Chương 46: Ngày đầu huấn luyện 5
Empoleon nghe lệnh từ Alice, nó không chần chừ, hai tay phát sáng đập mạnh xuống đất khiến mặt đất đã thảm hại nay còn tơi tả hơn.
Do lực phá hoại bởi các pokemon trước đó, dưới mặt đất có những khe nứt lớn.
Động Đất càng phát huy sức mạnh kinh khủng hơn trước.
“Rầm…”
Sau trận động đất diễn ra, Dusknoir liền nổi lên phía trên, chỉ vừa nhìn qua thôi đã thấy nó bị thương không nhẹ.
Nhưng bởi sức phòng thủ cao của mình, Dusknoir vẫn có thể đứng vững trên sân.
Bá tước William thấy Dusknoir đã bị thương, ông chủ động ra lệnh. “Dusknoir, Cú đấm sấm sét.”
Dusknoir bay lơ lửng lao tới tấn công Empoleon, nắm tay lớn của nó được bao phủ bởi sấm sét lúc thật lúc ảo nhằm vào người Empoleon mà đấm.
Fuyu không tiếp tục nhắc nhở Alice, cậu muốn để cô tự mình chiến đấu trong lượt này.
Vài lần nhắc nhở, hắn đã nhắc đủ kiến thức về Empoleon cho cô rồi.
Alice sau vài giây chần chừ, cô vội ra lệnh. “Dùng Vuốt Hợp Kim chống lại.”
Empoleon hai cánh lóe sáng, tốc độ di chuyển của Dusknoir khá chậm lên nó chủ động tiến lên phía trước nghênh chiến.
Vuốt Hợp Kim cùng Cú Đấm Sấm Sét va chạm, hai pokemon khổng lồ ép sát người vào nhau thể hiện sự cân tài cân sức.
Bá tước William từ đằng xa bỗng dưng ra lệnh. “Buông bỏ Cú Đấm Sấm Sét, dùng Tia Sáng Rối Loạn.”
Dusknoir buông bỏ Cú Đấm Sấm Sét liền bị cánh của Empoleon chém lên người khiến nó bị đẩy lùi về sau.
Nhưng cùng lúc đó, hai tay Dusknoir chụm lại, một tia sáng bắn ra vài quả cầu bay thẳng đến Empoleon.
Khoảng cách quá ngắn, Empoleon không thể né tránh, lập tức nó bị rơi vào trạng thái rối loạn.
Alice thấy bị trúng chiêu, cô vội hỏi. “Empoleon! Cậu không sao chứ?”
Empoleon đầu óc choáng váng, nó không thể nghe rõ hoàn toàn được câu hỏi của Alice.
Các bước di chuyển của nó bắt đầu xiêu vẹo.
Điều này khiến cho Alice bắt đầu rơi vào lo lắng, cô ra lệnh. “Empoleon, dùng Lốc Xoáy Nước.”
Empoleon mơ hồ nghe được lệnh.
Bị rối loạn, nó không phân biệt được phương hướng dùng chiêu, nó đưa tay lên trời tạo ra một lốc xoáy nước khổng lồ nhưng bỗng nó quay sang chỗ Fuyu mà ném sang.
“Cẩn thận.” Alice nhìn xoáy nước khổng lồ bay tới chỗ Fuyu liền hét lớn.
Fuyu thì vẫn bình tĩnh ngồi trên tảng đá, Salamence từ đằng sau cậu liền ngửa cổ, miệng nó há lớn phóng ra một tia sáng màu vàng.
Theo sự điều khiển của Salamence, Tia Sáng Hủy Diệt kéo dọc từ trên đầu xoáy nước xuống, sức mạnh hủy diệt lập tức cắt đôi xoáy nước.
Lực va chạm bởi hai chiêu thức lập tức khiến xoáy nước đã bị chẻ đôi vỡ tan, nước như mưa rơi xuống xung quanh.
Salamence thở ra một hơi nhẹ nhàng, nó lại tiếp tục quấn người nằm đằng sau Fuyu.
Alice chứng kiến sức mạnh của Salamence thì ngây người.
Vẻ ngoài dữ tợn của Salamence không hề khiến cô hoảng sợ, vì từ lúc Fuyu thả nó ra, pokemon này đều rất hiền lành, không có chút dữ tợn quậy phá lung tung.
Không ngờ pokemon này chỉ vừa mở miệng đã phá hủy đi một xoáy nước khổng lồ do Empoleon tạo ra.
Fuyu nhìn hai người đang ngẩn ra đó, cậu nói. “Tiếp tục trận đấu đi, nếu kéo dài thời gian, Empoleon sẽ có thể giải trừ hỗn loạn đấy.”
Lời của Fuyu như nhắc nhở bá tước William, vì hắn thấy từ khi trận chiến bắt đầu, ông chỉ áp dụng chiến thuật một lần, còn đâu đều chủ động nhường cho con gái.
Điều này diễn ra ở nhà thì rất bình thường, Fuyu không tiện can thiệp nhưng đã nhờ hắn huấn luyện chiến đấu thì phải hết sức.
Bá tước William biết Fuyu nhắc khéo mình, nhưng ông biết kết quả trận đấu đã định. “Dusknoir, sử dụng Mắt Quỷ.”
Dusknoir trên người bộc phát ra năng lượng bóng tối, một con mắt màu đen xuất hiện sau lưng Empoleon.
