Chương 1: Chương 1 ~ Chap 1: TRẮC PHI (thượng)

Trong vũ trụ bao la, có hàng vạn hành tinh lớn nhỏ nhiều không đếm xuể, chẳng hạn như Carol Alex JY702, một hành tinh tím cách Trái Đất 7630 năm ánh sáng. Nơi đó là một hành tinh có sự sống của các robot hiện đại. Carol Alex JY702 từng bước phát triển theo hướng hiện đại hóa, thế giới người máy được thiết lập chặt chẽ trong hành tinh tím. Bởi sự hùng mạnh của nền khoa học kĩ thuật, Carol Alex JY702 luôn có mục tiêu thống trị cả vũ trụ. Nên NBT4869, là một robot chống thấm nước thông minh và hiện đại nhất hành tinh tím Carol Alex JY702 được phái đến thăm dò tình hình phát triển văn minh của người Trái Đất. Nhưng không may một thiên thể không xác định rơi đúng vào quỹ đạo của con tàu vũ trụ XP02 đang cùng NBT4869 đến Trái Đất. Vì để tránh va chạm, NBT4869 đã lái sang một quỹ đạo khác, bước nhảy alpha bị lệch so với đường đi ban đầu, XP02 không bắt kịp quỹ đạo chỉnh hướng, nên cả con tàu xuyên lạc vào thời không khác trong vũ trụ. Đó là một thời không song song với thời không của Trái Đất. Nhưng thời không này không nằm trong lí giải của khoa học, một thời không huyền huyễn kì bí.

Đối với thời không này, thế giới không phải vũ trụ, mà là tứ hải bát hoang lục giới, kể ra như Lạc giới, Thiên giới, Ma giới, Yêu giới, Sinh giới và Nhân giới. Tuy rằng phân biệt rõ là lục giới, nhưng ngầm chìm trong thiên địa vẫn là hai thế lực song tranh, tương khắc như hai cực âm dương, đó là Thiên - Ma. Yêu giới và Sinh giới từ lâu đã như hai huynh đệ đứng giữa ranh giới Thiên - Ma. Với Lạc giới, có thể coi là một bề trên tôn kính, nhưng Phật tổ và các vị thần đắc đạo xưa nay thanh tịnh, không tranh đấu vào thế lực lục giới hỗn loạn, chỉ âm thầm tu dưỡng trong chốn cực lạc. Cuối cùng vẫn là Nhân giới nơi phàm trần.

Nơi đây Dạ Phong điện tẩm cung của Ma đế Ma giới, sa hoa lộng lẫy, màn the phất phới trong hương khói trầm hương bay thoang thoảng. Ma giới tuy không một tia sáng chiếu rọi, bầu trời mãi luôn phủ một màu đen ảm đạm, song bên trên màu đen đó lại là hàng vạn vì sao lấp lánh tuyệt đẹp. Những dãy núi hay hoang mạc nơi xa luôn có một dòng khí rực sắc màu uốn lượn chuyển động xung quanh bên trên. Vẫn là mất đi cái này, lại được cái kia.

Bên hồ tắm của Ma đế, mỹ tửu vung đầy. Nữ nhân ma mị vải y ít ỏi uốn lượn ca múa. Chiếc bàn ngọc trưng đầy thức ăn ngủ vị cùng bình rượu vàng nồng đặc cạnh lề. Dưới trũng hồ nước ấm ngang lồng ngực, rải rác những cánh hoa hồng đỏ thắm bập bềnh trôi dạc. Ma đế người trần ôm hai ái phi hiện đang được sủng hạnh hai bên, người đút thức ăn, người bón rượu, hết phong lưu thơm thít lại đến to nhỏ tiếng cười. Cảnh tình có thể nói là khoái lạc trong nhân gian.

Ma đế hiện tại đã kế vị được tận bốn vạn năm. Chàng là Ma đế đời thứ mười tám của Ma giới, Phượng Hoa. Ma đế từ sau khi kế vị, suốt ngày đắm mình trong tửu sắc, phong lưu khoái lạc, không quan tâm đến chính sự lục giới, đến nay cũng đã lâu không thượng nghị cùng các trưởng lão ma tộc.

