Itsuka Ken hoàn toàn đờ người ngay tại chỗ. Lúc này, ở trong đầu của cậu cũng chỉ còn quanh quẩn những lời nhắn nhủ cuối cùng của Metis.
『... Đây là nghi thức hiến tế được truyền thừa từ thời xa xưa mà chỉ có những nữ thần trí tuệ trinh nguyên mới biết được, và cũng chỉ có những nữ thần trinh nguyên trí tuệ như chúng tôi mới có thể thực hiện được nghi thức này. Dùng sự trong sạch của mình làm môi giới, đem toàn bộ bản nguyên và thần cách mà mình có hiến tế cho người đàn ông duy nhất của cuộc đời mình. Lúc này ngài đắc ý lắm đúng không, vui vẻ lắm đúng không? Cuối cùng thì ngài cũng có thể hoàn toàn chiếm được tôi và Atan. Từ nay về sau, chúng tôi sẽ vĩnh viễn hòa làm một với ngài. 』
Nghi thức... Hiến tế?
Lấy sự trong trắng trinh nguyên một đời của mình làm môi giới, sau đó đem tất cả bản nguyên và thần cách đều hiến tế cho người mình muốn? Vậy tức là hai người này muốn đem tất cả mọi thứ mà các cô có, từ sự trong trắng quý báu nhất mà các cô vẫn luôn gìn giữ, cho tới tính mạng, linh hồn, thần cách, bổn nguyên v... V... Đều hiến tế cho mình?
Nếu như dựa theo những gì Metis đã nói thì Itsuka Ken lấy được kết luận là như thế.
Vậy hóa ra việc Athena đột nhiên hôn và truyền bổn nguyên cho mình không phải chỉ là vì đơn thuần muốn trợ giúp mình, cô ta làm vậy chỉ là chuẩn bị bước đệm cho việc hiến tế? Hiến tế!!!???
Lúc này thì Itsuka Ken thật sự bị vô số cảm xúc xuất hiện trong lòng mình làm cho bối rối, chưa bao giờ cảm xúc của cậu lại trở nên phức tạp như vậy. Vừa vui mừng vì tâm ý của Athena, vừa thương tiếc vì những lời thút thít nỉ non của Metis, vừa phẫn nộ vì sự bất lực của mình, cũng vừa đau khổ vì sự quyết ý của hai vị nữ thần ngoài đó.
Cậu thật không ngờ là vì cậu, Athena lại có thể làm được tới mức này. Nguyện ý làm như thế vì cậu, nếu nói Athena chỉ đơn thuần là trả ơn, Itsuka Ken tuyệt đối là không tin, đánh chết cậu cũng không tin. Trên đời này làm gì có nữ thần nào vì trả ơn mà có thể dâng lên tất cả mọi thứ của mình kể cả sự trong trắng trinh nguyên mà mình xem trọng hơn cả tính mạng như thế?
Những lời cuối cùng của Athena, Itsuka ken còn nhớ rõ, cô hi vọng cậu có thể nhớ kỹ tất cả những gì cô đã làm vì cậu ngày hôm nay. Muốn cậu nhớ kỹ ‘những gì cô đã làm cho cậu hôm nay’, vậy tức là trong lòng của Athena, việc cô đưa sự trong trắng của mình cho cậu không phải chỉ đơn thuần là dâng một tế phẩm lên cho nghi thức hiến tế, mà nó càng giống như dấu ấn giữa vợ chồng với nhau trong đêm tân hôn. Mà sau đó, móc nối với những gì mà Metis đã nói, Itsuka Ken sao có thể không hiểu phần chân ý mà Athena đang che giấu?
Lúc này cậu nên vui sao? Nên vui vì cuối cùng thì cậu cũng đã có thể nhận được lời tỏ tình đến từ chính miệng của Athena?
Đúng! Nếu như là lúc bình thường, Itsuka Ken có thể khẳng định là cậu sẽ vui tới mức quên cả trời đất, thậm chí nhảy cẫng lên như một thằng bé con.
