Theo thời gian dần trôi qua, những ngày ôn hòa và ấm áp của mùa xuân cũng dần trôi đi mất, mặc dù đây là quãng thời gian tuyệt vời nhất trong năm, thế nhưng cũng lại là quãng thời gian ngắn ngủi và hiếm hoi nhất. Mùa hè dần tới, không gian dường như cũng bắt đầu ấm lên, những cơn gió mát mẻ của mùa xuân mặc dù dường như vẫn còn lưu luyến thế nhưng cũng đành phải nhường chỗ cho những cơn gió hạ oi ả và nực nồng.
“HA ----!”
Trong không khí đã bắt đầu ấm lên của mùa hạ, đằng sau nhà, trong khu vực của sân huấn luyện, tiếng quát nhẹ thanh thúy nhưng đầy dứt khoát của thiếu nữ vang lên. Tiếng kêu linh động và róc rách tựa như tiếng nước suối nơi núi cao, lại réo rắt và êm tai tựa như tiếng của những chiếc chuông gió.
“BA~ ————!”
Một tiếng va đập hơi trầm đục vang lên lấn át mất tiếng quát nhẹ của thiếu nữ, ngay sau đó, tiếng kêu linh động của thiếu nữ chợt trở nên có chút nặng nề và đè nén vì đau.
“Chà ~ Chà ~ chỉ mới đó thôi mà đã có thể đỡ được tới những hai lần công kích rồi? Ngay cả con bé Erica đã trở thành vua xong cũng phải tốn tới gần chục ngày mới đỡ được 3 kiếm của Lia, vậy mà Liliana chỉ tốn có 13 ngày là có thể đỡ được hai kiếm rồi? Chỉ là kiếm thứ ba thì quả thật vẫn còn khá miễn cưỡng với con bé. Ai chà, không biết là trong hai ngày tới thì em có thể hoàn thành được thử thách này hay không đây, kỵ sĩ nhỏ của ta?”
Ngồi tê đít ở trên khán đài của sân huấn luyện mà nhìn về phía hai thiếu nữ đang chuyển động ở dưới, thiếu niên có mái tóc rải rác màu tím bạc tự mình lầm bầm.
“Có thể ngăn được hai kiếm không chút nhún nhường của Alter trong tình huống thực lực và kinh nghiệm chiến đấu giữa hai bên cách biệt tới như vậy, khả năng thiên bẩm của con bé thật sự rất cao. Thế nhưng chủ yếu nhất còn là do quyết tâm cùng với sự cổ vũ không ngừng từ mục tiêu khát vọng của mình đúng không? Vì một đại ma vương như ngài mà chịu khó chịu khổ nhiều đến như vậy nhưng vẫn không nói một lời, còn vui vẻ vì được ngài khen, thật đúng là một con bé ngốc.”
Người vừa lên tiếng là một nữ thần với mái tóc dài màu bạc đầy phiêu dật. Lúc này, mái tóc bạc phiêu dật ở sau lưng của cô đang khẽ đung đưa theo những cơn gió, đôi mắt long lanh đẫm nước tựa như chất chứa tất cả trí khôn của thế giới thì lại như đang hờn dỗi mà lườm về phía thiếu niên. Thân thể tràn đầy nét tươi trẻ của tuổi thanh xuân, thế nhưng tư thái và khí chất lại thấm đượm sự chín chắn và ngọt mật khiến cho người ta mê luyến, đây quả thật là một nữ thần có thể khiến cho mọi nam nhân đều phải phát điên vì sự mỹ lệ của mình.
Dùng đôi tay ngọc trắng nõn hoàn mỹ không chút tì vết để cầm lấy một trái nho trong dĩa hoa quả đang để trên đùi, nữ thần tóc bạc vừa lườm thiếu niên một cái, vừa dịu dàng thùy mị mà lột vỏ nho, nhìn cái miệng vừa nói còn vừa nhóp nhép của thiếu niên ngồi kế bên, không nói cũng biết là cô đang lột vỏ nho cho thiếu niên này. Có thể khiến một nữ thần xinh đẹp như thế chịu bóc vỏ trái cây và đút cho mình, thiếu niên quả thật rất khiến cho người ta hâm mộ.
Bất quá, khi nhìn nữ thần tóc bạc bóc vỏ, có một thứ thật sự khiến cho người ta rất lưu ý, đó là lúc này, trên cổ tay của cô có đeo một vòng tay được bện từ cành ô-liu có màu đỏ. Chiếc vòng tay với vẻ ngoài hết sức bình thường, thế nhưng không hiểu tại sao lại khiến người ta cảm thấy có chút kỳ lạ, thế nhưng không thể nói được là kỳ lạ ở điểm nào.
