Chương 1063: Thánh Nữ!?

“Phừng ——!”

Nhìn ngọn lửa màu bạch kim đang cháy phừng phực trong tay, Itsuka Ken trầm mặc một chút rồi thở dài: “Giờ thì tốt rồi! Bao nhiêu thứ trông ngầu muốn chết, cuối cùng cũng chỉ còn có cái thứ đơn điệu này. [ Phần Thần ] phong cách bao nhiêu thì giờ cái thứ này nhìn đơn điệu bấy nhiêu. Còn may là chỉ có mỗi bản nguyên bị thay đổi, nếu như ngay cả thân thể cũng thay đổi rồi biến thành lông trắng thì thật đúng là...”

“Thôi, kệ vậy! Dù sao thì bản nguyên tiến hóa cũng là chuyện tốt. Mithra đã nói hắn làm vậy là để mình có thể chiến thắng cái thứ buồn nôn kia, nếu vậy thì giờ hẳn là mình đã có thể...” Hơi lắc đầu rồi đưa mắt về phía xa xa, ở bên kia, Itsuka Ken có thể thấy được là bóng người màu đen đã hoàn tất việc khôi phục lại cơ thể.

Bởi vì trước đó sức mạnh vừa bị Mithra đánh tan và chỉ mới phục hồi cơ thể xong, cho nên hiện giờ, phân thân của Zeus vẫn đang trong tình trạng bị suy yếu đi đáng kể. Mặc dù đúng là ngọn mâu thần thánh của Mithra đã không thể giết chết nó, thế nhưng điều đó không có nghĩa là nó không hề bị thương, mà trái lại thì lúc này, sức mạnh của nó đã bị hao tổn đi ít nhất là 5 phần.

Sức mạnh bị suy yếu đáng kể, mà bản thân cũng chỉ mới hồi phục xong, phân thân của Zeus vẫn còn chưa kịp tạo ra lớp phòng ngự mới bằng sấm sét, vì thế hiện giờ bộ dạng của nó đã hoàn toàn hiện ra trước mắt của Itsuka Ken không hề che đậy.

Đây là một người phụ nữ có mái tóc màu đen tuyền, làn da có màu xám tro và đôi mắt hơi có phần ửng đỏ. Nếu như không tính đến việc ánh mắt của đối phương quá đỗi trống rỗng và trên đầu của đối phương vẫn còn có một chiếc sừng xấu xí thì Itsuka Ken không thể không thừa nhận rằng đây là một phụ nữ đẹp.

Đẹp! Đẹp lắm! Thật sự rất đẹp! Thế nhưng nhớ đến thân phận thật sự của ‘người’ trước mắt thì đối phương càng đẹp bao nhiêu, Itsuka Ken lại càng cảm thấy buồn ói bấy nhiêu.

Cố nén cảm giác buồn ói mà nhìn chăm chú và quan sát phân thân của Zeus một lúc, Itsuka Ken cuối cùng cũng phát hiện ra một điểm khác biệt nhỏ so với lúc trước, đó là lúc này, đôi mắt của đối phương có màu đỏ mà không phải là màu đen như cậu thấy lúc nó đối đầu với Mithra.

Nếu như là lúc bình thường, việc màu của tròng mắt bị thay đổi chẳng phải là việc gì ghê gớm, có thay đổi cũng chẳng có gì đáng để chú ý. Thế nhưng hiện giờ, sau khi đã được kế thừa tất cả sức mạnh của Mithra, Itsuka Ken đã hiểu được là đòn tấn công cuối cùng của Mithra mạnh đến mức nào, ấy vậy mà sau khi trúng một đòn xong mà phân thân của Zeus vẫn còn sống được, thậm chí còn có thể phản công ngược lại và giết chết được Mithra, cái giá chỉ là suy yếu một phần và màu của tròng mắt bị thay đổi.