Thế nhưng hiện giờ, cậu cao hứng không nổi, thật sự không nổi, có chăng chỉ là sự phẫn nộ và đau đớn tới tột cùng. Bởi vì nếu như những lời mà Metis đã nói là sự thật, vậy thì kết quả của nghi thức này là cả cô và Athena đều sẽ hiến dâng tất cả mọi thứ của các cô cho cậu, kể cả linh hồn và tính mệnh. Điều đó cũng đồng nghĩa rằng sau khi thực hiện nghi thức này, cả Athena và Metis đều sẽ biến mất, thử hỏi trong trường hợp đó thì cậu có thể vui nổi không?
Không được! Đây là chuyện mà Itsuka Ken tuyệt đối không cho phép! Nộ hỏa đang cuồn cuộn mà dâng lên, phần tình cảm tha thiết và chân thành của Metis lẫn Athena khiến cho cậu cảm động tới muốn khóc, thế nhưng sau đó thì sự phẫn nộ đang cuồn cuộn dâng lên thay thế cho sự cảm động mà cậu đang có.
Nhẹ nhàng quay đầu về phía sâu trong biển ý thức, nơi mà vẫn luôn bình yên không bị tia chớp vàng xâm nhập tới, Itsuka Ken chỉ phun ra một câu bình thản, thế nhưng cảm xúc ẩn chứa trong đó lại khiến cho toàn bộ biển ý thức dường như cũng trở nên điên cuồng: “Đồ con rệp! Nếu như mi còn không thò đầu ra nữa, vậy thì đừng trách bỏ mặc phần bản nguyên và cái mạng cho nó tàn phá để ra ngoài đó ngăn cản. Tới lúc đó nếu như ta chết rồi thì để xem mi còn sống nổi nữa hay không? Hỏi lần cuối, ra hay không?”
Virus đại thần vẫn không xuất hiện, thế nhưng lần này, virus đại thần cũng không phải là không có phản hồi. Giống với khi cậu nhận được bản nguyên [ Ánh Sáng ], một luồng tin tức bay ra từ nơi sâu trong ý thức hải và truyền tới chỗ của cậu.
『 Thằng nhóc con vô liêm sỉ, có biết bản đại thần vì sáng tạo công pháp cho ngươi nên đang bận lắm không? Đã nói là nếu không có chuyện lớn thì cũng đừng có tới làm phiền ta! Đồ ngu xuẩn! Hai con bé đó đang làm cái gì? Là dâng cơ thể cho ngươi! Chẳng lẽ ngươi không có bộ não để suy nghĩ sao? Hai con bé đó dâng cơ thể mình cho ngươi xong thì khế ước của ta chẳng lẽ là để chưng chơi à? Có khế ước bảo hộ, hai con bé đó làm sao có thể chết được? Ta sắp bị mi làm cho tức chết rồi! Nếu lần sau mà còn quấy rầy khiến ta không sáng tạo ra công pháp mới được thì mai mốt cũng đừng có tới bắt đền ta! Đồ óc heo! 』
“Ây... Ah! AH HA HA!! Đúng rồi! Khế ước! Còn có khế ước virus! Ha ha! Tại sao mình lại ngu như vậy? Tại sao lại không có nghĩ tới chuyện này chứ? Ha ha ha ha ha ha ha!!!” Nhận được tin nhắn của đại thần virus xong, Itsuka Ken lập tức ngẩn người, thế nhưng sau đó, cậu mừng tới phát điên mà cất tiếng cười lớn, toàn bộ lửa giận chất đầy trong lòng cậu hầu như lập tức chuyển thành sự vui sướng không gì sánh nổi.
Người ta thường nói là quan tâm thì sẽ bị loạn. Đối với chuyện đơn giản như vậy, bằng sự thông minh và nhanh nhạy của Itsuka Ken, cậu vốn đã phải nghĩ tới từ rất sớm; Thế nhưng bởi vì những lời ‘di ngôn’ của Athena, kết hợp với tình trạng căng thẳng của cậu hiện tại, cậu hầu như quên béng mất điều đó. Cứ mãi đấu với phân thân của Zeus, hiện tại lại lâm vào tình thế vô cùng căng thẳng, lại bị những lời chân thành và tha thiết của hai vị nữ thần làm cho rối loạn tâm can, cậu hầu như mất đi sự sáng suốt thường thấy của mình, điều đó khiến cho cậu cứ mãi nghĩ mọi việc theo chiều hướng xấu nhất.
