Chương 109: Nhiếp Ảnh

Tiếp tục hành trình tiến về phía trước, Red cùng với Leaf đang dừng chân nghỉ ngơi tại một bãi đất trống ven đường, lân cận có một dòng suối tươi mát cả nhóm nghỉ ngơi thư thái dùng bữa sau một chặng đường lữ hành vất vả mệt mỏi, các Pokémon cũng được một phen thưởng thức kỹ năng nấu nướng tuyệt hảo của nhà chăn nuôi Pokémon tài năng kiêm siêu đầu bếp Leaf.

Các Pokémon thoả thích đánh chén một bữa no nê khoái chí, rất nhanh cả bàn thức ăn phong phú đều sạch sẽ hết để cho đầu bếp nấu ra món ăn vô cùng vui mừng tự hào, chỉ còn lại một miếng ăn liêm sỉ cuối cùng không ai đụng vào dù sao miếng ăn là miếng tồi tàn... tuy nhiên các Pokémon dạ dày không đáy vẻ mặt bình thản như kiểu xin lỗi chúng tôi không nghĩ như vậy.

Chỉ thấy Munchlax thản nhiên bước tới thò tay bốc luôn nắm cơm cuối cùng thong thả đưa lên trước miệng, đang định bỏ vào trong miệng đánh chén khoái chí bỗng nhiên có một chiếc lưỡi dài ngoằng vươn ra cướp mất nắm cơm, Munchlax đưa mắt nhìn sang Lickitung phấn hồng béo ú lại dám cả gan đoạt thức ăn trước miệng cọp, ánh mắt như hình viên đạn lửa giận đùng đùng.

Chỉ thấy Lickitung vẻ mặt bình thản như không, thản nhiên kêu lên:

- Beroringa... (Thức ăn Leaf nấu... Lickitung của Leaf ăn!)

Lickitung đang định đưa thức ăn vào trong miệng, bỗng nhiên chiếc lưỡi dài ngoằng lại bị Munchlax thò tay bắt lấy giữ chặt không buông, nhanh tay cướp lại nắm cơm sau đó thẳng chân đạp Lickitung lăn ra chuồng gà, lạnh nhạt kêu lên:

- Gonbe... (Ai lớn hơn... Người đó được!)

Red cũng không khỏi bất đắc dĩ, cười khổ nói:

- Nào nào... Munchlax, anh em trong nhà không được đánh nhau...

Munchlax mặt không biến sắc chẳng mấy quan tâm, cầm lấy nắm cơm bỏ luôn vào miệng, tuy nhiên đúng ngay lúc này Lickitung thi triển chiêu thức Rollout cuộn tròn cơ thể lăn tới trúng vào Munchlax khiến cho nắm cơm phun ra tung toé rơi vãi trên đất, thoạt nhìn nắm cơm như đang muốn nói ta khổ quá mà, chỉ cần nằm yên chờ được ăn thôi cũng không yên nữa...

Đột nhiên thân thể của Lickitung được bao quanh bởi một luồng ánh sáng chói mắt kỳ diệu, thân thể chậm rãi phát triển trở nên cao to lực lưỡng, sau khi ánh sáng tiến hoá tản đi xuất hiện một Pokémon hình tròn màu hồng đậm có phần đuôi bé và chiếc lưỡi dài đặc trưng, ngoài ra còn có hoa văn đường màu vàng ở bụng, và phần cổ có hoa văn như một cái yếm trắng.

"Lickilicky, Licking Pokémon, thuộc tính Normal, sinh sản Monster, hình dạng tiến hoá của Lickitung. Chiếc lưỡi dài lúc nào cũng sũng nước dãi với nước bọt có chứa dung môi gây tê, Lickilicky bao bọc mọi thứ bằng chiếc lưỡi có thể kéo dài rất linh hoạt của chúng."

Sau một thời gian huấn luyện Lickitung cũng đã nắm giữ thành thục tuyệt chiêu Rollout, lần này bởi vì tranh giành miếng ăn liêm sỉ cùng Munchlax đã bộc phát tiềm lực hoàn thành tiến hoá biến thành một con Lickilicky khoẻ mạnh vóc dáng cao to, Red trong lòng khẽ động: "Hệ Thống, kích hoạt tính năng Thông Tin cho Lickilicky!"

——————————————————————————————

【Lickilicky】

——————————————————————————————

Thuộc Tính: Normal

Sinh Sản: Monster

Phân Loại: Licking Pokémon

Giới Tính: ♀

Đặc Tính: Own Tempo

Thực Lực: Sơ Cấp (Trung Kỳ)

Đạo Cụ: Silk Scarf

Chiêu Thức: Belch, Lick, Rollout, Supersonic, Thrash, Defense Curl

——————————————————————————————

Lickilicky vóc dáng cao lớn thân hình mũm mĩm, chiều cao lên đến 1.7 mét và cân nặng lên đến hơn một trăm cân, lúc này so với Munchlax thì lớn hơn nhiều, vênh mặt kêu lên:

- Beroberuto... (Ai lớn hơn ai?)

