"Thật xin lỗi."
"Thật xin lỗi? Ngươi còn xin lỗi?" Lam Thục Nghi cực kỳ tức giận mà chỉ vào Diệp Hi.
Chẳng qua Diệp Hi vẫn cúi đầu không đáp làm cho Lam Thục Nghi quả thực tức chết! Nàng thật muốn dùng sức bóp chết tiểu tử này.
"Diệp Hi, ngươi nghe kỹ cho ta."
"Quên mất chuyện tối ngày hôm qua, hãy coi đó chỉ là một giấc mộng thôi!"
"Lam a di..."
Thấy Diệp Hi vùa muốn mở miệng lại không nói lời nào, Lam Thục Nghi bỗng nhiên hói: "Chuyện gì?"
"Ách... Cái kia... Ân ta sẽ quên chuyện tối ngày hôm qua, vậy ta có thể mời a di một điệu nhảy được không!".
Nghe được lời này, Lam Thục Nghi hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó lại bỗng nhiên nói: "Ngươi lại muốn đánh cái chủ ý gì nữa?"
"Ta chỉ đơn thuần muốn mời a di nhảy mà thôi, không có ý tứ khác! Được chứ?".
Nhìn Diệp Hi trên mặt đỏ bừng, Lam Thục Nghi bỗng nhiên cảm giác được một cảm xúc khác thường nổi lên. Mà Diệp Hi lại đưa tay lên trước mắt ra dấu mời: "Có được hay không?"
"..."
Lam cục trưởng phu nhân không nói gì, nhưng quỷ thần xui khiến thế nào mà đem bàn tay nhỏ xinh của mình nắm lấy tay của hắn. Có lẽ, đây là một lần cuối cùng đi? Lam Thục Nghi trong lòng lặng yên suy nghĩ. Tựa hồ, tiểu nam hài này, vậy cũng không phải quá mức hư hỏng! Diệp Hi hơi dùng sức kéo, thân thể thành thục của Lam Thục Nghi vô tình dán lên lồng ngực hắn!
"Hảo mềm mại, hảo co dãn."
Diệp Hi rõ ràng cảm giác được đôi hào nhũ co dãn kinh người đang nặng nề đè xuống.
"Anh..."
Cảm giác được hai chân của mình trong lúc này chạm phải nhục bổng cứng rắn, Lam Thục Nghi trên mặt trắng bệch: "Ngươi tên tiểu tử ngu ngốc kia!"
Thân làm người vợ, nàng tự nhiên biết chân mình đụng phải vật gì. Tối ngày hôm qua, tình cảnh mình uyển chuyển hầu hạ hắn vẫn rõ mồn một trước mắt! Bất quá, nàng thật sự không nghĩ tới, Diệp Hi còn nhỏ tuổi lại hùng vĩ như vậy, thật sự làm cho nàng cảm thấy kinh ngạc, nghĩ đến cái kia của trượng phu, Lam Thục Nghi lại bi ai phát hiện nếu như so sánh với Diệp Hi, trượng phu quả thực chính là con giun nhỏ!
Tối hôm qua cái cảm giác phong phú, thân thể bị nhét đầy làm cho nàng bất giác run rẩy! Đối mặt với mỹ thiếu phụ, Diệp Hi lại có chút lúng túng nói: "Cháu, cháu không biết... cháu khống chế không được, chúng ta, hay là đi xuống đi, không nên nhảy nữa. Như vậy... Rất khó chịu."
"Đây là... Một lần cuối cùng."
"Sau này, ngươi coi như chuyện gì cũng không có phát sinh qua!"
"Lam a di ngươi đẹp quá!"
Diệp Hi bỗng nhiên si ngốc nói, hai tay kìm lòng không được mà từ từ ôm chặc, đem thân thể gợi cảm duyên dáng áp chặt lấy cơ thể mình.
"Có chừng có mực! Nếu không ta liền tức giận."
Lam Thục Nghi tùy ý để hắn ôm lấy bờ eo của mình, trên mặt lại giả trang ra một vẻ tức giận.
"Nha."
Diệp Hi nhẹ nhàng hồi đáp,hai người nhẹ nhàng mà ôm lấy nhau, cước bộ theo tiết tấu âm nhạc mà đung đưa, phiêu dật. Vào giờ khắc này Lam Thục Nghi bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác tội lỗi.
"Mình làm như vậy rốt cuộc có đúng hay không?"
Mà Diệp Hi, cũng cố gắng mà làm bộ như một chính nhân quân tử, hai tay thập phần an phận mà ôm ấp vòng eo thon thả của cục trưởng phu nhân, theo bước tiến của nàng mà chuyển động.
"A?"

Bỗng nhiên, hai mắt Diệp Hi trợn lên, ánh mắt nhìn về phía lối đi vào của sàn nhảy.
"Chuyện gì?"
