Sinnoh, Sandgem Town
Ngoại ô ngoài rừng, một vị lão nhân mặc đồ nâu đang đi dạo và quan sát một tổ ong Combee gần đó, rất nhiều những con Combee hiện đang tụ tập xung quanh một con Combee và bỗng con Combee đó đột nhiên phát sáng!
Nó đang tiến hoá! Vị lão nhân trên tay không ngừng ghi chép lại quá trình này, rất nhanh ánh sáng phát ra từ con Combee đó dần dần lui đi, xuất hiện giữa bầy Combee bây giờ là Vespiquen!
“Theo đánh dấu từ trước thì đây là một con Combee cái tiến hoá thành!” Prof.Rowan quan sát thấy được trên bụng con Vespiquen có lưu lại sợi chỉ hồng được ông đánh dấu trên diện rộng từ trước để phân biệt giới tính, ông vốn nghi ngờ từ việc Combee tiến hoá có liên quan tới giới tính của chúng.
Prof.Rowan mở ra ghi chú của mình, trên đầu trang có đánh số 10! Đây là con Vespiquen thứ 10 được ghi nhận là giống cái tiến hoá từ Combee, ông lấy bút bôi lên lưỡi rồi tay không ngừng ghi chú lại, ông đã có thể khẳng định việc Combee tiến hoá thành Vespiquen là do giới tính và Combee đực giống như không có khả năng tiến hoá.
Sau khi con Vespiquen tiến hóa xong thì bầy Combee lại chuyển động và di chuyển về một phía.
“Huh? Bọn chúng di chuyển đi đâu vậy?” Ông vội lật ra những ghi chú trước đó, không có ghi chép về hiện tượng như thế này.
Dựa theo những ghi chép trước thì bầy Combee sau khi chào đó vị nữ hoàng mới của chúng thì sẽ ngay lập tức trở về tổ và tiến hành giao phối(P/s: ta chém đó) để sinh ra những thế hệ mới Combee dưới lệnh nữ hoàng mới của chúng.
Việc bầy Combee không di chuyển theo dự kiến trước khiến Prof.Rowan tò mò và quyết định bám theo sau chúng.
“bee..bee..bee”
Ông tới nơi thì thấy bầy Combee bay vây quanh một góc cây, điều lạ là những Combee không bay lên hạ xuống giống như là đang làm trò vậy, những biểu hiện của chúng rất khác nhau, có vui, có lo lắng, có quan tâm chăm sóc!
“Chúng đang chăm sóc thứ gì a?” Prof.Rowan tự hỏi.
“Ha..Haha..Ha”
Bỗng 1 tiếng cười trẻ con vang lên cắt dòng suy nghĩ của ông.
“Sao lại có tiếng trẻ con ở đây??” Prof.Rowan bị tiếng cười này làm cho sững sờ, ông nhìn xung quanh và ngoại trừ ông là con người ở đây thì không còn ai nữa, không lẽ~!
Một suy thoáng qua, ông ngay lập tức nhìn châm chú vào chỗ bầy Combee đang vui đùa bay quanh gốc cây đó.
“Oa, oa, haha, ha”
Lại xuất hiện! Lần này ông chắc chắn là tiếng trẻ con phát ra từ chỗ bầy Combee, ông ngạc nhiên sau đó lại câu mày tự hỏi: “Làm thế nào một đứa bé lại xuất hiện ở đây?”
Vì bây giờ ông đã thấy được lấp ló vật mà bầy Combee đang chơi cùng, hay nói đúng hơn là một đứa trẻ đang được quấn lại và được đặt trong một chiếc nôi đang không ngừng quơ quơ đôi tay bé nhỏ của mình.
Trong phút nhất thời ông bị cảnh tượng này làm phẫn nộ, không phải đối với bầy Combee mà chính là đối với cha mẹ của đứa bé, ở đây may là gặp phải Combee có tính tình ôn hoà, chứ gậy phải loài nguy hiểm như Beedrill là coi như tiêu.
Ông bỏ ghi chét của mình vào trong ba lô sau đó để lại chúng ở góc cây ông vừa quan sát rồi tiến về phía bầy Combee.
Bee...Bee
Bầy Combee ngay lập tức liền phát giác được có người tới liền lên tiếng cảnh báo sau đó vào đội hình chiến đấu mỗi một con Combee có 3 cái đầu tượng đương với 6 con mắt, hàng trăm con mắt mang đầy tính cảnh giác nhìn chằm chằm vào Prof.Rowan.
Ông cũng bị cảnh tượng này làm sững sờ không dám nhúc nhích.
