Chương 1017: Chỉ Có Một Nửa

“PA~ ————!” Dưới đáy biển sâu, nơi cách mặt đất hơn 1000m và giơ tay không thấy được năm ngón, một tiếng vang thanh thúy chợt vang lên. Mặc dù âm thanh khá vang dội, thế nhưng bởi vì có quang cầu màu ngọc lưu ly cách trở nên tiếng động này không hù dọa được những loài tôm cá đang bơi xung quanh quang cầu.

“Đường đường là kỵ sĩ vương mà lại ăn mặc dâm đãng như vậy. Alter yêu dấu của ta, xem ra em cũng bắt đầu hư hỏng rồi! Hà hà!”

“A... Ô ô ~~~ A... ————!”

“PA~ ————!” Không cho Alter bất cứ cơ hội để giải thích nào, một tiếng ‘PA~’ thanh thúy lại một lần nữa vang lên. Trên bờ mông ngọc trắng nõn và tinh xảo của Alter, hình một bàn tay năm ngón đỏ chót đã hằn lên trên đó.

“Ta nhớ là loại trừng phạt này em vẫn chưa được nếm thử qua lần nào hết đúng không? Biết tại sao cả Nero và Metis đều sợ ta đến vậy không Alter-chan? Đó là bởi vì bọn họ đều đã được nếm thử loại trừng phạt này rồi. Vốn nha, ta cũng không định dùng nó với Alter-chan yêu dấu của ta đâu, dù sao ta thật sự không nỡ để Alter-chan mà ta thích nhất phải nếm thử loại trừng phạt cuối này. Thế nhưng mà bây giờ em lại ăn mặc dâm đãng như vậy để câu dẫn dụ hoặc ta, hình ảnh Alter-chan băng thanh ngọc khiết ở trong lòng ta lại bị em tô thành bộ dạng sa đọa dâm đãng như vậy, nếu như không dùng tất cả những gì ta có để trừng phạt em thì sự oan ức này của ta phải tìm ai để giải bày đây chứ hả?”

“Hô hí... A... Ưở ah ah...!”

“Ha! Cho dù em có van xin được tha thứ thì cũng vậy thôi, lần này ta nhất định sẽ không mềm lòng. Trừ khi em chịu lớn tiếng thừa nhận rằng em muốn trở thành vương hậu của ta và để mặc cho ta sai bảo, nếu như thế thì ta còn có thể cân nhắc để giảm nhẹ hình phạt cho em một chút. Sao? Đồng ý không? Nếu đồng ý thì em có thể gật đầu một cái nha!”

“Hừ! Thục phụ hoa ah... (Ai đồng ý chứ)... Phụ khẩu... (Thả tôi ra)... Hồ nhưng (hồn đạm) xoa... Ster...”

Sỉ nhục! Đây tuyệt đối là sự sỉ nhục chưa từng có! Nó có thể khiến cho Alter thật sự cảm thấy là mình muốn chết, chết vì mắc cỡ.

Mặc bộ đồ lót như thế không phải là chuyện gì lớn, thế nhưng để cho master hồn nhạt của mình phát hiện thì đó lại là chuyện lớn rồi, đã vậy bây giờ còn bị master hồn nhạt dùng ngôn ngữ để nhiếc móc mà không cãi lại được, Alter thật sự cảm thấy là tương lai của mình đã hoàn toàn chuyển thành một màu đen tối. Như thế này thì về sau, cô còn mặt mũi nào nữa để trách cứ và giáo huấn master xấu xa của mình đây?

Thế nhưng, đó còn không phải là vấn đề lớn nhất. Vấn đề lớn nhất hiện giờ đó là cô bị master hồn nhạt của mình lấy tay mà đét đít rồi. Nhục nhã! Thật là nhục nhã! Đường đường là một nữ chiến thần, một nữ võ thần anh dũng vô song trung kiên thủ lễ, hơn nữa còn là một kỵ sĩ vương bất tử vĩnh hằng, vậy mà giờ đây cô lại bị lột váy lên và bị buộc thành tư thế đáng xấu hổ này, đã vậy còn bị đét đít.