Hậu viện có đến vài ngàn phi tử, nhiều khi Phượng Hoa còn gọi nhầm tên, nữ nhân nào giở trò giận dỗi, chàng liền không coi ra gì mà lập tức đuổi đi. Phượng Hoa phong lưu ma mị, khí chất bất phàm. Ngủ quan tinh sảo, soái khí đến kì lạ. Mái tóc chàng đen dài mảnh mượt, thơm lừng hương Dạ Cúc thảo, một loài hoa có mùi thơm ngọt ngào, trầm nhẹ, nhưng cũng lôi cuốn vô cùng. Hai chuỗi tóc mảnh thước tha trước truy ngọc mạ vàng cài trên trán khiến chàng vừa phong thái anh hào, vừa mị hoặc ngút ngàn. Hàng mi cong dài dưới trướng đôi mày rậm rạp không xa không gần, lại là phía trên đôi nhãn thần tinh sảo cuốn hút, trong say có tỉnh, trong ma mị có phong nhã. Đôi môi đỏ mọng lúc nào cũng vươn hương thơm phấn son của nữ nhân cũng quyến rũ không kém gì. Nhưng khiến bọn nữ nhân kia say mê chắc hẳn là vóc dáng săn chắc, đường nét rõ ràng của Phượng Hoa. Bởi thế, chàng mới được gọi là đệ nhất mỹ nam lục giới.

Phượng Hoa đang thưởng mỹ tửu, đột nhiên trong hồ lại có vật thể lạ, ùng ục vài tiếng thì bất chợt ngoi lên mặt nước, đó là một mỹ nhân tuyệt sắc, đẹp lung linh khó tả. Phượng Hoa ngạc nhiên nhìn chầm chầm nữ tử từ đâu xuất hiện, chàng vô tâm đẩy hai ái phi ra hai bên, trong mắt có sự vui mừng lan toả rạo rực, Phượng Hoa xúc động vội đi đến ôm lấy nữ tử trước mắt, miệng mấp mấy nghẹn ngào: "Yên nhi! Nàng về rồi!"

Nữ nhân đấy không chút biểu cảm, chỉ chớp mắt vài cái rồi nói: "Ta là NBT4869. Không phải Yên nhi!". Nữ nhân tuyệt đẹp này là robot hiện đại nhất của Carol Alex JY702 do lệch quỹ đạo nên nàng rơi vào thời không huyền huyễn, mà chỗ tiếp đáp lại là đáy hồ tắm của Ma đế Phượng Hoa. Vẫn đứng yên bất động trong vòng tay của Phượng Hoa, NBT4869 đảo mắt sang hai bên, tiếp nhận khung cảnh xung quanh, miệng phát lời phân tích: "Theo như bày trí nơi này, đây không phải Trái Đất năm 2018, nhưng theo các bộ phim truyền hình của người Trái Đất, đây được gọi là thời cổ đại. Nhiệt độ cơ thể của sinh vật này là 36,7°C, đây chắc chắn là người Trái Đất.", NBT4869 đẩy Phượng Hoa ra rồi tiếp: "Này người Trái Đất, bây giờ là năm thứ bao nhiêu?"

Phượng Hoa ngơ ngác nhìn NBT4869 kì lạ trước mắt, chàng yên lặng suy nghĩ trong nghi hoặc trước những lời kì quái của nàng ta. Phượng Hoa nhanh hiểu ra sự nhầm lẫn, liền cáu gắt: "Ngươi không phải Yên nhi! Ngươi là ai?"

Robot nhanh chóng đáp với giọng kiêu căng: "Ta là NBT4869, robot chống thấm nước thông minh và hiện đại nhất hành tinh tím Carol Alex JY702."

Phượng Hoa càng lúc càng rối loạn, gắt lời chỉ tay thẳng vào mặt NBT4869: "Nói toàn lời kì lạ. Có phải ngươi là người của Thiên đế phái đến?"