Bee~ Quen!
Lúc này con Vespiquen lên tiếng, bầy Combee nhau nhau làm ra phản ứng nhường một lối đi con nó bay tới trước mặt Prof.Rowan.
Bee~ Bee~ Quen!
Nó bay tới khoan tay một hồi, sau đó lấy ra một chiếc lá đã quấn lại thành cái phễu, bên trong là mật ong đưa cho ông rồi chỉ chỉ đứa bé.
“Oa~ aaa~”
Có vẻ đáp lại hành động của Vespiquen đứa bé ngay lập tức cất lên tiếng khóc.
Prof.Rowan thấy vậy liền không nghĩ vội cầm lấy chiếc lá phễu chạy lại chỗ gốc cây đứa bé cái nôi được đặt, bầy Combee cũng thức thời tránh cho cho ông.
Ông không để ý nhiều chỉ vội lấy tay bồng đứa bé ôm vào lòng sau đó cho đứa bé ăn từng giọt mật ông được nhỏ xuống qua cái phễu cho đứa bé ăn.
Đứa bé có vẻ được nếm thử mật ong ngòn ngọt liền im lặng không khóc nữa, lúc này ông mới quan sát kỹ hơn đứa bé.
Ông không thể không nói.
Cái này hài tử, lớn lên thật tinh sảo a! Huh? Là con trai?.
Con trai mà nước da trắng hồng, lông mi dài còn có xinh xắn cái mũi, cái này sóng mũi thật hoàn hảo a~ cái miệng cũng hồng hồng mũm mỉm. (P/s: mượn được từ mấy bài tả trẻ sơ sinh)
Mặc dù chuyên môn của ông là Pokemon nhưng ông có thể khẳng định đứa trẻ này là đứa bé đẹp đẽ nhất ông từng gặp, lúc nhỏ đã bộ dáng thế này không biết sau này làm hại bao nhiêu nhà ai tiểu cô nương đây.
Prof.Rowan nhìn đứa bé yêu thích không rời tay, cả đời ông không con chỉ một lòng cống hiến cho nghiên cứu, nay vô tình gặp phải đứa bé này không biết có phải “đấng sáng tạo” an bài không?
Thế là ông quyết định bồng đứa bé tới trước Vespiquen một mặt trịnh trọng nói: “Xin giao đứa trẻ này lại cho ta, tin tưởng các ngươi cũng đã hiểu chỉ có hoà nhập với thế giới con người mới cho đứa trẻ một tương lại tốt hơn!”
Ngay lập tức bầy Combee biến sắc, hàng trăm con ngay lập tức phong toả mọi hướng đi, một mặt hung thần nhìn chằm chằm Prof.Rowan.
Bee! Bee Quen~ Bee Quen!
Con Vespiquen đầu đàn ra lệnh cho bầy ngừng tấn công, liên tục khuyên lui chúng, nó dù gì chỉ là con đầu đàn mới còn chơi có uy tới mức có thể ngay lập tức ra lệnh cho cả bầy nghe theo mình được nên cũng mất một chút thời gian.
Prof.Rowan một mặt không đổi nhưng lúc này lưng ông cũng đã ướt đẫm, bởi vì lúc nãy vô số con Combee cùng có ý định sử dụng Gust! bình thường thì không sao nhưng lần này là hàng trăm gần hàng ngàn con Combee cùng phát công, đối mặt mới phẫn nộ bầy ong sợ là Garchomp cũng phải nể ba phần!
“Xin các ngươi hãy tin tưởng ta, ta đảm bảo sẽ chăm sóc đứa bé này thật tốt.” Prof.Rowan vẫn một mặt kiên định nói.
Bee~ bee!
Con Vespiquen đắng đo một hồi nhưng vẫn quyết định ra lệnh cho bầy Combee rút lui, nó chỉ chỗ cái gốc cây được đặt cái nôi của đứa bé.
Prof.Rowan một mặt khó hiểu nhưng vẫn làm theo, tới nơi ông tỏ vẻ kinh ngạc vì lúc nãy đứa bé khóc làm ông có chút vội nên không để ý xung quanh cái nôi, bây giờ nhìn thì thấy có một quả trứng Pokemon cũng được đặt kế bên cái nôi!
Quả trứng có màu tím đặc thù cùng với những đường vân xung quanh nó.
“Huh? Skorupi trứng!?”
Nhận ra quả trứng này ông ngay lập tức hoảng sợ, trứng này thuộc về dòng Drapion mà Skorupi là tiền thân của chúng, mà Drapion ở hoang dại thì là loài cũng không mang tiếng tốt gì, vậy nếu trứng của chúng ở đây vậy thì chúng đâu?
