Chương 16: Hoàn cảnh xấu hổ
Fuyu phụ giúp cô Joy làm việc tới tận khi trời tối muộn, thấy cô Joy gương mặt đã mệt mỏi quá mức mà vẫn còn cố gắng băng bó cho những pokemon đang bị thương khiến Fuyu lấy làm khâm phục, cậu ăn đỡ vài miếng lương khô rồi lại tiếp tục giúp cô Joy băng bó cho đám pokemon.
Chẳng rõ bao lâu hai người cũng đã băng bó xong cho tất cả pokemon bị thương.
Fuyu cũng chẳng nhớ rõ mình ngủ lúc nào, khi tỉnh lại thì thấy nằm trong ngực mình là một cô gái tóc hồng, hai tay của cậu cũng đang ôm chặt cô vào lòng như thói quen khi ngủ ôm gối, tuy là hai tay vẫn vô cùng tử tế nhưng cậu cảm nhận rõ được tấm lưng mềm mại, cậu không dám sao động chỉ sợ cô Joy tỉnh dậy.
Song lại không biết y tá Joy sớm đã tỉnh, chỉ vì hai tay cậu ôm cô quá chặt làm cô không thể thoát khỏi vòng tay rắn chắc đang ôm mình, cảm nhận mùi hương đàn ông từ cơ thể Fuyu phát ra, cô không nhịn được đỏ mặt.
“Ưm…”
Y tá Joy cảm thấy cả người căng cứng, cô khẽ quẫy người để tìm lại cảm giác cơ thể, vô tình tay lại cảm nhận được thứ bên dưới căng cứng đang kẹp giữa hai chân của mình, cô là y tá, cũng thừa biết thứ đó là cái gì, mặt mày không khỏi ửng đỏ, cô đưa mắt nhìn lên thì thấy Fuyu cũng đang dùng hai mắt nhìn cô, hai mắt chạm nhau, y tá Joy vội cúi mặt không dám nhìn. “Buông tôi ra, cả người tôi đều cứng đờ rồi.”
Fuyu vội buông cô y tá Joy ra. “Xin lỗi.”
Y tá Joy cảm giác cả người lỏng lẻo chẳng có cảm giác gì không khỏi muốn khóc. “Người tôi không cử động được.”
Fuyu sờ cánh tay cô cảm giác mềm nhũn. “Có lẽ hôm qua do cô chưa ăn, cơ thể mệt mỏi, lại bị tôi ôm chặt mới bị như thế này, tôi giúp cô xoa bóp một chút nhé?”
Y tá Joy dù xấu hổ nhưng chỉ có thể gật đầu.
Fuyu lật người cô lại, cậu chiếc tiên từ cổ của cô mà nắn bóp, phần mạch máu sau cổ khá quan trọng để máu lưu thông, cậu nắn bóp một hồi rồi dần nắn bóp xuống dưới hai tay của cô Joy rồi lại quay lên bóp từ trên vai xuống dưới.
Cảm nhận được hai tay của Fuyu đang nắn bóp từng đợt trên lưng, cô Joy xấu hổ chỉ có thể nhắm mắt, nhưng quả thật mỗi động tác của Fuyu đang giúp cô tìm lại được cảm giác cơ thể.
Fuyu bỏ qua phần mông nảy nở của cô Joy, cậu đưa tay nắn bóp phần đùi của cô, cậu hỏi. “Cô thấy thế nào?”
Cô Joy cố gắng cảm nhận cơ thể, cô cố cử động hai tay cảm giác chỉ hơi cử động được. “Vẫn chưa được.”
“Cứ bình tĩnh, có dấu hiệu tốt đấy.” Fuyu nhanh chóng nắn bóp xuống dưới gang bàn chân, tháo dày của cô ra, cậu dùng ngón tay ấn huyệt dưới bàn chân theo trí nhớ của cậu.
Ở thế giới trước, cậu làm công việc văn phòng, thường xuyên ngồi nhiều về ngủ lại nằm sai tư thế, sáng ra cũng bị hiện tượng này, mà cậu lại ở một mình, chỉ có thể năn qua năn lại trên giường để hồi phục cơ thể, lâu dần tìm hiểu mới biết là nằm sai tư thế khiến mạch máu không lưu thông tốt, nên trước khi đi ngủ, Fuyu đều tự mình bấm huyệt dưới chân giúp máu huyết lưu thông.
“Tôi cảm nhận được rồi, cảm ơn cậu.” Y tá Joy sau hai lần được Fuyu nắn bóp liền cảm nhận được hai tay chỉ là cơ thể vẫn chưa hoàn toàn cử động được.
Fuyu đặt cô dựa vào tường, cậu nói. “Cô ngồi đây trước, tôi đi nấu cho cô ít súp, từ tối qua chưa ăn gì mới khiến cho cơ thể yếu như vậy.”
Fuyu đi ra nhà bếp của trung tâm, cậu gọt một ít khoai tây cùng với một ít rau củ trong bếp, nấu ra một nồi súp nhỏ, lại cắt mấy quả berry mang theo để giúp cô Joy bổ xung sức lực.
