Chương 70: Paul 5

Chương 70: Paul 5

Bá tước William đâu để cho Paul cứ thế thu Ninjask trở lại, ông ra lệnh. “Cái Nhìn Tà Ác.”

Một đôi mắt đen khổng lồ ở trên trời lập tức khóa chặt Ninjask ở trên sân.

Tia sáng từ pokeball lập tức bị phản lại, Paul thấy thế chỉ có thể cắn răng, hai nắm đấm xiết chặt.

Tuy nhiên cậu chưa hề bỏ cuộc. “Ninjask, Kéo Chữ X.”

Bá tước William đã nắm giữ thế trận, ông bình tĩnh ra lệnh. “Dusknoir, Cú Đấm Băng Giá.”

Dusknoir bằng tốc độ cực nhanh bên trong Căn Phòng Xảo Thuật, nó xuất hiện đằng sau Ninjask đấm một cú lên người mỏng manh.

Ninjask bị sức mạnh của cú đấm rơi xuống mặt đất.

Dusknoir không buông tha, nó muốn hạ gục Ninjask trước khi Căn Phòng Xảo Thuật biến mất.

Tiếp tục với Cú Đấm Băng Giá lần thứ hai, không thể né tránh, Ninjask tiếp tục bị trúng đòn.

Ninjask vốn không phải pokemon quá mạnh, nó nổi trội nhờ tốc độ nhanh, thường đánh nhanh rồi rút lui, tránh bị trực tiếp trúng đòn.

Nay bị dính hai cú đấm từ Dusknoir tuy không thiên về sức mạnh nhưng lại là chiêu thức khắc chế hoàn toàn Ninjask.

Lĩnh chọn hai cú đấm, Ninjask lúc này đã mất khả năng chiến đấu.

Gardenia hô lớn. “Ninjask mất khả năng chiến đấu.”

Hiện tại, Paul mới có thể thu Ninjask trở lại pokeball, sắc mặt của cậu lúc này đã không còn giữ được bình tĩnh.

Cậu muốn kết thúc trận đấu nhanh chóng, pokeball đã cầm ở trên tay, muốn tung nó lên sân.

Thì bá tước William lớn tiếng nói. “Cậu bé, chúng ta nên dừng trận đấu lại, cậu hiện giờ đã không bình tĩnh, đấu không còn vui vẻ nữa.”

Nghe được lời của bá tước William, Paul càng nắm chặt tay, một loạt ký ức lại ùa về trong đầu cậu ta, cắn chặt răng nói. “Chúng ta đấu tiếp.”

Bá tước William lắc đầu nói. “Không đấu.”

Ông thu Dusknoir trở lại.

Ánh mắt của Paul chứa đầy tức giận, móng tay của cậu đã cắm sâu vào trong thịt.

Fuyu ngồi dậy, cậu đi đến cản bá tước William lại. “Chú William, dù muốn hay không? Chú vẫn nên hoàn thành trận đấu với cậu ta, đó là thể hiện sự tôn trọng với đối thủ.”

Bá tước William nghe lời Fuyu nói, ông dĩ nhiên hiểu, mà hơn hết ông cũng hiểu được sự tôn trọng nhưng với ông, đấu pokemon là để vui vẻ, cảm nhận niềm vui từ sự kết hợp với pokemon mang lại.

Từ cậu bé kia, ông chỉ thấy được cậu ta coi pokemon giống như công cụ, không hề cân nhắc tới tổn thương pokemon nhận phải.

Đó không phải là một huấn luyện viên thực sự tốt, dù cậu bé kia rất mạnh.

Nhưng Fuyu đã lên tiếng, ông tự nhiên trở lại sân đấu, muốn kết thúc nhanh trận đấu này, bá tước William liền tung ra Flareon lên sân.

Tuy bá tước William đã trở lại, nhưng Paul cảm thấy mấy bị sỉ nhục, cậu vẫn tung Torterra lên sân, cậu muốn đánh bại ông ta.

Nóng vội, Paul ra lệnh cho Torterra. “Thực Vật Cuồng Loạn.”

Torterra lập tức nghe lệnh, nó dậm chân xuống đất, những rễ cây tua tủa từ dưới đất mọc lên quất về hướng Flareon.

Bá tước William phất tay. “Né tránh đi.”

Ông không phản công mà muốn cho Paul thấy sự chênh lệch, từ ngày ông trao đổi pokemon với Irida, mỗi ngày ông đều luyện tập cùng với Flareon để làm quen với nó.

Flareon đã được Irida huấn luyện rất nghe lời chủ, bá tước William đối với nó cũng rất tốt, nên Flareon cảm nhận được tình cảm từ bá tước William, nó đã coi ông là bạn của mình.

Đối với mệnh lệnh của bá tước, Flareon lập tức nghe lệnh.

Nó nhảy vào trong Thực Vật Cuồng Loạn, động tác không quá nhanh nhưng dễ dàng tránh né được toàn bộ rễ cây quật xuống.

Flareon đã sắp tiếp cận Torterra, bá tước William liền ra lệnh. “Phun Lửa.”

Nhảy bật từ trên rễ cây, Flareon phóng ra ngọn lửa thiêu rụi những cây thực vật chắn trước nó.

Ngọn lửa mạnh mẽ phóng tới trước Torterra, Paul nhìn ngọn lửa mạnh mẽ phóng đến, cậu vội phất tay nói. “Tia Sáng Hủy Diệt.”

