Y tướng thở dài nói.
"Sư công?"
Diệp Phục Thiên nhíu mày.
"Với dung mạo của Hoa Giải Ngữ, cộng thêm việc ngươi quen biết nàng ấy từ trước, miệng lưỡi lại giảo hoạt như vậy, chắc chắn quan hệ giữa hai người không đơn giản."
Y tướng nhìn Diệp Phục Thiên, nhàn nhạt nói. Ánh mắt kia giống như muốn nhìn thấu hắn vậy. Diệp Phục Thiên nghe vậy, trên mặt hiện lên vài đường hắc tuyến. Chuyện gì ông cũng có thể đoán ra được sao?
"Ta thấy con đường hiện tại ngươi đang đi cũng không khác gì sư phụ ngươi năm đó. Nhắc nhở ngươi một câu, ở trong học cung thì không sao. Ra ngoài phải cẩn thận một chút. Nếu không, ngươi sẽ giống như Hoa Phong Lưu năm đó. Bản thân ngươi gặp chuyện không may thì thôi đi, đừng có liên lụy đến đồ đệ tốt của ta."
Y tướng nói xong, liền xoay người rời đi. Diệp Phục Thiên ngây người nhìn bóng lưng Y tướng. Nói nhiều như vậy, hóa ra là lo lắng cho Dư Sinh…
Hắn quay đầu nhìn Dư Sinh và Y Thanh Tuyền đang đứng ở đằng xa, trong lòng dâng lên một cỗ cảm động.
Lúc này, Y tướng đang cau mày, trong lòng dường như có điều lo lắng. Hôm nay, người của Tử Vi cung và Thiên Phủ cung đến đây, khiến cho hắn cảm thấy có gì đó không đúng. Sau khi Hoa tướng nắm giữ quyền lực, dã tâm của Tử Vi cung ngày càng lớn. Xem ra, Đông Hải học cung sắp không được yên ổn rồi.
…
Mấy ngày sau, từ Tử Vi cung truyền đến tin tức, Mục Vân Hiên và Hoa Giải Ngữ ở cùng một chỗ.
Tin tức này vừa truyền ra, lập tức gây chấn động toàn bộ Đông Hải học cung. Hoa Giải Ngữ là đệ nhất mỹ nữ Đông Hải học cung, không biết có bao nhiêu người thầm thương trộm nhớ nàng. Bây giờ, nữ thần trong lòng bọn họ lại ở cùng một chỗ với nam nhân khác.
Tuy nói người kia là Mục Vân Hiên, là thiên tài của Tử Vi cung. Nhưng vẫn có rất nhiều người đau lòng.
Tin tức này đương nhiên cũng truyền đến tai Diệp Phục Thiên. Hắn càng thêm nghi ngờ Mục Vân Hiên rốt cuộc muốn làm gì? Còn Tử Vi cung, tại sao lại để mặc cho tin đồn này lan truyền?
Mặc dù Diệp Phục Thiên không tin, nhưng theo thời gian, tin đồn càng ngày càng thêm ly kỳ. Tâm trạng hắn cũng trở nên bực bội. Dư Sinh và Y Thanh Tuyền đều cảm nhận được.
Hoa Giải Ngữ đang tu luyện ở Tử Vi cung cũng nghe được tin tức này. Hôm đó, Thư Ngữ Yên trở về liền kể lại chuyện Mục Vân Hiên cố ý châm ngòi ly gián cho nàng nghe. Vì không muốn người khác hoài nghi quan hệ giữa nàng và Diệp Phục Thiên, nàng đành nhịn xuống. Nàng sợ Nam Đấu thế gia biết được chuyện này sẽ bất lợi cho Diệp Phục Thiên.
Nhưng mà, theo những tin đồn kia ngày càng thêm quá đáng, nàng không thể nào bình tĩnh được nữa. Nàng muốn đi tìm Mục Vân Hiên tính sổ, nhưng lại không tìm thấy hắn.
Nàng muốn rời khỏi Tử Vi cung đi tìm Diệp Phục Thiên, lại phát hiện có người đang theo dõi mình. Giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của ai đó. Nàng không khỏi lo lắng như lửa đốt.
Trong Tử Vi cung, Hoa Giải Ngữ đứng bên trong cung điện, nhìn về phía Đông Hải học cung, nói:
"Ngữ Yên, muội nói xem, hắn có hiểu lầm hay không?"
