“Lần đầu gặp mặt, vua của em. Em tên là Seishuuin Ena!”
Đây là câu nói đầu tiên mà Itsuka Ken nghe được sau khi vừa bước vào Miếu Nanao cùng với Yuri. Người vừa nói câu này là một thiếu nữ có mái tóc đen thẳng dài, và hiện giờ thì cô đang dùng phương thức lễ nghi cao nhất đi kèm với sự cung kính không có chút dối trá nào để chào đón Itsuka Ken. Vừa rồi, cô đã chủ động báo ra tên của mình với cậu.
“Rất vinh hạnh vì đã được gặp ngài! Xin cho Ena được nói lời biết ơn vì sự khoan thứ của ngài khi đã chịu tới đây gặp kẻ hèn như Ena. Ena chính là tỳ nữ sắp được phụng vụ bên cạnh ngài, thế nhưng nếu có thể, Ena mong nhận được sự sủng ái vĩnh viễn của ngài. Ena sẽ dâng tất cả trung nghĩa và võ dũng của mình lên, mong được trở thành vũ khí của ngài, cùng ngài đi trên con đường bá chủ vô thượng. Xin ngài hãy chấp nhận lời thề trung thành này của em!”
Mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng được tròng thêm một chiếc áo khoác nhỏ gọn màu trà ở bên ngoài phối hợp cùng chiếc váy ngắn chỉ tới giữa đùi và một đôi vớ cao quá gối, thiếu nữ mặc đồng phục học sinh cấp ba có tên là Ena, sau khi nói xong hết những gì mình muốn nói, cô lập tức ngẩng đầu lên để nhìn về phía Itsuka Ken và chờ đợi câu trả lời của cậu.
“Vậy được! Ta chấp thuận!”
“Ôi chao?” X2
Hầu như là cùng một lúc, cả Ena và Yuri đều cùng thốt lên một câu với vẻ ngạc nhiên phi thường. Câu chấp thuận tới quá dễ dàng khiến cả hai thiếu nữ đều không kịp phản ứng.
Thế nhưng khác với Yuri là một người nghiêm túc và luôn giữ ý, Ena lại là một người phi thường thẳng thắn và hướng ngoại. Cho nên với câu chấp thuận đầy bất ngờ của Itsuka Ken, Ena không quá để bụng mà nhanh chóng lấy lại tinh thần. Sau đó, cô dùng đôi mắt hơi ửng đỏ có chút yêu dị của mình để nhìn Itsuka Ken với vẻ thích thú.
“Hì hì! Ngài quả nhiên là vị vua vượt quá tưởng tượng của Ena. Ena có thể không dùng kính ngữ để xưng hô với ngài được không? Yuri thì cứ suốt ngày dùng nó, thế nhưng Ena thì lại không thạo về những thứ này. Em nghĩ ngài hẳn sẽ không trách em vì điều đó đúng không?”
Nói ra mong muốn của mình một cách thẳng thừng, Ena hoàn toàn không hề quan tâm đến việc sau khi cô nói những lời này xong thì ấn tượng về một ‘ojou-sama đoan trang tú lệ’ mà cô đã cố xây dựng nên từ nãy tới giờ bỗng hoàn toàn sụp đổ. Tuy nhiên, đi cùng với ấn tượng cũ đã bị sụp đổ thì một ấn tượng mới lại được dựng lên, đó là ấn tượng về một cô gái năng động và sáng sủa một cách đầy tự nhiên, khiến cho người ta không tự chủ được mà muốn tiếp cận.
“Quả thật là ta không chú ý gì lắm về việc dùng kính ngữ, nên em có thể dùng cách nói bình thường mà em hay dùng để nói chuyện với ta, chỉ cần cách nói đó không phải là cách nói khiến ta phản cảm là được.” Vừa nói, Itsuka Ken vừa tiếp tục bước vào trong phòng và chọn một chỗ để ngồi xuống, là vị trí ngay bên cạnh Yuri.
