Chương 1: Feebas

Chương 1: Feebas

Sóng nước lăn tăn trong hồ đập lên bãi cỏ xanh mướt, những bông tuyết rơi nhè nhẹ trên bầu trời lên vai những người đang câu cá trong hồ, hồ nước lớn mênh mông lại không hề bị ảnh hưởng bởi trời lạnh âm 5 độ mà đóng băng, nước trong hồ trong xanh một cách dị thường khiến người ta mê huyễn như lâm vào tiên cảnh.

Một cậu bé mặc áo khoác trùm kín người chỉ để lộ hai đôi mắt, hai tay liên tục xoa vào nhau để làm ấm chúng, thi thoảng cậu lại cho một nhánh củi vào đống lửa bên cạnh giúp nó duy trì đốm lửa tàn.

Do tuyết cùng trời lạnh nên chẳng bao lâu trời cũng dần tối, mấy người trung niên cũng dần thu cần câu về, ai đi cũng đều đi qua chỗ đứa trẻ hỏi. “Fuyu không về đền Snowpoint hả? Cháu mà không về thì con bé Maria sẽ lo lắng lắm đấy.”

“Dạ, cháu cũng đặt cần nốt lần cuối đây rồi sẽ trở về ạ.” Đứa bé lễ phép trả lời, cậu thu cần lên kiểm tra lại mồi cẩn thận lại quăng xuống hồ một lần cuối.

Một người trung niên vác cần trên vai nhìn cậu bé lại quăng cần xuống hồ mà than thở. “Cháu cần gì phải chấp niệm với Feebas như vậy? Magikarp cũng không tệ khi cháu có thể nuôi dưỡng nó trở thành Gyarados mà.”

“Do cháu thích Milotic hơn thôi ạ, cháu sẽ kiên trì câu một năm nữa, nếu không thể có Feebas thì cháu cũng từ bỏ mà chuyên tâm huấn luyện cho pokemon chọn ở viện nghiên cứu.” Cậu bé đáp.

Mấy người câu cá ai cũng khen cậu bé kiên trì, ở cái tuổi này, đâu phải ai cũng lựa chọn một pokemon vừa xấu xí vừa vô dụng để làm bạn đồng hành cho mình, mà công sức để câu được nó cũng như chăm sóc để nó tiến hóa cực khó khăn.

Nếu nuôi Magikarp khó một thì nuôi Feebas khó mười, hai con cá này mới đầu đều cực kỳ vô dụng, nếu không biết cách huấn luyện thì rất nhanh sẽ chán nản mà bỏ dở.

Mọi người đều vây quanh cậu bé chờ cậu thu lần câu cuối cùng trong ngày để mọi người cùng về, tất cả đều quen biết nhau cả, không ai lại để một cậu bé chơi vơ giữa trời tối bên hồ nước lớn này một mình cả.

Đang lúc mọi người tập trung thì một cô bé xinh xắn trong bộ đồ nữ tu đi đến, một người trung niên bảo cậu bé. “Cháu xem, Maria đến tìm cháu rồi đấy.”

Chỉ thấy một cô bé mặc bộ đồ nữ tu màu trắng đơn giản, giữa bộ đồ còn có ba viên ngọc xếp đọc xuống phía dưới tạo thành điểm nhấn cho bộ đồ, cô bé phối hợp với bộ đồ nữ tu đơn giản khiến cho cô càng xinh xắn cùng thánh khiết trong mắt mọi người, cô bé lễ phép chào mấy người trung niên. “Cháu chào các chú.”

“Maria tới đấy hả? Fuyu sắp về rồi cháu đâu cần tới.”

“Là con bé lo lắng cho Fuyu bé nhỏ của nó ấy mà.”

“Chậc, hai đứa đúng là đẹp đôi nhất ngôi làng của chúng ta, ha…ha.”

“Nào không nên nói thế, nhìn xem con bé xấu hổ rồi kìa.”

Maria nghe mấy người trung niên nói thế thì xấu hổ vô cùng, cô đỏ mặt tía tai không dám nói câu gì.

Cậu bé Fuyu thì che kín mặt không rõ biểu lộ. “Các bác nói đùa, chúng cháu vẫn còn nhỏ mà, chị Maria đợi em câu nốt lần này chúng ta sẽ đi về.”

Maria nghe vậy thì khẽ gật đầu, một người câu cá hô lên. “Fuyu cắn câu, nhìn phao xem, có thể là Feebas.”

Fuyu nhanh nhẹn nắm chắc cần câu, cậu không vội thu dây mà ghì chặt cần vào người, sức của con cá dưới nước kéo không tệ, nó kéo lê cậu tới gần mép nước.

Mọi người xung quanh cũng căng thẳng không lên tiếng, một người trung niên đã đứng đằng sau Fuyu chờ sẵn để kéo cậu lại trong trường hợp cậu bị con cá kéo xuống dưới nước.

Fuyu giữ cần câu trong tay, cậu thầm nghĩ nếu không thả dây cho con cá chạy chỉ sợ mình sẽ bị nó lôi xuống nước, cậu không nghĩ nhiều mà thả dây câu để cho con cá chạy xuống hồ.

