Chương 33: Mộc Lan

Chương 33: Mộc Lan

Đúng lúc này, rèm lều vãi được kéo lên. Một nữ nhân đi vào trong.

Đây là một thiếu nữ đáng yêu chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi, chỉ thấy nàng có một đôi mắt long lanh như hồ nước, trong veo động lòng người. Đường nét gương mặt thì duyên dáng tươi xinh, phối hợp với đôi môi anh đào ướt át mềm mại, lộ rõ vẻ dịu dàng ôn nhu.

Nhất Thành nhất thời có chút đờ đẫn. Mà giai nhân xinh đẹp tuyệt mỹ như khiến người ta không khỏi sinh lòng yêu thương.

-Bạch sư huynh?

Lúc nàng liếc mắt nhìn quanh một lượt thì thấy Bạch Tư Thường liền hô lớn, nàng vội vã đến xem xét. Nhanh chóng đánh ra pháp ấn, Red Plate của nàng bay lên tạo thành một vòng sáng xanh bao quanh Bạch Tư Thường. Nàng là mộc hệ trị liệu sư. Tuyết Nhạn hiếu kỳ hỏi nàng:

-Tỷ Tỷ xinh đẹp, người biết Bạch Sư Huynh?

-Uh, ta là giáp hai học viên của Huyết Nguyệt Pháp Tắc thư viện, sư huynh rất nổi tiếng. Làm sao ta không nhận ra. Ta là trị liệu sư, Mộc Lan, được gia gia gọi tới đây. Các ngươi là học viên của thư viện?

-Xin chào sư tỷ, chúng ta là giáp một học viên, được Bạch sư huynh dẫn dắt làm nhiệm vụ đầu tiên. Không ngờ lại gặp chuyện ngoài ý muốn này. Vì sao sư tỷ ở đây?

-Ta xin thư viện nghỉ mấy ngày, về nhà thăm gia gia. Không ngờ lại gặp chuyện điên rồ này.

Nhất Thành hỏi thăm chuyện trong thành, thật sự bọn họ không biết nguyên nhân của chuyện này.

-Sư tỷ, tỷ biết chuyện gì diễn ra trong Thiên Long Thành này không?

-Nói thì dài, ngăn ngọn là trong thành này phong ấn thứ gì đó rất tà ác. Mà đám ác nhân Huyết Các tìm mọi cách để phá phong ấn đạt được vật đó, nhưng mọi việc thoát khỏi khống chế của họ, kích hoạt phong cấm. Làm cho cả thành Thiên Long gặp tai họa, thật sự là họa vô đơn chí. Ta nghe gia gia nói có một số gia tộc và người trong cung hợp tác với các thế lực ngoài. Lúc biến cố xảy ra thì bọn họ càng điên cuồng hơn, bắt đầu chém giết lẫn nhau, cả hoàng cung máu chảy thành sông. Không một người trong cung nào thoát được. Bây giờ trong thành đã loạn, quái dị nhân đầy đường. Các thế lực thì thay nhau ẩn nấp, chờ cơ hội phá cấm pháp đoạt bảo. Mấy sư đệ cẩn thận một chút, lúc đến đây chúng ta còn gặp một vài tên Hắc Quái và Tử Quái.

Nhất Thành nhíu mày, Hắc Quái và Tử Quái, thế thì chỉ có pháp sư cấp S mới chống nổi. Mộc Lan lúc này sắt mặt khó coi. Nhất Thành thấy vậy thì hỏi:

-Sư tỷ, bạch sư huynh sao rồi? Có vấn đề gì sao?

-Không được, vết thương không thể khép lại. Máu của sư huynh bị nhiễm một loại vật chất kỳ dị, ta không thể làm gì chúng. Thậm chí, nếu ta dùng phép thuật trị liệu lên chúng sẽ gây ra nguy hiểm cho sư huynh. Các ngươi biết bạch sư huynh bị ai làm bị thương không?

-Mộc Nhân tiền bối nói lúc gặp huynh ấy là đang chiến đấu với nữ biến dị quái dị. Có thể bọn chúng làm bị thương sư huynh. Ngoài ra ta đoán có pháp sư hỏa hệ đã đánh nhau với huynh ấy. Sư tỷ đã cấp bật trị liệu sư Re trung cấp mà không thể chữa trị sao?

