Chương 1010: Không Muốn Làm Vương Phi!

Sau khi hắc hóa, tâm tính của Ngô Vương đương nhiên là khác xa so với khi cô vẫn còn ngốc mao. Bởi vì sự thiện lương và lòng trách nhiệm quá cao, nên khi lên ngôi vua và đối mặt với vô số chiến tranh, tính bướng bỉnh của Alter mới bị mở rộng ra tới mức cao nhất, thậm chí là vượt qua cả cực hạn khiến cô dần trở nên không hiểu lòng người.

Rồi sau đó lại bị phản bội, cô trở nên hắc hóa. Hắc hóa không phải là tẩu hỏa nhập ma, nó chỉ đơn thuần là sự thay đổi một cách trái ngược về phương thức cư xử đối với một điều gì đó của một người, khiến phản ứng đó trở nên hơi nghiêng về bóng tối, thế nhưng bản tâm thì vẫn không hề thay đổi.

Thế nhưng nếu chỉ là hắc hóa đơn thuần, Itsuka Ken cảm thấy là mình không cần phải hao tổn nhiều thời gian như vậy chỉ để khiến cho phần thiếu nữ của Alter sống lại.

Trên thực tế thì bản tính của Alter hiện tại được tạo ra dựa trên nhân cách gốc Arturia  Pendragon ở thế giới Type-Moon kết hợp với trí nhớ của anh hùng thần Heretic King Arthur và trí nhớ của King Arthur thuộc Khu Vườn Nhỏ, điều đó khiến cô trở thành một tồn tại độc nhất vô nhị, một Alter hoàn toàn mới chỉ thuộc về Itsuka Ken, một nữ hoàng bóng đêm tam vị nhất thể.

Bản chất lột xác, điều này khiến cho Alter từ một anh linh bị hắc hóa chuyển biến thành một nữ hoàng sở hữu thần cách đạt tới hàng 3 chữ số và thoát khỏi sự trói buộc của pháp tắc. Có thể nói là từ khi bắt đầu được đưa tới thế giới này và ký khế ước với Itsuka Ken xong, Alter đã không còn là hắc hóa Ngô Vương của Fate series, cũng không phải là Heretic King Arthur của Campione, càng không phải là King Arthur của Khu Vườn Nhỏ, và càng không phải là nguyền rủa, tà ác và thù hận tập hợp thể.

Cô chỉ là Alter, một Alter độc nhất vô nhị thuộc về cậu, là nữ hoàng tóc bạc thuộc về cậu, và cũng là vương phi được thừa nhận của cậu, duy nhất trong trời đất này.

Thế nhưng, Alter hoàn toàn không có giác ngộ nên có của một vương phi, nữ hoàng đại nhân từ trước tới nay chỉ biết tự làm theo ý mình, thậm chí còn muốn điều khiển cả ý của vua, điều này khiến cho vị vua là Itsuka Ken cảm thấy rất bất đắc dĩ. Đánh thì không nỡ mà nói thì không nghe, thậm chí khi đó có phạt thì cũng không có hiệu quả, phải làm sao giờ?

Chỉ còn cách duy nhất là dùng nước ấm để nấu ếch xanh, từ từ mà hầm. Cho nên, từ khi tỉnh lại và biết được mình đã ký khế ước với Alter xong thì Itsuka Ken đã phải tốn không ít công sức trong việc dạy bảo Alter.

Mặc dù bởi vì tính cách hiện có khi đó của Alter, Itsuka Ken thật sự không tiện chủ động ra tay, thế nhưng khi đó, cậu hoàn toàn có thể ảnh hưởng tới cô một cách vô tri vô giác. Dùng phương thức sống chung với một cô gái để đối xử với Alter, quan tâm cô như quan tâm một cô gái bình thường để cô cảm nhận được rằng mình chỉ là một cô gái, sau đó để cho Alice và những người khác giao lưu rồi khơi gợi lên phần con gái ở trong lòng cô.

