Chương 3: Bayonetta (3)

Và thế là công cuộc luyện tập như địa ngục với Rodin bắt đầu với việc ông ta đá cậu vào một cánh cổng và chỉ để lại một câu.

“Cố gắng sống sót đấy nhóc. Ở đây thời gian chậm hơn bên ngoài một phút bên ngoài bằng 1 ngày ở đây và…”

Rodin lấy một cái đông hồ nhìn rồi nói tiếp.

“Khoảng 11 phút nữa ta sẽ quay lại”

Ah shit, Deros chửi um lên, ông ta nghĩ cái gì mà để một thằng nhóc ở một không gian nơi mà có vô số những còn quái vật ở Inferno cư trú.

“Khoan đã Rodin. Cháu không thể sống sót tại nơi này”

“Dùng sức mạnh và cái đầu đi”

Deros cố phân trần nhưng Rodin đang đóng cánh cổng bỏ cậu tại nơi rừng rú hoang vu và thi thoảng nghe thấy tiếng những trận đánh giữa các quái vật, tiếng gào thét mỗi khi kết thúc trận đánh.

“Shit~~~~”

Deros xoa mạnh hai bàn tay lấy hơi ấm, nhiệt độ ở Inferno đã giảm xuống 0 độ khiến thời tiết bắt đầu có hạt tuyết rơi xuống. Deros biết mình muốn sống sót sau 11 ngày ở đây, đầu tiên là phải kiếm nơi trú thân. Nhưng điều đáng sợ đợi phía trước đã bắt đầu….

Ngày đầu tiên: Bị bầy khỉ bốn tay truy đuổi, gần như đã chạm đến ngưỡng cửa tử.

Ngày thứ bốn: Sau ba ngày không ăn uống liền liều mạng ra ngoài hang động. Uống miếng nước ở dòng sông Styx bị còn rết cư trú phía dưới kéo xuống, trong phút chốc bộc phát sức mạnh.

Ngày thứ 11: Kiểm soát được sức mạnh, bị quái vật săn đuổi không còn là mối lo. Sức mạnh, tốc độ, giác quan tăng đáng kể mặc dù đôi lúc vẫn bị ăn hành.

Cứ thế ngày qua ngày, cứ bảy ngày Deros sẽ được Rodin thưởng cho một chuyến đi tại Inferno còn Bayonetta sẽ huấn luyện cậu kỹ năng dùng súng cùng vài mánh khi chiến đấu.

---------------------------

7 năm sau.

Nếu có ai bước vào quán bar The Hell Gate, họ sẽ cảm thấy rất bất ngờ. Không khí âm u huyền bí cùng tiếng nhạc Rock xập xình đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một đống đồ trang trí, pháo giấy và thiệp chúc mừng với tông màu sáng sủa. Đây là chuyện chưa từng xuất hiện bao giờ, thế nhưng vài năm gần đây lại xảy ra. Đó là bởi vì đây là bữa tiệc trưởng thành của một người.

“Thành đàn ông rồi đấy nhóc con!” Một gã béo trong bộ đồ giống hệt mấy ông trùm mafia Ý rống lên với chất giọng Brooklyn đặc sệt, vẻ mặt đỏ bừng nói rõ gã đang xay xỉn. “ Và 7 năm trôi qua bên Bayonetta mà chú mày vẫn còn sống nhăn răng! Halleluja!” Enzo đạp chân lên bàn tiệc, vung vẩy chai rượu và gào thét hưng phấn.

“Đây…hic…một cốc rượu…hic…đánh dấu sự trưởng thành”

Enzo nấc cụt rót đầy một cốc rượu vang đưa trước mặt Deros.

“Ông thật là….Nó mới có 15 tuổi. Vẫn còn bé”

“Yeah….Yeah”

Một người phụ nữ với khuôn mặt hiền hậu ngồi kế Enzo lên tiếng. Cô là Clarissa, vợ của Enzo và cũng là đầu bếp của bữa tiệc, đơn giản vì những người còn lại không có khái niệm nấu ăn là gì cả. Cô cũng ngồi kế Bayonetta, và cả hai đang coi một quyển album ảnh. Bên trong là ảnh chụp của Deros trong các bữa tiệc, từ Lễ Tạ Ơn đến Halloween và Giáng Sinh.

“ Nhìn xem Ed và Edna kìa, hai đứa bé cứ bám theo Deros” Clarissa chỉ vào một bức ảnh của lễ Halloween, cậu lúc đó tám tuổi mặc bộ đồ sói xám đang bị hai đứa bé bốn tuổi trong bộ đồ cừu rượt theo. Đây là lần đầu tiên Deros ghé thăm nhà Enzo, và chẳng hiểu sao thằng bé làm bạn với cặp chị em song sinh rất nhanh. Ở đằng sau phong cảnh là Enzo đang bị Clarissa ép mặc vào bộ hóa trang Halloween, và mặt gã béo nói rõ gã thà chết chứ không mặc vào. Bayonetta thì mặc bộ trang phục nữ tu của mình, trắng toát trái ngược với bộ đồ đen thường ngày, và sau lưng cô là cặp cánh thiên sứ.