Sau khi cả ba đều đã cùng an tọa, Yuri bắt đầu pha trà xanh và đưa nó cho Itsuka Ken. Nhận ly trà của Yuri, Itsuka Ken hớp một hơi để giải khát một chút, sau đó cậu bắt đầu nhìn về phía thiếu nữ đang ngồi ở đối diện và đặt câu hỏi: “Lúc nãy cô vừa nói rằng cô tới đây để làm tỳ nữ cho ta, hơn nữa còn muốn dâng lên trung nghĩa và võ dũng cho ta để có thể cùng ta bước đi trên con đường của bá chủ vô thượng. Vậy trước đó, ta có một vài vấn đề muốn hỏi, không biết cô có thể trả lời được không?”
“Ồ? Đột nhiên muốn kiểm tra Ena sao? Có thể mà! Ena sẽ nói ra tất cả mọi chuyện mà Ena biết, chỉ cần đó là điều mà ngài muốn, vua của em.” Thấy Itsuka Ken muốn kiểm tra mình, Ena hoàn toàn không chút ngại ngần nào, ngược lại, cô tỏ ra càng thêm hào hứng khi được Itsuka Ken đặt câu hỏi. Thật là một cô gái đặc biệt!
‘Quả là một nha đầu không vô tư không biết sợ, so với Yuri và Lily thì hoàn toàn là hai thái cực. Mặc dù có chút khác, thế nhưng cũng có thể xem như cùng loại với Erica.’ Nghe được câu trả lời của Ena, Itsuka Ken lập tức đưa ra nhận định, bất quá, sau khi đưa ra nhận định xong thì cậu không suy nghì nhiều thêm nữa, bởi vì cậu không có hứng làm việc đó.
Hiện giờ, điều cậu có hứng nhất chính là những điều mà cậu sắp sửa hỏi Ena, đó mới chính là nguyên nhân khiến cậu bằng lòng tới nơi này.
“Nếu vậy thì tốt! Câu hỏi đầu tiên: Ena hiểu gì về ta không, và sự hiểu biết đó đạt tới mức nào?”
“Sự hiểu biết của Ena về vua?”
“Đúng! Là sự hiểu biết của em về ta. Ta không nói tới những thứ như tư liệu hay bất cứ thứ gì tương tự như thế, ta chỉ muốn hỏi: Em hiểu gì về ta?”
Nghe Itsuka Ken hỏi như vậy, Ena vốn định nói gì đó, thế nhưng cô lập tức ngậm miệng không trả lời. Rũ mi mắt xuống và suy tư một lúc lâu, Ena mới mở mắt ra và lắc đầu trả lời một cách ngay thẳng: “Không có! Ena không hề biết tí gì về vua!”
“Vậy sao? Nếu vậy thì câu hỏi thứ hai: Ena tới tìm ta là do ý nguyện của tự bản thân Ena sao?”
“Không phải!” Trả lời rất dứt khoát, không hề có chút do dự nào. Ở thời điểm mà tuyệt đại đa số người đều trả lời là ‘Vâng!’ Thì thiếu nữ được gọi là Ena lại trả lời một cách thành thật mà không chút do dự.
Gật đầu để biểu thị sự hài lòng của mình, Itsuka Ken lại đặt tiếp câu hỏi thứ ba: “Câu hỏi thứ ba: Ena tới tìm ta là để trở thành miko của ta, hay là để trở thành kỵ sĩ?”
“Đều không phải! Ena tới đây là vì muốn được gả cho vua, sau đó cùng trở thành phi tử của vua cùng với Yuri.”
“Ài!? Ena, Ena...” Nghe được câu trả lời của Ena, Yuri, người vẫn đang ngồi bên cạnh của Itsuka Ken để châm trà rót nước cho cậu, suýt chút nữa đã nhảy dựng lên vì bối rối. Đang khi Yuri muốn mở miệng nói điều gì đó, cô bỗng nhiên nhìn thấy Itsuka Ken khẽ ra hiệu cho cô giữ im lặng, vì thế cô cố nén sự xung động trong lòng mình lại mà ngồi yên tại chỗ của mình không nói tiếng nào để cho Itsuka Ken có thể tiếp tục cuộc đối thoại.
“Vậy ngoại trừ việc đó ra, còn mục đích nào khác không?”
“Ừm! Vẫn còn, thế nhưng Ena lại tạm thời không thể nói cho vua. Thực xin lỗi! Ena thất hứa. Nếu như vua cảm thấy nổi giận vì điều đó, Ena xin nguyện ý nhận hết tất cả mọi hình phạt mà vua đặt ra để khiến cho vua nguôi giận, đây là điều duy nhất mà Ena có thể làm.”
