Chương 8: Cưỡng gian Tiêu Mị (18+)

Ngồi lặng tại gian phòng quen thuộc, Dương Khang ngắm nhìn lấy mười khỏa đỏ ửng đan dược một hồi rồi liền tiện tay mà ném vào không gian hệ thống.

Lúc này hắn mới từ từ mà bật dậy, bước ra khỏi phòng, Dương Khang ý niệm một động, thân hình hắn liền từ từ mà huyễn hóa vào hư vô.

Nặc ảnh trạng thái đã được kích hoạt, Dương Khang xác định lại phương hướng mà từ từ bước đi.

Trong một tháng tại Tiêu Gia này, Dương Khang hắn đã nhớ thuộc lòng mọi ngõ ngách nơi đây, từ riêng tư phòng ngủ đến tuyệt mật bảo khố hắn đều rõ như trong lòng bàn tay.

Đi được một hồi, bước chân Dương Khang mới dừng lại tại một gian phòng cách nơi hắn ở không xa.

Đứng lặng trước cửa một hồi suy nghĩ, Dương Khang cánh tay tùy ý mà vung nhẹ, một màn mỏng mang vô hình kết giới bắt đầu hiển hiện.

Đó chính là cách âm kết giới, môt màn kết giới ngăn cách mọi loại âm thanh, nếu nói dễ hiểu hơn thì giống như hoàn toàn ngăn cách âm thanh của một nơi thành hai thế giới khác biệt vậy, bên trong không có âm thanh truyền vào, bên ngoài cũng sẽ không có một tiếng động mà truyền ra.

Dương Khang nhìn lấy mảnh lớn kết giới bao quanh gian phòng kia đã được thành hình, hắn lại nhẹ nhàng tùy ý một phất, ngay lúc này tại hắn tay áo xuất ra một cái nhỏ nhắn hạt châu. Hạt châu định lại giữa không trung rồi đột nhiên vỡ vụn, ngay sau một màn đó, tại mảnh lớn cách âm kết giới lại hiển hiện thêm một tầng vô hình mới mẻ khác nhau kết giới.

Đó là thời không kết giới, một loại chí cao kết giới, nó có thể đẩy nhanh hoặc làm chậm lại thời gian bên trong kết giới.

“Ai, ta vẫn có chút xót tiền a!” Dương Khang nhẹ than.

【 Ký chủ đâu phải hủy luôn viên ‘Thời không bảo châu’ đâu chứ?! 】

【 Bảo châu đó ký chủ có thể tái sử dụng năm mươi lần mà giờ ký chủ lại đập nồi dìm thuyền vào một lần luôn rồi! 】

“Ách!” Nghe được hệ thống câu nói, Dương Khang có chút xoa xoa cái chán mà mắng nhỏ: “Ngươi có thể hay không nói mấy thứ này sớm hơn!? Ta đọc thông tin tại thương thành cũng đâu có dòng nào nói có thể tái sử dụng a!”

【 Tại ký chủ cũng đâu có hỏi! 】

“Ách” Hệ thống câu nói này khiến Dương Khang có chút á khẩu, suy nghĩ một hồi mới đầu hàng nói: “Vậy ngươi có thể hay không lần sau thêm thông tin chi tiết một xíu?!”

Không thấy hệ thống phản hồi, Dương Khang cũng chỉ lắc đầu mà nhìn lấy gian phòng trước mắt, hắn giơ lên cánh tay rồi nhẹ nhàng đẩy cửa mà vào.

Bước vào gian phòng, thân ảnh kiều mị nữ tử đang nằm ngủ bộ dáng liền ùa thẳng tầm mắt, nhìn lấy dáng ngủ của nàng, Dương Khang xém chút bật cười.

Chớp mắt giải bỏ trạng thái nặc ảnh, Dương Khang bước nhẹ đến bên cạnh cái kia đang ngủ nữ tử, ngắm nhìn lấy nàng một hồi hắn mới lên tiếng: “Tiêu Mị tiểu thư có thể hay không nghe ta nói?”

