Khí trời se lạnh, lâu lâu lại có một cơn gió thổi qua làm người ta nổi da gà. Trên sân cỏ nhân tạo, cả bốn đứa Tèo, Tí , Tín và Thái đang tập những bài khởi động cơ bản. Tí chép miệng nói:
-Mày ác lắm Tèo, tụi tao vừa bay qua mà mày đã kéo đi tập lúc 3 giờ sáng. Tao mà trúng gió thì tao kiện thấy mẹ mày luôn.
Tèo nhún vai:
-Tập thì lúc nào mà chả phải tập, tụi bây ngủ sớm mà, làm như tao không biết. Bớt diễn đi chú ơi.
Thái đang gập đầu gối thì nhìn quanh nói:
-Ê Tèo, đội này là đội khoẻ nhất thành phố hả.
Tèo chưa trả lời thì Tí đã chen ngang:
-Đương nhiên rồi ba, không thấy quy mô lớn sao. Nhìn nè, sân tập đẹp quá nè.
Thái bĩu môi:
-Bớt bớt dùm cái. Có khác éo gì sân ở Việt Nam đâu.
Tín lần này về phe Thái mới nói:
-Tao thấy thằng Thái nói đúng đó mày, đã thế đường đi vào còn đầy mấy bãi cứt chó. Sân đội bóng lớn mà vậy hả.
Tí không biết phản bác sao thì Tín lại nói:
-Mày nhìn mấy ông kia kìa, mày nói đây là đội hình chuyên nghiệp của đội bóng lớn hả. Là ông chú kia ?
Nhìn về phía Tín hất cằm theo hướng 9 giờ thì đúng là có một ông chú trung niên với cái bụng to tròn, dáng vẻ quả thật là chuyên nghiệp, nhưng mà chuyên nhậu thì có lý hơn.
Tèo sớm đã nhận ra nhiều thứ không đúng rồi. Ban nãy lúc ông Peter giới thiệu qua một lượt thì hắn đã có chút nghi ngờ. Cái gì mà đội bóng lớn, cái gì mà thiếu người. Căn bản là một đội bóng hỗn tạp thì có.
Còn chưa trả lời Tí thì Peter đã cười vui vẻ tiến đến. Cả đám dừng tập xong Tèo tiến lên trước bắt tay ông. HLV Peter giành nói trước:
-Ha ha ha, các cậu chắc đang có nghi ngờ gì với đội. Thật ra đội Le Coq mấy năm nay hơi xuống cấp rồi. Không giấu diếm các cậu, chúng tôi đang tìm kiếm người tài trợ. Thật ra chỉ cần có thể thắng giải lần này thì lập tức sẽ có người tài trợ kinh phí cho đội.
Tèo nghe vậy thì đã hiểu. Rõ ràng đây là một đội bóng xuống cấp, lại đang trong nguy cơ rớt hạng cần kiếm nhà tài trợ đây mà. Chả phải APFC lúc đầu chính là như vậy sao. Không lẽ số bọn hắn luôn dính vào mấy cái đội thế này ?
Tèo cười khổ hỏi:
-Nói như vậy, nếu thua thì...
-Coi như các cậu có chút kinh nghiệm, tôi gởi các cậu tí tiền trà nước gọi là. - Peter khẳng khái nói.
-Con bà nó, ông già này, ông định lừa tụi này hả? Có tin tôi đập ông một trận không
Tí bực bội xông lên trước với vẻ mặt hung hăng quyết liều chết một trận.
Còn chưa kịp tới gần thì đột nhiên trước mặt Peter đã xuất hiện một bóng dáng xinh đẹp nhưng gương mặt thì mười phần giận dữ, cô gái lập tức nói lớn:
-Anh muốn làm cái gì, ai cho phép anh chửi ba tôi hả ? Có tin là tôi kêu một tiếng là anh lập tức bị đập không hả.
Thấy người trước mắt là một cô gái tóc vàng da trắng như tuyết, là điển hình của một cô gái Pháp. Cô lại còn rất trẻ và xinh đẹp nhưng tính nết khá là hung dữ, cô giơ nắm đấm quơ quơ trước mặt thị uy với Tí.