Dây càng thả càng dài, sau một hồi dây câu bên trong trục đã còn một đoạn ngắn, Fuyu cảm nhận con cá đã buông lỏng không tiếp tục chạy, cậu liền đứng sâu vào trong bờ bắt đầu thu dây.

Không biết có phải là do đã mệt rồi hay không? Mà con cá đã không còn phản kháng quá nhiều so với trước, Fuyu một hơi thu hết cả dây lại, con cá cũng dần xuất hiện trên mặt nước.

Một người trung niên hô. “Là Feebas, còn là một con rất lớn.”

Một con cá màu vàng đất với đôi môi dày màu hồng, còn có ba chiếc vây chẳng tương đồng, trông cực kỳ xấu xí được Fuyu kéo lên bờ, con cá được kéo lên, nó nằm trên đống cỏ liên tục dãy dụa.

Fuyu không vội tung ra poke ball trong tay mà chờ đợi khi con cá mệt hẳn.

Feebas sau một hồi dãy dụa thì nghiêng người bắn một chùm nước nhỏ tới chỗ Fuyu, do không đề phòng Fuyu trực tiếp bị chùm nước bắn lên người, nhưng do lớp áo phao dày lên cậu không hề bị nước làm ướt người, may mắn Feebas bắn ra chùm nước không quá mạnh nếu không chắc cậu sẽ bị thương.

Mọi người xung quanh cũng lấy làm kinh ngạc. “Fuyu, cháu gặp may rồi, con Feebas này không tồi đâu, vậy mà đã học được cả Water Pulse, nhanh đi, nó kiệt sức rồi kìa.”

Fuyu cũng nhìn rõ Feebas sau khi dùng Water Pulse thì đã kiệt sức hoàn toàn, cậu không nghĩ nhiều tung poke ball về phía nó.

Poke ball đập trúng người Feebas liền xuất ra một tia sáng màu đỏ thu nó vào trong, khoảnh khắc hồi hộp nhất cũng tới, poke ball lắc lư trên đất, ánh sáng đỏ trên nút bấm nhấp nháy liên tục.

Fuyu ánh mắt nhìn chằm chằm vào poke ball không rời, nếu như Feebas thoát ra khỏi poke ball, cậu sẽ lập tức ném quả khác đến.

Poke ball sau một hồi lắc lư cũng dần trở lên yên tĩnh.

“Tinh.”

Một tiếng phát ra từ poke ball khiến Fuyu từ sâu trong cõi lòng lại cảm nhận được vui sướng, nhưng cậu lại trầm mặc không vội đến nhặt Feebas lên, vì trước mặt cậu, thứ nên xuất hiện cũng đã xuất hiện.

[Lần đầu tiên bắt được pokemon, khởi động hệ thống thành công, tự động ràng buộc thành công, thưởng cho lần đầu bắt pokemon đầu tiên x10 Candy, đã được thêm vào không gian hệ thống.]

Fuyu nhìn qua một chút, rồi làm như không thấy, cậu đến nhặt Feebas lên, mọi người xung quanh cũng tiến tới chúc mừng.

“Tốt rồi nhé, từ mai không cần phải cực khổ nữa.”

“Nuôi Feebas cho tốt, đừng bỏ cuộc, phải quý trọng pokemon mới nhận được niềm vui chúng đem lại.”

“Chúc mừng cháu nhé, Fuyu.”

Fuyu cúi đầu. “Cháu cảm ơn mọi người giúp đỡ.”

Rồi cậu thu lại cần câu cùng đồ câu theo mọi người ra về.

Cầm Feebas trên tay khiến cậu cảm thấy hồi hộp khó tả, không dám tin là sự thật nhưng cảm nhận hơi ấm từ tay Maria, cậu lại mỉm cười.

Mọi người về đến làng cũng dần chia tay, Fuyu và Maria về đến một căn nhà nhỏ làm từ gỗ chỉ có duy nhất một tầng, nhìn nó có phần đã cũ kỹ nhưng vẫn còn tốt, ánh sáng lửa từ bếp lửa cùng chiếc đèn điện cũ kĩ le lói xuyên từ cửa sổ ra ngoài, ánh sáng yếu ớt lại khiến cho người ta cảm thấy hoài niệm.

Fuyu mở cửa đi vào, một người phụ nữ mặc bộ đồ nữ tu giống với Maria đang chuẩn bị đồ ăn, nhìn thấy cả hai đi vào thì mỉm cười. “Hai đứa về rồi sao, nhanh vào ăn, đừng để đồ ăn bị nguội.”

Fuyu cũng nhanh chóng cất đồ câu vào hộp nhỏ ngoài hiên, cậu đi rửa qua hai tay rồi cởi chiếc áo phao đã bị ướt, treo nó lên mắc phơi đồ bên ngoài hiên, chỉ vừa cởi áo, một cơn gió lạnh liền thổi qua, cậu lạnh run người liền nhanh chóng chạy vào nhà.

*Chuyện tác viết vui vẻ và chủ yếu để luyện tập viết nhiều, mong mọi người để lại đánh giá ở dưới.

*Mình xin chân thành cảm ơn!