“A!” Thanh âm Dương Khang có chút lớn khiến Tiêu Mị đang yên giấc mà bật dậy.

Nhìn lấy trước mắt khuôn mặt hoàn mỹ nam tử, Tiêu Mị mặt có chút đỏ cùng bối rối mà nói: “Dương... Dương công tử có việc gì sao?!”

Dương Khang nhìn Tiêu Mị mặt đang ửng đỏ, cười cười mà nói nhỏ vào bên tai nàng: “Ta phải có lí do gì mới được tìm nàng sao!?”

Nghe Dương Khang lời nói, Tiêu Mị cũng không nói gì mà chỉ nhẹ nhành đẩy lấy hắn ra xa.

Dương Khang thấy Tiêu Mị hành động, hắn cũng không khỏi bật cười mà nói: “Thật ra ta đến đây gặp ngươi là muốn cùng ngươi làm một cái hợp tác!”

“A! Hợp tác?” Tiêu Mị nghe Dương Khang lời đề nghị, nàng có chút ngẩn người vì nàng hoàn toàn không biết Dương Khang hắn muốn làm cái gì hợp tác với nàng. Càng là khó nói vì nếu xét theo nàng cảnh giới hiện tại, cho dù hắn ép buộc nàng làm gì thì chưa chắc nàng đã có thể từ chối.

Sau một mảnh rối bời tại đại não, Tiêu Mị vẫn đứng lặng mà chăm chú nhìn lấy Dương Khang, chờ đợi hắn nói cái kia là cái gì hợp tác.

Dương Khang thấy Tiêu Mị phản ứng, hắn không có hành động mà tiếp tục nói: “Đúng a! Ta muốn ngươi giúp ta...!!”

Nhưng chưa kịp nói hết câu, Dương Khang liền ngã khụy xuống mặt đất, cả người hắn bắt đầu ửng đỏ, từng thớ thịt lúc này cũng như muốn bừng cháy.

Đúng vậy, Dương Khang hiện tại cảm thấy toàn thân nóng rực, trong cơ thể hắn như có một luồng tà hỏa đang điên cuồng bốc cháy.

Nhiệt độ càng lúc càng nóng hừng hực, Dương Khang cảm thấy toàn thân mình giống như đang bị lửa thiêu, hắn đã từng tiến vào ‘Luyện hồn tháp’ để mài dũa thể xác cùng linh hồn bằng hàng vạn loại hỏa diễm, mọi loại hỏa diễm đã thiêu đốt hắn không ngừng nghỉ suốt một năm trời.

Từ lúc bước ra khỏi nơi ‘Địa ngục’ đó, hắn luôn nghĩ hỏa diễm đối với hắn hiện tại mà nói thì đã không đáng để hắn để mắt tới. Nhưng hiện tại, Dương Khang nếu đem lúc đó ra so sánh thì không biết ngọn tà hỏa đang bùng cháy trong thân thể bản thân càng là đáng sợ hơn không biết bao nhiêu lần. Không chỉ có như thế, Dương Khang còn nhận ra trong cơ thể mình đang trào dâng lên cái loại nóng lòng ham muốn dục vọng khó hiểu.

Nếu không phải vì đã từng một năm không ngừng nghỉ tôi luyện lấy linh hồn thì hiện tại sợ là hắn đã mất đi ý thức từ lâu.

“A!” Dương Khang gắng gượng gào thét: “Hệ... hệ thống, ta... ta là đang... bị... bị làm sao...??”

Tiếng gào thét chói tai cứ vậy mà vang lên, nếu không phải trước đó hắn đã thiết lập cách âm kết giới thì ngay lúc này, cả Tiêu Gia... Không đúng, là cả Ô Thản Thành đều sẽ tập trung lại tại nơi đây.