"Nếu như hắn thật sự hiểu rõ tỷ, chắc chắn sẽ không."
Thư Ngữ Yên nói.
"Nhưng mà, lời đồn rất đáng sợ. Khi đã có nhiều người truyền tai nhau, nó sẽ trở thành sự thật. Cho dù hắn tin tưởng tỷ, nhưng với tính cách của hắn, nhất định sẽ rất khó chịu. Mà tỷ cũng không thể nào đi tìm hắn."
Hoa Giải Ngữ cúi đầu, nói:
"Tỷ không muốn hắn nghe thấy những lời đồn đãi đó."
"Tử Vi cung cố ý làm như vậy, có lẽ bọn họ đã đoán được quan hệ giữa tỷ và hắn. Nếu như lúc này chúng ta đi tìm hắn, chẳng khác nào thừa nhận."
Thư Ngữ Yên nói.
"Cho nên, tỷ mới cảm thấy khó xử."
Hoa Giải Ngữ nhỏ giọng nói. Thư Ngữ Yên im lặng đứng bên cạnh nàng. Nàng có thể cảm nhận được sự đau khổ của Hoa Giải Ngữ lúc này.
Mà lúc này, ở một tòa cung điện khác, có hai người đang đứng đó. Chính là lão giả Tử Vi cung mà Diệp Phục Thiên từng gặp, và Nam Đấu Khô của Nam Đấu thế gia.
"Không phải Nam Đấu thế gia các ngươi nói không muốn Hoa Giải Ngữ dính líu đến chuyện tình cảm hay sao? Nhưng mà, xem ra những lời Hạ Phàm nói là thật."
Lão giả Tử Vi cung nhìn Nam Đấu Khô, thản nhiên nói.
"Chuyện này vẫn chưa được xác nhận. Hơn nữa, hắn là đệ tử của Cầm Ma, có chút cảm tình với Giải Ngữ cũng là chuyện bình thường."
Nam Đấu Khô nói.
"Rất nhiều chuyện đều được thể hiện qua chi tiết. Ta thấy vị thiên kim này của Nam Đấu thế gia các ngươi, hình như muốn đi theo vết xe đổ năm đó. Hơn nữa, đối tượng lần này lại là đệ tử của Cầm Ma, thật sự là nực cười."
Lão giả cười lạnh nói.
"Ta sẽ báo cáo chuyện này cho gia tộc. Hơn nữa, Giải Ngữ còn nhỏ, cho dù có chút tình cảm, cũng sẽ nhanh chóng quên đi."
Nam Đấu Khô nói.
"Hừ, vậy thì Nam Đấu thế gia các ngươi nên cẩn thận một chút. Đừng để xảy ra chuyện như năm đó. Hiện tại, Diệp Phục Thiên đang tu hành dưới trướng Y tướng. Năm đó, tuy không có bao nhiêu người biết chuyện gì đã xảy ra. Nhưng Y tướng lại hiểu rất rõ Tử Vi cung. Nói không chừng, hắn đã nhìn ra manh mối gì đó. Ta không muốn Đông Hải học cung lại xuất hiện thêm hai tên yêu nghiệt, tương lai sẽ đối đầu với Tử Vi cung. Chuyện này, Nam Đấu gia các ngươi tự mình giải quyết đi."
Lão giả nói xong, phẩy tay áo bỏ đi. Xem ra, hắn có chút tức giận.
Ánh mắt Nam Đấu Khô lạnh lẽo. Quả nhiên, lịch sử lại một lần nữa tái diễn.
Năm đó, Nam Đấu thế gia cũng bởi vì do dự, mặc kệ mọi chuyện tự do phát triển, cuối cùng mới gây ra sai lầm lớn. Cho dù sau này có hối hận cũng đã muộn!
Diệp Phục Thiên những ngày gần đây tâm trạng không được tốt, hắn điên cuồng tu luyện võ đạo. Thời gian kiên trì bên trong pháp trận ở phòng luyện công càng ngày càng lâu, cho đến khi võ đạo đột phá, bước vào cảnh giới Vinh Quang tứ tinh.
Thế nhưng cảnh giới pháp sư vẫn chưa thể đột phá. Pháp sư tu hành tinh thần lực, cần nhất là tâm cảnh, mà tâm cảnh của hắn hiện giờ có chút hỗn loạn.