Gặp phải chuyện hoang đường như thế này, coi như là một người lạnh lùng, trong trẻo, cao ngạo và tôn quý như Alter cũng sẽ không thể nào bình tĩnh được... Không đúng! Phải nên nói là, chính vì Alter là một người lạnh lùng, trong trẻo, cao ngạo và tôn quý đến cực điểm, nên khi đối mặt với loại trừng phạt này mới chịu không được; Bởi vì đây là phương thức trừng phạt chỉ dành riêng cho những cô gái tôn quý, thuần khiết và cao ngạo mà thôi.

Nó không phải là đòn tấn công thể xác mà là sự đả kích về mặt tinh thần! Nó đánh thẳng vào lòng tự tôn cao ngạo và tôn quý của các cô.

Thật tàn khốc và đáng sợ! Cuối cùng thì Alter cũng đã hiểu được rồi. Tại sao mỗi lần nói đến sự trừng phạt của master thì cả nữ thần trí tuệ Metis và hồng y bạo chúa Nero đều phải sợ tới như vậy? Hóa ra đây chính là nguyên nhân! Alter cuối cùng cũng hiểu được rồi, thế nhưng cô thà rằng mình chưa từng phải hiểu.

Là nhân vật chính của ‘buổi cuồng hoan’ được ‘tổ chức riêng’ chỉ để bị trừng phạt như thế này, Alter thật sự không thể đoán được là còn có thứ gì đang chờ đợi cô. Chủ nhân xấu xa của cô nhất định sẽ nghĩ ra được đủ trò để khiến cô phải khuất phục, thế nhưng cô nhất định sẽ không đầu hàng, nhất định phải kiên trì được tới phút chót, vậy thì khi đó có thể chiến thắng. Có lẽ vậy! Alter có chút thiếu tự tin.

“À ~ Tới lúc này rồi mà còn dám mắng ta như vậy! Alter-chan, xem ra em không biết được mình đang ở trong tình huống như thế nào ấy nhỉ? Đúng rồi! Ta có ý này, hay là ta trực tiếp kéo em đến trước mặt của Erica và Nero để đét đít em đi! Ý này hay đó, em thấy thế nào, Alter-chan?”

“Phụ... (Không) ô ô ô ~~~~~!!”

Đề nghị này của Itsuka Ken khiến cho toàn thân của Alter đều run lên, cô thật sự bị cậu hù đến phát khóc. Cô sợ rồi.

Bình thường, cô vẫn luôn duy trì thái độ lạnh lùng và nghiêm cẩn tới cực điểm, chỉ là vì muốn giữ lấy uy thế của mình ở trong lòng những người khác. Nếu như hiện giờ, cô bị lôi tới trước mặt của những người khác trong bộ dạng này, hơn nữa còn bị chủ nhân của cô tùy ý đét đít, nếu vậy thì cô còn uy tín với uy nghiêm gì nữa? Phỏng chừng là khi đó, cô tuyệt đối sẽ phải ngượng tới chín cả người mỗi khi gặp mặt những người khác trong nhà và chỉ còn cách cúi gằm mặt xuống đất để giảm bớt sự xấu hổ.

Không khó để Alter có thể hình dung được là tình cảnh của mình khi đó sẽ tồi tệ như thế nào. Alice và Metis thì không nói, thế nhưng Nero và Erica tuyệt đối sẽ trả thù cô. Tuyệt đối!

“Đó hẳn không phải là mong muốn của em đúng không, Alter-chan của ta? Nếu như em đã không muốn như vậy, thế thì em hãy ngoan ngoãn mà trở thành vương hậu của ta đi! Quên sạch thân phận servant hiện giờ của em và chấp nhận lấy thân phận vương hậu mà ta ban cho đi, đó là cách duy nhất. Đã hiểu chưa hả?” Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ mông ngọc trắng nõn đang sưng đỏ lên của Alter, Itsuka Ken nở một nụ cười xấu xa và ác liệt mà tiến hành uy hiếp.

Thế nhưng, là một kỵ sĩ vương bướng bỉnh và quật cường, Alter nhất định sẽ không đồng ý. Cô chết sống mà lắc đầu lia lịa, cô không thể khuất phục như vậy.

“A... Phụ (Không) ~~!”

“Em xác định là ‘không’?