Cô Joy ngồi yên tĩnh trong phòng bệnh. “Mình nhớ rõ tối qua sau khi mình cùng Fuyu băng bó cho pokemon cuối cùng, mình đi lấy mấy tấm nệm để cho Fuyu ngủ, khi trở lại thì thấy Fuyu nằm ngủ trên đất, mình có đắp chăn cho cậu ấy rồi ngủ ở phía bên đối diện.”
Ánh mắt cô vô thức nhìn về phía dưới giường đối diện, quả thật là có một bộ chăn nệm trắng ở bên đó, chẳng lẽ là Fuyu sang, không thể nào, nhìn dáng bộ ngủ sáng nay của cậu ấy còn say hơn chết, không thể tỉnh dậy rồi sang được.
Y tá Joy đang mải suy nghĩ thì từ ngoài cửa Chansey đi vào, nó nhìn cô cười trộm rồi lại đi ra ngoài.
Cô Joy nhìn biểu hiện của Chansey liền biết là do nó làm, cô không khỏi vừa buồn cười vừa bực, chả là mấy ngày trước mẹ cô có thúc giục cô mau tìm bạn trai, cô chỉ cười nói ở trung tâm pokemon còn quá bận nên không thể nghĩ đến chuyện đó.
Nhưng mẹ cô nói, sắp tới mẹ cô sẽ điều động thêm một người em của cô tới đây phụ giúp cô chăm sóc trung tâm pokemon, trước khi mẹ cô tắt máy còn nhờ Chansey.
Có lẽ tối qua Chansey thấy Fuyu một mực phụ giúp cô và nó chữa trị cho các pokemon, Chansey lại có thể nhận biết được người tốt, nên tối qua mới bế cô sang chỗ Fuyu để hai người nằm với nhau.
Đang lúc cô suy nghĩ nên làm sao đối mặt với Fuyu thì thấy cậu bê theo bát súp cùng một đĩa quả đi vào, cô không dám nhìn thẳng vào Fuyu. “Cậu cứ để đấy, đợi khi có thể cử động tôi sẽ ăn.”
Fuyu đặt đĩa quả lên giường bệnh, cậu đưa một thìa súp lên miệng khẽ thổi để thìa súp bớt nóng. “Tôi đút cho cô, mau ăn đi đừng để nguội.”
Cô Joy đầu tiên sửng sốt, mọi khi đều là cô chăm sóc cho người khác, đây là lần đầu tiên có người lại chăm sóc cho cô, vô thức mở miệng để Fuyu đút thìa súp vào trong miệng.
“Có vừa miệng không?” Fuyu hỏi.
Cô Joy khẽ gật đầu.
Fuyu mỉm cười nói. “Tôi sợ khẩu vị của mình sẽ không hợp với cô, vừa miệng là được rồi, nhanh chóng ăn nốt thôi, mà tên của cô là gì?”
“Ana Joy.” Y tá Joy đáp.
“Cô muốn đi phiêu lưu cùng tôi không?” Fuyu hỏi y tá Joy.
“Phiêu lưu? Tôi chưa từng nghĩ đến, việc của tôi là chữa bệnh, ở thành phố Eterna rất cần tôi.” Alune Joy nói.
Fuyu chỉ nhẹ gật đầu, nếu Alune đã từ chối cậu cũng không thể ép, nghĩ đến sự tình tối qua cậu chỉ có thể để nó trôi qua, sau này có cơ hội trở lại đây thăm cô là được.
“Không cần đâu, chị có thể thử đi ra ngoài, trung tâm pokemon này để em là được.” Alune Joy vừa dứt lời, một y tá Joy khác cùng với hai Chansey đi vào, một con Chansey đưa tay lên chào Alune Joy.
Alune Joy cũng mỉm cười chào lại nó, cô hỏi y tá Joy đi vào. “Sao em lại ở đây, Anna.”
Anna Joy mỉm cười nói. “Dĩ nhiên là mẹ cử em tới đây rồi, nếu không đến sớm xem ra sẽ để chị lỡ mất cơ hội, chào cậu, không biết tên cậu là?”
“Fuyu, chào cô.” Fuyu đưa tay nắm lấy Anna Joy.
“Vậy phiền cậu Fuyu có thể chăm sóc tốt cho chị tôi trên đường phiêu lưu.” Anna Joy mỉm cười như hoa cầm tay Anule Joy đặt lên tay Fuyu.
Fuyu cực kỳ bất ngờ trước hành động của Anna Joy, cậu lại nhìn về phía Alune thấy cô cúi gằm mặt không rõ biểu hiện.
“Cậu yên tâm, chị tôi là người rất dễ xấu hổ, cậu phải chủ động một chút, à không, anh phải chủ động một chút, em đi kiểm tra tình hình của các pokemon, hai người tiếp tục đi.” Anna Joy mỉm cười cùng hai Chansey đi ra ngoài, khi đi cô không quên quay đầu lại nhìn.
Bầu không khí bên trong gian phòng nhất thời lâm vào cảnh xấu hổ.