Hiện giờ, được đại thần virus nhắc nhở, Itsuka Ken mới lập tức bừng tỉnh và cảm thấy mọi thứ bắt đầu trở nên rộng mở trong sáng. Không nhịn được, toàn bộ thể xác và tinh thần của cậu chợt chùng xuống vì sự nhẹ nhõm.
Bất quá, dù việc hiến tế của hai vị nữ thần ngoài kia đã được giải quyết, thế nhưng ở trong này thì tình trạng của cậu vẫn rất là không yên ổn, nói chung là không phải là lúc thích hợp để cho cậu chùng xuống, bởi vì nếu như cậu thả lỏng...
“OANH ————!!”
Một tiếng nổ vang lên, tia chớp màu vàng vừa lợi dụng lúc cậu buông lỏng để tập kích, và vụ tập kích này khiến cho thần cách của cậu bị vỡ vụn thêm một miếng lớn. Cảm giác đau đớn tới cực hạn lại xâm chiếm lấy ý thức của cậu khiến cậu hầu như muốn hét lớn, thế nhưng cậu vẫn phải cắn răng và tập trung tinh thần để phòng ngự.
“Híz-khà-zzz —— Đồ • Tạp • Chủng • Khốn • Kiếp! Hít ~~ hà ~~~ Mi thật sự rất biết lợi dụng cơ hội, không hổ là sức mạnh bản nguyên của lão già đó. Lão ta lấy đâu ra nhiều bản nguyên để tiêu xài như vậy? Ngay cả lần giải trừ phong ấn cho Athena... Athena... Khoan! Chờ... Chờ đã! Mình quên cái gì rồi?... Ah! Đúng! Nhiệm vụ! Mình còn có nhiệm vụ!”
Chắc mọi người vẫn còn nhớ tới nhiệm vụ liên hoàn mà Itsuka Ken nhận được lúc vừa gặp Athena và Metis chứ? Đúng! Chính là cái nhiệm vụ ‘bỉ ổi’ và ‘hèn mọn’ đó. Vòng thứ nhất của nhiệm vụ đã được Itsuka Ken thực hiện khi nhiệm vụ vừa được tuyên bố không lâu, và lần đó cậu đã chiếm được Metis. Hiện tại thì cậu vẫn còn vòng thứ hai và vòng thứ ba của nhiệm vụ chưa hoàn thành, bao gồm việc đẩy ngã Athena dưới sự trợ giúp của Metis, cùng với việc song phi hai vị nữ thần.
Nhiệm vụ đó vẫn còn chưa hoàn thành, nếu như hiện tại cậu bị Athena ‘nghịch đẩy’ rồi thì chẳng phải là lãng phí không hai nhiệm vụ này sao?
Bất quá, mặc dù muốn ngăn cản, thế nhưng Itsuka Ken lại chẳng thể làm gì được. Cả việc gửi thông tin ra bên ngoài cậu cũng không thể làm nổi vậy thì cậu còn có thể có ý kiến gì được nữa chứ? Chỉ có thể âm thầm cầu nguyện là hai nữ thần sẽ không làm thế thôi, mặc dù cậu biết là có cầu nguyện thì cũng vô ích. ..
Lúc này thì ở bên ngoài, Athena đã chuẩn bị xong cho việc hiến tế. Bản nguyên đã truyền xong, thần cách đã khởi động, giờ chỉ còn việc bắt đầu hiến tế.
Trút bỏ xiêm y, Athena để cho tấm thân trinh nguyên và mỹ lệ của mình lộ ra dưới ánh mặt trời. Làn da trắng noãn mềm mại bóng loáng tựa như bạch ngọc, dưới sự soi chiếu của ánh thái dương, tỏa ra hào quang mông lung và mỹ lệ.
Cởi thần bào và bỏ nó qua một bên, nữ thần tóc bạc tiến tới và đem ngọc thể trống trơn mềm mại của mình ấp lên thân thể lặng yên của thiếu niên tóc tím. Sau đó, cô cũng cởi bỏ quần áo của thiếu niên và bỏ nó qua một bên.