Mục đích ban đầu thiết lập cách âm kết giới cùng thời không kết giới của Dương Khang vốn là để cuộc đàm phán giữa hắn với Tiêu Mị không bị ai nghe lén và diễn ra nhanh hơn, khiến cho dù có Đấu Thánh đỉnh phong có đến cũng chưa chắc sẽ nghe được một chữ nào.

Nhưng không ngờ tới hiện tại, hai màn kết giới Dương Khang hắn chỉ đánh cái phòng bị cho chắc chắn lại giúp hắn loại bỏ đi một cái to lớn rắc rối.

【 Quá trình dung nhập ‘Tổ long thần tủy’ vừa hoàn tất. 】

【 Do long tộc chi huyết vốn là chí dương, chí dâm chi vật. Dù là một giọt long chi huyết nhỏ của phân nhánh long tộc, huyết mạnh không thuần túy cũng có thể khiến một đấu đế cường giả tại đây phải chật vật mà áp chế! 】

【 Mà ký chủ dung nhập lại là ‘Tổ long thần tủy’, có thể ví như ký chủ dung nhập lượng lớn long chi huyết vậy, cùng với Tổ long là long tộc đứng đầu, là căn nguyên của long tộc nên tổ long chi huyết là vật còn đáng sợ hơn ức vạn lần long huyết bình thường! 】

【 Mặc dù ký chủ dung nhập ‘Tổ long thần tủy’ thì ký chủ sẽ được miễn nhiễm với tác dụng của long huyết nhưng nó không phải hoàn toàn, ký chủ cũng phải tự mình cố gắng làm chủ và khống chế được cỗ năng lực đó. 】

【 Chúc Ký chủ may mắn! 】

Ý thức của Dương Khang càng ngày càng là mơ hồ khi nghe hệ thống giải thích, nhưng khi nghe câu cuối của hệ thống, hắn càng là muốn cho hệ thống một hai chưởng bạo để cho bớt đi cục tức.

Nhưng không chịu nổi nhiệt độ trên cơ thể mình khiến Dương Khang không còn có thể suy nghĩ lung tung.

Một bên khác, Tiêu Mị nhìn lấy Dương Khang đang quằn quại trên mặt đất mà không biết nên làm gì, chỉ dám đứng đó sợ hãi nhìn.

Dương Khang ý thức lúc này đã cực kì mờ nhạt, cơ thể thì càng lúc càng nóng bỏng lên, nhưng hắn lại đang dần dần mà từ bỏ kháng cự vì hắn đã không còn đủ sức lực.

Tiêu Mị một bên nhìn lấy Dương Khang đã nằm im tại một chỗ, mặc dù vẫn có chút sợ hãi nhưng nàng vẫn từ từ mà nhẹ nhàng bước tới. Giơ ra đôi ngọc thủ trắng mướt mà nhẹ lay lấy Dương Khang.

Ý thức yếu ớt Dương Khang cảm nhận được Tiêu Mị ở gần, hắn chính thức mất đi khống chế mà bật dậy. Mạnh mẽ nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn của Tiêu Mị mà quăng mạnh xuống giường.

Lực đạo có chút mạnh khiến Tiêu Mị liền cứ vậy mà bất tỉnh. Dương Khang cũng không thèm để ý đến tình trạng của nàng mà nhào tới.

Tê lạp!

Một tiếng nứt vang, Tiêu Mị trên người cái áo đã bị Dương Khang cuồng bạo xé mở, hắn trước mắt, lập tức hiện ra nàng cái kia tiểu la lỵ thân thể bạch ngọc.

Dương Khang lướt mắt nhìn lấy thân hình Tiêu Mị một lượt rồi lại điển cuồng liếm láp khắp cơ thể nàng, đôi môi nhỏ nhắn cũng bị Dương Khang cắn bầm.

“A!” Tiêu Mị bị Dương Khang cắn đau mà tỉnh lại, thấy bản thân bị cái kia từng là hoàn mỹ cùng ôn nhu nam tử đè lên cơ thể hiện tại không một mảnh vải che thân. Nàng hoảng sợ mà kêu: “Ngươi... ngươi dám...”

