Chương 1027: Lại Thêm Một Cái!

Thời gian tua về 30 phút trước ——

“... Liliana-jousan sẽ không sao chứ?” Tại trên khán đài, Yuri lên tiếng, giọng cô hơi có chút bất an.

Mặc dù trong lời giải thích của Metis, Yuri đã hiểu được nguyên nhân của cuộc chiến, hoặc nên nói là cuộc thử thách đang diễn ra ở dưới sân. Thế nhưng khi tận mắt nhìn thấy Liliana liên tục bị đánh gục tới năm lần bảy lượt rồi cứ lần lượt bò lên một cách chật vật để cố gắng tiếp, Yuri vẫn cảm thấy không đành lòng và xót thay cho bạn của mình. Đồng thời, cô rốt cục cũng được hiểu rõ hơn về niềm tin vẫn luôn cắm rễ ở trong lòng của Liliana và biết được là nó bền bỉ và ngoan cố đến mức nào.

“Bị đại ma vương của chúng ta tự mình xuất thủ và lừa gạt, con bé Lily này đã hoàn toàn vướng vào lưới tình tới mức không thể cứu được rồi.”

“Sao?”

“Cái gì mà ‘lừa gạt’ với ‘hết cứu’?... [Nhồm nhoàm]... Rõ ràng là ta rất thật lòng, hơn nữa Lily cũng rất hạnh phúc,... [ Ực ]... Tại sao em cứ thích dùng cách nói khó nghe như vậy chứ? Yuri, đừng nghe cô ấy nói bậy! Cứ yên tâm đi, Lily nhất định sẽ thành công.” Tay cầm hộp cơm mà Yuri mang tới, Itsuka Ken cắm đầu cắm cổ ăn, thế nhưng vẫn cố ngẩng đầu lên để phản bác lại những lời mà Metis vừa nói.

Thấy Itsuka Ken như vậy Yuri nghiêm mặt nói: “‘Ăn không nói, ngủ không nói.’, chẳng lẽ là ma vương mà ngài lại không hiểu điều đó sao, xin hãy chờ tới khi ăn xong rồi hẵng nói, hoặc tối thiểu cũng xin ngài nuốt hết đồ ăn trong miệng xuống trước đã. Là ma vương, xin ngài hãy có chút tự giác đối với hành vi thường ngày của mình.”

Nói hay lắm! Metis âm thầm cười trộm trong lòng, quả nhiên đưa Yuri tới đây là lựa chọn chính xác.

“Thôi mà, ai bảo Yuri nấu ăn ngon tới vậy làm chi? Đồ ăn quá ngon khiến ta không thể nào ngừng lại được.”

“Cho dù... Ôi... Ôi chao ~? Ngon, ngon lắm sao?” Vốn đang chuẩn bị thuyết giáo, thế nhưng đột nhiên nghe được một lời khen như vậy từ miệng của Ma Vương trẻ, Yuri lập tức đem chuyện mình muốn nói ném lên tới mặt trăng. Thật sự ngon tới như vậy? Lúc trước khi tới đây cô còn rất lo lắng về việc không biết đồ ăn mình nấu có hợp khẩu vị của ma vương đại nhân không; Hiện giờ thì chính mình miệng vua đã nói là thức ăn của cô rất ngon khiến ngài ấy không thể nào ngừng nổi, hỏi làm sao mà cô không vui kia chứ?

“Đương nhiên, bằng không thì sao ta lại ăn hùng hục như vậy? Ah, đúng rồi! Ta nghĩ ngoài việc nấu đồ ăn ra thì hẳn Yuri cũng rất xuất sắc trong công việc nội trợ đúng không?”