Bộ ngực đầy đặn, đàn hồi và săn chắc điểm chuế bởi một vầng hồng nhỏ rung động lòng người; Nước da trắng noãn và vầng hồng xinh xắn phản chiếu lẫn nhau tạo ra cảm giác mê ly đến cực hạn. Bờ eo thon nhỏ nhắn thướt tha nối liền với bờ mông tròn hơi vểnh tạo thành một đường cong mỹ lệ tới kinh tâm động phách, tạo ra sự ma mị quyến rũ đến không thể diễn tả bằng lời. Đôi đùi ngọc thon dài không chút tỳ vết khẽ khép lại cùng nhau, che giấu vùng đất thánh khiết có thể khiến cho bất cứ ai cũng phải sa đọa của nữ thần một cách vô cùng nữ tính.
Sự xinh đẹp không thể nói bằng lời, có lẽ chỉ có hai chữ ‘nghệ thuật’ mới có thể diễn tả được một phần nhỏ nhoi trong vóc người xinh đẹp và hoàn mỹ tới siêu việt cả cực hạn của nữ thần chiến thắng.
Người ta thường nói rằng: ‘Vẻ đẹp này chỉ có ở trên trời, chốn nhân gian dễ gì tìm ra’ để diễn tả về một thứ gì đó quá đỗi xinh đẹp, thế nhưng với nữ thần chiến thắng, vẻ đẹp của nàng còn hơn xa thế nữa. Nó không chỉ áp đảo mọi vẻ đẹp của trần thế mà dù là ở trên trời thì cũng vượt qua vô số thần tiên.
Nữ thần trinh nguyên với sự băng thanh ngọc khiết khiến cho bất cứ người đàn ông nào cũng phải mê đắm, hiện lại đang đắm mình lên cơ thể của thiếu niên. Chăm chú nhìn gương mặt của thiếu niên không chớp mắt, gương mặt tuyệt mỹ của nữ thần chợt hiện lên một tia đỏ ửng không dễ nhận ra.
“Mẫu thần...”
Metis thở dài sầu muộn, thế nhưng nếu đã tới lúc này thì buồn phiền cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, thôi thì cứ để mọi thứ ra đi trong vẻ đẹp hoàn hảo nhất của nó đi, vì thế cô mở lời trên chọc Athena: “Biết ~! Ôi ~~ Người tự tiện hạ quyết định là con, người thuyết phục ta cũng là con, thế nhưng đến thời khắc quyết định thì lại đánh trống lui binh vì xấu hổ không biết làm thế nào. Tại sao ta không nhớ được là con gái của ta cũng có thể trẻ con và nữ tính đến như vậy?”
“Mẫu thần ~~”
“Được rồi! Ta biết! Vậy thì kế tiếp giao quyền điều khiển cơ thể lại cho ta đi! Mặc dù nói rằng đây là nghi thức cuối cùng, thế nhưng cũng là dấu ấn quan trọng nhất trong cuộc đời người con gái. Trước khi chết vẫn có thể cho con được tận hưởng trọn vẹn mọi niềm vui của một cô gái, có lẽ cũng là một việc tốt. Xem như cũng bù đắp lại được phần nào sự tiếc nuối cả đời của ta với con.” Giọng nói chín chắn nhưng mềm mại và dễ nghe của nữ thần trí tuệ vang lên trong đầu của nữ thần chiến thắng.
Nghe được mẹ của mình nói như thế, nữ thần chiến thắng cũng có chút mắc cỡ cô chỉ kêu khẽ một tiếng rồi sau đó giao lại quyền khống chế thân thể cho mẹ mình.
“Hừm... Ân.”
Ánh mắt hơi thay đổi, lúc này, người điều khiển cơ thể lại là Metis.
Ôm chặt lấy thiếu niên tóc tím, Metis khẽ giơ cánh tay ngọc lên và vuốt ve lấy gò má của cậu. Nhìn chăm chú lấy cậu một lúc lâu, trong đôi mắt trong veo và mỹ lệ của nữ thần, hiện lên sự đớn đau và lưu luyến đến cùng cực với thiếu niên tóc tím. Đây là người mà cô đã trao thân, giờ cũng là người sẽ nhận lấy tất cả mọi thứ của cô và con gái.