Từ trên người Dusknoir, sức mạnh bóng tối liền phát ra đánh lên người Empoleon.
Bị sức mạnh bóng tối đánh trúng, Empoleon như bị rút sức đổ ầm xuống đất.
Dusknoir muốn tiếp tục sử dụng Mắt Quỷ để hạ gục Empoleon thì bất ngờ Empoleon đã thoát khỏi trạng thái hỗn loạn.
Nó không chờ được Alice ra lệnh cho mình, mà tự sử dụng Thủy Lưu Oanh Tạc.
Từ dưới thân nặng nề của Empoleon, một làn sóng xoáy thành hình tròn đẩy nó lên, toàn thân Empoleon cũng được bao phủ bởi một dòng nước.
Empoleon điều chỉnh thân mình đâm sầm vào người Dusknoir.
Fuyu duỗi người đứng dậy. “Kết thúc rồi, kết quả là hòa.”
Alice nhìn hắn đầy khó hiểu, rõ ràng Empoleon đã chủ động đánh trúng Dusknoir trước mà.
Cô cực kỳ không rõ vì sao kết quả là hòa, nhìn vào sân đấu.
Cô thấy Empoleon vẫn đứng thẳng, còn Dusknoir đã bị hạ gục nằm tròn trên đất.
“Empoleon, cậu ổn chứ?”
Bá tước William lắc đầu cười nói. “Empoleon đã mất khả năng chiến đấu, con tới đỡ cậu ấy qua bên kia nghỉ ngơi.”
Fuyu không tiếp tục quan tâm đến trận đấu nữa mà lấy thức ăn pokemon chia cho pokemon của mình ăn.
Bá tước William cũng vậy, ông từ balo của mình lấy ra khá nhiều thức ăn cho pokemon, trong số pokemon của ông.
Mamoswine ăn cực kỳ khỏe, nếu không mang nhiều thì chỉ có thể để anh chàng to xác này bên trong pokeball dưỡng sức.
Đợi bá tước William cho pokemon ăn xong, Fuyu liền tiến đến nói với ông. “Chúng ta đi kiếm thêm chút trái cây ăn.”
“Ồ, tôi có mang theo khá nhiều thức ăn ở đây.” Bá tước William lấy từ cặp của mình ra một số loại trái cây khô.
Fuyu cười khổ, liếc mắt nhìn sang Alice. “Chúng ta cần tránh đi một chút, luyện tập nhiều khiến cơ thể rất bẩn.”
Bá tước William liền hiểu ý, ông phủi bụi trên sau quần đứng dậy. “Alice, con ở đây tắm rửa trước đi, ta cùng Fuyu đi hái trái cây.”
Fuyu vỗ vỗ tay hai nhịp, Milotic đang ăn liền ngẩng đầu nhìn hắn.
Ánh mắt Fuyu hướng ra hồ, một nhịp vỗ tay vang lên.
Milotic liền phóng ra Tia Sáng Băng Giá ra cạnh bờ hồ, Tia Sáng Băng Giá di chuyển theo hình dích dắc tạo thành một bức tường chắn.
Milotic xong nhiệm vụ lại cúi đầu xuống.
Fuyu ánh mắt nhìn Infernape ra hiệu, rồi liền cùng bá tước William rời đi.
Bá tước William tò mò hỏi Fuyu. “Cậu làm thế nào để có thể huấn luyện Milotic hiểu được ý cậu thông qua vỗ tay vậy?”
Fuyu trầm ngâm nói. “Thì chỉ cần tập cho Milotic hiểu ký hiệu.
Trước khi khởi hành, cháu chỉ có hai pokemon là Milotic và Infernape, thời gian luyện tập với nhau quá lâu thành ra nghĩ ra cách chơi này.
Milotic sẽ thông qua vỗ tay để nhận biết mệnh lệnh, còn Infernape là thông qua mắt.”
“Ồ! Vậy cậu phải hiểu Milotic và Infernape lắm và chúng cũng phải hiểu cậu.” Bá tước William hâm mộ nói.
Ông đã du hành nhiều năm, huấn luyện pokemon đủ nhiều nhưng để bảo hiểu rõ pokemon và để pokemon hiểu rõ chính mình là điều rất khó.
Rào cản ngôn ngữ khiến cho việc này vô cùng khó, dù tình cảm có tốt cũng chỉ là cảm nhận được tâm ý của đối phương, chứ không thể nào hiểu hết được.
“Nếu áp dụng vào chiến đấu thì chẳng phải cậu sẽ không bị để lộ chiến thuật khi chiến đấu sao?” Bá tước William thấy được tiềm năng của cách thức chiến đấu này.
Ở thế giới pokemon, khi giao tiếp với pokemon khi chiến đấu, các huấn luyện viên đều phải thông qua mệnh lệnh bằng lời nói để có thể cùng pokemon chiến đấu.
“Không hẳn là không bị lộ chiến thuật đâu chú William, vì khi pokemon thi triển chiêu thức đã là để lộ rồi, cách không dùng lời nói này chỉ là mang yếu tố bất ngờ.” Fuyu giải thích kỹ cho bá tước William.
Cậu không muốn ông quá trông chờ vào kỹ xảo này mà bỏ qua việc huấn luyện cho pokemon.
Bá tước William vỗ vai Fuyu, ông nói. “Cháu yên tâm, ta tự biết mình không làm được giống cháu nên ta sẽ tập trung vào huấn luyện pokemon của mình.”