Chương 64: Lugia và Ho-oh đánh nhau
Bá tước William cùng Irida cầm pokeball lên.
Nhìn pokemon nằm yên bên trong, cả hai đều đang hai lòng với quyết định của mình.
Đã hoàn thành việc, Fuyu từ chối lời mời ăn cơm tối của bá tước William, cậu nói mình còn chuyện cần phải làm nên cùng với Irida rời đi.
Trước khi đi, Irida còn trò chuyện với bá tước William về Flareon, về tính cách, đồ ăn yêu thích và cách huấn luyện.
Flareon theo cô cũng lâu, tình cảm có thể nói là rất tốt, cô không muốn nó theo chủ mới gặp ủy khuất.
Đợi hai người Fuyu rời đi, Alice mới chợt nhận ra gì đó, cô hỏi với bá tước William. “Bố à! Bố có thấy gì lạ không?”
Bá tước William đang vuốt ve bộ lông của Flareon, động tác của ông dịu dàng, bàn tay tuy to nhưng không có vết chai khiến cho Flareon đặc biệt thoải mái.
Ông toàn lực chú ý vào Flareon trong lòng, ngẩng đầu lên hỏi cô. “Có chuyện gì à, Alice?”
Nhìn bố mình như vậy, Alice thở dài một tiếng đi ra ngoài vườn luyện tập với các pokemon của mình.
Nhìn Dragonite cùng với Rampardos đang cùng nhau luyện tập, Alice vẫn như cũ trầm tư, cô hai mắt chợt lóe sáng. “A! Phải rồi! Irida từ lúc trước đâu có nói chuyện, hóa ra là giả câm.”
Thực ra, Alice không để ý đến vấn đề này, dù sao từ lúc quen với Irida, cũng đã thấy cô gái này ít nói.
Bình thường đều giao tiếp với nhau bằng mắt, từ lúc hai người tới đây, đều là Fuyu nói chuyện, chỉ khi trao đổi pokemon với bố của cô thì Irida mới mở lời.
Cô lúc đó có phần hồi hộp khi lần đầu chứng kiến việc trao đổi pokemon, nên không chú ý tới lời của Irida nói.
Cho đến lúc này cô mới nhận ra rằng, Irida không phải người câm, tự mình vỗ trán. “Xem ra là nhiều ngày sống trong rừng đã bị mệt mỏi, mình nên trở về nghỉ ngơi.”
Để các pokemon giải tán tự tìm chỗ nghỉ ngơi, Alice trở về phòng của mình.
Trên đường về trung tâm pokemon, Fuyu đưa cho Irida một viên Key Stone và đá mega của Aerodactyl, cậu nói. “Đây là thứ đã hứa nhưng phải nhắc nhở cô một điều, chỉ khi người huấn luyện và pokemon hiểu nhau thì đá mega mới có tác dụng.
Và chúng ta không nên lạm dụng nó.”
Irida gật đầu. “Tôi đã nhớ rồi.”
Cô nói tiếp, cô nhìn Fuyu nói. “Khi chúng ta đến vùng Hisui, tôi sẽ đưa cậu đến nơi có nhiều Zorua và Zoroark, nơi này chỉ có mình tôi biết thôi.
Mà cậu muốn biết về câu chuyện của Zoroark vùng Hisui không?”
“Tôi là người thích nghe kể chuyện, cô cứ kể đi, từ đây đi về thành phố có lẽ là đủ cho một câu chuyện.” Fuyu rất hứng thú với các câu chuyện của pokemon.
“Từ xa xưa, khi vùng Hisui vẫn còn rất ít người sinh sống, những linh hồn pokemon bị phản bội, chúng ai oán và đau thương lang thang trên các ngọn núi tuyết xa xôi, chúng căm ghét con người…”
Fuyu ngồi trước một máy cắt kim loại, khối kim loại màu bạc trên tay cậu liên tục được đưa qua đưa lại trên lưỡi cưa.
Ánh lửa tóe ra xung quanh rất chói mắt, qua vài lần đưa qua lại trên máy cắt, khối kim loại hình vuông đã dần thành hình trước vòng.
Fuyu lại đưa khối kim loại trên tay đến trước một chiếc máy khác, đặt khối kim loại vào chính giữa, lại chọn kích cỡ mũi cắt vừa với tay mình, với khuôn tay đã được vẽ sẵn từ trước.
Chỉnh lý cẩn thận khối kim loại trong máy, Fuyu ấn khởi động máy cắt.
Chiếc máy này là loại tự động, Fuyu cần thời gian chờ đợi để nó có thể cắt hoàn tất.
Trong thời gian rảnh rỗi đó, cậu bắt đầu đi tạo hình cho những khối kim loại khác.
Trước khi tạo hình thì đều cần nung chảy kim loại, nhặt hết số kim loại vụn trên máy cắt trước đó.
Fuyu nhét chúng cùng với một số lượng titanium vào trong một chiếc giá nung.
Công việc này cũng cần chờ đợi, Fuyu ngồi cạnh lò nung xem lại mấy thiết kế của mình.