Nghĩ đến lần đầu tiên hai người gặp nhau, lại nhớ đến những ‘sự cố’ xảy ra sau đó, gương mặt của xinh đẹp của nữ thần chợt hiện lên nét ửng đỏ mê người. Sau đó, chẳng biết tại sao, nữ thần lại trực tiếp trượt nhẹ xuống phía dưới của thiếu niên.
“Ah ~~!? Mẫu, mẫu, mẫu, mẫu, mẫu... Mẫu thần...!?” Thấy những gì mà mẹ mình đang làm, hơn nữa vì cả hai là nhất tâm đồng thể nên cô cũng có thể cảm nhận được, Athena hốt hoảng lắp bắp kêu lên với sự mắc cỡ cực độ.
“Đây là vì chuẩn bị cho một bước cuối cùng! Con chỉ có một cơ hội này để cảm nhận sự hạnh phúc của một cô gái, cho nên ta muốn con phải được nhận sự hạnh phúc trọn vẹn nhất. Yên tâm đi, con gái của ta! Tất cả mọi thứ hãy cứ để ta lo, ta sẽ thay con chuẩn bị và làm tốt tất cả mọi thứ, con chỉ cần lặng yên và cảm nhận là được rồi.” Cảm nhận được sự xấu hổ của Athena, Metis lặng yên an ủi cô ở trong lòng, còn bên ngoài thì cô vẫn tiếp tục thực hiện việc chuẩn bị.
Là nữ thần của sự thuần khiết, mặc dù biết rằng việc mẹ mình đang làm quả thật là vì mình, thế nhưng khi trực tiếp nhìn thấy, thậm chí là cảm nhận thấy, cô vẫn cảm thấy phi thường xấu hổ và hoang đường.
Là thiếu nữ vĩnh hằng, từ ngày mà cô sinh ra đến nay, cô vẫn luôn cho rằng cuộc đời này của mình vĩnh viễn không thể nào dính dáng và thiệp cập tới những vấn đề có liên quan đến giường chiếu. Là nữ thần của sự thuần khiết, cô có lý do để tin như vậy. Thế nhưng bây giờ ——
Ngay trước mắt cô, mẫu thần của cô, người cũng đồng thời là nữ thần của sự thuần khiết như cô, lại đang điều khiển thân thể được cô trao lại thực hiện cái việc... Việc... Vô liêm sỉ như thế? Đường đường là nữ thần của sự trong trắng, vậy mà lại quỳ... Quỳ... Quỳ xuống để... Ăn nơi hạ lưu đó... Ô ô ô ô ~~~
Khoan! Khoan! Vẫn... Vẫn còn chưa hết?
Trong sự kinh ngạc và xấu hổ tới muốn chết đi của Athena, mẹ của cô lại đang đưa bàn tay thon thả và trắng noãn như ngọc của cô đặt... Đặt ở chỗ đó của mình. Ah ô ~~~~~~~
“Atan! Kế tiếp sẽ hơi khó chịu, thế nhưng con không cần phải lo lắng. Tất cả chỉ là để chuẩn bị cho thời khắc cuối đó mà thôi ~~~”
Giọng nói của mẫu thần cũng bắt đầu khẽ run, Athena biết là mẹ cô cũng đang rất xấu hổ, thế nhưng vì cô, bà mới cố gắng nén lại mà nói như vậy. Thấy mẫu thần của mình như thế, Athena muốn lên tiếng ngăn cản. Cô không muốn mẹ mình phải như thế vì mình, thế nhưng đúng lúc này, một luồng cảm giác khác thường chưa bao giờ có chợt lan tràn khắp cơ thể của cô khiến cô không thể nói tiếp được.
Cảm giác này vô cùng đặc biệt, nó tê tái tựa như có rất nhiều dòng điện đang chạy khắp cơ thể, lại nhột nhột ngứa ngứa tựa như có rất nhiều những con côn trùng nhỏ vô hình đang chạy khắp cơ thể của mình từ trong ra ngoài.
“Mẫu... Mẫu thần... Chuyện này... Ô ~~ Thật... Thật khó chịu...”
“Không... Không sao đâu, Atan... Thứ này chỉ là... Là... Nguyền rủa có trong... Gorgoneion... Mà mẫu thần... Đã... Phải... Chịu lúc trước. Chỉ là... Chỉ là mức độ này... Không... Không... Mạnh lắm. Hẳn là con vẫn... vẫn... có thể chịu đựng được...”