Lam Thục Nghi nghi ngờ nhìn theo ánh mắt của hắn, cả người run lên! Dĩ nhiên là trượng phu của nàng, cục công an cục trưởng Lưu An đang mặc một thân cảnh phục, hắn tạo sao lại xuất hiện ở nơi này?
"Này..."
Diệp Hi thấp giọng nói: "Chúng ta... Hay là rời đi, nếu không bị lão công của a di thấy được, thật đúng là bị hiểu lầm!"
Hắn thật giống như cố ý cúi đầu, ghé vào bên tai mỹ phụ thấp giọng nói. Vốn là Lam Thục Nghi trong lòng có một chút áy náy, hiện tại bên tai truyền đến từng trận hơi thở nóng rực, hơn nữa nghe được hai chữ "Lão công ", trong nội tâm nàng giống như càng thêm đau nhói!
Chẳng qua là, cảm giác vụng trộm tối qua một làn nữa lại hiện lên trong đầu để cho người vợ xinh đẹp bỗng nhiên trở nên lớn mật, nàng dán người lên lồng ngực Diệp Hi, hai vú bị đè ép, hơn nữa, hai tay chủ động mà ôm lấy cổ của hắn, đem thân thể của mình cơ hồ hoàn toàn rúc vào trên người của Diệp Hi. Bất tri bất giác bị nàng ôm chặt, tiểu huynh đệ của Diệp Hi lập tức cứng ngắc, tà ác mà chĩa vào dưới bụng của mỹ thiếu phụ!
"Diệp Hi!".
"Đừng động tay động chân "!
"Ta... Là người ôm cháu trước!".
Diệp Hi có chút dở khóc dở cười mà nhìn thiếu phụ, hai tay vẫn ôm thật chặt vòng eo của nàng, hạ thân lại càng đẩy lên bụng của nàng.
"Vậy ngươi đừng động nữa."
Lam Thục Nghi hiện tại thật hối hận muốn chết. Mình tại sao nhất thời lửa giận công tâm làm ra chuyện tình này! Hơn nữa đối phương lại là một tiểu nam hài mười sáu mười bảy tuổi!
"Chúng ta... Hay là rời đi! Chồng của dì, thật giống như đang phá án?"
Nhìn về trượng phu của nàng, Diệp Hi trong lòng bỗng nhiên vừa động, hai cánh tay của hắn đem Lam Thục Nghi ôm càng chặc hơn!
"Ngươi làm gì a! Xiết ta đau quá!"
Lam Thục Nghi nhẹ nhàng mà vuốt lồng ngực Diệp Hi, nhưng ánh mắt lại thỉnh thoảng lưu ý trượng phu. Trừ cảm giác thẹn thùng cùng sợ hãi, Lam Thục Nghi lại sinh ra một loại cảm giác thập phần kỳ quái. Cái này giống như có một chút hưng phấn, có một chút kích thích! Cảm giác, giống như, mình thật sự phản bội trượng phu!
"Cháu, cháu thật khó chịu a!"
"Ngươi cử động nữa! Ta sẽ giết ngươi!"
Lam Thục Nghi đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cứ như vậy, đừng động."
"Nha."
Diệp Hi ứng tiếng nói: "Nhưng như vậy rất khó chịu a."
"Khó chịu cũng phải nhịn!"
Lam Thục Nghi lúc này thật rất muốn đẩy tiểu nam hài ra! Nhưng là lão công lại làm cho nàng không thể không cùng hắn thân mật một chỗ.
Chẳng lẽ tựu chỉ cho phép trượng phu vụng trộm?
Trong nháy mắt này, Lam Thục Nghi hiện lên ý niệm hồng hạnh xuất tường một lần nữa! Nàng muốn nam nhân khác chà đạp thân thể của mình để báo thù trượng phu bất trung! Nếu mình đã ... Một lần, vậy tới một lần nữa thì như thế nào?
Chẳng qua là, đạo đức người vợ khiển trách lại làm cho nàng thủy chung làm không được! Bất quá, hiện tại ở giữa hai chân nàng đang có một cây gậy nóng rực cứng rắn làm cho nàng cảm nhận được từng đợt say mê! Mình đã lâu không có hưởng thụ khoải cảm của tình dục rồi? Tối ngày hôm qua bị Diệp Hi tiến vào làm cho nàng căn bản là khó có thể quên! "Lam Thục Nghi! Ngươi đây là một dâm phụ! Làm sao ngươi có thể sinh ra tà niệm đối với một đứa bé trai!"
Đột nhiên, Diệp Hi vốn đang bị dục hỏa bao phủ, lại thoáng cái dập tắt!
"Mẹ?"
Bời vì Diệp Hi bỗng thấy Hàn Tuyết đột nhiên xuất hiện làm cho hắn sợ hết hồn, tiểu huynh đệ suýt nữa liệt dương mà xong đời!