Nghĩ về điều này, lại liên hệ với những chuyện đã xảy ra trước đó, Itsuka Ken cho ra một giả thuyết mà cậu cảm thấy là hợp lý nhất: “Xem ra không phải là đòn tấn công của Mithra không có hiệu quả, mà là có hiệu quả nhưng lại không diệt sạch được hết ác niệm của Zeus. Mặc dù không biết là ý thức điều khiển ác niệm là một hay hai, thế nhưng số lượng ác niệm hẳn là hai, tương ứng với hai con ruồi thoát ra từ phong ấn lúc trước. Thứ bị Mithra giết chết chỉ là một trong số đó, nó biết rằng Mithra không biết chuyện này nên mới lợi dụng điều đó để tập kích và giết chết Mithra. Quả nhiên là đủ xảo trá cũng đủ độc ác, trước sau như một!”

“Chịu một đòn tấn công tổng lực từ Mithra, hơn nữa còn bị diệt mất một trong hai luồng ác niệm chính, nếu dựa theo hơi thở mà nó phát ra hiện giờ thì hẳn nó đã bị suy yếu mất một nửa. Chỉ là thằng này giảo hoạt lắm, nói nó không còn lá bài tẩy khác thì chết mình cũng không tin. Cái sừng trên đầu nó... Phiền toái! Ngay cả thần cách của thần mặt trời 3 chữ số như Mithra cũng bị nó đánh tan, điều này cũng tương đương là tia chớp bạc nó bắn ra có thể đục thủng, thậm chí là đánh tan cả mặt trời. Rốt cục thì tia chớp màu bạc đó là gì?” Itsuka Ken nhíu mày lẩm bẩm.

“E rằng đó là một bộ phận bản nguyên của Zeus!” Đang lúc Itsuka Ken phân vân không thể đoán được là đòn tấn công trước đó mà phân thân của Zeus dùng để đánh tan thần cách của Mithra là gì thì bỗng nhiên, cậu nghe được một giọng nói quen thuộc tựa như tiếng chuông gió.

“Hả?” Ngạc nhiên và nhìn về phía phát ra âm thanh, Itsuka Ken phát hiện là không biết từ lúc nào, cả bốn cô gái đều đã bay tới sau lưng của cậu.

“Tấu giả? _ Nhữ _ trUy cập để để đọc truyện vừa...” Thấy Itsuka Ken quay đầu lại, Nero là người đầu tiên nhịn không được mà lo lắng hỏi. Lúc nãy, tiếng kêu thảm thiết của Itsuka Ken thật sự đã khiến cho cô sợ tới hết cả hồn, giờ thấy Itsuka Ken đã khôi phục lại, cô không thể nào không lên tiếng biểu đạt sự quan tâm.

Nhìn vẻ mặt lo lắng của bốn cô gái, Itsuka Ken chỉ cười cười phất tay nói: “Đã không sao rồi! Chỉ là cơ thể xảy ra một chút nhiễu loạn, trở tay không kịp nên mới thế. Giờ mọi thứ đã ổn, các em không cần lo!”

Thấy Itsuka Ken không muốn nói, những người khác cũng không truy vấn nữa, chỉ là Athena vẫn cảm thấy có chút không cam lòng nên lên tiếng: “Vậy chuyện gì đã xảy ra với Mithra?”

“Chẳng phải là trên khế ước đã ghi rõ rồi sao? Mithra thất bại, thần cách bị đánh tan, yếu tố để em và Metis được quyền ra tay đã thành lập.”

“Chuyện đó ta hiểu, thế nhưng điều ta muốn hỏi là trước khi biến mất, rốt cục thì Mithra đã nói gì với mi!”

“Hả? Ờ thì... Mithra nói là hắn biết ta không phải là Verethragna thật, thế nhưng hắn không để ý và cho ta bản nguyên của hắn để ta có thể tiêu diệt cái thứ ở đằng kia. Ngoài ra còn nói cái gì mà sau này còn gặp nhau, thiệt tình, đã chết rồi thì còn hẹn gặp lại cái gì? Đây không phải là đang trù cho ta chết chung với hắn sao?” Nghe câu hỏi của Athena, Itsuka Ken cũng không giấu giếm mà nói thẳng, cuối cùng cậu cũng không quên cằn nhằn về Mithra, xem ra oán niệm của cậu với vị thần này thật sự rất lớn.