Một phương thức dạy bảo khôn ngoan, có thể nói rằng Itsuka Ken đã đưa ra lựa chọn chính xác nhất, cũng chính vì thế mà cho tới giờ, sau một thời gian dài chung sống, một Alter lạnh như băng đã dần dần bị hòa tan, cả thân phận servant của cô cũng dần bị làm nhạt.

Vốn dĩ, Itsuka Ken còn cho rằng mình sẽ còn phải tiếp tục chờ thêm một thời gian khá dài nữa mới có thể chiếm được tình cảm của Alter, tối thiểu là phải cho tới khi đem tất cả những người khác đều ăn sạch xong thì mới có thể khiến Alter thuộc về mình. Nhất là sau khi xảy ra chuyện vừa rồi, cậu còn cho rằng mọi thứ sẽ trở lại điểm đóng băng như lúc trước, thế nhưng cậu thật sự không ngờ được rằng lúc này lại chính là cơ hội để có thể thăng hoa cho tình cảm của mình với Alter.

Bắt lấy cơ hội, Itsuka Ken lập tức xuất thủ. Bắt lấy Alter xong, cậu không hề nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang hiện lên sự bối rối của Alter. Nhìn vào đôi mắt của Itsuka Ken, đôi mắt không linh của Alter càng lúc càng trở nên hốt hoảng, lòng cô đã bắt đầu hoảng loạn.

『 Em biết không, Alter? Trong mắt ta, vua chỉ là một loại biểu tượng. Mọi người luôn thích nghĩ đến tư chất, quyền lực, phẩm tính v... V... Khi nói tới vua, thế nhưng ở trong mắt ta, tất cả những thứ đó đều chỉ là nói nhảm. Vua chính là chí cao vô thượng, lời của hắn, hành động của hắn, suy nghĩ của hắn, cho dù có sai thì cũng phải trở thành đúng, đó mới là vua. Vua không phải là thứ gì cao xa mà chỉ đơn thuần là biểu tượng, chỉ cần có sức mạnh và quyền lực tuyệt đối, cho dù không phải là vua thì cũng phải thành vua. Bởi vì kẻ có địa vị chí cao nhất chính là vua mà không phải vua là kẻ cao nhất. 』

Đột nhiên dùng ý thức để nói lên những lời đánh thẳng vào tinh thần của Alter, Itsuka Ken bắt đầu đợt tấn công của mình. Cậu hôn lên môi của Alter và bắt đầu trắng trợn ‘bóc lột’ và ăn hiếp chiếc lưỡi nhỏ của cô. Hôm nay có lẽ thật sự là cơ hội để cậu có thể chiếm được Alter, vì vậy cậu phải nhanh chóng bắt đầu đợt công tâm của mình, phải làm thật dồn dập khiến cô không kịp tỉnh táo lại, bằng không, nếu như để cô tỉnh táo lại thì cơ hội thành công sẽ thấp xuống từ mấy chục tới mấy trăm lần. Không thể bỏ qua cơ hội này.

『 Kỳ thật, hẳn là em vẫn còn không biết đúng không, Alter? Cái lý do khiến ta muốn trở nên mạnh hơn bao giờ hết, cũng là mục tiêu phấn đấu suốt đời của ta. 』

“...” Alter không dùng ý thức để trả lời mà chỉ dùng đôi mắt long lanh của mình để nhìn chằm chằm vào Itsuka Ken, cậu đã nói đúng chỗ ngứa của cô, vì trước giờ cô vẫn luôn muốn được biết về ước mơ lớn nhất của Itsuka Ken.

『 Ta không cần quyền lợi, không cần của cải, không vì danh vọng, không vì vinh quang, cũng không vì bất cứ đất nước hay người dân nào. Ta chỉ muốn mạnh lên để có thể tiếp tục sống sót, và lý do khiến cho ta muốn sống sót đó là... 』

Hơi dừng một chút và quan sát Alter, cậu thấy được đôi mắt cô đã bắt đầu nổi sóng, vì thế, cậu nói tiếp: 『... Vì các em! 』

『 Ta muốn được sống hạnh phúc cùng với các em, ta muốn em và những người khác đều có thể sống thật vui vẻ, có thể sống một cuộc sống không buồn không lo cùng với ta tới vĩnh hằng. Nó mới là nguyên nhân thực sự khiến ta trở thành vua, và nó chính là dã tâm lớn nhất của ta, trời đất này không ai lay chuyển nổi. 』

Thân thể lạnh lẽo của Alter chợt run lên, trên gương mặt vốn còn có phần lãnh tĩnh của cô đã bắt đầu nổi sóng.