Mộc Lan nghe đến biến dị quái dị thì biến sắc, khó khăn lắc đầu nói:

-Ta không thể, vết thương từ quái dị biến dị thường rất khó chữa trị. Ta chưa bao giờ gặp qua. Loại hắc ám vật chất này đã ngắm trong máu, nếu ta kích động chúng sẽ nguy hiểm đến sư huynh. Trừ khi có cách bài trừ chúng ra khỏi máu của huynh ấy trước. Ta mới trị liệu được. Không thì cần pháp sư trị liệu cấp S mới có thể trị liệu cho huynh ấy. Còn về vết cháy xém đã ổn định, thay da là không sao nữa.

Nhất Thành vội vàng hỏi:

-Ở đây có trị liệu sư cấp S không?

-Không có, ta đã thi triển một số phép thuật để ngăn chặn hắc ám vật chất kia dù thế y cũng chỉ có thể chịu đựng được ba ngày nữa. Hy vọng thư viện cử người đến kịp, nếu không…

Đám Nhất Thành nghe thấy vậy thì biến sắc. Người thư viện sợ không đến nhanh như vậy, mà dù có đến, cấm pháp không mở người thư viện cũng không vào được. Trong thành giờ này rất hỗn loạn, dù không hỗn loạn, muốn tìm pháp sư trị liệu cấp S cũng đã rất khó. Trong lòng bọn họ đã loạn như tơ vò. Nhất Thành liền nhớ đến trí tuệ thẻ, hỏi thử có cách nào không.

-Trí Tuệ Thẻ, có cách nào cứa sư huynh ta không?

-Có, mà còn cực kỳ đơn giản.

Nhất Thành mừng rỡ, gắp gáp hỏi:

-Cách gì?

-Túc chủ quên mình tu luyện phép thuật gì sao? Hắc ám vật chất gì trong người tên kia thì ta không biết. Nhưng đã liên quan đến máu, túc chủ có thể nhổ tận gốc chúng bằng cách điều đọng máu trong cơ thể bị dính hắc ám vật chất phóng ra ngoài. Chỉ là cẩn thận một chút, nếu lấy quá nhiều máu không chừng vị sư huynh của túc chủ sẽ toi mạng luôn.

Nhất Thành ngẩn ra, đúng nha. Hắn tu luyện phép thuật máu trong Nghệ Thuật Hắc ám, nếu thi triển phép thuật máu lên Bạch sư huynh, không chừng lại có hiệu quả.

-Cám ơn ngươi, trí tuệ thẻ. Mà hình như ngươi càng lúc càng thông minh, nói chuyện càng giống người thì phải.

Trí Tuệ Thẻ dương dương đắc ý nói:

-Tất Nhiên, ta đang từ từ hấp thu hắc ám vật chất nằm sau trong ta. Ngươi không cảm thấy Black Plate của mình cũng có tiến bộ sao?

Nhất Thành tập trung tinh thần quan sát Black Plate. Đúng là có tăng trưởng, nhưng rất nhỏ. Bây giờ Black Plate của hắn đang ở cấp bật Re sơ kỳ, hắn cảm nhận sau một thời gian ngắn, hắn sẽ đột phá đến Re vương miện trung kỳ.

Lúc này, Mộc Lan đã qua chữa trị cho Mập Mạp với Tuyết Nhan. Có vẽ không gặp nhiều khó khăn gì. Tay hai người đã hồi phục trong thấy nhưng không thể vận động mạnh ngay lập tức. Họ cần nghỉ ngơi hai ba ngày mới khỏi hẳn.

Mập Mạp thấy tay đã đỡ hơn rất nhiều, nhưng mặt vẫn lộ rõ sự lo lắng hỏi Nhất Thành:

-Nhất Thành, giờ làm sao? Chúng ta không thể để Bạch Sư huynh như vậy được.

Cả đám nhìn Nhất Thành, Bạch Tư Thường đang nằm đó, thì giờ chỉ còn trong chờ vào Nhất Thành. Hắn cũng không muốn làm mọi người lo lắng nên liền nói:

-Ta đã có cách chữa trị cho Bạch sư huynh, nhưng có thể sẽ có nguy hiểm với lại bây giờ thì chưa phải lúc. Mọi người đi nghỉ ngơi đi. Tối nay ta cần mọi người canh phòng xung quanh, không được để ai làm phiền chúng ta trong lúc chữa trị. Mộc Lan sư tỷ, tối nay cần tỷ đến đây một chuyến. Lúc đó ta cần sự giúp đỡ của tỷ để cứu Bạch Sư Huynh.