Nghe Itsuka Ken kể lại, đôi mắt sáng của Athena hơi lóe lên vài cái, sau đó cô lên tiếng: “Không! Ta nghĩ là mi hiểu lầm ý của Mithra. Nếu như những lời mi nói là thật thì về sau, phỏng chừng là thần ánh sáng Mithras của Bái Hỏa Giáo sẽ tìm tới mi, đây là nguyên nhân hắn nói là mi và hắn còn có thể gặp lại.”

“What?” Nghe được câu kết luận của Athena, Itsuka Ken giật mình mà thốt lên.

“Mặc dù Mithra đã chết rồi, hơn nữa toàn bộ bản nguyên của hắn cũng đã tặng hết cho mi, thế nhưng mi sẽ không quên rằng hắn chỉ là phân thân của thần ánh sáng chứ? Tất cả những gì mà hắn biết thì bản tôn của hắn cũng biết, tất cả những việc đã xảy ra hôm nay đều đã truyền tới chỗ của Mithras. Nói cách khác, những lời cuối cùng mà hắn nói với mi chưa hẳn đã là lời của hắn, mà đó có thể là lời của thần ánh sáng Mithras muốn nhắn tới mi...” Nói tới đây, Athena dùng vẻ mặt có chút quái quái để nhìn chằm chằm Itsuka Ken rồi nói tiếp: “Cái tên ác ma hạ đẳng nhà ngươi... Sẽ không phải là ngay cả mấy vị chủ thần của Bái Hỏa Giáo dám trêu chọc rồi chứ?”

“Haaa? Vô duyên vô cớ, ta rảnh lắm sao mà lại đi chọc bọn hắn? Từ trước đến nay ta chỉ có hứng thú với nữ thần, nam thần cái gì toàn bộ đều đi chết. Chỉ cần không chọc tới ta, cho dù bọn họ có quậy tới long trời lở đất ta cũng chẳng muốn đi để ý. Muốn chết muốn sống thì mặc kệ họ chứ! Ta chọc bọn hắn làm gì?”

“Chỉ có hứng thú với nữ thần...” Không hiểu tại sao, đột nhiên thái độ và giọng nói của Athena lại trở nên lạnh lẽo vô cùng.

“Khục... E hèm! Chuyện đó... Mặc dù nói là ta rất có hứng thú với nữ thần, thế nhưng ta không phải là người yên thích lung tung. Cái gì cũng phải có tiêu chuẩn, ví dụ như At...”

“Câm miệng! Vậy mà còn dám nói là không có trêu chọc? Hừ! Chờ xem! Bái Hỏa Giáo đều là một đám cuồng tín đồ, mà Mithras thì lại tương đương với Thánh Nữ của Bái Hỏa Giáo. Cả nữ thần như thế mà mi cũng dám có ý đồ? Mi thật đúng là một con ác quỷ gan to bằng trời!”

“What?? ——!?”

Itsuka Ken sửng sốt, lúc này thì trong đầu của cậu chỉ còn sót lại đúng hai chữ. Cậu lắp bắp cười gượng: “Thánh... Thánh Nữ? Em vừa nói là Mithras là Thánh Nữ của Bái Hỏa Giáo? Ha ha, cái chuyện đùa này không buồn cười chút nào đâu. Rõ ràng phân thân thần mặt trời Mithra là nam thần, thế quái nào mà bản tôn Mithras lại là nữ thần?”

“Hừ!” Hừ lạnh một tiếng, Athena không trả lời, lúc này thì cô chỉ thấy là cái tên ranh ma trước mặt này thật sự có chút ngu ngốc.

Thấy Athena không muốn trả lời, mà Itsuka Ken thì vẫn còn chưa hiểu gì hết, Metis đành phải lên tiếng: “Mithra chỉ là thần linh đại biểu cho mặt trời, nó không có giới tính!”

“Ách ————”

Nụ cười ở trên mặt lập tức trở nên cứng ngắc, lời giải thích của Metis khiến cho Itsuka Ken chấn kinh tới mức thiếu chút nữa là không giữ được thăng bằng. Chật vật mà nuốt một ngụm nước bọt, Itsuka Ken lặp lại một lần nữa để tìm kiếm sự xác nhận của Metis: “Mithra... Không có giới tính? Còn Mithras thì lại là... Thánh Nữ?”

