Khế ước ‘Virus’ đã được ký kết, điều này đồng nghĩa với việc tất cả mọi rắc rối mà Itsuka Ken và Athena đang phải đối mặt đều sẽ được giải quyết một cách êm thắm.
Khế ước được ký kết tựa như là một cơ hội. Bởi vì kết hợp với nghi thức hiến tế mà Metis và Athena vẫn đang thực hiện, nó hầu như trở thành cơ hội ngàn năm một thuở khiến cho bản chất Itsuka Ken bắt đầu điên cuồng mà lột xác. “Xì xì xì xì... Xì xì xì xì... Xì xì xì xì... Tư ——————!!!!!!!!!!!!”
Đầu tiên là tia chớp màu vàng óng. Dưới sự kềm chế của ba nguồn sức mạnh khác nhau, nó vốn dĩ đã không có cơ hội để bỏ chạy rồi, giờ phải đối mặt với con sóng lớn màu đen có độ thần bí vượt quá xa nó, việc bị cắn nuốt cũng đã là chuyện đương nhiên.
Kế đó, thần cách [ Ánh Sáng ] cũng nối gót theo tia chớp vàng. Hắc lãng hầu như không tốn bất kỳ sức lực nào mà chỉ việc cuốn nhẹ qua là đã có thể đem tất cả những mảnh vỡ thuộc về bản nguyên [ Ánh Sáng ] đều nuốt sạch.
Về phần bản nguyên của Athena và Metis, mặc dù cũng bị con sóng màu đen khổng lồ cuốn lấy, thế nhưng chúng lại không bị cắn nuốt giống hai loại sức mạnh trước đó. Sóng lớn màu đen chỉ đem [ Thiên Không Trí Tuệ ], [ Đại Địa Cổ Xà ] và [ Bóng Tối Địa Ngục ] cuốn lấy và không ngừng cọ rửa chúng. Rất nhanh, ba loại thần lực vốn dĩ đã vô cùng tinh khiết thì nay lại càng trở nên thuần túy đến không thể tưởng tượng, hoặc nên nói là bụi trần vốn đang bám trên đó đã hoàn toàn bị khế ước cọ rửa.
Phần bị cọ rửa chính là phần thần thoại dối trá bị xuyên tạc của hai vị nữ thần, dưới sự bá đạo của khế ước, chúng hoàn toàn bị tróc bong ra và bị xóa sổ một cách dễ dàng. “Xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy Xùy~~...!!!!!”
Chiết xuất, dung hợp, áp súc, tinh lọc... Một loạt các hoạt động liên tục diễn ra trong biển ý thức của Itsuka Ken khiến cho biển ý thức của cậu có sự biến hóa nghiêng trời.
Một phương diện khác, ở phía bên ngoài, trong cơ thể vốn đã hoàn toàn trống rỗng của hai vị nữ thần, sức mạnh nguyền rủa có màu máu đang sôi lên và bá chiếm lấy toàn bộ cơ thể. Thế nhưng, hiện tượng này diễn ra không phải là do nguyền rủa muốn bạo động, khi mà cả thần cách cũng đã bị hai vị nữ thần hiến tế mất thì nguyền rủa chỉ như một gốc cây lục bình không rễ, có muốn bạo động cũng chẳng thể nào. Hiện tượng đang xảy ra lúc này là vì nguyền rủa đang tẩm bổ cho cơ thể của hai vị nữ thần.
Đúng! Chính là tẩm bổ! Vốn dĩ nguyền rủa là một thứ độc ác được tạo ra nhằm mục đích hủy diệt hai vị nữ thần, thế nhưng lúc này, dưới tác dụng bá đạo không gì sánh được của khế ước, nguyền rủa đã hoàn toàn bị thuần hóa và rửa sạch mọi ác ý ẩn chứa trong đó. Lúc này, nguyền rủa chỉ còn là một nguồn năng lượng tinh thuần, dùng để tẩm bổ cho cơ thể vốn đã hoàn toàn trống rỗng của hai vị nữ thần thật sự vô cùng thích hợp.
Cả hai bên đều đang tiến hành sự lột xác một cách điên cuồng, dùng tư thế âm dương hòa hợp.
Bản nguyên và linh lực sau khi được hắc lãng cọ rửa xong xuôi, theo sự chỉ dẫn của khế ước, chúng dần dần được đưa trở về với cơ thể của hai vị thần nữ. Bất quá, tốc độ truyền về này thật sự có phần hơi chậm chạp, nếu cứ tiếp tục như thế này thì có lẽ phải tốn ít nhất là hai ngày thì tất cả bản nguyên và linh lực của hai vị nữ thần mới được hoàn toàn hoàn trả. “Ô... Mẫu... Mẫu thần... Chuyện này là...” Vốn tưởng rằng chẳng mấy chốc thì mình sẽ phải tan biến khỏi thế gian, thế nhưng không ngờ rằng tự nhiên trên cơ thể mình lại xuất hiện một sự biến hóa vô cùng huyền diệu. Biến hóa này tới vô cùng đột ngột, hơn nữa lại chẳng có manh mối để lần theo, tựa như là từ hư không mà hiện tới, điều này khiến Athena cảm thấy có chút hoang mang mà lên tiếng hỏi mẹ của mình.
Bất quá, dù sao thì cô cũng là nữ thần trí tuệ, mặc dù cô không hiểu tại sao biến hóa này lại xuất hiện, thế nhưng nếu thật sự phải truy cứu nguyên nhân thì biến hóa này chỉ có thể là do thiếu niên đang bị mình cưỡi lên tạo ra mà thôi. “Đây là... Ah! Tốt quá! Atan! Đây là khế ước! Là khế ước giữa con và cậu ta, nó cứu con!”
