“———— Tốt! Tốt quá! Tới đây đi! Tiếp tục! HYA!!!!” Reo lên đầy vui mừng, loli Tề Thiên vung gậy và đánh về phía Itsuka Ken.
“Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh...!!!!!!!!!!” Những âm thanh trong trẻo cứ liên tục vang lên khắp nơi, binh khí của Itsuka Ken và loli Tề Thiên cứ liên tục tách rời rồi lại va chạm cùng nhau cho thấy tốc độ giao chiến cực nhanh giữa hai phía.
Lúc này, bầu trời bên trong U Thế đã trở tối. Trời sao rõ ràng, không một áng mây. Đã giao chiến với nhau lâu như vậy rồi mà vẫn chẳng có ai khác tới đây để can thiệp hay quan sát trận chiến kinh thiên động địa này, có thể thấy được rằng, vùng đất mà Itsuka Ken và loli Tề Thiên giao chiến với nhau là một vùng đất cực kỳ bí ẩn ở trong U Thế.
Là vùng đất không có dấu chân người nằm trong ranh giới của hai thế giới là ‘Sống’ (Hiện Giới) và ‘Bất Tử’ (Thiên Giới),U Thế, hay còn được gọi là U Minh Giới hay Ranh Giới Yêu Tinh, vốn đã là nơi rất vắng bóng ‘người’. Hiện giờ, nơi mà Itsuka Ken và loli Tề Thiên giao chiến lại nằm ở một góc cực khuất của U Thế nên càng thêm vắng ‘người’ hơn nữa. Nếu như không thật sự chú ý thì quả thật khó mà biết được rằng: Ở đây đang diễn ra một trận chiến vô cùng gay cấn giữa một vị ma vương và một vị thần nơi Thiên Giới.
Vị thần tới từ ‘Thiên Giới’, cũng chính là loli Tề Thiên, hiện đang rất hưng phấn mà chiến đấu với ma vương, cũng chính là Itsuka Ken. Lúc này, trên người của cô bé vẫn đang mặc bộ đồ có phần hở hang được chỉnh sửa lại từ bộ đồng phục chính gốc của miko. Váy ngắn quá gối lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn vô cùng tinh xảo, áo không có tay khiến cho phần áo trên vai của cô bé nhìn tựa như hai chiếc đai đeo.
Gương mặt tinh xảo và đáng yêu tới mức không có chỗ để chê, miệng nở một nụ cười sáng lạn tựa như nụ cười của một đứa bé khi được nhận món đồ chơi nào đó mà mình yêu thích, mái tóc vàng óng như màu lúa vàng tỏa ra vẻ bình yên nơi đồng nội, cùng với cặp [ Kim Tinh Hỏa Nhãn ] rừng rực hai ngọn lửa màu đỏ ngòm cực kỳ yêu ma nhưng lại thuần túy tới tận cùng. Đây là một cô bé có mị lực khôn cùng với sự mâu thuẫn ma mị tới khó tả.
Có ngoại mạo đáng yêu và tuyệt mỹ là như thế, thế nhưng thân phận của cô bé này đã quyết định rằng sẽ chẳng có bao nhiêu người dám có ý đồ với cô. Là Tề Thiên Đại Thánh vô cùng nổi tiếng trong lịch sử thần thoại Trung Hoa, cô bé này là một cường giả mà không mấy ai có thể sánh được. Từng một mình lật tung cả địa phủ và đại náo thiên cung, cô bé này là kẻ hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu Tề Thiên, [ Dữ Thiên Bình Tề Giả ].
Dung mạo hoàn mỹ, thân phận cao quý, thực lực hùng mạnh. Cô bé này là một tồn tại mà chẳng mấy ai có thể sánh bằng. Thực lực của loli Tề Thiên, ngay cả khi không thể dùng hết sức thì cô bé vẫn có thể đem một kẻ đã đạt tới cảnh giới chung cực của bốn chữ số như Itsuka Ken treo lên mà đánh. Có thể tưởng tượng được rằng nếu như cô bé hoàn toàn khôi phục lại trạng thái hoàn mỹ nhất của bản thân thì việc một gậy nện chết Itsuka Ken cũng là chuyện bình thường.
Đối đầu với một tồn tại như vậy, Itsuka Ken hầu như không có chút lơ là nào. Lúc trước, khi cậu vẫn còn chưa thể hoàn toàn giải phóng được sức mạnh chung cực thuộc hàng bốn chữ số của mình ra, cậu đã bị loli Tề Thiên hành hạ vô cùng thê thảm. Về sau, phải nói là cậu đã rất may khi được Luo Hao nhận làm em kết nghĩa và được cô truyền thụ cho cậu sức mạnh tinh hoa của cô, thứ sức mạnh mà cô tự hào nhất trong đời của mình, đó chính là tinh hoa võ học mà võ cực chí tôn như cô đã tích lũy suốt một đời.