“Cũ phụ A... (Tuyệt không)... Cô ô ô ~~~~~!!” “PA ~ ————!”

Lại một lần nữa quất mạnh một cái, hình bàn tay đỏ tươi lại một lần nữa hiện lên trên bờ mông ngọc trắng nõn của Alter. Màu đỏ tươi dưới sự phụ họa của làn da non mềm trắng nõn chợt trở nên có phần yêu diễm vô cùng.

“Nếu đã không đáp ứng, vậy thì đừng trách master của em nhẫn tâm nha. Vì để lấy được vương hậu Alter yêu quý nhất của ta, chuyện gì ta cũng có thể làm được. Ta đã nói là có thể bỏ ra 60.000 năm chỉ để lấy được em, thế cho nên ta có rất nhiều kiên nhẫn để có thể từ từ dạy bảo em, khiến em trở thành vương hậu hoàn mỹ nhất mà ta mong muốn. Hà hà. Giờ, trước tiên thì chúng ta cứ hoàn thành việc trừng phạt sự dâm đãng của em trước đi. Trước quyết định là 100 roi, hoàn thành xong thì chúng ta sẽ tính đến chuyện kế tiếp. Cứ yên tâm đi, Alter-chan, sẽ còn nhiều việc mỹ diệu hơn nữa đang chờ em ở phía trước đó. Ha ha ha ha!”

“———— A... ~~~~!”

h tyencuatui.net Bắt đầu từ lúc đó, những tiếng vang thanh thúy cứ như có thể xuyên thấu cả đáy biển bắt đầu không ngừng vang lên từ trong quả cầu ánh sáng màu lưu ly, và tất nhiên đi kèm với đó là tiếng kêu nghẹn ngào đầy xẩu hổ của một cô gái cứ không ngừng cất lên một cách lảnh lót.

Bởi vì Alter đang bị trói lại trong tư thế nhổng mông về phía trước, không đúng, là phía sau, cũng không đúng, nói chung là bị ép phải nhổng mông lên, thế nên mỗi khi Itsuka Ken xuống tay, bàn tay của cậu hầu như đều lún sâu vào trong da thịt mềm mại trắng nõn của thiếu nữ. Mềm mại nhưng không mất co dãn, trắng nõn lại xen lẫn hồng hào, bờ mông ngọc vốn tinh xảo và hoàn mỹ của kỵ sĩ vương hiện giờ đang bị tàn phá dưới ma chưởng của đại ma vương xấu xa độc ác.

Thần lực đã bị phong ấn, cơ thể thì đã mệt lả và mềm nhũn ra, hiện giờ, kỵ sĩ vương đã chỉ còn là một cô gái mỏng manh yếu đuối đang bị thiếu niên ăn hiếp.

Chỉ sau hơn mười lần đét đít, bởi vì không có thần lực trợ giúp chữa trị, thế cho nên hiện giờ toàn bộ bờ mông ngọc tinh xảo và trắng nõn của Alter đã bị những dấu tay màu đỏ chiếm lấy, chúng hoàn toàn che kín bờ mông của Alter.

Dĩ nhiên, nếu như chỉ là bị đánh tới đỏ cả mông thì cũng không có gì để nói. Dù sao thì Alter cũng là một chiến sĩ đã trải qua không biết bao nhiêu trận mạc, có đau đớn gì mà chưa từng nếm qua, chỉ là bị đánh tới đỏ cả mông thôi, có gì để cô phải lo lắng chứ? Thế nhưng hiện giờ, điều cô cảm thấy không chỉ đơn thuần là đau đớn, điều khiến cô cảm thấy sợ hãi là cùng với sự đau đớn mỗi khi bị đét đít, không hiểu tại sao lại có một dòng điện kỳ lạ cứ hiện lên và chạy khắp cơ thể cô khiến cô cảm thấy tê dại vô cùng.

Cảm giác tê dại cứ như từng đợt sóng thủy triều đánh úp lại khiến cô run lên. Khát vọng! Đúng! Không sai! Chính là khát vọng! Đường đường kỵ sĩ vương mà lại cảm thấy khát vọng khi bị người ta đét đít. Luồng cảm xúc khát vọng này hầu như khiến Alter phát điên và muốn tìm nơi nào đó để đâm đầu chết cho rồi, xấu hổ và giận dữ không chịu được! Alter thật sự không thể nào tin được là mình lại trở nên hoang đường tới như thế này.