“Đúng vậy! Ở thời kỳ viễn cổ thì Mithras chỉ là một vị thần bình thường không có chút danh tiếng nào, thế nhưng về sau, cô ta nhận được sự xem trọng của Giáo Chủ Bái Hỏa Giáo. Sau đó, bởi vì xảy ra rất nhiều chuyện, cuối cùng cô ta được phong làm thánh nữ của Bái Hỏa Giáo, địa vị vô cùng siêu nhiên. Ngoài ra cô ta còn được phong là vị chủ thần thứ bảy của Bái Hỏa Giáo, thân phận là vị thần của ánh sáng và khế ước, tầng cấp sánh ngang với sáu vị chủ thần khác.”

“...!!”

Được rồi! Lúc này thì Itsuka Ken đã hoàn toàn rối loạn. Về việc thân thận và tầng cấp của Mithras, cùng với việc hệ thống thần thoại của Bái Hỏa Giáo không giống với những gì cậu đã nghĩ, cậu hoàn toàn không quan tâm. Dù sao thì những hiểu biết của cậu trước đó về giáo phái Zoroaster cũng chỉ là những thứ cậu biết được thông qua kiến thức của kiếp trước kết hợp với những thông tin lặt vặt khác cậu thu được, có sai cũng chẳng sao, giờ đã biết rồi thì điều chỉnh lại là được.

Thế nhưng vấn đề hiện giờ là, Mithras lại là Thánh Nữ của Bái Hỏa Giáo? Cmn giời ạ, quá hố cha, không đúng, là quá hố ma vương đi? Mithra là thần mặt trời, thế nhưng lại chỉ là phân thân đại biểu cho mặt trời mà không phải là một cá thể có giới tính, đây không phải là tương đương với tính chất của một món ‘thần khí’ hay ‘thần cụ’ nào đó sao?

Thảo nào mà lúc trước Mithra cứ luôn tự xưng là bản điện, hóa ra cái chữ ‘điện’ này là tới từ bản tôn Thánh Nữ của hắn?

Mà không! Đây không phải là vấn đề cần phải trọng điểm chú ý, vấn đề cần chú ý là vấn đề khác. Rốt cục thì những hành động trước đó, cùng với lời ‘trăn trối’ trước khi ‘chết’ của Mithra với cậu là có ý gì?

Itsuka Ken nhớ rõ là khi vẫn còn sống ở Khu Vườn Nhỏ, ngoại trừ bốn tồn tại lớn là Shiroyasha, Queen Halloween, Atula vương và Rồng Ba Đầu Azi • Dahaka ra thì cậu dường như chẳng có quan hệ gì với những vị thần cấp cao nằm ở mức 3 chữ số hết. Vậy thì tại sao Mithras lại nói những lời đó với cậu? Nếu như đúng theo lời Athena đã nói thì chẳng phải là sau này, cô ả thánh nữ đó sẽ tìm tới mình sao?

Quá bẫy cha chứ?

Dù sao thì Athena cũng đã nói là toàn bộ Bái Hỏa Giáo đều là một đám cuồng tín đồ, mà theo những gì Itsuka Ken đã thấy thì đúng là như vậy thật. Nếu như sau này, ngộ nhỡ như vị Thánh Nữ thuần khiết có địa vị siêu nhiên đó có xảy ra lời đồn lộn xộn nào đó với ma vương như cậu, tới lúc đó thì chẳng phải toàn bộ thần linh của Bái Hỏa Giáo sẽ kéo cả đàn cả lũ để giết tới sao? Bà ngoại nó, quá ăn hiếp người ta chứ?

“Xì xì xì xì... Xoẹt ————!!!!!” Đúng lúc này, một tiếng nổ chợt vang lên từ phía xa, sau đó một tia chớp đen chợt lóe lên và đánh về phía Itsuka Ken.

Nếu như là lúc bình thường, có lẽ Itsuka Ken đã vào thế chiến đấu và nâng sự cảm giác của mình lên tới tột đỉnh để chuẩn bị đối phó với phân thân của Zeus. Chỉ là lúc này, cậu đang rất là bực mình và bối rối, giờ phân thân của Zeus lại ra tay đánh lén khiến cậu cảm thấy vô cùng phiền não, cho nên cậu hét lớn và vung tay lên: “Đồ đáng chết! Chớ quấy rầy ta!!!”