Nhìn thấy sự thay đổi như vậy, trong lòng của Itsuka Ken âm thầm cảm thấy mừng rỡ. Không muốn cô gái mình đang ôm trong ngực có bất cứ cơ hội nào để suy nghĩ, hai tay của cậu lập tức dùng sức để ôm chặt lấy Alter.

Cơ thể của hai người lập tức dán lại cùng một chỗ, ngay sau đó, khi Alter chỉ vừa mới nhíu mày và muốn bày tỏ sự phản đối thì ý thức của Itsuka Ken đã truyền tới một lời tỏ tình đầy lớn mật: 『 Em biết không, Alter? Lúc trước, vì muốn có được em, ta hầu như đã liều cả mạng của mình. Khi đó ta còn tưởng là mình chết chắc rồi, thế nhưng không ngờ nữ thần may mắn lại phù hộ cho ta, để cho ta chỉ ngất đi có sáu năm, sau đó ta lại có được em. 』

『 Chỉ tốn có sáu năm! Không phải là sáu chục năm, sáu trăm năm hay là sáu ngàn năm mà chỉ có sáu năm. Ta chỉ tốn có sáu năm, rồi khi ta tỉnh dậy thì em đã là của ta, ta thật không tin được là mình chỉ cần tốn có sáu năm là đã có thể lấy được thứ mà ta khao khát, quá đáng giá! Quá hời! Ta thật sự không thể tìm được vụ trao đổi nào hời hơn thế! Cho dù có phải tốn tới 60.000 năm để đổi lấy em ta cũng nguyện ý, thế nhưng không ngờ chỉ cần tốn có 6 năm. Em sẽ không tưởng tượng được là khi đó, khi ta biết được em đã là của ta, ta đã vui vẻ được tới mức nào. Cái giá như thế, cho dù tăng lên thêm 100.000 lần thì ta vẫn cảm thấy là mình kiếm lời. Thật quá tốt khi có em ở bên cạnh ta! 』

“...!!” Âm thanh quanh quẩn ở trong đầu của Alter khiến cô trợn tròn mắt, gương mặt nổi sóng. Chẳng biết từ khi nào, gương mặt lạnh như băng của Alter đã bị hòa tan, vẻ mặt hơi bất mãn của cô đã bị lời tỏ tình của Itsuka Ken làm cho cứng lại.

Đôi môi tách ra, Itsuka Ken buông tấm lưng trắng của Alter và đặt hai tay lên đôi vai oai hùng nhưng nhỏ nhắn của cô, cặp mắt màu hổ phách của hai người nhìn thẳng vào nhau, tình cảm chưa bao giờ có dần tràn ra từ trong ánh mắt và trở nên giao hòa.

“Alter! Em đã từng nói rằng muốn vĩnh viễn đứng ở bên cạnh ta, là servant của ta. Em nói rằng nơi ta tồn tại là nơi em tồn tại. Thế nhưng, tất cả những thứ đó đều được xây dựng trên cơ sở chúng ta đã ký kết khế ước, thế nhưng giờ, ta hỏi lại em, từ này về sau, em có nguyện ý dùng thân phận vương phi để vĩnh viển ở lại bên cạnh một ma vương như ta không, cho dù thứ phải đối mặt khi ở cùng ta là núi đao hay biển lửa, là địa ngục hay thiên đường? Nếu bỏ qua nhân tố về khế ước, ta hỏi em, em có ruồng bỏ ta không? Hay em bằng lòng ở bên ta cho tới giây phút cuối cùng?”

“——————!!”