Từ sự trao đổi của hai vị nữ thần thì có thể biết được là Metis vì muốn chuẩn bị cho Athena một lễ thành nhân hoàn hảo nhất, bà thậm chí đã sử dụng cả nguyền rủa của Gorgoneion. Ngọc thể vẫn cứ không ngừng phát run, da thịt trắng noãn trong lúc bất tri bất giác đã bị nhuộm lên một màu hồng tươi đầy quyến rũ và mê người.
Miệng nhỏ vẫn không quên tiếp tục sự phục vụ dùng để chuẩn bị cho bước cuối cùng, vì để chuẩn bị cho một lễ hiến tế hoàn mỹ nhất, nữ thần vốn băng thanh ngọc khiết thì nay lại dường như bắt đầu sa đọa về phía vực sâu không đáy chẳng lối về.
“Không... Không được... Mẫu thần... Con... Ân ~~ Chuyện này... Chuyện này... Như thế nào... A... Ô ô ~~~.”
“Nhanh, nhanh thôi... Chút... Chút nữa... Là tốt rồi... Kiên trì chút nữa... Atan ~.”
Đối với nữ thần chiến thắng, đây quả thật là lần đầu cô được tiếp xúc với trái cấm như vậy. Có lẽ với mẫu thần của cô thì những việc này đã là bình thường, hoặc nên nói là đã quen, thế nhưng với một nữ thần trong trắng lần đầu tiếp xúc với những thứ này như cô, những chuyện này vẫn quá là kích thích. Cô cảm thấy là mình đã sắp hư rồi.
“Thực, thực xin lỗi... Mẫu thần... Con gái không... không ngờ... Nguyền... Nguyền rủa của... Gorgoneion... Lại... Lại... Đáng sợ tới vậy... Y ah ~~~.”
“Không... Không sao! Vì Atan, chuyện này... Cũng... Không có gì... Đấy! Hơn... Hơn nữa bây giờ, những... Những thứ này cũng... Hẳn cũng đã... Đủ rồi. Không sai biệt lắm! Atan, ý thức... Nên đổi lại rồi... Cứ như vậy... Như vậy nhắm ngay chỗ đó... Sau đó ngồi xuống là được rồi!”
Bởi vì vấn đề thời gian, cảm thấy công tác chuẩn bị đã được hoàn thành không sai biệt lắm, nữ thần trí tuệ điều khiển cho cơ thể của con gái đứng lên để chuẩn bị cho bước mấu chốt tiếp theo.
“Ôi chao~~? Nhưng mà con...”
“Chẳng phải con muốn cứu hắn sao? Vậy thì bước này là nhất định phải làm! Hơn nữa, ta cũng muốn Atan... Được một lần nếm thử... Cảm giác quan trọng nhất cuộc đời người con gái này. Cho nên, không sao đâu! Có ta ở đây cùng với con, con chỉ cần từ từ thả lỏng... Sau đó... Ngồi xuống là được rồi!”
“Con...”
Tới lúc này, trong lòng của nữ thần chiến thắng thoáng giãy giụa một chút, nhưng rất nhanh, cô lại hạ quyết tâm.
Ý thức chuyển đổi, nữ thần trinh trắng đã có thể thấy được rõ tư thái của mình lúc này. Mặc dù lúc này thông qua cảm giác của mẹ mình, cô đã biết là nó trông như thế nào, thế nhưng khi phải tự mình làm điều này, cô vẫn cảm thấy xấu hổ không chịu được.
Chỉ là, nghĩ tới nguy cơ mà thiếu niên phải đối mặt, lại nghĩ tới những gì thiếu niên đã làm cho cô, cô trực tiếp bỏ qua lời khuyên bảo của mẹ mình và ngồi mạnh xuống.
“Ah ah ah ah ah ah ah ~~~~~~~!!!!!!!!!!!!!”
Sự đau đớn thấu triệt cơ thể truyền tới từ nơi thánh địa thuần khiết nhất, tựa như một dấu ấn vĩnh viễn khắc sâu vào trong lòng của nữ thần. Strauss