“Hà ~! Ai bảo mị lực của ta lớn quá làm chi? Với người như ta... A... Ùm... ~~”
“Bớt tự kỷ đi! Bị một đại ma vương vừa xấu xa vừa ác liệt như ngài lừa gạt mất con tim, Lily thật quá đáng thương. Tại sao một người đáng yêu như con bé lại rơi vào trong ma trảo của ngài chứ?” Hờn dỗi mà liếc mắt về phía thiếu niên mà nhiếc mắng một tiếng, sau đó nữ thần tóc bạc cầm lấy trái nho đã được bóc vỏ mà nhét vào trong miệng của thiếu niên.
tRuy cập is có thể thấy được sự chân thật từ trong đó. Điều đó khiến cô trầm mặc.
Kỳ thực thì với những gì thiếu niên vừa nói, cô không phải là không biết. Là nữ thần trí tuệ thông minh nhất trong lịch sử thần thoại Hy Lạp, cô không thể nào không đoán ra được chuyện đơn giản này, từ khi thiếu niên giúp cô phục hồi lại được thần cách thì cô đã hoàn toàn không thể nghi ngờ được gì về phương pháp cứu chữa của thiếu niên.
Thế nhưng không nghi ngờ là một chuyện, còn việc có làm được hay không thì lại là một chuyện khác. Nó thật sự quá là vớ vẩn, vớ vẩn tới mức dù Metis đã biết rằng cách này nhất định có thể cứu được con gái nhưng cô vẫn không muốn tin vào phương pháp này.
Suốt bao nhiêu ngày qua, cô đã dùng tất cả mọi cách để điều tra thiếu niên, thử xem liệu rằng thiếu niên có còn phương pháp nào khác nhưng lại giấu mình không, nhưng cuối cùng thì kết quả nhân được vẫn vậy. Thiếu niên mặc sức để cô thử nghiệm, cô nói gì thì thiếu niên nói lại như thế, có trêu chọc, có bình thản, có dửng dưng, có cười cợt, chỉ là kết quả đều chỉ cho thấy rằng thiếu niên không nói dối, thật sự chỉ còn một phương pháp để cứu Athena.
Đối với kết quả này, nữ thần tóc bạc thật sự có chút buồn khổ, cô thật sự không muốn như thế, chỉ là hiện thực lại cho cô biết là cô chỉ có thể chấp nhận điều đó, vì thế nên có đôi lúc cô thật sự nhịn không được mà trút sự buồn bực và oan ức của mình lên thiếu niên. Và tất nhiên thiếu niên cũng hiểu nên cũng bao dung cho phản ứng này của nữ thần.
“Em cũng không cần phải lo lắng quá, chúng ta có tới những hai tháng, em còn tới những hơn 1 tháng để lựa chọn mà. Trước khi giới hạn đó tới, ta sẽ dẫn em đi tìm Athena, nếu có thể thì khi đó em hãy trao đổi với con bé cho thật tốt. Nếu có thể thành công thì tốt, còn nếu không được, ta cũng không chắc là khi đó mình sẽ làm việc gì. Mặc dù có phương án dự phòng, thế nhưng ta cũng không muốn phải dùng phương thức đó...”
“Dự phòng?”
“Ừ! Nhưng nếu có thể thì hãy cứ để cho nó làm dự phòng đi thôi, vì nó rất tồi tệ đó! Chỉ là nếu không còn cách nào khác thì ta sẽ dùng nó để cứu vương phi của ta, dù cho nó có ti tiện đến mức nào.”
Trầm mặc, cả hai đều lâm vào trầm mặc, thiếu niên thì nhìn về phía sân huấn luyện còn nữ thần thì lại đăm chiêu về phương pháp dự phòng mà thiếu niên vừa nói ra. Ti tiện? Cách gì mà ti tiện?
Nghĩ một lúc, nữ thần tóc bạc mở to mắt, thân mình hơi rung lên. Liếc về phía thiếu niên, dường như cô cũng đã đoán ra được phần nào về kế hoạch được gọi là ‘dự phòng’ đó rồi, vì thế cô càng thêm trầm mặc.
Một lúc sau, nữ thần lại lên tiếng: “Lúc nãy ngài có bảo rằng mình có thể tìm được Atan?”