Hai chiếc vòng, một chiếc vòng tay và một chiếc vòng cổ.
Hai chiếc vòng đều dùng titanium làm chủ đạo, bạc thì tạo độ bóng bên ngoài, khi làm xong sẽ dùng vàng trang trí đường nét bên ngoài.
Chiếc vòng tay, Fuyu dự định dùng để chứa các pokeball bên trong, nên việc chế tác tương đối phức tạp.
Tạo hình chiếc vòng chỉ cần vài chi tiết, không cần cầu kỳ, nhưng bên trong chiếc vòng lại cần chứa cơ quan để có thể lưu trữ bóng bên trong.
Các cơ quan cần yêu cầu hoạt động đơn giản và tiện lợi, đối với các loại cơ quan, Fuyu không hề biết chút nào, chỉ có thể đổi sách từ hệ thống để nghiên cứu.
Qua nghiên cứu trong sách, Fuyu biết được có một loại cơ quan đóng mở theo cử chỉ của tay, điều này dựa trên cảm nhận biến động của va chạm tay đối với cơ quan trên chiếc vòng.
Tại trên mặt chiếc vòng, sẽ tạo ra các khoảng trống nối các mảnh kim loại đan xen với từng lớp cao thấp chồng lên nhau.
Tuy hơi khó hiểu nhưng nó đại khái giống với xếp từng chiếc hộp lên nhau theo hình bậc thang.
Dưới mỗi tấm kim loại sẽ có một công tắc đẩy, khi Fuyu muốn gọi pokemon nào ra sẽ chạm tay vào ô trống chứa pokemon đó, các tấm kim loại sẽ di chuyển.
Tấm kim loại đầu tiên sẽ được kéo vào trong, theo đó nó sẽ kéo các khối kim loại bên trong chiếc vòng ẩn chứa pokemon.
Còn khi kéo vào thì chỉ cần ấn đầu bên kia của phần chứa pokemon đấy, nó sẽ trở lại vị trí cũ.
Fuyu trước chỉ chế tạo một chiếc vòng kiểu này để chứa sáu pokemon, còn lại cậu sẽ tạo một chiếc tủ để bên trong không gian này.
Nó sẽ dùng để chứa những pokeball còn lại, dù sao mang trên người sáu pokeball là đủ.
Fuyu không có đăng ký lưu trữ pokemon ở viện nghiên cứu nào, nên pokemon của cậu sẽ luôn theo bên người.
Việc để chúng ở bên trong không gian là rất hợp lý, mà bên trong không gian rộng lớn, để không bị mất pokeball thì cần một chiếc tủ chứa.
Đổ kim loại đã nung ra một chiếc khuôn hình vòng cổ, dội nước lên chiếc vòng cổ, Fuyu không vội chế tác chiếc vòng cổ mà tới lấy chiếc vòng tay đã được cắt xong ra khỏi máy.
Lại đặt chiếc vòng lên một khung sắt, cố định nó ở bên trên, cậu bắt đầu lấy máy cắt đi đi một phần mỏng phía trên chiếc vòng.
Sau khi cắt xong thì lấy một chiếc bút bắt đầu vẽ các thiết kế ở bên trên, cũng như tính toán các cơ quan bên trong.
Hoàn thành xong hai bước trên, Fuyu thấy Ho-oh cùng Lugia trên bầu trời bỗng nhiên tung chiêu vào nhau, cậu vội cất tất cả các thiết bị vào trong không gian.
Không hiểu sao hai pokemon này tự dưng lại nổi điên điều gì mà lại lao vào tấn công lẫn nhau, thường ngày hai bọn chúng đâu có như vậy.
Một bên trời nắng rực lửa.
Một bên mây đen cuồn cuộn, sấm sét như rắn chạy dọc bên trong.
Lugia miệng há lớn dùng Tia Sáng Hủy Diệt bắn tới Ho-oh.
Ho-oh không có tránh né, mà hứng trọn lấy Tia Sáng Hủy Diệt, rồi mạnh mẽ đáp lại bằng Lửa Chữ Đại.
Lugia cũng không né tránh, dường như đây chính là thứ nó muốn.
“Lu…a!” Vừa nhận lấy Lửa Chữ Đại, Lugia lại tiếp tục sử dụng Cuồng Phong quét tới Ho-oh.
Hai pokemon cứ như thế trao đổi qua lại chiêu thức.
Còn Fuyu ở bên dưới thì sắc mặt liên tục biến đổi từ bất ngờ sang khó hiểu.
Từ đôi mắt, cậu tra xét được hai pokemon này đang ở cấp độ tám mươi, chiến đấu một hồi thì cấp độ dần giảm xuống bảy mươi như trước.
Mà cả hai tấn công lên nhau lại không có một vết thương nào, chỉ thấy sức mạnh trên người cả hai đang giảm xuống mà thôi.
Ánh mặt trời cùng mây đen nhanh chóng biến mất, Ho-oh cùng Lugia từ trên trời đáp xuống.
Lugia con lấp đằng sau Fuyu khi này mới xuất hiện, trên khuôn mặt nó xuất hiện sự sợ hãi.