“Không cần! Ta sẽ không trách tội em, ngược lại ta rất tán thưởng sự thành thật của Ena. So với câu trả lời dối trá, ta càng thêm yêu thích lời thú nhận chân thật. Bất quá, bởi vì Ena tới đã tới đây vì một mục đích không thể nói, cho nên ta buộc phải thu lại lời chấp thuận của ta trước đó, bởi vì người muốn hiến thân cho ta không thể là kẻ có mưu đồ bí ẩn. Em đã tới từ đâu, vậy thì hãy trở về đó đi, đồng thời gửi lời nhắn của ta tới những kẻ đã sai Ena tới đây, rằng Đọa Thiên Chúa Tể cảm thấy rất khó chịu.”
Đang nói một lời tán dương, rồi đột nhiên lại xoay chuyển một trăm tám mươi độ để đưa ra một lời từ chối trực tiếp và thẳng thừng, Itsuka Ken khiến cho cả hai cô gái đang ngồi trong phòng đều ngẩn người ra vì không kịp phản ứng.
Ai cũng không ngờ được là Itsuka Ken lại từ chối thẳng thừng như vậy, thậm chí còn nói thẳng là thu lại lời chấp thuận trước đó chỉ vì không muốn có người mang theo mưu đồ bí ẩn tới gần mình.
Chỉ hỏi ba câu hỏi xong, sau đó liền đem một cô gái đang đầy lòng mong đợi, hi vọng được cậu chấp thuận cho được bên cạnh cậu đuổi trở về. Từ khi nào mà Itsuka Ken trở nên lạnh lùng và vô tình như thế? Ngay cả Yuri cũng chợt cảm thấy không hiểu được. Từ khi nào mà vị vua luôn dịu dàng với cô lại trở nên cao ngạo tới như vậy rồi?
Hơi ngẩn người một lúc, thế nhưng lại một lần nữa, Ena lại lấy lại tinh thần rất nhanh, sau đó cô dùng ánh mắt có chút khác thường để nhìn chằm chằm về phía Itsuka Ken.
Không khí trong phòng bỗng nhiên có chút cứng lại, mãi tới một lúc sau, khi Ena chủ động mở lời thì không khí mới hơi giãn ra một chút. Cô nói: “Ngài thật là một vị vua nằm ngoài sức tưởng tượng của Ena, Ena càng lúc càng yêu thích ngài rồi. Thế nhưng vì ngài đã nói như vậy, Ena cũng chỉ có thể trở về và đem theo những lời ngài muốn nhắn gửi. Thế nhưng xin ngài yên tâm, Ena nhất định sẽ không bỏ cuộc vì chuyện này. Bởi vì việc có thể gả cho ngài cùng với Yuri cũng là mong ước riêng của Ena. Nếu vậy thì, hôm nay xin được kết thúc tại đây! Ena chờ mong cuộc gặp gỡ kế tiếp giữa Ena và ngài, nó nhất định sẽ là một cuộc gặp gỡ định mệnh, vua của em.”
Cúi đầu thật sâu để làm lễ cáo từ một cách trang trọng nhất, sau đó Ena liền đứng lên. Cô hơi nghiêng người để cầm lấy chiếc túi đựng thanh thần khí Ama no Murakumo đặt ở kề bên, sau đó nói lời cáo biệt và quay bước rời đi.
“Chờ một chút! Có thể cho ta xem cây đao của em một chút được không?” Đang khi Ena chuẩn bị rời đi thì Itsuka Ken đột nhiên lên tiếng.
Hơi kinh ngạc mà dừng bước, Ena hơi khó hiểu mà nhìn về phía Itsuka Ken, bất quá cô lại không hề cảm thấy bất mãn vì yêu cầu có chút quá đáng này.
“Ôi chao? Ngài có hứng thú với Ama no Murakumo sao, vua của em?”
“Không! Ta chỉ đơn thuần muốn quan sát nó một chút thôi. Cây đao này hẳn không phải là vật bình thường, đúng chứ?”
“Uh, đúng thế! Đây là Ama no Murakumo, hay còn được gọi bằng cái tên khác là Kusanagi, là vũ khí mà ông đã tặng cho Ena.” Vừa nói, Ena vừa lấy thanh đao đang được quấn trong bọc ra và đưa nó cho Itsuka Ken.