Hiện giờ, sau khi hấp thu tri thức về võ học của giáo chủ Luo Hao, đồng thời trải qua một quãng thời gian quyết chiến khá dài, Itsuka Ken đã hoàn toàn giải phóng được sức mạnh của mình và đánh bất phân thắng bại với loli Đại Thánh.
Thế nhưng bất phân thắng bại thì cũng chỉ là bất phân thắng bại, việc chiến thắng một cách trực diện vẫn còn là một việc có phần khó khăn đối với Itsuka Ken.
Phải nói rằng côn pháp của loli Đại Thánh thật sự quá tuyệt, không hổ là thứ côn pháp mà cả giáo chủ Luo Hao cũng phải thừa nhận rằng nó đã sánh ngang được với mình. Chỉ một gậy trong tay, loli Tề Thiên thật sự có thể quét ngang tất cả.
Mà vốn dĩ, chỉ nói riêng về côn pháp thôi thì võ nghệ của loli Đại Thánh cũng đã đạt tới mức xuất thần nhập hóa, giờ lại còn kết hợp với khả năng biến hóa khó lường của gậy Như Ý và phép biến hóa của Tề Thiên Đại Thánh, Itsuka Ken phải rất vất vả để có thể đánh được cân sức ngang tài với loli Tề Thiên.
Mặc dù biết rằng vạn biến thì vẫn không rời khỏi cái gốc của nó, thế nhưng trình độ võ nghệ của Itsuka Ken lúc này cũng chỉ mới ngang bằng với loli Đại Thánh, còn chưa đạt tới cảnh giới phản phác quy chân, cậu không thể dựa vào cái tính thích biến hóa của loli Đại Thánh mà áp chế cô bé được. Hơn nữa mỗi biến hóa của loli Tề Thiên, tuyệt đại đa số đều chẳng có cái nào là thừa, coi như có thừa thì đằng sau nó cũng có hậu thuẫn, nếu như cậu không được nhận sự truyền thừa của giáo chủ và đã có sự tiến bộ vượt bậc, vậy thì phỏng chừng là không cần nói tới việc phản công, ngay cả phòng thủ cậu cũng chẳng làm nổi.
“Bành ————!!!”
Lại một tiếng nổ nữa vang lên, Itsuka Ken và loli Đại Thánh đồng thời bay ngược ra sau. Itsuka Ken vừa bị gậy của loli Đại Thánh nện vào eo, còn loli Đại Thánh thì vừa bị Itsuka Ken đánh trúng vào sau tim.
Mặc dù đều bị đối phương đánh cho bay ngược về sau, thế nhưng cả loli Tề Thiên lẫn Itsuka Ken đều không có ý định dừng lại để chữa thương một chút nào, mà cả hai lại lao về phía nhau như hai tia sáng. Hai luồng ánh chớp màu vàng và màu bạch kim lại một lần nữa chạm vào nhau và tạo ra những tiếng nổ điếc tai. Khí kình nổ tung về bốn phía.
“Sảng khoái! Sảng khoái! Ô oa! Rất lâu không được đánh nhau vui tới như vầy rồi! Thú vị! Chiến đấu với ngươi thật thú vị! Có thể khiến cho người ta hưng phấn hơn nữa được hay không? Nếu có thì mau lấy bản lĩnh của mình ra đi, ta cảm thấy thích ngươi rồi đó, thằng nhóc!”
“Đừng có tưởng sống lâu là có quyền gọi người khác là thằng nhóc, mi cũng chẳng lớn hơn ta được bao nhiêu đâu, cái đồ nghịch ngợm. Ngoài ra đừng có dùng cách nói khiến người ta hiểu lầm đó. Dùng từ cho cẩn thận vào, cô biết cái gì gọi là thích sao?” Dùng cách nói bình thản nhưng hơi mang theo vẻ trách cứ, Itsuka Ken hồi âm lại cho loli Tề Thiên, đồng thời hai thanh Lôi Quang Kiếm cậu cầm trên tay cũng nhá điện và phóng ra vô số bóng sáng.
“Hiểu lầm cái gì chứ? Người ta thật sự thích ngươi chứ bộ! Ai bảo ngươi thú vị tới như vậy? Hơn nữa đánh nhau với ngươi rất vui nha! Nếu như ngươi chịu đánh Thiên Đình cùng với người ta, sau đó mỗi ngày chịu theo người ta đi đánh nhau, vậy thì ngươi muốn làm chuyện gì đó kỳ quái với người ta cũng được hết nha.”