Robot thông minh vẫn vô sắc đáp chàng: "Này người Trái Đất! Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta. Thì ra Trái Đất chưa được văn minh như trong tài liệu tra cứu, con người thật không có phép lịch sự."

Sự kiên nhẫn của Phượng Hoa giờ đã vượt quá mức cho phép, chàng nhanh như cắt tóm gọn lấy cổ NBT4869 trong lòng bàn tay to lớn, đẩy nàng ta thoạt đến vách hồ đối diện, lướt qua như ngọn gió kèm theo làn khói xanh biên biếc mờ ảo. Phượng Hoa nghiêm giọng cương nghị, khí tức toát ra khỏi lòng ngực: "Nói! Ngươi rốt cuộc là ai?"

NBT4869 bất động quan sát cử chỉ của chàng, đột nhiên nàng ta chạm tay vào bờ ngực vững chắc quyến rũ của Phượng Hoa. Vốn dĩ chỉ hơi bất ngờ một chút, nhưng robot lại thêm một hành động táo bạo khác nữa khiến chàng trợn to mắt, giật mình hoang man. NBT4869 đã tự nhiên chạm vào "tiểu bảo bối" của Phượng Hoa, nhằm kiểm định thân phận, nhanh thu tay về, nàng ta thản nhiên nói: "Theo lí thuyết của người Trái Đất, sinh vật này có giới tính nam. Vào thời cổ đại của Trái Đất, nam nữ thụ thụ bất thân.", xong lời, NBT4869 liền bắt lấy cổ tay của Phượng Hoa, kéo tay chàng ra một cách gọn nhẹ dứt khoát.

Phượng Hoa càng nhìn nàng ta càng mang nhiều thắc mắc, một nữ tử nói năng điên khùng lại bình thường thế này sao lại có thể kéo tay chàng ra dễ dàng như vậy. Huống chi chàng không hề nhẹ tay với nàng ta, lực tay rõ rất chặt, nhưng nàng ta không hề tỏ vẻ khó chịu. Phượng Hoa chàng nhìn chầm chầm vào nữ tử quái lạ trước mắt mà nghi vấn đủ điều, lại gắt giọng: "Hỗn xược! Một nữ nhi sao có thể làm càng như vậy với nam nhân, huống hồ là ta."

NBT4869 nhìn chàng chăm chú, khẳng định một lần nữa: "Ta là NBT4869, robot chống thấm nước thông minh và hiện đại nhất hành tinh tím Carol Alex JY702. Không hề mang giới tính nữ như người Trái Đất."

Phượng Hoa càng lúc càng rối, sợi dây lí trí cứ xoắn lại thành một đám hỗn độn, chàng nhìn NBT4869 một lượt từ đầu xuống, nhan sắc thì không thành vấn đề, nhưng thần trí thì lại nghiêm trọng muôn bề, thêm cả cách ăn mặt kì lạ kia, y phục Tây trang khiến chàng lạ lẫm. Phượng Hoa lui một bước, ngẫm hơi dài, lại chất vấn nàng ta: "Ngươi thật sự không phải người của Thiên đế?"

NBT4869 sàn lọc hai từ "Thiên đế" mà Phượng Hoa vừa mới nói trong bộ não công nghệ thông minh. Thông tin cho biết, Thiên đế chỉ có trong những bộ phim truyền hình thể loại huyền huyễn do người Trái Đất nghĩ ra. Nên Thiên đế không mang nghĩa theo tính khoa học. Nói cách khác, NBT4869 đã phát hiện ra, bản thân đang ở một thời không không nằm trong quỹ đạo của vũ trụ, một thời không huyền huyễn kì bí chưa từng có một chút thông tin. Nàng nhìn chầm chầm Phượng Hoa với đôi mắt long lanh của một mỹ tử, nhưng gương mặt vẫn vô cảm muôn phần, NBT4869 cứng nhắc đáp: "Không phải! Ta là NBT4869, robot..."

