Annie • Charlton, một cô gái có ý thức tuyệt đối về trách nhiệm cũng như là tinh thần chính nghĩa.
Tối hôm qua, sau khi đáp xuống phi cơ và bước ra khỏi sân bay Narita của Nhật, Annie vốn có dự định tìm một khách sạn nào đó để nghỉ qua đêm và điều chỉnh lại một chút giờ sinh học của mình cho phù hợp với múi giờ của Nhật Bản. Chỉ là, ngay khi cô vừa mới bước vào khách sạn chưa được bao lâu thì toàn bộ thành phố Tokyo đã rơi vào trong bạo loạn.
Nói bạo loạn không hề quá một chút nào, mọi thứ cứ như là đang trong cuộc chiến với người của hành tinh khỉ vậy. Đâu đâu cũng là khỉ, con lớn con nhỏ tràn ngập khắp nơi. Chúng phá phách và khiến cho mọi thứ rơi vào trong hỗn loạn. Đáng ghét nhất là những con lớn, chúng đập phá các tòa cao ốc khiến không biết bao nhiêu người dân bị thương và thiệt mạng.
Ngay khi vừa nhìn thấy cảnh này, ở trong lòng của Annie lập tức vang lên một âm thanh. Nó nói cho cô biết là cô phải hành động, không chỉ cứu giúp những người dân ở ngoài kia mà còn phải điều tra về nguyên nhân gây ra việc này, biết đâu được rằng nó lại có liên quan tới ả phù thủy độc ác Asherah.
Bay ngang bay dọc trong thành phố, cứu không biết bao nhiêu người và giết bao nhiêu khỉ, suốt một đêm, Annie chẳng nghỉ lấy được một chút nào. Mãi cho tới bình minh của ngày kế tiếp, khi cô nhận ra rằng trong thành phố đột nhiên xuất hiện hai vị vua khác là Hồng Vương Erica và Bạch Phi Alice thì cô mới tạm dừng tay.
Cô dừng tay không chỉ vì phát hiện ra hai người này mà còn là vì cô chợt phát hiện bầy khỉ có phản ứng đặc biệt: Chúng đang ùn ùn kéo về phía cánh Bắc của thành phố.
Vì vậy, biến trở về hình dạng lúc thường của mình, Annie leo lên một chiếc xe hơi và lái xe đuổi theo bầy khỉ tới khu vực phía Bắc của Tokyo.
Mặc dù lúc lái xe trên đường, Annie cũng gặp không ít khỉ và bị chúng cản trở, thế nhưng với thiên phú phép thuật trác tuyệt của bản thân, cô đã tiêu diệt chúng một cách dễ dàng và tiếp tục đuổi theo bầy khỉ.
Nhìn khung cảnh có chút tan hoang của thành phố, cùng với những con khỉ bay nhảy lố nhố và phá phách ở khắp nơi, Annie nhịn không được mà nghĩ thầm: ‘Thật không ngờ mình lại trùng hợp gặp được sự kiện lớn như thế này. Xem ra bất kể dù ở đâu, sự ngang ngược và bất tuân trật tự luôn là nguyên nhân gây ra hỗn loạn. Nhất là với những kẻ có sức mạnh to lớn khó có thể bị kềm chế như campione và dị thần. Sức mạnh mà không có trật tự, đó chính là tai nạn mang tính hủy diệt.’
Thở dài, Annie đạp chân ga để tăng tốc, đồng thời, cô cũng sử dụng phép thuật để che giấu sự tồn tại của chiếc xe trong mắt bầy khỉ. Việc vừa đi vừa đánh quả thật rất tốn thời gian, và chẳng đem lại ích lợi gì, chỉ khiến cô phân thân mà thôi.
Bỏ rơi bầy khỉ và tiếp tục tiến về cánh bắc. Sau một lúc, Annie đã tới rìa bắc. Lúc này, xe hơi đã không còn tiện cho việc di chuyển nữa, cho nên cô quyết định bỏ xe và tiếp tục điều tra.
“Hả?” Đột nhiên, khi đang chạy trên đường, Annie chợt phát hiện một khung cảnh kỳ lạ: Trên một khoảng không khá rộng lớn ở rìa ngoài thành phố, một đội quân kỵ sĩ mặc giáp bạc đang giơ mũi thương lên trời và nhắm về phía một người. Nếu Annie nhớ không lầm thì người đó chính là Đọa Thiên Chúa Tể đang nổi tiếng khắp thế giới hiện nay.