“Đồ khỉ gió! Cái con nhóc nghịch ngợm này, hôm nay ta nhất định phải dạy cho cô một bài học. Đừng có phá hỏng hình ảnh hoàn mỹ của Đại Thánh tỷ ở trong lòng ta! Mau đem hình ảnh hoàn mỹ đó trả lại đây!” Trên mặt làm ra vẻ tức tới nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng nhịp điệu chiến đấu của Itsuka Ken vẫn chẳng thay đổi gì, điều này cho thấy rằng tâm cảnh của cậu vẫn rất bình tĩnh.
Chiến đấu tới bây giờ, Itsuka Ken cũng đã hiểu được phần nào về con loli trước mặt rồi. Nói trắng ra rằng đối phương đã là một cá thể hoàn toàn độc lập với Đại Thánh tỷ, mặc dù bản chất thì vẫn tương tự nhau, thế nhưng sự quan hệ giữa đôi bên thì lại hoàn toàn độc lập.
Con loli trước mặt, mặc dù kế thừa phần linh cách và ký ức khi còn là [ Tề Thiên Đại Thánh ] của Đại Thánh tỷ, thế nhưng ngoại trừ hai thứ đó ra thì đối phương còn kế thừa cả phần ký ức lung ta lung tung của hầu vương khi còn bị nhốt trong Saitenguu, cùng với đôi chút ký ức của những miko từng chăm sóc hầu vương nữa.
Cũng bởi vậy mà sau khi giải phóng linh cách của bản thân và ngưng tụ được thân thể mới xong thì đối phương lại chọn cách ăn mặc quái gở như vậy, chắc tại vì trong quan niệm của loli Tề Thiên, cái này mới gọi là ‘mốt’? Xem ra là do kiến thức nửa vời về thế giới hiện đại mà con bé nhận được từ ký ức của những miko kia.
Thảo nào mà từ lúc gặp loli Tề Thiên cho tới giờ, Itsuka Ken cứ luôn khó hiểu là tại sao loli Tề Thiên lại cứ luôn cho cậu cảm giác mâu thuẫn rất kỳ lạ. Hóa ra là do nguyên nhân này.
Nói cho cùng thì con loli trước mặt cũng chỉ là một đứa bé ‘mới sinh’ mà thôi, chẳng qua ngay khi vừa sinh ra xong thì đối phương đã được kế thừa bản chất của Tề Thiên xen lẫn đôi chút bản chất của Heretic, sau đó một lượng ký ức lớn ào ào đổ vào khiến cho đối phương trực tiếp nhảy qua giai đoạn ‘đứa bé tò mò’ (hiếu kỳ bảo bảo) mà nhảy thẳng vào giai đoạn ‘gấu con’ (hùng hài tử) nên mới như vậy.
Kế thừa bản chất và ký ức khi còn là Tề Thiên của Đại Thánh tỷ, sự thẳng thắn, tự tin và ngạo nghễ đã trở thành bản chất ăn sâu vào trong cốt lõi của linh hồn của loli Tề Thiên. Ngoài ra vì đang trong thời kỳ ‘gấu con’, bản chất của Heretic cũng ảnh hưởng rất lớn tới cô bé, sự bướng bỉnh của Heretic, khi rơi vào trên người của loli Tề Thiên lại được ‘phát dương quang đại’ khiến loli Tề Thiên trở nên vô pháp vô thiên.
Ngoài ra bởi vì ‘hai đời’ đều là Tề Thiên, thêm nữa khái niệm của thế nhân về Tề Thiên đều là ‘Đại Náo Thiên Đình’, cho nên loli Tề Thiên mới có sự thù hận đối với Thiên Giới như vậy. Phỏng chừng sự thù hận này đã trở thành một phần bản chất không thể tách rời của loli Tề Thiên rồi.
Tất cả những điều trên đều là những điểm là Itsuka Ken phỏng đoán dựa trên quá trình ‘tiếp xúc’ từ đầu tới giờ với con loli tóc vàng ở trước mặt. Mặc dù cậu không dám chắc rằng những điều trên đều đúng hết, thế nhưng vẫn có thể đúng khoảng... 99%.
Sau khi hiểu được những điều ở trên thì Itsuka Ken đã biết được rằng việc muốn dùng miệng để thuyết phục con loli này là việc ngu xuẩn tới mức nào rồi. Với con loli nghịch ngợm, bướng bỉnh, ngang tàng và vô pháp vô thiên trước mặt này, trừ khi cậu có thể đánh cho nó nằm bẹp trên mặt đất, còn bằng không thì đừng có hòng thuyết phục được con bé.