“A? Không... Không có giỏi đến như thế! Vua quá khen!” Bị hỏi tới vấn đề cá nhân, hơn nữa còn có tính chất khen tặng quá rõ ràng, điều này khiến Yuri cảm thấy rất là mắc cỡ, thế nhưng vua đã nói ra như thế thì cô cũng không tiện phản bác, hơn nữa cô tự nhận là mình vẫn rất có năng khiếu trong việc nội trợ nên càng không tiện phản đối lời của Itsuka Ken.

“Quả nhiên! Cả việc nội trợ và làm bếp đều rất giỏi, tính cách lại khiến người ta yêu thích, còn là mỹ nhân. Ừm! Ta nghĩ mai mốt, Yuri nhất định sẽ trở thành một thê tử rất tốt. Thật không biết là ai có phúc lấy được Yuri đây?”

“Ôi chao ——!? Thê-Thê-Thê-Thê-Thê... Thê tử!?” Ngay lập tức, gương mặt của Yuri đỏ rực hết cả lên, cách nói cũng biến thành cà lăm.

“Ngài-Ngài-Ngài... Ngài đang nói gì thế? Chuyện... Cách nói chuyện vô... Vô liêm sỉ này... Xin... Xin ngài đừng nói một cách tùy tiện như thế! Sẽ khiến cho người ta cảm thấy rất khó xử!”

“Hửm? Vô liêm sỉ? Vô liêm sỉ ở chỗ nào? Ta cảm thấy mình nói chuyện rất bình thường. Yuri xuất sắc như vậy, ta khen thì có gì sai chứ?”

“Nói... Nói... Nói chung là xin vua hãy chú ý đến cảm nhận của những người xung quanh một chút! Ngài tùy tiện nói ra những lời như thế sẽ khiến cho người khác rất khó xử!” Lại một lần nữa dùng cách nói nghiêm nghị để phản bác lại những lời biện hộ của Itsuka Ken, thế nhưng gương mặt của Yuri vẫn đỏ chót. Mặc dù chỉ là một miko nhỏ bé, thế nhưng mỗi khi tới loại thời điểm này thì Yuri luôn nhịn không được và luôn lên tiếng trách cứ Itsuka Ken.

Mặc dù tình huống diễn ra thì có vẻ như là miko nhỏ đã áp đảo được vua, thế nhưng nhìn tình cảnh đang diễn ra thì Metis lại thở dài trong lòng.

‘Ôi ~~~ quả nhiên là vẫn không được! Xem ra một miko nhỏ hoàn toàn không đủ để khắc chế vị đại ma vương bá quyền và tà ác này... Chẳng lẽ thật sự phải để cho Atan... Phi! Phi! Không được! Không được nghĩ như thế! Không được nản chí vào lúc này! Nhất định không thể để cho đại ma vương tà ác này tai họa tới Atan. Nhất định không được!’

“A... Ah ~~~~~~!!”

Bỗng nhiên, một tiếng kêu thảm có chút đè nén chợt vang lên từ phía sân huấn luyện.

“Liliana-jousan?”

Nhìn thấy thiếu nữ tóc bạc đang quằn mình trên mặt đất và ôm lấy bả vai, Yuri lập tức nhịn không được mà phát ra tiếng kêu đầy lo lắng. Cô cảm thấy sốt sắng vì bạn của mình.

“Đừng lên tiếng! Đừng cố quấy rầy con bé vào lúc này! Đây là thời điểm để con bé nhìn thẳng vào trong lòng mình và lựa chọn, có thể tiếp tục ở lại đây với vua của chúng ta hay không chính là nhờ vào lúc này. Vào thời điểm này thì mọi thứ đều phải dựa vào con bé, không ai được quyền can thiệp!”

Đôi mắt đầy trí tuệ dường như có thể nhìn thấu tất cả mọi thứ của Metis chợt lóe lên ánh tinh quang. Liếc về phía sân huấn luyện một cái, sau đó cô vỗ nhẹ vào vai của Yuri rồi giải thích.

Cô thua rồi!