Nhưng chưa nói đủ câu, Tiêu Mị đã bị Dương Khang phát động lấy chân nhãn mà dọa sợ, uy áp khủng bố mà đè nặng lên người nàng, cơ thể nàng hiện tại đã run rẩy mà vô lực phản kháng.

Tê lạp!

Lại một tiếng nứt vang, y phục trên người Dương Khang cũng một lần bị xé mở. Lộ ra cơ thể đầy mị lực, cùng cự đại giao long đang không ngừng co giật.

Dương Khang không để ý đến màn dạo đầu mà nhấc lấy hông Tiêu Mị lên, hắn dùng cuồng bạo nhất phương thức mà nhét lấy con c-c khổng lồ của bản thân vào sâu bên trong l-n nàng, dòng trinh huyết cứ vậy mà từ từ ứa ra.

“A! Đau...” Cơn đau ập tới, Tiêu Mị ngâm lên nhưng khi nhớ lại ánh mắt lúc đó của Dương Khang, nàng liền cố gắng nén lại cơn đau mà không dám kêu lên một tiếng. Nàng chỉ dám yên lặng mà nhìn lấy trinh tiết của bản thân bị lấy đi.

Tiêu Mị vừa bị con c-c của Dương Khang công phá nên dưới l-n vẫn còn đang rất đau, không chờ nàng quen dần với cơn đau đó, hắn lại điên cuồng mà nhấp lấy hông.

-----------------

Tiêu Mị bị Dương Khang đ-t suốt một cái tháng dài, nếu không phải có hệ thống giúp đỡ thì Tiêu Mị cũng đã sớm bị quỷ sai đưa đi rồi.

Bắt đầu từ ngày thứ tám, Dương Khang ý thức đã bắt đầu mơ hồ trở lại, Tiêu Mị thì càng là thê thảm, nàng bị Dương Khang đ-t không ngừng nghỉ suốt tám ngày ròng rã, nhưng trong tám ngày này, Tiêu Mị luôn sợ hãi mà giữ im nặng, chỉ có đôi khi không kìm lén được bản thân, nàng mới phát ra tiếng rên “ư a” êm tai.

Nhưng may mắn thay, đến ngày thứ mười chín Dương Khang đã có thể lấy lại tự chủ và giảm nhẹ lại thời gian song tu với nàng, nhưng phần lớn thời gian trong ngày, hắn cùng Tiêu Mị vẫn hoạt động như mọi khi. Khác với mười tám ngày trước đó, Tiêu Mị lúc này đã bắt đầu quen dần mà phối hợp với Dương Khang.

Khi đến hết ba mươi mốt ngày, cuối cùng Dương Khang đã có thể hoàn toàn mà tự do kiểm soát lấy lực lượng của Tổ long. Lúc này Tiêu Mị cũng có thể yên tâm mà nghỉ ngơi, phục hồi lại thể trạng sau một cái tháng mây mưa liên tục cùng hoạt động điên cuồng với Dương Khang.


Do chương này là cưỡng gian Tiêu Mị mà theo tạo hình thì Tiêu Mị gần như là một tiểu la lỵ nên ta không biết nên viết ra sao cho đúng tình cảnh Dương Khang điên cuồng do mất kiểm soát cùng với một tiểu.la lỵ như vậy nên ta đã cắt ngắn lại và mong các đạo hữu thông cảm.

P/s! : Ta cũng có ý định sẽ cho Dương Khang cưỡng gian Tiêu Ngọc trước nhưng vì trong novel của tác giả là phải hơn 10 tháng nữa Tiêu Ngọc mới trở về, nếu ta đợi đến lúc đó thì truyện sẽ bị chậm. Mà nếu cho Tiêu Ngọc về trước thì nó sẽ quá dễ bị rối nên ta đã chọn đến Tiêu Mị và như các đạo hữu đã thấy đó. Mong các đạo hữu quảng cáo, đề cử truyện để ủng hộ truyện giúp ta.