Lickilicky vươn chiếc lưỡi dài một đường cơ bản liếm hết sạch sẽ thức ăn vương vãi trên đất, khiến cho mọi người xung quanh không khỏi có chút rợn người kinh tởm, Leaf bất đắc dĩ nói:

- Lickilicky... Thôi nào để tớ nấu thêm phần nữa cho các cậu nhé!

Đột nhiên Munchlax lửa giận bừng bừng phẫn nộ lao đến, cơ thể cũng theo đó mà phát triển trở nên to lớn, sử dụng tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng phát triển trở thành một Pokémon màu xanh lam đậm với phần mặt và phần bụng có màu kem, thân hình to lớn kệch cỡm nặng nề chút ít lười biếng, không phải ai khác chính là Snorlax nổi danh dạ dày không đáy.

Quả nhiên miếng ăn là miếng tồi tàn khiến hai Pokémon tham ăn lười làm chẳng mấy chuyên tâm rèn luyện nay vì tranh giành lẫn nhau trực tiếp hoàn thành tiến hoá, thế nhưng Snorlax nếu phát điên bởi vì bị đoạt mất thức ăn thực sự vô cùng nguy hiểm, Red vội vàng nói:

- Hãy khoan đã nào, bình tĩnh một chút... Snorlax!

Tuy nhiên mặc cho Red khuyên can thế nào, Snorlax vẫn cứ nổi giận tức điên lao tới bước chân nặng nề chấn động uỳnh uỳnh, Red không còn cách nào chỉ đành kêu gọi Gengar tiến tới hoà hoãn, khoát tay nói:

- Gengar, sử dụng Hypnosis!

Gengar không khỏi âm thầm chửi thề mẹ nó, việc gì cũng đến tay mình ăn bữa cơm thôi cũng không yên nữa, trực tiếp kích hoạt năng lượng siêu linh phóng ra chiêu thức Hypnosis đến cho Snorlax một liều thuốc ngủ cực mạnh, Snorlax còn đang bạo tẩu trúng đòn trực tiếp chìm vào giấc ngủ, Red thận trọng tiến đến vuốt ve an ủi trấn an Snorlax để không mộng du tỉnh lại.

Red đưa mắt nhìn vào Snorlax ngoan ngoãn say ngủ béo mập dễ thương, trong lòng khẽ động: "Hệ Thống, kích hoạt tính năng Thông Tin cho Snorlax!"

——————————————————————————————

【Snorlax】

——————————————————————————————

Thuộc Tính: Normal

Sinh Sản: Monster

Phân Loại: Sleeping Pokémon

Giới Tính: ♂

Đặc Tính: Pickup

Thực Lực: Cao Cấp (Tiền Kỳ)

Đạo Cụ: Không

Chiêu Thức: Amnesia, Belch, Bite, Block, Covet, Crunch, Double-Edge, Flail, Fling, Lick, Metronome, Recycle, Rest, Screech, Snore, Stockpile, Swallow, Tackle, Yawn, Body Slam, Defense Curl, Heavy Slam, High Horsepower, Last Resort, Sleep Talk

——————————————————————————————

Lần này cả hai Pokémon của Red và Leaf đều đã lần lượt hoàn thành tiến hoá thực sự đáng vui đáng mừng, mặc dù hoàn cảnh có hơi sai sai một chút nhưng dù sao cũng kết thúc mỹ mãn Leaf hăng hái vào bếp nấu thêm một phần cơm nữa để cho Snorlax với Lickilicky bắt tay giảng hoà, có đồ ăn ngon mọi chuyện đều là chuyện nhỏ các Pokémon không tính toán gì lao vào đánh chén thoả thích.

Red và Leaf bất giác đưa mắt nhìn nhau, mỉm cười nói:

- Thật là... Bó tay với các cậu ấy luôn đấy...

Bên kia Aerodactyl thư thái tắm nắng ở cạnh còn có hai tiểu đệ Omanyte và Kabuto, đột nhiên nhận thấy có một bóng đen đáng ngờ nhắm về phía mình, ánh mắt dữ tợn vỗ cánh bay tới ngưng tụ chiêu thức Ancient Power phóng thẳng về phía bụi cỏ rậm rạp, chỉ thấy từ trong bụi cây có một thiếu niên cầm chiếc máy ảnh kỹ thuật trên tay kinh hãi chạy ra tâm trạng bàng hoàng, cuống quýt kêu lên:

- Đừng đừng... Tôi không phải là người xấu!