Khu rừng này đâu có Drapion? Đừng nói Drapion, Skorupi còn chưa bao giờ nhìn thấy!
“Thật kỳ lạ!” Ông tự nhủ.
Sau đó ông lại thấy được trên cái cây mà đứa bé được phía dưới có chữ trên đó được khắc “Lucas” mà viết tích còn trông rất mới.
”Mặc dù cha mẹ con không xứng chức thật, nhưng ta vẫn sẽ tôn trọng cái tên mà họ đã đặt cho con, hoặc có lẽ họ cũng không hoàn toàn muốn vứt bỏ con” Prof.Rowan mỉm cười từ ái với đứa trẻ trong tay mình.
“Tốt! Vậy từ giờ con sẽ là Lucas! cháu của Professor Rowan này,” mỉm cười với Lucas thế là ông 1 tay bồng Lucas, tay còn lại cúi xuống lấy quả trứng Skorupi về.
——————————
6 năm sau.
”Nhanh nào Skopi! Hôm nay chỗ của mụ mụ sẽ sản xuất loại mật ong mới đấy, tớ muốn là người có thể thử nó đầu tiên” một đứa bé trai đang chạy về phía trước không ngừng quay đầu thúc giục một con bò cạp có màu tím xanh đang chật vật dùng bốn chi chân của mình cố gắng đuổi theo sau.
Không có gì ngoài ý muốn thì đúng là “Lucas!” Là main chính của của bộ truyện. Hay còn được biết với cái tên khác “Takumi!”.
Không sai Takumi chính là đứa bé đó, khi mở mắt ra là cậu có rất nhiều khuôn mặt xung quanh mình, cậu bình tĩnh và phát hiện đây là Combee vì quá phấn khởi khi biết mình đã xuyên qua nên cậu cười lớn.
Rồi bị Prof.Rowan nghe được, đang mộng bức vì bị người bế lên thì cậu cũng nghe được những thứ mà ông lẩm bẩm, cậu cũng trầm mặt xem ra thế này cậu rốt cuộc có cha mẹ(p/s: main kiếp trước mồ côi được nhận nuôi bởi nhà Yukiko rồi quen nhau tới lớn) nhưng vì do nào đó cậu bị từ bỏ và rồi cậu cũng đón nhận cái tên Lucas!
Dựa theo ký ức trước khi xuyên qua thì Skopi(hay còn được biết là Skorupi) là quà mà hệ thống tiễn đưa từ trước vậy nên ngoại trừ cái tên “Lucas” thì bọn họ chả để lại cho hắn bất kỳ thứ gì cả, hắn cũng muốn tìm cha mẹ kiếp này của mình nhưng hắn cũng lực bất tòng tâm vì không có thông tin hữu dụng nào cả.
Thế là cậu xem bầy Combee như gia đình mình còn nhận Vespiquen làm mụ mụ và nó cũng rất vui lòng.
“Mẹ, ta tới rồi có thể cho ta thử trước không” Lucas đứng trước một cái tổ ong to tiếng nói, mà cũng không thể gọi cái này hoàn toàn là tổ ong được vì cậu đang đứng trước một tòa lâu đài tuy không lớn bằng truyền thuyết Amber Cátle có thể nó vẫn có thể phát triển thêm nữa, nhưng chỉ với kích thước của tổ ong thế này cũng đủ làm nổi bật lên khu rừng.
Ong...Ong!
Từ trong bay ra một con ong vàng khổng lồ, đó là Vespiquen! Đúng là con Vespiquen năm đó nhưng trái với lúc tiến hoá hình dáng có chút thua chị kém em của mình thì giờ đây nó đã phát triển không giống bình thường Vespiquen
Chiều cao trung bình của một con Vespiquen chỉ có 1.2m nhưng trải qua 6 năm, con này Vespique lại đột biến thành 2.2m chênh lệnh ròng rã 1m so với bình thường.
Nếu nghĩ đó là hết thì xem thông tin của nó
Pokemon: Vespiquen( LV: 72!)
Type: Bug, Flying
Abilities: Pressure, Queenly Majesty!!!
Tiềm lực: Tím!!!
Không sai, đây là 1 con Vespiquen tiềm lực phi phàm đã đột phá cấp thiên vương cách đây không lâu và điều quan trọng hơn hết là nó có 2 đặc tính và trong đó có một đặt tính sẽ không thấy được ở bình thường dòng tiến Vespiquen sẽ có.