Nhìn về phía đội quân kỵ sĩ. Ở nơi trung tâm của đội quân này, có một thiếu nữ, không, hẳn phải gọi là một nữ chiến thần đang cầm một cây thương và hò hét. Mái tóc dài màu ong mật và thân hình lả lướt, đi kèm với đó là một nguồn sức mạnh khủng khiếp tiềm tàng trong cơ thể.
“Heretic God? Hơn nữa cảm giác này... Đây là hơi thở của những vị thần [ Thép ] cực kỳ cổ xưa. Rốt cục là ai?”
Vừa tới ngoại thành, Annie thật không ngờ mình lại ‘may mắn’ tới mức lập tức phát hiện ra tung tích của kẻ thù trời sinh. Đây chẳng lẽ là sự chỉ dẫn của định mệnh?
Bất quá, hiện giờ thì Dị Thần mà cô nhìn thấy đã có đối thủ, và người đó cũng là một vị vua như cô. Nếu vậy thì việc xử lý dị thần này là việc của vị vua kia. Đây là nghĩa vụ và cũng là quyền lợi, nếu cô chen tay vào lúc này thì quả thật là một hành vi không sáng suốt. Có thể sẽ bị đối phương xem là muốn giành giật con mồi. Annie cho là vậy.
Hơn thế nữa, việc chiến đấu giữa thần linh với thần linh, hoặc là ma vương với thần linh, thậm chí là ma vương với ma vương, thường thường rất tốn thời gian. Một trận đánh, đánh từ hai tới ba ngày là ít, một tuần hai tuần cũng không coi là nhiều, một hai tháng cũng là chuyện có thể hiểu. Mà bây giờ cô lại không có thời gian, nhiệm vụ của cô là phải tìm ra tung tích của thánh tổ Asherah và tiêu diệt cô ta trước đã.
Ở nơi đất khách, bản thân lại đang có nhiệm vụ, coi như có gặp phải kẻ thù trời sinh là Heretic, thì nếu như Heretic đã có đối thủ là một vị vua bản địa, vậy thì coi như cô có làm lơ Heretic đi thì cũng không xem như vi phạm chính nghĩa và vô trách nhiệm đúng không? Annie hơi có chút phân vân.
Tùy tiện ra tay thì rất dễ khiến cho vị vua kia cảm thấy bất mãn. Thường thì chẳng có vị vua nào trên thế giới yêu thích việc có một kẻ lạ mặt đột nhiên chen tay vào trong cuộc chiến của mình với Dị Thần, nhất là khi đó vị vua còn tới từ nước khác và đang đứng trên lãnh thổ mình cai trị. Mặc dù bản thân cô thì chẳng bao giờ như thế, thế nhưng những vị vua khác thì thường đều là như vậy.
Bây giờ, nếu như cô đột nhiên ra tay, rất có thể sẽ khiến cho hai người vốn không quen đột nhiên xung đột và trở thành kẻ thù, lỡ như mọi thứ tiến triển rồi biến thành một cuộc chiến giữa hai quốc gia với nhau thì sẽ là điều mà Annie không muốn nhìn thấy.
Nếu vậy, làm sao bây giờ? Ở lại đây để canh chừng và theo dõi tình hình trận chiến, hay là thông báo một tiếng rồi rời đi? Hoặc là trực tiếp làm lơ luôn như chưa từng nhìn thấy?
Trong lúc Annie còn đang suy nghĩ thì tình hình ở trên sân đã bắt đầu có sự thay đổi. Cuộc chiến bắt đầu rồi.
“Rầm ————!!”
Trong tiếng vó ngựa dày đặc, đội quân kỵ sĩ đã bắt đầu giơ vũ khí và bắt đầu lao về phía thiếu niên đang đứng trên không.
Lúc này, Annie đã không thể quan sát rõ tình hình của cuộc chiến nữa, bởi vì có quá nhiều tòa nhà đang che khuất tầm mắt của cô. Khẽ nhíu mày, Annie bật người lên và nhảy lên nóc của các tòa nhà. Nhắm thẳng tới vị trí của tòa cao ốc lớn nhất, Annie sử dụng thuật bay lượn và tung người lên không.