Phượng Hoa nghe đến chán ngáy cái giới thiệu vừa vớ vẩn lại chẳng hiểu gì của nàng ta, chàng khó chịu trau mày, liền vội ngắt lời: "Robot chống thấm nước thông minh và hiện đại nhất hành tinh tím Carol Alex JY702 chứ gì? Mặc dù ta không hiểu đó là gì, nhưng ta nghe cũng đủ rồi."

NBT4869 chớp mắt vài cái, cũng nhanh ra lời chê trách: "Người Trái Đất thật là bất lịch sự. Cớ sao lại ngắt ngang lời ta nói?", dứt lời thẳng thắn, nàng ta còn tặng thêm ba cái lắc đầu qua lại, nhìn trong rất cứng nhắc. NBT4869 vừa lúc lại nhận ra bản thân bị mất liên lạc với con tàu XP02, tín hiệu cảm ứng đột nhiên bị ngắt, NBT4869 nghĩ đến có lẽ tạm thời chưa thể trở về Carol Alex JY702, nên đã phân tích tình hình hiện tại bằng bộ não công nghệ phi phàm, hiện tại chỉ có thể ở tạm nơi đây, cố gắng tìm lại con tàu XP02. Thế nên, NBT4869 đã nhanh chóng kích hoạt chế độ con người. Mọi cử chỉ đều giống với người Trái Đất, biết cười, biết khóc, biết vui, cũng biết buồn.

Phượng Hoa nghe không hiểu lời nàng ta, nên đành cho qua để xong chuyện, chàng lại hỏi tiếp: "Ngươi tên gì? Là người của giới nào?"

NBT4869 tra trên mạng Internet của người Trái Đất, tìm đến những cách thức che giấu trong các bộ phim truyền hình, nàng liền chọn ra một kế. Đột nhiên nàng ta ngã đầu về một bên, vờ như ngất xỉu, nhưng thân người vẫn đứng yên bất động. Trôi qua được năm giây, NBT4869 chợt trở về trạng thái đứng yên ban đầu, mắt mở to nhìn Phượng Hoa chăm chú, thốt ra một câu làm chàng muốn nghiêng ngã: "Vừa nãy bất tỉnh, bây giờ tỉnh lại, quên rồi!"

Đây được gọi là chiêu "giả mất trí nhớ" của người Trái Đất.

Chàng nhìn nàng ta rồi bất chợt từ lúc nào lộ ra nụ cười nhạt, nhưng cũng có một phần nào gọi là hứng thú. NBT4869 lại tiếp tục kế hoạch khẩn xin Phượng Hoa cho ở lại nơi đây. Chàng nhìn châm châm robot thông minh hồi lâu, ngẫm kĩ từng chi tiết rồi quyết định đồng ý, bảo nàng mang danh tì nữ hầu hạ chàng. NBT4869 tra rõ thân phận tì nữ trong các bộ phim truyền hình trên Trái Đất, nghĩ đến cũng không thành vấn đề, liền theo bản tính con người mà vui vẻ cười tươi chấp nhận. Phượng Hoa lại trở về câu chuyện tên họ, vì không muốn chàng ta tiếp tục nghi ngờ, NBT4869 lần lượt nêu ra những cái tên mà người Trái Đất tìm kiếm khá nhiều, như Song Hye Kyo, Harry Potter, Oh Se Hun, Taylor Swift, Lâm Chí Dĩnh... Nhưng đều bị Phượng Hoa phản đối. Nghe không lọt tai, chàng đành nghĩ ra một cái tên cho nữ tử quái dị, gọi nàng là Bảo Y.

Kể từ bây giờ, NBT4869 mang thân phận là tì nữ Bảo Y bên cạnh Ma đế Phượng Hoa Quân. Tuy chàng sẵn sàng giữ nàng ta ở lại, nhưng chẳng phải là không một chút nghi ngờ. Phượng Hoa vốn muốn âm thầm điều tra thân phận của nàng ta, lại vừa muốn hồi tưởng đến kí ức mà chàng khó lòng quên được.