Một chùm sáng màu bạch kim phun ra và bắn về phía luồng sấm sét màu đen đang lao tới.

“Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch bành ——————!!!!!!!”

Chùm sáng màu trắng và tia chớp màu đen chạm vào nhau rồi đồng thời nổ tung, sau đó cả hai biến mất không còn vết tích, Itsuka Ken chỉ dùng một chiêu bình thường nhất đã có thể đánh tan được hắc lôi rồi?

“Hả?” Itsuka Ken sững sờ mà nhìn bàn tay vừa vung ra của mình, sau đó, cảm giác hưng phấn không thể nào kềm chế nổi chợt phun lên từ trong đáy lòng của Itsuka Ken khiến cậu cảm thấy vô cùng phấn khởi.

“Mạnh như vậy?” Itsuka Ken lẩm bẩm. Nếu như đòn vừa rồi, thứ cậu dùng vẫn là thứ năng lượng hỗn hợp màu ngọc lưu ly của Tịnh Niết, cậu dám chắc là uy lực của nó tuyệt đối không thể nào mạnh được như vừa rồi.

Phân thân hắc lôi của Zeus mặc dù đã bị suy yếu một cách đáng kể, thế nhưng nói thế nào đi nữa thì cũng là một tồn tại nằm ở hàng thượng đẳng của cảnh giới 3 chữ số. Nếu như là lúc trước, chỉ riêng đòn đánh lén vừa rồi của đối phương, nếu như không ứng chiến với thái độ nghiêm túc thì Itsuka Ken tuyệt đối sẽ phải ăn thiệt thòi lớn.

Thế nhưng vừa rồi, rõ ràng là cậu không hề có ý định đánh trả một cách nghiêm túc, cậu chỉ đang cảm thấy khó chịu vì bị làm phiền nên mới vung tay một cái, giống như người ta đập muỗi vì cảm thấy ghét khi bị muỗi làm phiền thôi. Chỉ là kết quả cậu nhận được lại là đòn đánh lén của đối phương dễ dàng bị gạt bỏ, từ khi nào mà cậu trở nên mạnh như vậy rồi. Chẳng lẽ bản nguyên ánh sáng mà Mithra truyền cho cậu lợi hại tới như vậy?

Đến lúc này thì Itsuka Ken mới hiểu được là tại sao đại thần Virus lại nói là cứ dùng đi thì biết. Quả thật, nếu như không dùng thì cậu không thể nào ngờ được là mình lại có thể mạnh được tới mức này. Với cường độ sức mạnh mà cậu vừa thể hiện, cậu dám chắc là mình hoàn toàn có thể tạo ra vô số những đòn tấn công mạnh mẽ vượt xa [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ] mà cậu vẫn luôn dùng để dứt điểm lúc trước, thậm chí độ khó trong đó thậm chí chẳng cao hơn việc sử dụng một quả cầu lửa bao nhiêu.

“Chà ~! Chà ~! Chà ~! Hóa ra đây là nguyên nhân mà Mithra tự tin là ta có thể tiêu diệt được phân thân của Zeus sau khi nhận được bản nguyên của hắn sao? Sức mạnh của Ánh Sáng? Là ma quỷ trong lốt thiên thần, hay là Satan trong lốt Thượng Đế đây? Ha ha, trường hợp này của ta thì nên nói là quỷ vương trong lốt của Thần Ánh Sáng chứ? Ha ha ha ha!” Cười lớn một cách đầy hưng phấn, Itsuka Ken biết là thời điểm trả thù của mình đã tới rồi.

Không để ý tới ánh mắt kinh ngạc và nghi ngờ của bốn cô gái đang bay ở kế bên, bóng người của Itsuka Ken lóe lên và biến mất, trong không khí chỉ còn dư lại tiếng nói của cậu: “Các em cứ chờ ở đây đi! Nhìn xem giờ ta làm sao để hành hạ cái thứ này! Ha ha ha ha ha ha!!!!” Strauss