“Khế ước...”
Nghe được vẻ mừng rỡ ẩn chứa trong giọng nói của Metis, Athena cảm thấy càng thêm nghi hoặc. Khế ước? Khế ước gì mà lại mạnh mẽ tới như vậy? Có thể khiến cho một kẻ đã hoàn toàn không còn chút bổn nguyên nào như cô cũng có thể sống sót? “Đúng vậy! Mẫu thần quên mất. Lúc trước, vì cứu con, mẫu thần cũng từng làm việc này với cậu ta, và cũng là khi đó, mẫu thần đã ký khế ước với cậu ta, kết quả là thần cách đã sớm biến mất của ta lại đột nhiên hồi phục mà không có chút dấu hiệu nào. Cậu ta nói rằng chỉ cần cô gái nào chịu ký khế ước với cậu ta thì đều sẽ nhận được sự ban ơn rất lớn.” “Ôi chao! Mẫu thần khi đó... Khôi phục... Thần cách...”
“Chuyện đó... Bởi vì có chút... Nói chung là lúc đó không phải là thời điểm thích hợp để chia xẻ phần trí nhớ này cho Atan nên mẫu thần giấu đi. Nếu là bây giờ... Con... Ta... Hay là con tự mình xem đi!” Thấy thái độ của Metis bỗng nhiên trở nên có chút nhăn nhó và xấu hổ, Athena cảm thấy càng thêm nghi hoặc, sau đó, một đoạn ký ức xa lạ chợt chảy vào trong đầu cô. “... Khế ước... Ký kết... Chỗ tốt... Cùng hắn... Cùng Ác Ma đó làm... Ah ——!? Chuyện này... Mẫu thần!”
Còn chưa xem hết phần ký ức được mẹ cô truyền tới thì Athena lập tức đỏ bừng cả mặt, biểu hiện của cô vừa như xấu hổ mà vừa như tức giận, lại vừa như thẹn thùng. “Không cần phải xấu hổ, Atan! Dù sao thì hiện giờ, cả linh hồn và sự trong trắng của chúng ta cũng đều đã trao cho hắn... Hơn nữa muốn ký khế ước cùng hắn cũng chỉ có thể làm... Việc đó. Bất quá nếu như thế thì, Atan, nguyền rủa ở trong người con hẳn đã được giải quyết rồi chứ?” “Nhưng mà...”
“Chẳng phải hôm trước chúng ta đã thương lượng xong với nhau rồi sao? Hắn đã thực hiện lời hứa của mình, nguyền rủa trên người con đã được giải trừ, vậy thì chúng ta còn lý do gì để chối bỏ hắn nữa?” Nghe Metis nói như vậy, Athena chỉ biết im lặng.
Qua một lúc lâu, dường như nghĩ tới điều gì đó, thần thái của Athena trở nên bi thương, cô nói với giọng có chút sa sút: “Đúng vậy! Có lẽ mẫu thần nói đúng, con gái có lý do gì để chối bỏ hắn nữa? Thế nhưng mẫu thần, người có nghĩ tới không? Hiện giờ cho dù đã giải trừ được nguyền rủa thì chúng ta còn có thể làm được gì chứ? Bản nguyên đều đã mất...” “Ha ha! Nếu như muốn bản nguyên thì sao không nói với ta một tiếng? Chuyện nhỏ thôi mà...”
Tiếng cười xấu xa quen thuộc đột nhiên vang lên trong biển ý thức của Metis và Athena, ngay lập tức, các cô nhận ra được đây là giọng của ai.
“Ah!? Mi tỉnh... Đồ Ác Ma xấu xa! Mi ————”
“Ha ha ha! Thật không ngờ là Athena của ta lại chủ động tới như vậy, đẩy ngược ta luôn cơ đấy? Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong! Ha ha ha!”
“————!! Câm, câm miệng! Mi còn dám ————”
“Yên tâm đi! Ta sao có thể để cho vương phi của mình thương tâm chỉ vì cái chuyện nhỏ đó chứ? Chẳng phải chỉ là thần cách với bản nguyên thôi sao? Để ta trả chúng lại cho các em là được rồi, ha ha ha!” Tiếng cười tà ác và xấu xa của Itsuka Ken khiến cho cả Metis và Athena đều cảm thấy vô cùng khó hiểu, thế nhưng, các cô cũng biết là chuyện ‘không lành’, bởi vì dường như đối phương lại muốn bắt nạt các cô.
Quả nhiên, ngay khi tiếng cười của thiếu niên biết mất khỏi biển ý thức của các cô xong thì đột nhiên, thiếu niên đang nằm ở phía dưới chợt bật người dậy.
“Ah ~~~!? Mi... Mi muốn làm gì!?”
“Chẳng phải ta đã nói rồi đó sao? Bản nguyên mà các em đã dâng hiến cho ta, bây giờ ta muốn ban thưởng và trao trả lại. Cho nên, hãy mang đầy lòng cảm kích mà nhận lấy! Ha ha ha ha!” [ ---- Từ đoạn này trở đi, hàng bị cấm đến hết chương 236! Nếu bác nào muốn đọc vậy thì có thể chạy tới trang đầu để download, còn không thích thì lược qua cũng được, không ảnh hưởng gì. Tui cập nhật tới chương đã đăng mới nhất! ---- ] Strauss