Mà phỏng chừng là cho dù có đánh cho con loli này nằm bẹp xuống đất thì nó cũng chẳng chịu thua đâu. Tề Thiên Đại Thánh bị giam dưới Ngũ Hành Sơn suốt 500 năm mà còn chẳng chịu thay đổi bản tính của mình cơ mà? Đánh chết cái nết không chừa, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, Tề Thiên thì cũng chỉ có thể là Tề Thiên thôi. Tề Thiên Đại Thánh sống một đời, chỉ chịu khuất mình vì tình cảm mà chưa bao giờ chịu cong lưng vì bất cứ lý do nào khác. Muốn dùng vũ lực để chinh phục Tề Thiên? Ầy, ta cảm thấy đi chặt cái đầu của Ngọc Đế với Phật Tổ còn dễ hơn làm việc này nhiều đấy.
Công bằng mà nói thì thực ra trong thần thoại Trung Hoa, Tề Thiên chỉ là một con yêu quái bình thường do trời đất nuôi dưỡng, có khối thần linh mạnh hơn xa so với Tề Thiên, thế nhưng tại sao trong thần thoại Trung Hoa, Tề Thiên lại nổi danh tới như vậy? Đó là bởi vì ngoại trừ lòng dạ rộng lớn có thể nói là tâm so với trời ra, thì Tề Thiên còn là một kẻ có ý chí mà cả trời xanh cũng không thể nào lay chuyển nổi. Bởi vì cả ý chí lẫn tâm linh đều có thể so được với trời cao nên Tề Thiên mới gọi là Tề Thiên. Tề Thiên, Tề Thiên, Dữ Thiên Bình Tề Giả.
Bất quá, mặc dù Itsuka Ken đã biết Tề Thiên là như vậy, thế nhưng hiện giờ, Tề Thiên đang là đối thủ của cậu. Coi như cậu không muốn đánh với đối phương thì đối phương cũng sẽ tìm cậu mà đánh. Mà cậu thì lại chẳng muốn làm mãi cái chuyện tốn sức mà lại không có bao nhiêu ích lợi này. Một hai lần thì còn được, coi như là rèn luyện, thế nhưng ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám lần đều như vậy thì quả thật là...
Hơn nữa, đối với con loli cực phẩm này, Itsuka Ken cũng có ý đồ. Trước chưa nói đối phương đủ moe và vô cùng hợp gu của cậu, chỉ riêng những việc mà đối phương đã làm với cậu trước đó thôi thì cũng đã đủ để cậu có ý đồ với đối phương rồi. Bất kể đối phương có là Tề Thiên hay không, một khi đã dám ra tay với cậu như vậy thì cậu tuyệt đối phải trả thù lại, bất kể là theo nghĩa đen hay nghĩa bóng. Ăn miếng trả miếng, đây là bản tính của Itsuka Ken.
Đánh suốt từ chiều tới giờ, ít nhất cũng đã hơn mấy tiếng đồng hồ rồi. Từ khi cậu bắt đầu ‘hiệp 2’ với loli Đại Thánh tới bây giờ, hai bên vẫn luôn chiến đấu với tình trạng nửa cân tám lạng, ai cũng không chiếm hời, cũng không có ai thực sự bị thương.
Loli Đại Thánh thì có [ Kim Cương Bất Hoại ], còn Itsuka Ken thì lại có Gift [ Bất Tử ], cả hai đều không thể làm đối phương thật sự trọng thương. Mà hơn thế nữa, từ khi Itsuka Ken nhận được truyền thừa võ học từ nghĩa tỷ của mình là giáo chủ Luo Hao, đồng thời còn mượn loli Tề Thiên để rèn luyện cho tới giờ thì võ lực của cả hai bên đã trở nên không kém cạnh nhau bao nhiêu rồi.
Nói chung là trong trạng thái hiện giờ, nếu không có bất cứ sự thay đổi nào từ hai bên, và cũng không xảy ra bất cứ sự can thiệp nào tới từ bên ngoài, phỏng chừng cả hai có thể chiến đấu với nhau thêm vài ngàn năm cũng không chấm dứt.
Bất quá, Itsuka Ken tuyệt đối sẽ không để cho trận đấu này kéo dài tới mức đó. Ngay từ đầu thì cậu cũng đã chuẩn bị rồi, kế hoạch vẫn đang thực thi rất tốt, nếu như không có gì sai sót thì hẳn cũng đã sắp tới lúc thành công.