Câu hỏi vô cùng đột ngột khiến cho Alter hoàn toàn bối rối và hốt hoảng, suy nghĩ của cô trở nên hỗn loạn. Sự tỉnh táo và bình thản thường thấy đã biến mất, cô không biết phải ứng đối thể nào với lời tỏ tình vượt quá tưởng tượng này. Trở thành vương phi của master? Cho tới bây giờ, cô chưa từng nghĩ đến việc này, cô chưa bao giờ nghĩ rằng trên đời này lại có người yêu thích và tỏ tình với mình, không phải là cô tự ti, mà là cô chưa bao giờ nghĩ tới.

Thậm chí lúc trước, khi Alice và Itsuka Ken nói đùa với nhau về vị trí vương phi hay những thứ tương tự như vậy, Alter cũng chưa bao giờ có những suy nghĩ lan man gì về bản thân. Cô chưa bao giờ có liên tưởng gì với vị trí đó, cũng không nghĩ rằng mình có dính dáng gì tới điều này, cô vẫn chỉ luôn cho rằng mình chính là tâm khiên vững chắc nhất và cũng là thanh kiếm sắc bén nhất của master.

Sở dĩ Alter có suy nghĩ như vậy là vì cô đã vô thức loại trừ mình ra bên ngoài, cô cho rằng mình chỉ là servant của master. Khi được triệu hồi tới nơi này, cô cho rằng mình chỉ có thể trở thành người bảo vệ cho master, trở thành kiếm và lá chắn cho master khi cần, chứ cô chưa bao giờ liên hệ tới mặt tình cảm.

Trong vô thức, cô vẫn luôn cho rằng mình chỉ là servant được triệu hồi tới, không có tư cách gì để nói chuyện tình cảm, một chiến binh được người khác triệu hồi tới thì sao có thể liên tưởng gì tới việc giao lưu tình cảm chứ, nhất là khi đó còn là một vấn đề thâm ảo như tình yêu? Hơn nữa chính cô cũng không hiểu được tình cảm làm gì nên càng không nghĩ tới.

Nhưng bây giờ, master của cô là Itsuka Ken đã ngỏ lời với cô, nói rằng muốn cô dùng thân phận vương phi để tiếp tục sống bên cạnh cậu.

Cô sẽ vĩnh viễn trở thành vương phi của master? Việc này... Việc này phải trả lời ra sao?

Trong lòng cô bắt đầu tự hỏi; Nếu như là lúc trước, Alter nhất định sẽ lắc đầu từ chối không chút do dự nào; Thế nhưng bây giờ, cô lại không thể trả lời được dứt khoát như vậy. Một phần tình cảm khác lạ mà cô không thể lý giải vẫn đang quay cuồng ở trong ngực cô, nó khiến cô không thể nhẫn tâm mà nói lên câu từ chối.

Nếu như bây giờ từ chối, vậy liệu có phải là cô sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội để trở thành vương phi hay không?

Nếu như bây giờ từ chối, liệu master của cô có cảm thấy hoàn toàn thất vọng về mình hay không?

Nếu như bây giờ từ chối, liệu có tạo nên sự rạn nứt không thể nào bù đắp nổi nào đối với mối quan hệ của hai người hay không?

Nếu như bây giờ từ chối, liệu có phải là cô đang vi phạm mệnh lệnh của master không?

Vô số nguyên cớ cùng vô số nghi vấn chợt trào lên và quanh quẩn trong đầu của Alter, càng nghĩ thì con tim bối rối của Alter cũng càng trở nên hoảng loạn

Rốt cục mình nên lựa chọn như thế nào?

Bị ánh mắt nhìn chăm chú của Itsuka Ken làm cho bối rối, Alter đong đưa tròng mắt của mình, bất chợt, nghĩ tới những cô bé đang ở cùng Itsuka Ken trong nhà, Alter cuối cùng cũng cắn răng hạ quyết định.

“Tôi...”

Đúng lúc này, một luồng xung động không thể nào khống chế được chợt trào lên từ trong lòng cô, nó khiến cho lời từ chối của cô chợt biến chuyển. Thần xui quỷ khiến, Alter chợt thốt ra: “... Không muốn làm vương phi, em muốn làm vương hậu!” Strauss