“Thảo Thế Kiếm, Kusanagi sao? Là một trong tam thần khí của đảo quốc này?” Cầm lấy cây đao thần vẫn đang trong tình trạng bị phong ấn, đôi mắt có màu hổ phách của Itsuka Ken chợt phóng ra những luồng hào quang kỳ bí có màu bạch kim.
“Oanh ————!!!”
Thanh đao Itsuka Ken đang cầm trong tay chợt run lên, sau đó lập tức phun ra một luồng thần uy hạo hãn. Không khí xung quanh lập tức bị những luồng khí bất tường chiếm cứ, toàn bộ miếu Nanao dường như cũng bắt đầu rên rỉ và trở nên chập chờn trước uy thế vô biên.
“Om sòm!”
Ánh sáng chói mắt màu bạch kim chợt lóe lên. Tất cả những luồng không khí bất minh đang bao trùm lấy ngôi miếu Nanao bỗng nhiên bị xé rách và biến mất sạch sẽ. Thậm chí ngay cả thần uy vô biên vừa bộc phát cũng bị ánh hào quang bao lại và trấn áp trở về trong thanh thần đao màu đen ánh tím.
“Oa! Ō-sama quả nhiên là mạnh nhất, ngay cả Ama no Murakumo cũng bị ngài trấn áp dễ dàng như vậy. Không hổ là vua của em!” Thấy Ama no Murakumo đột nhiên nổ tung lại bị Itsuka Ken trấn áp một cách dễ dàng, Ena không những không cảm thấy tức giận mà ngược lại còn sùng bái mà lên tiếng tán thưởng Itsuka Ken. Từ thần thái của cô thì có thể biết được là khi nói những điều này, Ena hoàn toàn thật lòng.
“Cũng không có gì! Chỉ là một cây đao mà thôi. Thế nhưng, Ena, ta phải nhắc em rằng cây đao này không phải là một cây đao hiền lành. Tốt nhất là phải cẩn thận khi sử dụng nó, nếu không thì một lúc nào đó, em sẽ mất đi cơ thể của mình vì nó.” Nhìn cây đao trong tay, Itsuka Ken đưa trả nó cho Ena, thế nhưng trước khi đưa trả thì cậu lại đưa ra lời khuyên của mình với hime-miko thần kiếm.
“Ena đã biết. Thế nhưng sẽ không có chuyện gì đâu! Ama no Murakumo là thần khí mà ông đã ban cho Ena, chỉ cần có ông thì nó sẽ không thể nào tổn thương tới Ena được.” Vừa nói, Ena vừa nhận lại thanh Kusanagi và cất nó vào trong bao.
“Tốt rồi! Hôm nay tạm đến đây thôi, Ena phải đi về trước. Ō-sama, Ena chờ mong cuộc gặp gỡ định mệnh giữa chúng ta vào lần tới. Tạm biệt!” Nói xong, Ena hơi dí dỏm mà trừng mắt với Itsuka Ken, sau đó cô quay người bước đi và nhanh chóng biến mất khỏi ngôi đền.
“Chủ nhân của Kusanagi, là Susano no Mikoto sao? Ừm...” Nhìn bóng của Ena rời đi, Itsuka Ken hơi trầm ngâm một lúc, sau đó cậu lên tiếng: “Yuri!”
Dường như đang trong trạng thái ngẩn người, Yuri hơi giật mình khi nghe được Itsuka Ken gọi mình, cô lắp bắp liên tục ba tiếng: “Ah? Dạ! Vâng?”
Thấy Yuri như vậy, Itsuka Ken cũng không để ý mà chỉ tiếp tục nói: “Coi bộ chúng ta sắp phải tìm cách để cứu giúp bạn của em rồi đó, Yuri à!”
“Ôi chao! Cứu giúp...” Nghe Itsuka Ken nói như vậy, Yuri chợt ngẩn người, thế nhưng rất nhanh, dường như nhớ ra việc gì đó, Yuri chợt cảm thấy tim của mình chợt thót lên liên hồi.
Cô chợt nhớ về việc lúc trước, khi mà vua của cô nói với cô về việc cứu Lily.
Lần này, lại như thế nữa sao? Strauss