lên tới đỉnh Olympus, cậu tuyệt đối sẽ khiến bọn chúng phải chết trong sự thống khổ tột cùng nhất của thế gian, để cho bọn chúng biết rằng chết có đôi khi cũng là một loại hạnh phúc. Cậu thề là như thế.
Bất quá, nếu cậu nhớ không lầm thì trước khi rời khỏi Khu Vườn Nhỏ, chiến thần Ares vẫn còn sống khá khỏe mạnh. Chuyện này là sao?
“Tôi biết rõ quân chủ đang nghĩ gì! Hiện giờ, vị chiến thần đang ngụ trên đỉnh Olympus kia không phải là phụ thần. Đó chỉ là hàng giả được Zeus tạo ra từ ký ức giả tạo cùng với một nửa số thần cách khác của phụ thần. Phụ thần chân chính sớm đã...”
Nói tới đây, khóe mắt của nữ thần lại một lần nữa rướm nước mắt, vẻ mặt cô đậm nét sầu bi. Nếu như không phải là một chiến thần có tâm chí cứng cỏi mà là một nữ thần đa sầu đa cảm nào khác, khi nói tới đây thì phỏng chừng đã cất tiếng gào khóc.
“Penth...”
“Xin gọi tôi là Rance đi, phu quân của tôi. Tôi đã không còn muốn dùng cái tên chất đầy sự bi thương đó nữa.”
“Vậy được rồi! Rance, nếu như ta nhớ không lầm thì hình như phụ thần của em, thần chiến tranh Ares, ngoại trừ là con của Zeus ra thì cũng là con của Hera. Khi Zeus ra tay sát hại Ares, chẳng lẽ thần hậu Hera không xuất thủ khuyên can hay có bất cứ biểu thị nào hay sao?”
Khẽ lắc đầu, Rance trả lời với vẻ không xác định lắm: “Về thần hậu Hera, Rance thật sự không biết nhiều. Rance không biết được bà ấy có ra tay ngăn cản hay không, chỉ biết rằng bà ấy cũng không thể nào làm trái ý của Zeus được, và cũng không thể phản kháng hay chống đối.”
“Vậy sao?” Khẽ gật đầu, Itsuka Ken bắt đầu trầm ngâm, ‘Lúc trước là Athena và Metis, hiện giờ lại tới Rance, xem ra sự mâu thuẫn của mình và đám thần linh tạp chủng của Hy Lạp đã không thể điều hòa được rồi.’
Bất luận là Athena, Metis hay là Rance, cả ba đều đã là vương phi của cậu. Với bản tính tham lam vô độ và ích kỷ tới vô song của Itsuka Ken, trước đừng nói tới việc lý lẽ hiện đang thuộc về cậu, coi như lý lẽ không thuộc về cậu, mà nếu có kẻ nào dám bắt nạt vương phi của cậu, cậu tuyệt đối cũng sẽ tìm cách khiến cho đối phương phải chết trong thống khổ mà không có một chút chần chừ nào.
Là ma vương của sự tham lam tuyệt đối, Itsuka Ken có đầy đủ độ lượng để nhận lấy tất cả mọi thứ thuộc về mình, bất kể đó là trách nhiệm hay thù hận tới từ báu vật mà cậu đã chiếm được. Khi cậu tuyên bố rằng một thứ hay một người nào đó thuộc về cậu, vậy thì tất cả nhân quả liên quan đến nó cũng đều thuộc về cậu.
Cậu là ma vương, ma vương của sự tham lam. Không có bất cứ điều gì có thể ngăn cản cậu giữ lấy thứ thuộc về mình, cho dù đó có là trách nhiệm có thể mang tới tai nạn. Strauss