“Tức thật, một tí nữa là có thể bắt được hắn rồi. Mau cho phong tỏa mọi con đường ra vào thành phố Giang Hạ.”
Vừa xem xong những đoạn video về kẻ tình nghi liên quan đến vụ án của Trần Lam nhưng lại phát hiện mình bị “một bà lão” dắt mũi khiến cho Lâm Trường sôi máu, quyết tâm phải tận tay bắt được kẻ tình nghi để hả cơn giận.
“Nhưng thưa đội trưởng, đã lâu như vậy rồi, chắc gì hắn còn ở Giang Hạ.”
Lời nói của Liên Chi như một gáo nước lạnh vào quyết tâm ấy của Lâm Trường, nhưng sự thật là đã qua lâu như vậy rồi, chẳng có kẻ nào khờ đến mức ở lại Giang Hạ để phải bị cảnh sát truy tìm cả.
“Còn cách nào điều tra ra kẻ tình nghi đó hay không?” - Lâm Trường lúc này lộ rõ sự bực tức.
Kể từ ngày nhậm chức đội trưởng Đội Hình sự đến nay, chưa ngày Lâm Trường được yên ổn khi mà các vụ án cứ như được “sắp đặt” sẵn cho sự xuất hiện của anh vậy, chúng đến dồn dập đến cả một người kinh nghiệm như Lâm Trường cũng cảm thấy bối rối.
“Xét về tình hình này, chúng ta chẳng thể nào điều tra thêm bất cứ manh mối gì cả.”
Trước lời nói của Bùi An, tất cả thành viên của đội Hình sự lắc đầu thất vọng, nhưng đó là thực tế mà tất cả phải chấp nhận vì người mà tất cả đang đối đầu không phải là một kẻ tầm thường như những vụ án trước đây.
“Mà sáng giờ có ai thấy Phan Tuấn không?”
Bất chợt Lâm Trường nhớ đến Phan Tuấn, người đang bị đình chỉ sau vụ án của Thái Huy vì những lúc khó khăn như vậy trước đây, chính Phan Tuấn là người không ít lần mở ra những con đường để cả đội có thể tiếp tục điều tra.
“Chắc giờ này cậu ta đang ở nhà. Đội trưởng cần gì ở cậu ấy?” - Liên Chi trả lời.
“Không, tôi chỉ chợt nghĩ nếu có cậu ta ở đây có thể chúng ta sẽ có được manh mối gì đó mà thôi.” - Lâm Trường bĩu môi trả lời với giọng điệu đầy sự tiếc nuối.
Nhưng “nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới”, dứt câu chưa được bao lâu thì từ điện thoại Liên Chi, Phan Tuấn gọi đến với giọng nói có phần gấp gáp. Và thông tin mà Phan Tuấn đưa đến lại chính là một manh mối đặc biệt.
“Cậu đưa điện thoại cho đội trưởng Lâm Trường giúp mình.”
“Cậu đang lái xe à? Đi đâu đó?”
“Không còn thời gian đâu, mình sẽ giải thích cho cậu sau.”
Phan Tuấn trả lời Liên Chi với giọng hối hả cũng vô tình khiến cho cô cảm thấy lo lắng vì quen nhau từ nhỏ, chỉ khi nghe tin bố mất và ông Phan Trung nằm viện thì Phan Tuấn mới hối hả như vậy.
“Đội trưởng, Phan Tuấn.”
Liên Chi đưa điện thoại cho Lâm Trường để tiếp tục cuộc trò chuyện với Phan Tuấn và sự kinh ngạc hiện lên trên khuôn mặt của Lâm Trường khiến cho tất cả phải bất ngờ. Và sau khi cúp máy, sự hối hả của Phan Tuấn đã “lây” sang Lâm Trường.
“Bùi An, cô mau gọi tiếp viện. Tất cả theo tôi.”
“Đi đâu thưa sếp? Có chuyện gì xảy ra với Phan Tuấn vậy?” - Liên Chi thể hiện sự lo lắng khi thấy tình huống hiện tại.
“Phan Tuấn phát hiện được kẻ tình nghi của vụ án Trần Lam. Hắn ta đang ở khu vực chợ Bình Phú, chúng ta phải đến đó ngay.”
Thì ra Phan Tuấn đã thông qua một người bạn của mình hack vào hệ thống camera giám sát của toàn bộ thành phố Giang Hạ và tìm ra kẻ tình nghi bằng một cách tình cờ. Từ đó lần ra được vị trí của kẻ tình nghi hiện tại đang ở chợ Bình Phú, khu chợ sầm uất nhất ở khu dân cư phía Tây thành phố.
Theo sự điều động của Lâm Trường và cả Cục trưởng Lê Hòa, Đội Hình sự, Đặc nhiệm và hơn 50 cảnh sát tuần tra được huy động đến chợ Bình Phú để cùng phối hợp bắt giữ kẻ tình nghi.
Vốn dĩ nghĩ rằng tất cả manh mối về kẻ tình nghi đã đứt, nay chính Phan Tuấn lại là người mở ra hướng điều ra mới cho cả đội nên anh bằng mọi giá phải tận dụng cơ hội này để bắt lấy kẻ tình nghi của vụ án.
Vừa đến nơi, cảnh sát đã phong tỏa chợ Bình Phú theo như yêu cầu từ sếp Lê Hòa, nhưng Phan Tuấn dường như không hài lòng về lần điều động rầm rộ này của Lâm Trường, có thể khiến hắn nhận ra mà tìm cách trốn thoát.
“Nhưng tại sao cậu lại có thể chắc chắn là kẻ tình nghi vụ án của Trần Lam ở sân bay.”
Vừa tới nơi, bỏ ngoài tai những lời trách móc của Phan Tuấn, Lâm Trường lập tức xác minh suy đoán của Phan Tuấn về kẻ tình nghi kia qua đâu, vì bản thân anh cũng chẳng thể hiểu được vì sao Phan Tuấn có thể làm được việc mà mình không thể làm được.
“Tường, cậu đưa tôi video ở sân bay đi.”
Từ trong video, Phan Tuấn nói rằng bà lão kia là kẻ tình nghi, tất nhiên đó là những gì mà đội Hình sự đã nắm được. Nhưng có một chi tiết mà đội Hình sự không thấy được, trong khoảnh khắc muốn tẩu thoát khỏi hiện trường, bà lão vô tình để lộ bàn tay trái của mình chỉ có 4 ngón.
Và những vào camera khu vực xung quanh sân bay phát hiện ra một người đàn ông cao lớn cũng có cùng đặc điểm như vậy và hắn ta cũng vô tình đi ra từ phía sân bay khiến cho Phan Tuấn không khỏi tò mò về kẻ này.
Suốt quá trình điều tra về quãng đường di chuyển của tên kia, Phan Tuấn càng xác định được rằng đó chắc chắn là kẻ đã mượn tay Thái Châu để ra tay với Trần Lam và địa điểm cuối cùng hắn xuất hiện chính là chợ Bình Phú.
Và đó là tất cả những gì Phan Tuấn điều tra được, ít ỏi nhưng còn hơn chẳng có gì. Ngay sau đó, Lâm Trường lập tức lên kế hoạch vây bắt kẻ tình nghi ngay bên trong chợ Bình Phú và bằng bất cứ giá nào cũng không được để kẻ này bỏ trốn.