Đáp xuống nóc sân thượng của tòa cao ốc gần nhất với nơi xảy ra chiến đấu, Annie đưa mắt nhìn về phía cuộc chiến. Sau đó, cô cảm thấy rung động tới tột độ
Từ lúc cô rời mắt khỏi cuộc chiến cho tới giờ rõ ràng chỉ mới có vài chục giây thôi, trong vài chục giây đó, chẳng biết là vị vua trẻ kia đã làm gì mà toàn bộ đội quân kỵ sĩ của nữ chiến thần đều đã bị hạ gục. Trên ngực của mỗi người, cùng với con ngựa của họ, đều cắm một thanh kiếm màu bạch kim sáng lóa.
Đội quân vài trăm người với từng thành viên có thực lực sánh ngang với thánh kỵ sĩ thậm chí hơn nữa, đều bị chết sạch chỉ trong vòng chưa đầy hai mươi giây?
‘Người này...’ Cảm thấy rung động vì năng lực của đối phương, đồng thời khó hiểu vì quyền năng mà đối phương vừa sử dụng, Annie lại một lần nữa suy đoán về thân phận của thiếu niên.
Thiếu niên này chắc chắn là một campione, bởi vì cô không hề cảm giác được hơi thở của kẻ thù trời sinh từ trên người cậu. Mái tóc màu tím có chút lưa thưa, hơn nữa mạnh như vậy, đối phương hẳn phải là Đọa Thiên Chúa Tể như cô đã đoán mới đúng. Thế nhưng mà trong tình báo của cô, dường như không có thông tin rằng vị vua này có quyền năng liên quan tới sấm sét và ánh sáng, hơn nữa còn mạnh tới như vậy. Vậy rốt cục, chuyện này là sao?
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm ——————!!!”
Trong lúc Annie còn đang chìm trong những suy đoán thì cuộc chiến ở phương xa vẫn còn đang tiếp tục. Trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện một ngôi sao màu trắng, ánh sáng của nó che khuất cả ánh thái dương. Đứng từ xa và cảm nhận, Annie cũng có thể cảm nhận được sức mạnh khổng lồ không gì sánh kịp đang ẩn chứa bên trong nó.
Ngôi sao này, nếu như nó giáng xuống, Annie tuyệt đối sẽ không nghi ngờ về việc liệu nó có thể cày nát cả thành phố Tokyo hay không. Sức phá hoại của nó tuyệt đối là vượt xa hai trái bom nguyên tử mà quốc gia của cô từng ném xuống Hiroshima và Nagasaki sau chiến tranh thế giới lần thứ hai. Coi như hai trái bom đó gom lại cùng một chỗ thì cũng không thể so sánh được với cái thứ này.
Cảm giác đè ép tỏa ra từ ngôi sao màu trắng đang treo trên bầu trời, cho dù đứng ở đằng xa, Annie vẫn cảm thấy có chút kinh hồn bạt vía. Nếu như mục tiêu của nó mà là cô, cô thật sự chẳng có chút tự tin nào về việc mình có thể tiếp được nó, nếu như nói một cách lý trí.
Nữ chiến thần, đồng thời còn lãnh đạo một đội quân kỵ sĩ. Trong số rất cả những quân thần mà Annie biết, có rất ít trong số đó là nữ, mà trong số những người nữ mà cô biết, cũng chẳng có người nào phù hợp với thân phận của nữ chiến thần trước mắt. Coi như bỏ qua vấn đề về giới tính, vì có thể trong số các truyền thuyết thì có lẽ có cái nào đó nhầm khiến cho người ta hiểu sai giới tính, ví dụ như King Arthur hiện đã bị Lord Samele thu phục, thì Annie vẫn rất khó có thể tìm ra được vị quân thần nào có năng lực và truyền thuyết phù hợp với nữ chiến thần này.
Thật vô lý! Nếu nữ chiến thần này mạnh như thế, vậy thì truyền thuyết về cô ta hẳn phải rất nổi danh mới đúng.
Trong lúc Annie đang suy nghĩ thì cảnh tượng của cuộc chiến lại một lần nữa thay đổi, tất cả đều đã biến mất.