Nhất định là do master xấu xa của mình đã ra tay! Đúng! Nhất định là tên xấu xa đó!

“Hô hô! Đừng nghĩ lung tung nha, Alter-chan của ta! Ta xin đính chính trước là ta không có làm gì em đâu đó. Nếu như em sinh ra cảm giác kỳ quái nào đó là do em hết, đừng đổ lỗi lên đầu của ta nha. Hay là kỵ sĩ vương vốn đầy trách nhiệm của chúng ta cũng bắt đầu học được cách đổ lỗi cho người khác rồi! Hô hô, chắc là không đâu nhỉ?”

“Ô ~~~~!?” Câu nói của Itsuka Ken lập tức khiến Alter cảm thấy ngượng tới chín cả người. Cô bối rối. Thật sự là do cô sao?

Không thể nào! Nhất định là không thể nào! Mình sao có thể cảm thấy thích chỉ vì việc đó? Đừng có đùa! Cô, Arturia, sao có thể là người yêu thích bị người khác đét đít chứ? Tuyệt đối không thể nào!

“Không tin sao? Không sao hết! Cho dù em không muốn tin cũng phải tin, bởi vì rất nhanh, ta sẽ khiến cho em phải đối mặt với bản tính thật của mình. Chờ tới lúc đó thì cho dù em có muốn chống chế như thế nào đi nữa thì cũng vô dụng.”

“PA ~~!!!!” Lại một âm thanh vang dội nữa, Itsuka Ken bắt đầu vỗ mạnh hơn vào mông của Alter khiến toàn thân của cô đều run lên, cô chợt cảm thấy là dường như chủ nhân của cô không phải là đang đét đít cô mà là đang đánh thẳng vào cánh cửa lòng đang chao đảo. Mỗi một đòn dường như đều đang đánh thẳng vào trong lòng cô khiến toàn thân cô đều run lên lẩy bẩy.

Nhịn xuống! Nhất định phải nhịn xuống! Cô nhất định phải ngăn cản cho bằng được cái cảm giác kỳ quái này.

Nhẫn nại! Tỉnh táo! Chỉ cần chết lặng là được rồi! Chỉ là đau đớn thôi, có vấn đề gì đâu chứ?

Nếu chỉ đau đớn thì không nói, mặc dù Alter vẫn đang không ngừng tự nhắc nhở, thế nhưng cô không thể nào chối bỏ được việc cô đang cảm thấy rất là tê mỗi khi bị chủ nhân của cô đánh trúng. Theo từng cái đét đít liên tiếp, từng luồng từng luồng nhiệt hỏa và lôi điện cứ như đang không ngừng xông vào trong cơ thể cô.

Càng lúc càng nhiều dòng điện ùa vào trong cơ thể và xông thẳng về phía đại não của cô, chúng khiến cho lý trí của cô dần bị thứ gì đó cắn nuốt. Cảm giác hưng phấn tựa như thủy triều cứ không ngừng mà dâng lên trong cơ thể cô khiến cho thân thể và linh hồn cô càng lúc càng run lên dữ dội.

“A... A... ~~~~~!!”

Dường như biết là mình sắp sửa nhịn không nổi, Alter cố gắng khép đùi lại để kềm chế luồng cảm giác khác thường của mình, thế nhưng lúc này thì đùi của cô vẫn đang bị chủ nhân của cô cố định lại, đôi chân ngọc vẫn đang mở ra khiến cô càng thêm khó khăn trong việc kềm nén.

“Tới đây đi, Alter-chan của ta! Không cần phải cố gắng nhịn làm gì! Hãy mau bày ra bộ dạng chân thật nhất của mình trước mặt chủ nhân của mình là ta đi!”

“PA ~ ————!!!” Độ mạnh yếu bắt đầu tăng lên, thân thể của Alter cũng bắt đầu rung lên càng thêm dữ dội.

Không được! Không được! Tuyệt đối không được!!!

Có... Có thứ đồ vật gì đó... Có thứ đồ vật gì đó, nó... Nó muốn ————

“PA~ ————!!!”

