Chương 11: Tuyệt thế mỹ nam ( 2 )

Mặc Lan ở trong lòng rít gào, đương nhiên là có vấn đề, có vấn đề lớn!

Nguyên chủ bởi vì cùng Thái Tử có hôn ước, từ nhỏ bị Mặc Y hành hạ lăn xả. Trước mắt người này không chỉ là Vương gia, hơn nữa khí độ bộ dạng so với Thái Tử đều loá mắt hơn mấy lần, nàng không có hứng thú vui đùa cùng lam nhan để bị một đám hoa si không ngừng bám lấy tự tìm phiền toái đến cho mình.

Càng quan trọng là, ở Việt Quốc các hoàng tử hiện tại còn chưa có phong vương, toàn bộ Việt Quốc chỉ có một Vương gia, đó chính là thân đệ đệ của hoàng đế đương nhiệm thần vương Mộ Dung Dục.

Thần vương Mộ Dung Dục là thiên tài trong thiên tài, năm ấy hai mươi tuổi, đã là thất giai trung cấp võ giả, là người trẻ tuổi mạnh nhất ở Việt Quốc. 5 năm trước tiếp quản thanh vân học viện là học viện xếp hạng lót đế ở Thanh Minh đại lục, 5 năm sau, thanh vân học viện đã trèo lên hạng đệ nhị, chỉ ở sau vân sơn học viện của Lương Quốc.

Theo lời đồn thì nữ tử ái mộ thần vương điện hạ có thể xếp từ biên giới Việt Quốc kéo dài cho đến đế đô, ngay cả cái phế vật như Mặc Lan chân còn chưa từng bước ra cửa còn biết được thanh danh như sấm bên tai của thần vương.

Nói tóm lại, thần vương Mộ Dung Dục, là họa thủy trong họa thủy, đương nhiên là có thể trốn bao nhiêu xa liền trốn bấy nhiêu.

Mặc Lan vừa định xoay người chạy trối chết, lại bị Mộ Dung Dục bắt lấy cánh tay, nhẹ nhàng cố định lại nàng rồi tung người lên không trung.

Trước mắt cảnh sắc nhoáng lên, đợi khi phục hồi tinh thần lại, Mộ Dung Dục đã một lần nữa trở lại trên cây, Mặc Lan bị Mộ Dung Dục ôm vào trong ngực.

Mộ Dung Dục nhìn chằm chằm đôi mắt Mặc Lan, có chút không vui nói: “Tiểu nha đầu, ngươi nhận ra bổn vương, hơn nữa ngươi còn sợ bổn vương, bổn vương thật sự đáng sợ như vậy?”

Mặc Lan trong lòng âm thầm phun trào: Ngươi nha là họa thủy trong họa thủy, đương nhiên đáng sợ, ta nhưng không nghĩ muốn vì ngươi mà bị đám hoa si ngoài kia bám theo xé thành thịt ra nha.

Đương nhiên, nàng không dám ăn ngay nói thật, ngoan ngoãn ngốc tại trong lòng ngực hắn, cũng không dám lộn xộn. Vạn nhất chọc đến vị đại gia này không cao hứng, thất giai trung cấp võ giả, bóp chết nàng tựa như bóp chết con kiến thật quá ư dễ dàng.

Bất quá, Mặc Lan cũng không phải thiện lành gì, Mộ Dung Dục ôm nàng, ăn đậu hủ nàng, cũng phải cho hắn ăn đến “hứng khởi” nha. Dám ăn đậu hủ lão nương, ghê tởm chết ngươi.

Mặc Lan che kín vết sẹo trên mặt gợi lên một tia cười ngọt ngào, đôi tay chủ động câu lên cổ Mộ Dung Dục, bóp giọng nói ôn nhu nói: “Sao có thể, thần vương điện hạ tuấn mỹ vô song, tiểu nữ bất quá là nhất thời ngây dại mà thôi.”

Như thế làm ra vẻ ngữ khí kiều nhu, Mặc Lan nghe đên chính mình đều nổi một thânh da gà. Ai ngờ, cái này hành động không chỉ không thành công ghê tởm đến Mộ Dung Dục, ngược lại đem nàng dâng đến bên miệng sói.

Mộ Dung Dục thấy tiểu nha đầu chủ động nhào vào trong ngực, thập phần cao hứng, thật tự nhiên ôm chặt trong tiểu nhân nhi trong ngực . Khoảng cách haingười càng thêm kéo gần, thậm chí có thể cảm nhận được hô hấp ướt át, nóng rực từ đối phương.

Ở không khí ái muội như thế, Mặc Lan sắc mặt hơi hồng, tim đập lỡ một nhịp.

Mộ Dung Dục cười nhạo một tiếng, hiển nhiên tâm tình thập phần tốt: “Bổn vương liền nói, ngươi cái này nha đầu trong cơ thể không hề có linh khí, liền dám thu thập nhị giai trung cấp triệu hoán sư, hơn nữa người ta còn có một cái tứ giai sơ cấp võ giả làm chỗ dựa, sao có thể lá gan như vậy. Nha đầu, bổn vương hôm nay nhưng cứu ngươi một mạng, ngươi nói ngươi nên như thế nào báo đáp ta?”

Nha, nhào vào trong ngực chưa ghê tởm chết được Mộ Dung Dục, xem ra cường độ còn chưa đủ.

Nghe được Mộ Dung Dục nói như thế, Mặc Lan lập tức tung ra một cái mị nhãn: “Tiểu nữ tử gặm Vương gia một chút, thế nào?”

Nói, Mặc Lan nhắm mắt dẩu môi nhanh chóng đưa mặt lại gần, nàng liền không tin, Mộ Dung Dục có thể chịu đựng một cái nữ nhân sẹo đầy mặt nhào vào trong ngực, còn có thể chịu đựng bị đụng chạm đến như thế!

Đáng tiếc, lý tưởng thực đẹp đẽ, hiện thực lại quá bi thương, Mộ Dung Dục đáy mắt hiện lên một tia tinh quang, thông minh như hắn, sao có thể nhìn không ra tiểu tâm tư của nhân nhi trong lòng ngực.

Khẽ cười một tiếng, cúi đầu dán sát vào Mặc Lan chủ động đưa tới môi đỏ.