Lời tuyên án được thốt ra từ trong miệng của nữ thần mà Yuri vẫn luôn cảm thấy là có chút đáng sợ, và lời tuyên án đó khiến cho sắc mặt của Liliana trở nên không còn chút máu.

Ngồi trên khán đài, Yuri cũng có thể nghe được lời vừa được nói. Dường như đồng cảm và cộng minh với Liliana, Yuri cũng chợt cảm thấy là con tim của mình hơi thắt lại và buồn khổ vô cùng.

Nhìn không chớp mắt về phía sân huấn luyện, Yuri siết hai tay của mình lại và cầu nguyện với sự lo lắng: “Tuyệt đối xin đừng bỏ cuộc, Liliana-jousan!”

Không! Vẫn chưa... Vẫn chưa kết thúc! Tôi vẫn còn có thể...

Tay phải không còn, nhưng tôi còn tay trái, còn hai chân, còn cơ thể này! Chỉ cần tôi còn sống, chỉ cần còn cử động được thì tôi tuyệt đối sẽ không nhận thua!

Dựa vào cơ thể yếu ớt của cô mà muốn đỡ được kiếm của ta, cô có thể chịu được tới bao lâu?

Cho tới khi có thể đỡ được ba kiếm, hoặc tan vỡ thì mới thôi!

Nhìn thấy ánh mắt quyết tâm vô cùng cứng cỏi của Liliana, nghe được những lời cô nói ra, Yuri hơi thở phào, sự lo lắng trong lòng dường như tan biến hơn phân nửa. .. Tôi đã thề rằng sẽ trở thành kỵ sĩ của vua. Cuộc đời này tồn tại là vì lý do đó! Tự tiện quăng bỏ thệ ước một lần để đầu nhập vào dưới trướng của một vị vua khác, thế nhưng vẫn được bao dung, vì thế thân này đã không còn lý do tồn tại nào khác ngoài lý do đó. Tôi đã không thể chấp nhận việc bản thân mình thất hứa thêm một lần nữa...

“Con bé ngốc này, cần gì phải chính trực tới như thế chứ? Hà tất phải băn khoăn mãi về việc mà ta đã bỏ qua như vậy?” Tiếng thở dài của vị vua trẻ vang lên bên tai khiến cho Yuri lại bắt đầu cảm thấy lo lắng cho bạn của mình. Cô lo lắng vì sự quật cường và cố chấp tới quá mức của Liliana, sợ điều đó khiến vị vua trẻ phật ý.

Nếu cô muốn quyết đấu với lý do và niềm tin đó, vậy thì thứ cho ta không thể đáp ứng cô.

—— Tại... Tại sao?

Vua của chúng ta không cần một kỵ sĩ chuộc tội, và ta cũng không muốn làm kẻ xấu. Nếu như cô chỉ nghĩ được tới đó, vậy thì trở về đi!

Tôi...

Nhìn cô gái đang giãy giụa trong sự tuyệt vọng, Yuri cảm thấy không đành lòng, cô nhịn không nổi mà lên tiếng: “Li ————”

“Suỵt ~~~! Tin tưởng Lily!”

“Thế nhưng...”

“Lily là kỵ sĩ dự khuyết được đích thân ta khâm định, cho nên Lily sẽ không chịu thua dễ vậy đâu. Con bé chỉ đang mê mang mà thôi...” Itsuka Ken lập tức ngắt lời của Yuri, ánh mắt cậu vẫn nhìn chăm chú về phía sân huấn luyện.

Quả nhiên, đúng như lời vị vua trẻ đang nói, trong chờ mong đầy căng thẳng của Yuri, nữ kỵ sĩ tóc bạc cuối cùng cũng đã không kềm nổi mà khóc lớn.