Torterra mở miệng phóng ra một tia sáng màu vàng mang theo khí tức hủy diệt phóng ra ngăn cản ngọn lửa phóng tới.

Tia Sáng Hủy Diệt tuy mạnh nhưng không thể làm gì được Phun Lửa.

Nó chỉ ngăn chặn được lúc đầu rồi lập tức bị ngọn lửa do Flareon nuốt chửng, cách biệt quá lớn, rất khó có thể ngăn cản.

Bá tước William muốn triệt để hạ gục Torterra, ông tiếp tục ra lệnh. “Tiếp cận, dùng Liệt Diễm.”

Flareon nhảy vào trong ngọn lửa, toàn thân lúc này cũng giống như một ngọn đuốc sống, lao thẳng vào Torterra.

Ngọn lửa biến mất, Flareon nhảy từ bên trong đám khói ra.

Torterra lúc này đã nằm gục trên đất, bá tước William đứng nhìn Paul, ánh mắt của ông không có sự khinh thường, bờ môi muốn nói gì đó lại thôi.

Gardenia phất tay nói. “Torterra mất khả năng chiến đấu bá tước William giành chiến thắng.”

Paul lúc này bình tĩnh đến lạ, cậu thu Torterra trở về, không nói lời nào quay lưng bỏ đi.

Pokemon của cậu còn có Aggron nhưng cậu cảm thấy trận đấu đã không còn ý nghĩa.

Bá tước William thở dài, cậu bé này cái tôi quá lớn, tiếp theo các pokemon của cậu ta chỉ sợ không được yên bình.

Fuyu nói với Alice và Irida một tiếng, cậu cùng Infernape liền chạy theo hướng Paul rời đi.

Trận đấu đã kéo dài quá nhiều thời gian, Gardenia cùng mọi người bắt đầu đi nghỉ ngơi.

Ngày mai tất cả dự định đi đến gần núi Coronet.

Fuyu cùng Infernape đuổi đến không xa, Paul lúc này đã tìm một góc trống trong rừng, cầm sáu quả pokemon trên tay, chúng đều là những pokemon vừa chiến đấu với cậu.

Thả toàn bộ chúng ra ngoài, trên người mỗi pokemon lúc này đều mang theo thương tích, chúng hơi e sợ nhìn Paul.

Đặc biệt là Weavile, trận chiến vừa rồi nó làm không tốt, chắc chắn nó lại phải trải qua

Có máy dịch chuyển pokemon cầm tay, cậu ta thu Ursaring trở lại pokeball.

Cậu ta gọi đầu dây bên kia với anh mình. “Anh, chuyển Electabuzz lại cho em.”

Từ đầu dây bên kia, Reggie bên kia hỏi. “Trận đấu thế nào?”

Paul đối với anh mình vẫn có sự kính trọng, giọng nói vẫn lạnh lùng nói. “Thua rồi.”

Reggie biết tính của em trai. “Đấu pokemon, có lúc thắng, lúc thua, đừng áp lực lên bản thân mình.

Paul đáp. “Em biết rồi.”

Reggie nhìn sắc mặt của Paul chỉ có thể thở dài, anh ta chuyển Electabuzz lại cho Paul.

Nhìn pokedex mất kết nối, Weavile càng trở lên lo lắng, ánh mắt nó nhìn mấy pokemon xung quanh.

Những pokemon xung quanh, vẻ mặt chỉ có thể nói xin lỗi, chúng né tránh ánh mắt của Weavile.

Paul thả Electabuzz ra, cậu ta lạnh lùng nói. “Tất cả trận đấu vừa rồi làm không tốt, nhất là Weavile, tất cả hãy giúp nó tập luyện.”

Weavile liền hơi run sợ, song nó thở ra một hơi, dù sao cũng đã quen, mang theo thương tích trên người do Staraptor gây ra chưa được chữa trị.

Nó tự giác đưa hai tay nhỏ chắn lên người chắn trước mặt của mình.

Các pokemon khác vây quanh Weavile, chúng bắt đầu ngưng tụ các chiêu thức mạnh nhất của mình phóng về phía nó.

Weavile cắn chặt răng, cơ thể căng cứng chuẩn bị tiếp nhận các đòn tấn công từ đồng bạn.

Từng luồng tia sáng phóng ra, Weavile thân thể hơi run nhẹ.

Đầu nó có chút khó hiểu, sao lại không có cảm giác đau đớn, ánh mắt nó từ từ mở ra, một thân hình hơi gầy đứng trước nó nhưng lúc này nó lại cảm giác cao lớn.

Những tia sáng phóng ra từ đồng bạn đều bị thân ảnh đứng trước mắt chặn đứng bằng một ngọn lửa.

Đợi khi các pokemon khác đều dừng tấn công, ngọn lửa cũng được thu lại.

Paul nhíu mày nhìn pokemon chắn trước mặt Weavile, cậu ta đưa mắt tìm kiếm xung quanh, thì thấy thân ảnh đã thấy trước đó ngồi trên cây.

Paul nhíu chặt mày, cậu ta không thích người khác đến quan sát mình luyện tập, cậu giữ nguyên thái độ lạnh lùng hỏi. “Anh đến đây làm gì?”

Nếu thấy chuyện đã khá hơn, thì xin cho mình một đề cử và góp ý của các bạn.