“ Tôi thích tấm này hơn, gương mặt lúc ấy của thằng bé thật đáng yêu.” Bayonetta chỉ vào một tấm khác, một bữa tiệc sinh nhật và Deros đang cầm một dĩa bánh kem và cố sức trét lên mặt Enzo, trên má thằng bé còn một dấu đôi môi đỏ chót. Lần ấy Enzo đã chọc tức cậu vì cái vết hôn ấy, và thằng bé trả đũa bằng cách trét kem lên mặt gã béo. Bayonetta cũng có trong ảnh, đang vừa cười thích thú vừa cổ vũ Deros.

Một bức ảnh kế bên cũng là một bữa tiệc sinh nhật khác, nhưng nó bớt bạo lực hơn, cậu đang ngồi trên đùi Bayonetta, cố gắng kháng cự, còn cô thì đang cầm thỏi son môi của mình và cố tô lên môi thằng bé. Vẻ mặt của Bayonetta cho thấy cô đang tận hưởng trò đùa này của mình. Ở một góc của bức ảnh, Enzo đang ngồi đánh bài với một người nào đó với mái tóc trắng, người ấy quay lưng lại với camera nên không thấy mặt nhưng rõ ràng là cậu ta đang bị Enzo lột truồng. Nữ thần may mắn đang mỉm cười với Enzo, bên cạnh ổng là một đống đồ đạc, một xấp USD, một cái áo da đỏ, hai khẩu súng và một thanh kiếm kì lạ.

Bữa tiệc kết thúc trong một mớ hỗn loạn. Bánh kem và đủ loại đồ ăn khác vương vãi khắp mọi nơi, không ai biết được người nào khởi xướng trò này, trừ Bayonetta ra vì cô là người duy nhất thấy được một dĩa bánh kem tự động ném vào mặt Enzo, trò ưa thích của Deros. Gã béo trả đũa nhưng lại ném dính Bayonetta, và khi ấy thì trò chơi mới thực sự bắt đầu. Đồ ăn bay tán loạn, cả quán bar trở thành bãi chiến trường, và cuối cùng người thắng lại là Edna. Con nhóc này tỏ ra mưu mẹo và khéo léo một cách đáng sợ, biết lợi dụng tấm thân bồ tượng của Rodin và Enzo làm bia đỡ đạn.

Sau khi mọi người đã dọn dẹp xong xuôi bãi chiến trường và trả Cánh Cổng Địa Ngục về nguyên trạng, Enzo cùng vợ con mình tạm biệt mọi người và ra về. Khi những con người bình thường đã đi mất, lúc này mới là lúc quan trọng nhất của bữa tiệc. Mở quà. Bayonetta đợi tới lúc này mới để Deros mở quà bởi vì không như quà của Clarissa và Enzo là mấy món đồ chơi bình thường, quà của Rodin lẫn Bayonetta không hợp để tặng cho một đứa bé một cách công khai. Dù sao thì họ vẫn giấu Clarissa thân phận thật sự của mình, tất cả những gì mà vợ Enzo biết là họ là những người bạn quái dị nhưng thân thiện của Enzo mà thôi.

“ Đối với phù thủy, 15 tuổi là đã tính là bước vào tuổi trưởng thành,” Bayonetta cầm trong tay một cái vali bạc, “ Món quà này của ta đánh dấu ngày con trưởng thành, chính thức trở thành một phù thủy Umbra.”

Cố gắng kiềm nén sự kích động của mình, cậu nhận vali từ tay Bayonetta và mở nó ra. Ngay lập tức nó hít một hơi, hai mắt trợn tròn kinh ngạc.

“ Elfin Knight?!” Cậu gần như ré lên khi nhìn thấy món quà của mình, hai khẩu súng Derringer cỡ lớn với tông màu đỏ và một viên đá quý được khảm lên thân súng. Đó chính là bộ súng yêu quý của Bayonetta, và giờ nó đã là món quà sinh nhật của cậu. Deros ngơ ngác nhìn món quà của mình, rồi lại quay qua ngơ ngác nhìn Bayonetta, khiến cô cười khúc khích.

“ Mọi phù thủy Umbra đều phải có một bộ súng của riêng mình. Elfin Knight đã từng là hiệp sĩ bảo vệ ta, và từ giờ trở đi nó sẽ bảo vệ con. Còn một thứ nữa đấy”

Deros đặt hai khẩu súng bên cạnh và lật tấm xốp trong vali và bên dưới là một thanh katana màu tím.

“Là thanh Shuraba”

Deros cầm thanh katana và cảm nhận được nguồn ma lực dồi dào từ thanh kiếm, cậu vung nhẹ vào hư không lập tức xuất hiện một vết cắt nhỏ. Kìm lại vui sướng với món quà, Deros ôm lấy Bayonetta.

“Cảm ơn cô, đây là món quà tuyệt nhất”