đăng nhập để để đọc truyện Tôi... Tôi chỉ muốn được ở bên cạnh vua! Tôi chỉ muốn được ngài ấy thừa nhận! Tôi chỉ muốn được ở bên cạnh ngài ấy! Tôi chỉ muốn vậy thôi, tại sao lại không được??? Ô ô ô ô ô ô ô ô ~~~~~~

“Liliana-jousan...!” Nhìn thấy Liliana khóc như vậy, Yuri cũng không nhịn được mà khóc theo, thế nhưng những giọt nước mắt của cô chảy ra lại là vì sự cảm động và sung sướng. Cô mừng thay cho bạn của mình.

“Thấy chưa? Con bé không bao giờ khiến ta phải thất vọng! Được rồi! Giờ tới phần của ta, kỵ sĩ nhỏ của ta đang khóc tới thê thảm như thế, không tới an ủi một chút thì kẻ làm vua như ta cũng có chút không xứng chức.”

Nói xong, ánh hào quang màu ngọc lưu ly chợt lóe lên, Itsuka Ken đã xuất hiện ở bên cạnh của Liliana. Mặc dù phương thức có chút không đứng đắn, thế nhưng cậu thật sự đang an ủi Liliana bằng sự dịu dàng lớn nhất của mình.

Khi nhìn thấy bàn tay của Itsuka Ken đang đặt ở trên đầu của Liliana và vuốt ve một cách hết sức là dịu dàng, không hiểu vì sao ở trong lòng của Yuri lại cảm thấy có chút hâm mộ.

“... Mình cũng phải cố gắng!” Siết chặt đôi tay nhỏ và quyết tâm, ánh mắt của Yuri trở nên càng thêm trong suốt và cứng cỏi.

“Ai ~ ~ lại thêm một cô bé xinh đẹp và tốt bụng khác rơi vào ma trảo của hắn. Chẳng lẽ không có cô bé nào có thể chống lại được vị ma vương đó hết sao?” Ngồi ở bên cạnh và thấy Yuri như vậy, Metis đành phải bất đắc dĩ mà cất tiếng thở dài.

Chỉ là, mặc dù ngoài miệng thì luôn thở dài một cách ngán ngẩm và bất đắc dĩ, thế nhưng khi nhìn về phía sân và thấy hành vi an ủi của Itsuka Ken với Liliana, trong lòng của Metis cũng xuất hiện một chút cảm giác khác lạ.

“Điện hạ Metis! Xin hỏi, ngài có thể chỉ đạo cho tôi ngay bây giờ được không?” Sau khi khẳng định lại quyết tâm của mình, miko nhỏ chợt quay về phía nữ thần và phát ra lời thỉnh cầu chân thành nhất.

“Đương nhiên là có thể! Nhưng chẳng lẽ em đã không muốn nhìn tiếp xem là bằng hữu của mình sẽ như thế nào hay sao?”

“Không cần nữa! Giống như vua đã nói, là bạn thân của cô ấy, em nên tin vào bạn của mình. Cô ấy nhất định sẽ không khiến cho mọi người phải thất vọng.”

“Ah, tình bạn cao cả! Rất tốt, xem ra em cũng đã có quyết định riêng của mình. Nếu đã thế thì từ ngày hôm nay trở đi, em hãy đi theo ta và học tập đi. Ta sẽ chỉ bảo cho em những thần thuật tốt nhất mà ta có.” Metis tán thán và nói, “Bởi vì chúng đều là những thần thuật rất mạnh, thế cho nên ta hi vọng em hãy hiểu rõ ràng, chúng sẽ không nhẹ nhàng và sẽ cần em phải trả giá rất nhiều để học tập được chúng. Hãy nhớ lấy điều đó, đây là lời khuyên của ta.”

“Vâng! Yuri hiểu rõ!”

Sau lời đáp của miko nhỏ thì nữ thần trí tuệ cũng đứng lên và mang theo miko nhỏ mình vừa thu nhận rời khỏi sân huấn luyện.

Mà ở bên kia thì đợt thử thách của Liliana cũng hạ màn. Strauss