Ngay khi nham thạch năng lượng cổ xưa sắp sửa đánh trúng thiếu niên nhiếp ảnh, chợt một quả cầu năng lượng bóng đêm từ đâu phóng đến hoá giải chiêu thức của Aerodactyl, thiếu niên nhiếp ảnh sợ hãi đến mức tay chân run rẩy ngồi khuỵu xuống đất, Red bỗng nghe động tĩnh khác thường vội vàng tiến đến, nghi vấn hỏi:

- Ở đây có chuyện gì ồn ào vậy?

Gengar khinh khỉnh chỉ tay về phía thiếu niên nhiếp ảnh sau đó quay sang chỉ tay về phía Aerodactyl bừng bừng lửa giận, cười khẩy nói:

- Thằng khứa này đến chụp trộm, lại còn đá trúng thiết bản... Nếu không có ta chắc chết lâu rồi, bây giờ xử lý như thế nào đây?

Red nhanh chóng bước đến trấn an Aerodactyl trong cơn phẫn nộ giận dữ, sau đó lại quay sang nhìn thiếu niên nhiếp ảnh, thong thả hỏi:

- Cậu có làm sao không vậy?

Thiếu niên nhiếp ảnh nhìn thấy có người đi đến bất giác thở phào nhẹ nhõm, loay hoay kiểm tra máy ảnh một hồi không thấy có gì bất thường, yên tâm nói:

- Cũng may là nó không bị làm sao...

Red cũng không khỏi bất đắc dĩ, buột miệng nói:

- Tôi đâu có hỏi về cái máy ảnh...

Thiếu niên nhiếp ảnh nhẹ nhàng lắc đầu, chậm rãi nói:

- Bởi vì cái máy ảnh này chính là tất cả mạng sống của tôi... Thực ra ban nãy tôi chỉ muốn được chụp hình Aerodactyl ở trong truyền thuyết đó... Không ngờ là nó thực sự còn sống!

Muốn chụp được một tấm hình mà phải bồi thêm tính mạng của mình quả thật không đáng chút nào, Red nghiêm nghị nói:

- Nếu như cậu muốn chụp hình ai đó thì phải báo với họ một tiếng chứ, Aerodactyl của tôi tính khí có hơi mẫn cảm không thích người khác quấy rầy...

Thiếu niên nhiếp ảnh không khỏi có chút áy náy gãi đầu, nghiêm túc nói:

- Thật ra thì tôi muốn chụp những khoảnh khắc thật tự nhiên của các Pokémon, cho nên tôi mới trốn sau bụi cây để chụp lén được... Đó cũng chính là quy tắc bất di bất dịch của một nhiếp ảnh gia thiên tài như tôi.

Hỏi ra mới biết thiếu niên nhiếp ảnh tên là Todd Snap, là một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp từng xuất hiện trên rất nhiều mặt báo nổi tiếng, Todd muốn được xin lỗi vì đã chụp trộm đồng thời cũng là cảm ơn Gengar xuất thủ cứu giúp nên liền dẫn theo mọi người về đến nhà mình dùng bữa thân mật.

Trong nhà có rất nhiều bức hình chụp Pokémon sinh hoạt hết sức tự nhiên, Todd tự hào nói:

- Tất cả đều là tấm ảnh hoạt động thoải mái của các Pokémon trong môi trường tự nhiên tôi đã chụp được... Nhìn vào những tấm ảnh sống động như vậy mọi người có thể cảm nhận được điều gì không?

Red nhìn những tấm ảnh chụp hình Pokémon sinh hoạt vui vẻ, nào là Eevee liếm láp yêu thương, nào là Kangaskhan tình thân mẫu tử, nào là Chansey dịu dàng dễ mến, nào là Snorlax lười biếng ngủ say, tất cả đều được biểu hiện vô cùng sinh động, cảm thán nói:

- Đúng là các Pokémon đều có biểu cảm rất vui vẻ thoải mái...

Leaf nhẹ nhàng gật đầu, vui thích nói:

- Đúng vậy, nhìn những tấm ảnh này tự nhiên tớ cũng cảm thấy hạnh phúc theo... Thật là tuyệt vời!

Todd nhìn những tấm ảnh thành quả nỗ lực suốt bao lâu nay của mình, quyết tâm nói:

- Tôi muốn thông qua những tấm ảnh này để lan toả cảm giác bình yên và hạnh phúc cho cả thế giới, điều này chính là ước mơ của tôi!

Thế là mọi người nhanh chóng triệu hồi tất cả các Pokémon của mình vui chơi huấn luyện giống như thường ngày, Todd lại trốn ở một bên say sưa chụp hình cố gắng chụp ra tấm ảnh đẹp nhất, ngay cả Charizard và Aerodactyl không thích náo nhiệt cũng vô tình bị chụp vào trong khung hình, nhất thời mọi người có được kỷ niệm nhiếp ảnh đáng nhớ.