“Chuyện gì xảy ra... Kết giới?” Hơi suy nghĩ một chút, Annie lập tức đoán được điều gì xảy ra. Hẳn là vị vua kia đã chủ động giăng kết giới lên nhằm giảm bớt hậu quả do cuộc chiến tạo ra.
Suy đoán của cô hoàn toàn chính xác, bởi vì chẳng bao lâu sau đó, những chuyện xảy ra đã chứng minh cho suy đoán của cô.
Một luồng sáng màu vàng kim nhìn tựa như một cây cột chống trời đột nhiên xuất hiện và đâm mạnh về vị trí đang diễn ra cuộc chiến. Tiếng của vật thể bị đập bể chợt vang lên, hẳn là kết giới, và sau đó, hình ảnh của hằng tinh màu trắng cùng với sấm sét màu vàng lại một lần nữa hiện lên trong đôi mắt kiếng của Annie.
“...!!”
Nheo mắt lại và nhìn chằm chằm về phía chiến trường ở phía xa, quan sát kỹ mọi dấu hiệu và mọi biến hóa vừa xuất hiện, bộ óc của Annie nhanh chóng chuyển động. Chắp vá những thứ mà mình quan sát được, kết hợp với những điều mình nhìn thấy từ trước đó, Annie nhanh chóng cho ra được một kết quả khiến cho cô giật mình.
Ngôi sao màu trắng với sức phá hoại mà cô không thể nào cản nổi kia đã bị vị vua trẻ đang đứng trên chiến trường cản lại rồi. Hơn nữa, dựa theo quan sát của Annie thì có vẻ như vị vua kia chẳng xuống sức là bao nhiêu sau khi phải đối đầu với một đòn tấn công kinh khủng như vậy.
Nữ quân thần xinh đẹp kia đã bại trận, người thắng là Đọa Thiên Vương. Về phần cột sáng lớn màu vàng kim kia, đoán chừng là một vị thần khác có ý định nhúng tay vào cuộc chiến, hoặc là muốn hớt tay trên? Ngư ông thủ lợi sao?
Không! Không cần phải suy đoán làm gì, cứ đứng ở đây để nhìn tiếp là được rồi. Dù sao thì việc một dị thần khác đột nhiên xuất hiện ở đây, bất kể là với mục đích gì thì đó cũng là vấn đề mà vị vua kia cần quan tâm, không phải là cô.
Liếc nhìn về phía thiếu niên đang đứng dưới sân, trong tay của cậu đang ôm một cô gái đang ngất xỉu. Là nữ chiến thần khi nãy, xem ra vị vua kia thật sự đã thắng. Nếu vậy, cậu ta sẽ làm gì với Dị Thần vừa xuất hiện.
Đưa mắt nhìn về phía ngôi sao màu trắng đang đung đưa như muốn phát nổ ở trên trời, Annie hơi nheo mắt lại, sau đó, cô nhìn thấy một con loli với mái tóc vàng óng đột nhiên nhảy ra. Đôi mắt màu đỏ rừng rực ánh lửa và bộ đồ hở hang có phần quái dị, đây là một cô bé có vẻ ngoài cực kỳ đáng yêu nhưng lại ma mị tới lạ thường.
Nhìn loli tóc vàng vừa xuất hiện ở trên không, Annie cảm thấy có chút căng thẳng.
Cô không thể không căng thẳng, bởi vì loli tóc vàng vừa xuất hiện trên trời thật sự quá mạnh. Tính chất thần linh tỏa ra từ trên người loli tóc vàng này thật sự là quá nhiều và quá dày đặc, cứ như rằng sự tồn tại của cô nhóc này chính là khái niệm ‘Thần Linh’ được hiện thực hóa nơi trần gian. Cho dù có ai nói với Annie rằng cô nhóc này chính là thủy tổ của tất cả các thần linh từng xuất hiện trên thế giới thì Annie cũng sẽ tin mà không có một chút nghi ngờ nào, vì tính chất thần linh ở trên người đối phương thật sự quá đậm đặc.
Hơn thế nữa, ngay khi nhìn thấy loli tóc vàng, cả lý trí lẫn bản năng của Annie đều đang rung lên và mách bảo cho cô biết rằng, nếu như cô dám đối chọi với loli tóc vàng này, cô nhất định sẽ chết rất thê thảm.