Phượng Hoa gạt mỹ tửu sang một bên, thay xiêm y hắc lụa mềm mịn. Chàng ngã người xuống ghế dài trải nhung đen, chống tay tựa đầu, miệng nhóp nhép vài quả bồ đào căng mọng. NBT4869 vừa thay xiêm y đơn giản, nhưng lại có phần quyến rũ. Đeo tên trán truy hạt châu mịn nhỏ màu đen lấp lánh, hai bên tóc thắt chặt bằng hai đóa phượng đỏ rực. Hắc y khoác ngoài mỏng mịn xuyên thấu qua da thịt đôi tay, xiêm y bên trong bó sát thân người có phần giống như váy dạ hội hai dây ở hiện đại. Đai lưng được thắt bằng khúc vải ren mỏng dài. Nói chung, nàng xuất hiện như một mỹ nữ vừa lả lơi lại vừa ma mị, khiến Phượng Hoa dỗi theo từ đằng xa, bọn mỹ nữ hầu hạ cạnh chàng cũng trầm trồ ngưỡng mộ.

Phượng Hoa nhìn chầm chầm vẻ kiều mị của nữ tì Bảo Y, chàng nhẹ cười ưa thích, mềm giọng bảo: "Qua đây, rót rượu cho ta."

Trong trạng thái chế độ con người, NBT4868 ngoan ngoãn làm một nữ tì Bảo Y cẩn trọng, thông minh. Nàng nhẹ cười gật đầu, nhanh bước nhưng cũng yểu điệu đi đến rót rượu cho chủ tử Phượng Hoa. Rót xong, nàng cúi thấp đầu, lui hai bước về sau, tay đan vào nhau, miệng mỉm cười, đứng yên chờ lệnh như tì nữ trong mấy bộ phim truyền hình ở Trái Đất.

Ma đế chàng vẫn đa nghi quan sát nhất cử nhất động của nàng ta, thấy nàng ta tuy hành vi cứng nhắc, nhưng lại chẳng để lộ sai sót nào. Phượng Hoa ăn thêm miếng táo, nhấp hết ly rượu nồng. Bảo Y lại nhanh nhẹn tiến đến rót rượu. Chàng nghĩ mãi không thông, liền mở lời thử lòng: "Bảo Y! Ta phong ngươi làm Trắc phi. Ngươi thấy thế nào?"

Câu nói của chàng khiến bọn tì nữ cạnh bên hoang man, ngỡ ngàng. Bảo Y nàng vẫn thong dong chấp hành lễ nghĩa. Cẩn trọng đứng lên, nàng mỉm cười chậm rãi đáp: "Nô tì không dám trèo cao."

Phượng Hoa nhấp một ngụm rượu, liếc lên nữ tì Bảo Y cả gan từ chối Ma đế chàng. Bọn nữ tì to nhỏ xì sầm mắng chửi nàng ngu xuẩn, cơ hội ngàn vàng có một, thế mà không đến một khắc suy nghĩ đã rũ bỏ, đúng là một ả nữ tì cao ngạo. Phượng Hoa hít một hơi hương Toa Lan phản phất trong đỉnh hương bằng bạc cạnh bên, nhắm mắt trầm tĩnh: "Ở Ma giới của ta, không trèo sẽ chết."

Bảo Y liền tra thông tin, cập nhật được từ "chết" của người Trái Đất cũng như rotbot ngừng hoạt động. Nàng hoảng hốt nhanh lời: "Thế ta làm."

Phượng Hoa mở mắt nhìn vẻ lo sợ của nàng ta, cười nhạt thành tiếng: "Nàng sợ chết thế sao?"

Nhanh như cắt, nàng ta liền thẳng thừng đáp: "Tất nhiên!"