Tí bị cô gái này uy hiếp thì nổi đoá lên, hắn cũng không để ý thể diện gì mà xông lên phía trước đám bạn nói:
-Cô là con gái của lão già này. Được lắm, lão lừa bọn tôi tới nơi này nói nào là đội bóng lớn, đãi ngộ tốt, gỉai phong trào lớn nhất gì đó mà cô nhìn đi, chỗ này là chỗ nào, nói thật còn thua sân dưới quê tôi nữa.
Cô gái Pháp kia dùng tay chống nạnh xong khinh thường nói:
-Anh không nhìn lại mình đi còn bày đặt chê này chê nọ. Đội bóng của ba tôi đã từng là đội bóng lớn, tuy bây giờ có hơi xuống cấp nhưng dù sao vẫn còn chút danh tiếng. Nếu không phải vậy thì anh đừng có hòng mà được đá.
Tí nóng mặt hùng hổ chỉ tay vào cô gái nói:
-Cái cô này, cô... cô...
Tí chưa kịp dứt lời thì Tèo đã tiến lên phía trước, giơ tay cản lại trước mặt Tí, hắn không nói gì mà nhìn chăm chăm vào vị HLV Peter. Hắn muốn một lời giải thích.
Peter không đợi mọi người đợi lâu, ông ta ôn tồn nói:
-Sarah, lui xuống đi.
Sau đó cô gái tên Sarah liền ngoan ngoãn về đứng bên cạnh ông nhưng vẫn trừng mắt với Tí.
Ông ho khan một cái rồi nói tiếp:
-Các cậu nghĩ nhiều rồi. Nếu đội chúng tôi là một đội mạnh và nổi tiếng thì sao lại mời các cậu đá những trận quan trọng được. Các cậu nghĩ thử xem, rất rõ ràng là vì chúng tôi thiếu người lại thiếu kinh phí, lại đang vào thời khắc cần nhà tài trợ thì tôi mới mời chào các cậu vào đá. Dù gì thì các cậu cũng không có việc gì làm, thôi thì cứ đá cho chúng tôi đi đã, chỉ cần vào tới bán kết là được. Khi có nhà tài trợ thì các cậu sẽ được trả công xứng đáng.
Cả bọn nhìn nhau không nói được lời nào. Ánh mắt mọi người vô ý thức tập trung hết lên người Tèo. Hắn mới chính là thủ lĩnh ở đây. Lúc này chỉ có Sarah là vui vẻ nhất, cô hất cằm, lên mặt với Tí.
Nghe được những lời này, Tèo cũng không tỏ vẻ bực mình, hắn suy nghĩ một chút rồi hỏi:
-Sao ông không mời chào những cầu thủ U19 Bordeaux mà lại chọn tôi.
Peter mỉm cười nói:
-Đơn giản là vì lão già kia không chịu nhả quân. Chỉ có cậu là không phải thành viên trong đội, tôi được biết cậu chỉ tập tạm thời theo diện du học thôi. Vì thế ông ta mới giới thiệu cậu cho tôi.
Tèo gật đầu đồng ý với lời này. Quả thật hắn đã suy nghĩ nhiều. Làm gì có miếng bánh ngọt từ trên trời rơi xuống như vậy. Nhưng điều này không nằm ngoài dự đoán của hắn vì hắn đã suy nghĩ rất nhiều về những lý do mà hắn được tay HLV Peter này nhìn trúng, lại còn sẵn sàng để cho mấy đứa bạn hắn đá nữa.
Tèo đang suy nghĩ thì Siêu Máy Tính trong đầu truyền đến thông tin, lúc này hắn đã thấy bảng nhiệm vụ điện tử hiện lên những dòng chữ rõ ràng:
"Đá giải phong trào, trận đầu tiên với Le Coq, nhiệm vụ cần hoàn thành:
1/ Đạt được 10 đường chuyền ngắn.
2/ Sút vào khung thành 5 lần.
3/ Ghi ít nhất 1 bàn.
4/ Chạy chỗ ít nhất 5 kilômet
5/ Chặn bóng, thu hồi bóng 5 lần
6/ Điểm trung bình: 80."
Bây giờ thì hắn mới hiểu x trong bảng nhiệm vụ lần trước để thể hiện tuỳ theo từng trận. Mỗi trận sẽ có yêu cầu khác nhau.