Là một tồn tại mạnh mẽ tới như vậy, đáng lý ra thì loli tóc vàng phải là một kẻ vô cùng ngạo mạn mới đúng. Thế nhưng ngay sau đó, hành vi của loli tóc vàng đã hoàn toàn xé rách ấn tượng của Annie về cô: Loli tóc vàng quay đầu bỏ chạy.
Đúng! Chính là chạy! Hơn nữa còn là không đánh mà chạy, chạy vô cùng dứt khoát không có một chút chần chừ nào.
Là một người phụ nữ thông minh, Annie đương nhiên sẽ không nảy ra những ý nghĩ ngớ ngẩn như là đối phương thật nhát hoặc thật vô dụng khi nhìn thấy hành vi này của loli tóc vàng. Ngược lại với điều đó, khi nhìn thấy loli tóc vàng bỏ chạy, Annie đã ngay lập tức nghĩ tới nguyên nhân tại sao đối phương không đánh mà chạy: Bởi vì đối thủ của loli tóc vàng chính là vị vua kia. Đối phương mạnh tới mức khiến cho loli tóc vàng phải kiêng kị mà quay đầu bỏ chạy, nhìn điệu bộ của hai người này thì chắc là trước đó, họ đã có ma sát, và sau đó thì loli tóc vàng đã chịu thiệt nên mới có phản ứng như vậy.
Rút ra được kết luận đó, Annie lại một lần nữa rung động thì năng lực của đối phương.
Và hiện giờ, ở ngay trên nóc sân thượng này, Annie đã bắt đầu lần gặp mặt đầu tiên với người vừa hạ gục nữ quân thần và dọa lùi loli tóc vàng, đồng thời cũng chính là người mà cô vẫn luôn chú ý bấy lâu nay ———— Lord Samele.
Bất quá thật đáng tiếc, có vẻ như kết quả của lần gặp mặt đầu tiên này thật sự không hợp ý cô. Bởi vì chỉ vừa mới gặp mặt, đối phương đã liên tục trêu đùa cô và khiến cho cô mất đi sự tỉnh táo nên có.
“... Nếu như chuyện này mà được công bố ra thì vẻ mặt của các chú thuật sư trên toàn thế giới sẽ ra sao đây? Cô nói xem, nữ anh hùng của Los Angeles?”
Nghe giọng nói và nhìn nụ cười xấu xa treo ở bên mép của đối phương, Annie phải gắng sức lắm mới dằn được sự xúc động muốn nhào lên, tóm lấy cần cổ của đối phương và cắn đối phương một cái. Đúng, là ‘cắn’, không phải ‘đánh’. Chính bản thân Annie cũng không biết tại sao mình lại nghĩ như vậy, thế nhưng cô thật sự muốn cắn cho đối phương một cái, chỉ có như vậy mới thấy bõ tức.
Khi ở trong hình hài của một cô gái, Annie vẫn luôn là một cô gái trí thức, có tài năng, quyết đoán, và vô cùng tỉnh táo. Thế nhưng hôm nay, khi đối mặt với cái tên xấu xa trước mắt, dường như tất cả những phẩm đức đó của cô đều bãi công và chạy đi nghỉ mát cả rồi, cho nên cô mới dễ bị đối phương chọc tức tới như vậy.
Cố gắng dằn hơi thở có phần dồn dập của mình xuống, Annie trừng mắt với đối phương một cái. Giọng điệu dùng để nói chuyện của cái tên này thật quá đáng ghét, chuyện vừa rồi, cho dù có nhìn theo cách nào đi nữa thì cô vẫn cảm thấy là mình đang bị đùa giỡn.
Rõ ràng đã phát hiện ra thân phận của cô, vậy mà lại giả vờ không biết và trêu chọc cô khiến cho cảm xúc của cô cứ chạy lên rồi chạy xuống theo ý hắn muốn. Khốn kiếp! Cảm tình của ta là để cho ngươi đem ra trêu chọc chơi đúng không?
Tức tới muốn nghiến răng, Annie lập tức hạ định nghĩa cho Itsuka Ken: Đây là một vị vua bẩn tính không thua gì Hoàng Tử Đen của Anh Quốc.
Uổng công cô còn trông đợi vào cuộc gặp mặt này, vậy mà giờ, đối phương lại đem tất cả những hình ảnh tốt đẹp của đối phương ở trong đầu cô đập tan cứ như là ảo ảnh.