Phượng Hoa nghe xong cười càng lớn hơn. Hạ lệnh cho bọn tì nữ còn lại lui xuống hết. Chàng nhìn Bảo Y chăm chú, lệnh nàng ta lại gần rồi kéo nàng xuống ngả vào lòng chàng, nhanh đẩy nàng nằm dài xuống ghế, chàng chống tay cạnh bên cái đầu nhỏ xinh của Bảo Y, ma mị nhìn nàng ta hồi lâu. Bảo Y chớp đôi mắt long lanh lia lịa, mấp mấy đôi môi đo đỏ: "Người làm gì thế?"

Nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc óng ả của nàng, chàng ngọt giọng: "Ta đã phong nàng làm Trắc phi. Tất nhiên, bây giờ chúng ta sẽ duyên phòng."

Duyên phòng được tra ra ở hiện đại của người Trái Đất gọi là quan hệ tình dục. Theo lí thuyết, nàng phân tích rành mạch cho Phượng Hoa: "Người Trái Đất xem quan hệ tình dục là thỏa mãn bản thân về thể xác lẫn tinh thần. Về thể xác, quan hệ tình dục giúp tăng cường hệ thống miễn dịch, sự gần gũi tình dục sẽ gửi tín hiệu đến tuyến yên để kích thích hệ thống nội tiết, một nghiên cứu được Biological Psychology công bố năm 2000 cho phép nói rằng quan hệ tình dục thường xuyên có thể bình thường hóa huyết áp, quan hệ tình dục còn có thể củng cố tim mạch và mạch máu. Nhưng ta là robot NBT4869, nên không có nhu cầu thực hiện cơ chế này. Về mặt tinh thần, quan hệ tình dục giúp cải thiện giấc ngủ, sau khi quan hệ tình dục thường buồn ngủ, thực tế là endorphins đưa chúng ta tới tình trạng hưng phấn cũng đồng thời giúp hoàn toàn thư giãn, quan hệ tình dục và cảm giác thư giãn sau đó thường đồng hành với nhau, nghiên cứu được Archives of Sexual Behavior công bố năm 2002 cho rằng tinh dịch có đặc tính chống trầm cảm. Nhưng cũng do ta là robot NBT4869, nên ta sẽ không mắc những triệu chứng này. Còn nữa, quan hệ tình dục biểu thị cho sự gắn kết của tình yêu đôi lứa. Người đã phong ta làm Trắc phi, cho nên quan hệ tình dục ở đây không thể coi là "tình một đêm". Cả hai vấn đề thể xác lẫn tinh thần, ta đều không có nhu cầu. Vậy cho nên, chúng ta không cần quan hệ tình dục."

Phượng Hoa: "..."

Bảo Y thấy chàng ngơ ngác, nên tiếp lời dễ hiểu hơn: "Tức là, ta và người không yêu nhau, nên chúng ta sẽ không duyên phòng."

Phượng Hoa nhìn nữ tử kì quái trước mặt, cười nhạt bảo: "Nàng nói điên nói dại cả nửa ngày trời, chỉ là không muốn duyên phòng ta?"

Bảo Y lúc đầu gật đầu lia lịa, lúc sau lại lắc đầu mạnh mẽ, nhìn trông rất dễ thương: "Lời người nói chỉ đúng một nửa. Ta quả thật không muốn cùng người duyên phòng. Nhưng lời ta nói không phải điên dại, đó đều là căn cứ theo khoa học của người Trái Đất."

Chàng nheo mày, mắng nhỏ: "Lại điên khùng!", nhẹ nhàng vuốt ve làn da mềm mịn trắng noãn bên má của Bảo Y, Phượng Hoa ma mị tiếp: "Chuyện này không do nàng quyết định."

Dứt lời, Phượng Hoa chàng liền hôn lên đôi môi căng mọng như quả bồ đào của nàng một cách nồng nhiệt. Đôi môi cả hai hòa quyện vào nhau, chàng trao hơi ấm trong cơ thể cho robot lạnh cứng. Môi chàng nhóp nhép bao quanh quả bồ đào đo đỏ, sự mềm mịn cùng dòng thủy triều trong miệng liên tục trao đổi qua nàng như một dòng đối lưu.