Nghĩ như vậy, Itsuka Ken nhìn về phía loli Đại Thánh và nói: “Được rồi, con nhóc bên kia! Tình hình chiến đấu giữa chúng ta ra sao, ta nghĩ cô cũng hiểu. Đánh mãi như thế này thật phí thời gian, ta muốn đánh một chiêu quyết định với cô. Đánh một chiêu cuối này xong, nếu như ta thua, ta sẽ trở thành tùy tùng của cô, coi như cô có bắt ta đi đánh Thiên Giới cùng với cô cũng không hề gì. Thế nhưng nếu ta thắng...”
Còn chưa chờ Itsuka Ken nói xong thì loli tóc vàng đã hưng phấn ngắt lời: “Tốt! Quyết định như vậy! Chúng ta bắt đầu ngay đi! Người ta nhất định sẽ thắng, tới lúc đó thì ngươi phải ngoan ngoãn trở thành tiểu đệ của ta đó!”
“Ây...” Lời còn chưa nói hết thì đã bị ngắt lời, Itsuka Ken thật sự có chút nghẹn họng. Cái con loli này, rốt cục là đang tự tin hay là đang muốn chơi xấu? Nói là tự tin thì nét tự tin của đối phương hoàn toàn khác xa so với giáo chủ Luo Hao.
Sự tự tin của giáo chủ Luo Hao là bởi vì cô ngạo mạn, sự ngạo mạn tới từ thực lực của mình, còn con loli này, thay vì tự tin thì chi bằng nói rằng đối phương chỉ đang như một bé gái muốn quậy phá, nhất định phải vòi vĩnh cha mẹ cho bằng được để lấy được món đồ chơi mình thích mà thôi.
“Người ta tới đó nha. Nhớ phải cẩn thận đó! Chiêu thức mạnh nhất của người ta, nếu như ngươi đỡ không được thì nhất định sẽ chết đó! Cẩn thận nha!” Trịnh trọng mà giơ cây gậy của mình lên, loli Tề Thiên thu nụ cười đáng yêu của mình về và lên tiếng cảnh báo, đồng thời, cô bé cũng bắt đầu vào thế chuẩn bị.
Yêu lực mạnh mẽ bắt đầu bùng lên từ trên người của loli Đại Thánh. Tròng mắt khẽ co lại, ánh lửa đỏ ngòm trong cặp [ Kim Tinh Hỏa Nhãn ] cũng bắt đầu bốc cháy lên theo yêu lực đang bùng lên từ trên người của loli Tề Thiên.
Cảm nhận được sức ép mạnh mẽ phát ra từ trên người của loli Tề Thiên, đôi mắt của Itsuka Ken cũng khẽ co lại. Sắc mặt trở nên bình lặng và nghiêm túc, Itsuka Ken cũng vào thế thủ.
Nhìn loli Tề Thiên đang chuẩn bị tuyệt chiêu ở trước mắt, Itsuka Ken biết là bước thứ hai trong kế hoạch của cậu cũng đã thành công. Việc kế tiếp chỉ còn trông chờ xem rằng liệu loli Tề Thiên có làm đúng như cậu ước tính hay không, nếu đúng thì kế hoạch đã không còn sơ sót gì nữa.
Ánh chớp và ánh lửa ẩn chứa trong cặp mắt màu hổ phách của cậu bắt đầu lấp lóe. Theo tốc độ lấp lóe dần tăng, ánh chớp trong mắt trái và ánh lửa trong mắt phải dần dần dung hợp lại cùng nhau, sau đó, chúng hoàn toàn hợp nhất lại thành một tia chớp có màu bạch kim huyền ảo.
“Lần này, hi vọng rằng mình có thể khống chế được tốt hơn. Nếu không được thì cũng chỉ có thể xem như là mình xui xẻo. Dù sao thì cũng đã không còn chiêu thức nào phù hợp hơn nữa rồi. [ Viêm Lôi Bạo ], ngươi nhất định đừng có làm cho ta phải mất mặt đó.” Lầm bầm, Itsuka Ken giơ tay lên, và trên hai tay của cậu, hai ngọn lửa trắng và vàng phun ra rồi nhanh chóng cuộn lại thành hai quả cầu.
[ Bản Nguyên Lôi Hỏa ] và [ Quang Minh Thánh Hỏa ], lần này, vì để đảm bảo rằng kế hoạch của mình có thể thành công, Itsuka Ken quyết định sử dụng tuyệt chiêu vốn còn chưa thể khống chế được của mình.
Nhìn chằm chằm về phía loli tóc vàng đang đứng ở đằng xa, Itsuka Ken chuyên tâm mà khống chế lấy hai quả cầu lửa đang dần trở nên càng lúc càng lớn ở trên tay. Strauss