“Ừ! Ta có thể dẫn em đi tìm con bé, ta không thích những trận đánh không có chuẩn bị, mọi sự chuẩn bị luôn luôn có ích, chỉ khác là chúng ta tận dụng chúng thế nào mà thôi. Nhưng thôi, được rồi, nói chuyện khác đi! Giờ ta có chuyện muốn hỏi em một chút: Gorgoneion và Heraion có liên quan gì với nhau hay không?” Thiếu niên chợt hỏi một vấn đề khiến cho nữ thần giật mình.
“Hera? Heraion?”
Mặc dù từng là người vợ đầu tiên của Zeus, trên danh nghĩa, và đã bị hãm hại trước khi Zeus lấy người vợ kế tiếp, thế nhưng bởi vì có thể dùng chung trí nhớ với con gái mình là Athena, nên đối với Hera, nữ thần tóc bạc hiểu rất rõ. Thế nhưng vì hiểu rõ nên nữ thần tóc bạc mới cảm thấy giật mình.
Hera là ai? Đó là một nữ thần quyền năng và có năng lực sánh ngang với Zeus. Đúng, không sai! Chính là sánh ngang với Zeus, thậm chí Hera theo nghĩa nào đó còn mạnh hơn cả Zeus nữa kìa. Nếu không phải là vì thần thoại của Hera bị kềm chế bởi thân phận là vợ của Zeus, phỏng chừng với thực lực mà Hera có, bà hoàn toàn có thể đem Zeus lăn qua lộn lại không biết bao nhiêu lần vì cái tội lăng nhăng và hay động đực.
“Hửm? Em không biết sao? Lúc Gorgoneion được khai quật và vớt lên từ vùng biển Calabria thì Heraion cũng bắt đầu có dấu hiệu bất ổn, phản ứng đồng thời như thế, em sẽ không nói với ta rằng chúng không có liên quan gì với nhau chứ?”
“Chuyện này thì em cũng không biết... Tại sao ả ta cũng tới thế giới này? Chẳng phải lúc trước ả ta hay cấu kết với tên ác thần đó để làm chuyện xấu sao...”
“Cấu kết với nhau làm chuyện xấu...” Thiếu niên cảm thấy có chút không biết nói gì với cách hình dung của nữ thần tóc bạc. Xem ra vì sự căm ghét đối với thần vương Hy Lạp, thế cho nên nữ thần tóc bạc đã hoàn toàn giận lây luôn cả người đàn bà của cái tên óc toàn ‘màu trắng’ đó rồi, phỏng chừng là cả anh em và con cái của hắn cũng bị nữ thần giận lây luôn. Chà ~ Nếu thế thì xem ra toàn bộ đỉnh Olympus đều đã biến thành mục tiêu thù hận của nữ thần rồi nhỉ?
Mặc dù không biết phải nên nói gì với cảm xúc của nữ thần, thế nhưng thiếu niên cũng không có ý định can thiệp, nghĩ ngợi một chút, cậu nói với nữ thần: “Ta cho rằng chuyện này không có liên quan gì đến bản thể của Hera, bởi vì cô ta không cần tới đây, nếu tới cũng không cần phải để mình lâm vào tình trạng giống với Athena hay bất cứ tình trạng nào tương tự. Ta hỏi em chỉ là vì khi người ta khai quật được Gorgoneion thì Heraion bắt đầu có dấu hiệu bất ổn, hiện nay thì Italy đã bắt đầu có thông báo về việc có khả năng là Gorgoneion và Heraion đang cộng hưởng với nhau, em nghĩ được gì không?”
“Ngài nói có lý. Lúc trước, khi em và Atan bị phong ấn và lưu đày đến đây, những vị thần khác hoàn toàn không có ý định can thiệp, không có bất cứ vị thần nào tới đây cùng lúc, và người thực hiện việc trục xuất cũng chính là ác thần kia. Cho nên em nghĩ, nếu như có vấn đề gì thì cũng chỉ có thể là do ác thần đó ra tay, có thể hắn ta đã cử người tới đây để giám thị và giết chết chúng em. Nếu như Heraion kia thật sự tới từ Khu Vườn Nhỏ thì em cho rằng nó có thể sẽ tạo ra mối nguy hại nào đó.”
“Vậy sao? Nếu vậy thì khi có cơ hội, hãy đi xem nó một chút! Có lẽ chúng ta sẽ thu hoạch được ít nhiều trong chuyện này.” Strauss