Bất quá, liệu có phải là cái tên này đang cố tình làm như vậy không? Cố tình chọc tức cô để tạo một ấn tượng vững chắc? Mặc dù bị tức tới nghiến răng, thế nhưng trí tuệ của Annie lại không bị che mờ vì điều đó.
Cách làm vừa rồi của Itsuka Ken, đối với một cô gái vừa gặp mặt thì quả là một việc khó quên, dù nó rất đáng ghét thì vẫn rất khó quên. Mà nghe nói là cái tên này rất giỏi việc tán gái. Chẳng lẽ hắn đang có ý định tán cô cho nên mới như vậy? Nghe nói tạo ấn tượng cũng là một chiêu tán gái rất là tốt.
Không đúng! Cô quan tâm chuyện đó làm gì chứ? Nói tóm lại là hiện giờ, nếu như thân phận của cô đã bị lộ tẩy, vậy thì không cần phải che giấu làm gì nữa. Cứ thẳng thắn là được rồi!
Ngay lập tức, vẻ mặt cung kính đã biến mất khỏi gương mặt của Annie. Như vừa tháo bỏ một lớp gông xiềng, cả người cô bỗng trở nên có chút thoải mái.
Lấy cặp mắt kiếng đang đeo ở trên mắt xuống, Annie phất tay một cái và trút bỏ bộ đồ công chức đang mặc ở trên người, đồng thời với đó thì cả người cô cũng được bao phủ trong tấm màn ánh sáng màu đen. Sau khi tấm màn đen rút đi thì Annie đã xuất hiện với một bộ đồng phục dạ hội mới toanh, khiến cho khí chất của cô trở nên thay đổi tới mức nghiêng trời lệch đất.
Một chiếc mũ nghiêng màu đen nhỏ nhỏ đội ở trên đầu. Tay áo dài qua cùi chỏ với vị trí ngoài cùng được trang trí bằng những dải lụa đỏ lấp lánh và sáng rực. Đai lưng màu đen quấn ở quanh eo. Bộ áo liền váy với cổ áo xẻ tà khá lớn, để lộ ra da thịt trắng nõn cùng với khe sâu bị đè ép ra từ hai nửa bán cầu căng phồng. Váy mỏng xẻ ở hai bên để lộ ra đôi chân thon dài đẫy đà không một chút khuyết điểm.
Chỉ đổi có một bộ quần áo, mà Annie đã từ một vị nữ hoàng cao ngạo và lãnh diễm, chuyển biến thành một cô công chúa bóng đêm với sự cao quý và thần bí đến lạ thường.
“Lần đầu gặp mặt, Đọa Thiên Vương, miện hạ! Trang phục này là trang phục mà tôi chưa bao giờ mặc trước mặt người đời. Chỉ không ngờ rằng người khiến tôi phá lệ lần đầu lại là ngài. Kể cả những người cộng sự biết được thân phận của tôi thì họ cũng chưa bao giờ được nhìn thấy tôi như lúc này cả. Kẻ thấy được tôi trong diện mạo này cũng chỉ có những Dị Thần từng chết dưới tay tôi. Giờ, xin cho phép tôi được tự giới thiệu lại một lần nữa.”
Với sự cao quý và thần bí tới khó lường, Annie dùng tư thế tiêu chuẩn nhất khi giới thiệu để nói với Itsuka Ken: “Tôi là Annie, tên đầy đủ là Annie • Charlton • Smith. Đây là tên thật của tôi!”
Vua địa ngục của Los Angeles, sau khi bị Itsuka Ken lật tẩy thân phận thì lại xuất hiện với tư cách là công chúa của Địa Ngục mà không phải là nữ hoàng.
Khí chất lãnh diễm và tỉnh táo đã được thay bằng sự tà dị cùng yêu mị, tựa như bóng đêm, khí thế Annie trở nên thần bí, đáng sợ, và khó lường.
Tất nhiên, đây chỉ là khí thế bên ngoài.
“Vậy giờ, cái tên xấu xa và bẩn tính nhà ngươi, muốn gì, nói đi!”
Tốt nha! Quả nhiên, chỉ cần là campione thì đều luôn biết cách khiến người ta bất ngờ, nhất là phái nữ. Rõ ràng khí chất là thần bí và cao quý, vậy mà lại dùng cách nói chuyện... Strauss