Điều này đồng nghĩa với việc hắn không thể từ chối lần thi đấu này rồi. Mà thật ra hắn không hề có ý định rút lui cho nên Siêu Máy Tính mới ra nhiệm vụ như vậy. Hắn chỉ ở đây hai tháng nên cần tập luyện thực chiến. Mà đám bạn hắn cũng rất cần.
Nghĩ như vậy hắn liền tiến lại gần HLV Peter nói:
-Tôi sẽ giúp ông. Nhưng nếu đội thắng thì ông vẫn phải trả tiền cho tụi này. Nếu có chấn thương xảy ra thì ông phải lo toàn bộ. Có được không ?
HLV Peter xoè tay ra bắt lấy tay Tèo vui vẻ nói:
-Đồng ý.
Tèo bắt tay ông ta xong mới hỏi:
-Khi nào thì đá trận đầu tiên.
-Hai ngày nữa - Peter trả lời.
Sau đó ông tiếp tục:
-Các cậu có thể tự do tập luyện ở sân tập này. Đây là chìa khoá, cậu chỉ cần scan lên là cửa ngoài sẽ mở. Tuy Teđội hơi xuống cấp nhưng vẫn có cầu thủ chất lượng, tôi lại có quan hệ rất tốt với HLV Gondo, bình thường cả đội vẫn được lên sân U19 Bordeaux tập chung với các cầu thủ trẻ, các cậu có thể theo tập luôn.
Điều này làm Tèo rất vui mừng vì trong cả đám chỉ có hắn là có hợp đồng du học nên được tập với U19 Bordeaux, còn ba đứa kia chỉ qua thăm hắn nên vốn là tính qua đi chơi thôi, không ngờ lại có cơ hội tập với đội trẻ Bordeaux, thế thì chả khác gì đi du học là mấy.
Mà điều này Tí, Tín và Thái cũng hiểu được nên cả đám cảm thấy như vậy cũng không tệ, coi như nếu thua trắng hết thì lấy ít kinh nghiệm, được tập môi trường nước ngoài thì đã tốt rồi.
Lúc tập luyện với Le Coq thì cả bốn đứa mới nhận ra tuy một số cầu thủ đã quá lứa rồi nhưng vẫn còn đó hai ba người phong độ rất cao, kỹ thuật lại tốt, hình thể thì cao ngang ngửa 1m 80. Cũng may là cả bốn đứa bọn Tèo đều cao ráo nên đứng trong đội không hề cảm thấy thua thiệt gì.
Hai ngày tập luyện nhanh chóng trôi qua, cuối cùng ngày đá giải phong trào đã đến. Theo tình hình trên bảng xếp hạng thì Le Coq sẽ còn đá một trận quyết định số phận này. Nếu đá thắng thì vào tứ kết, nếu thua thì coi như giải tán đội.
Đối thủ lần này của Le Coq là đội La Marina thuộc biên chế hải quân, chính là đương kim vô địch của giải phong trào này.
Đáng nói là khi Thái nghe tin này lại không hề có chút phản ứng nào, hắn chỉ nhún vai một cái rồi nói: - Ừ, tao biết rồi.
Tín thắc mắc hỏi:
-Sao mày có vẻ thờ ơ quá vậy, bộ biết đội bên kia hả.
Thái hờ hững đáp:
-Biết gì đâu ông ơi.
-Thế sao mày có vẻ đếch quan tâm vậy - Tín càng khó hiểu hỏi.
Thái ngáp một cái nói:
-Thua thì sao đâu chứ, tụi mình ở đây có hai tháng thôi, chủ yếu tao thích tập luyện hơn. Bóng đá Pháp nhiều cái anh em mình cần học lắm.
Tín gật gù:
-Ừ, mày nói có lý.
Nói chưa dứt câu thì Tí từ đâu đã xộc vào nói lớn:
-Thằng Thái Dúi kia, cấm mày làm hạ nhiệt anh em nghe chưa hả. Trận này mình quyết phải thắng.
Tí tay bắt thành nắm đấm xông đấm mạnh lên trời, hai chân xoạc ra, mắt ngước nhìn lên trời, sĩ khí tăng cao vùn vụt tựa như có một sức mạnh ý chí nào đó bao phủ con hàng này mà vọt thẳng lên trời.
Thái nhìn một màn này, hắn chỉ đưa ra bốn chữ đánh giá:
-Lại cờ bạc rồi!