Một đòn cuối cùng ẩn chứa tiên khí của Itsuka Ken hung hăng mà giáng xuống, lượng tiên khí mạnh gấp 10 lần chợt ùa ra và đâm thẳng vào trong lý trí gần như đã tan vỡ của nữ vương đại nhân. Và sau đòn này, cơ thể của nữ vương đại nhân —— hoàn toàn thất thủ.

“———— A... ---- Không A... ~~~~~~~~~~~~~!!!!!!!!!”

Vùn vụt ——! Vùn vụt ——! Theo tiếng kêu lảnh lót sướng khoái vì mất khống chế của nữ vương đại nhân, từng giọt thánh thủy chợt bắn ra ào ào từ trong lớp quần lót viền tơ trong suốt.

『 Đinh ——! Nhiệm vụ chi nhánh: Điều giáo hắc hóa Arturia • Pendragon hoàn thành một nửa. Trước mắt độ hoàn thành là 50%, hi vọng ký chủ hãy cố gắng để mau hoàn thành một nửa còn lại. 』

What? Cái vl! Âm thanh nhắc nhở đột nhiên xuất hiện trong đầu khiến Itsuka Ken hơi ngốc trệ, sau đó cậu lập tức nhịn không được mà muốn chửi ầm lên.

Cái quái gì thế? Hoàn thành 50%? 50% là có ý gì? Còn nữa, ‘hi vọng ký chủ hãy cố gắng để mau hoàn thành một nửa còn lại’ là cái quỷ gì thế? Từ khi nào mà cái hệ thống chết tiệt này trở nên nhân tính hóa như vậy rồi? Còn biết cổ vũ... Cổ vũ cái cứt! Xin thứ cho cậu nhịn không được mà chửi như thế, bởi vì đây thật sự là cổ vũ sao? Là trêu ngươi mới đúng chứ?

Hoàn thành 50%, cậu đã làm tới vậy rồi mà mới chỉ có 50%, vậy thì nếu muốn đạt tới mức 100% còn phải làm tới mức nào? Cái này còn bảo là không dạy dỗ thành công thì còn muốn thế nào nữa chứ? Chẳng lẽ là thiên theo bách thuận sao? Cái cứt! Nếu như thế thì Alter còn là Alter sao? Đừng có đùa!

Hệ thống chết tiệt! Rốt cục thì phải làm như thế nào mới xem như là hoàn thành? Đây không phải là lừa người ta sao? Không có điều kiện rõ ràng...

Cằn nhằn, sự vui sướng và hưng phấn khi khiến cho Alter cũng phải mất khống chế của Itsuka Ken đã bị tiếng nhắc nhở chợt vang lên này xua đi hơn phân nửa. Cái này cũng khó trách, rõ ràng là dựa theo kinh nghiệm của Itsuka Ken từ trước tới giờ, chỉ cần làm được tới mức này là đã có thể xem như hoàn thành nhiệm vụ rồi, thế nhưng hiện giờ hệ thống lại không thừa nhận mà nói thẳng với cậu rằng chỉ mới hoàn thành có một nửa, làm sao mà cậu không cụt hứng cho được kia chứ?

Cái chuyện gài bẫy ký chủ như thế này, hệ thống đã làm không ít lần rồi, và mỗi lần thì Itsuka Ken đều nhịn không được mà nảy ra ý tưởng muốn quất chết hệ thống. Lần này cũng vậy.

“Ô ô ô ô ô ô ~~~~~~~~~.” Đột nhiên, tiếng rên rỉ và giãy giụa của thiếu nữ vang lên và kéo sự tập trung của Itsuka Ken về lại.

Nhìn về phía chuẩn vương hậu của mình một cái, sau đó Itsuka Ken lập tức đem nhiệm vụ, hệ thống, nhắc nhở v... V... Đều ném sạch tới Java quốc, không đúng, là ném vào trong lỗ đen vũ trụ. Chuyện hương diễm tới cùng cực như thế này, nếu mà còn rảnh để chú ý tới cái thứ không liên quan gì như hệ thống có phải là quá mất hứng hay không?

Thấy tình cảnh này mà còn không thấy có hứng thú để tập trung thì còn là nam nhân gì nữa chứ? Strauss