Chương 1: Bayonetta

Tôi là Deros và tôi đang trong tình cảnh sống dở chết dở bởi đằng sau lưng tôi là một đám sinh vật quái dị đuổi theo đằng sau, chúng có cánh như chim, mặc giáp, cầm vũ khí và trên đầu mỗi con đều có một chiếc vòng vàng.

Tôi tăng tốc, cơ bắp ở đôi chân gồng hết sức và vọt thẳng về phía an toàn duy nhất.

Một nhà thờ trước đang dần hiện trước mặt tôi. Cánh cửa nhà thờ đóng chặt, nhưng tôi không dừng lại vì bọn chúng ở ngay sau lưng tôi, thế nên tôi nhảy lao thẳng về phía nó. Một lực tác động mạnh khiến cánh cửa vỡ toang. Cú va chạm khiến tôi choáng váng, mắt tôi hoa cả lên, toàn sao với sao lấp lánh, và tôi chỉ kịp nhận ra rằng mình đang hướng mặt vào sàn nhà và sắp sửa hạ cánh khẩn cấp. Ôi trời, sẽ đau lắm đây.

Tôi nhắm chặt mắt chuẩn bị cho màn cạp đất vĩ đại, nhưng một giây, hai giây rồi ba giây, cơn đau và tiếng răng gãy không xuất hiện… Kì lạ, tôi không té ngã sao? Không, ai đó đã cứu tôi, tôi có cảm giác ai đó đang nắm lấy gáy áo mình và xách tôi lên như một con cún.

“ Nhìn xem lũ mèo, ý ta là thiên thần đã tha cái gì vào này. Một đứa nhóc như mi đang làm gì ở đây vào giờ này thế?”

Tôi ngẩng đầu lên, tuy mọi thứ vẫn còn đang quay mòng mòng nhưng tôi vẫn hơi hơi nhìn ra người đang nói chuyện với tôi. Đó là một vị sơ, tôi nghĩ vậy vì cái thứ cô ta mặc là đồng phục của các sơ. Cô ta rất đẹp, khuôn mặt thanh tú với làn da trắng toát cùng với một nốt ruồi gần đôi môi quyến rũ, trên sống mũi là cặp mắt kiếng với gọng kiếng hình con bướm. Phần còn lại của ngoại hình bị ẩn giấu đằng sau bộ đồng phục nhà thờ. Cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén vô cùng, và cô ấy lên tiếng, một chất giọng rất ….mà tôi cũng không biết nói thế nào.

“Ta không nhớ là đã xin ông già Noel một đứa bé, ta cứ nghĩ mình phải nằm ngay đầu cái danh sách Hư Hỏng của ổng cơ. Không biết ta có thể trả lại quà không nhỉ?”

“Có quái vật đằng sau~~~~~” Tôi chỉ tay về phía cửa la lớn, bọn quái vật hay gọi là thiên thần mà cô ta nói chuẩn bị đến nơi. Mẹ kiếp, cô ta chỉ cười nhẹ và liếm môi.

Bayonetta rất thích những đêm giống đêm nay, không khí lạnh lẽo và bầu trời trong để lộ toàn bộ mặt trăng. Không có gì đẹp hơn mặt trăng tròn trên bầu trời đêm cả, và các vì sao xung quanh càng tô điểm cho nó. Đây cũng là những đêm mà sức mạnh của Phù Thủy Umbra đạt đỉnh điểm, và điều đó khiến việc săn giết thiên thần trở nên dễ dàng hơn rất nhiều lần. Bayonetta thậm chí không cần phải cất công đi tìm kiếm con mồi, ngay bên cạnh cô là quan tài của người mới chết, và chả mấy chốc lũ thiên thần sẽ xuất hiện để đưa linh hồn hắn đi lên Paradiso. Kế hoạch của cô là chờ đợi bọn chúng tự dẫn xác vào nhà thờ này, sau đó giết sạch chúng trong khi đang mặc bộ đồ của một nữ tu sĩ. ĐIều đó rất ý nghĩa, phải không?

Nhưng khi có người phá cánh cửa nhà thờ, đó không phải là lũ thiên thần mà là một đứa bé.

Thằng bé lao như một viên đạn, Bayonetta thậm chí còn nhìn thấy vệt máu bay sau lưng nó và theo phản xạ, cô kích hoạt Witch Time. Thời gian ngừng lại cho phép Bayonetta kịp đánh giá tình trạng của đứa bé. Tóc trắng, khuôn mặt cũng dễ thương, trên người có vài vết thương nhỏ sau lưng. Bayonetta nhẹ nhàng chụp lấy gáy của thằng bé, bởi cô không thích ôm ấp, và đưa dòng thời gian trở lại bình thường.

“Mi là ai?”

Tôi chưa kịp trả lời câu hỏi của cô ấy thì…

Rầm~~~~

Bọn thiên thần đã xông vào nhà thờ. Với hình dạng giống một sự lai tạp giữa người và chim, đám thiên thần Affinity này chính là kẻ đã gây ra các vết thương trên người.

Thật quái đản, Bayonetta biết rằng thiên thần rất ít khi tấn công con người, sau bao năm săn giết thiên thần thì Bayonetta chỉ mới biết được có chưa tới năm vụ thiên thần giết người vô tội. Đứa bé này phải có cái gì đó đặc biệt thu hút sự chú ý của chúng. Bayonetta đặt đứa bé xuống đất và bước lên che trước mặt nó, đứng giữa đứa bé và lũ thiên thần. Cô lột bỏ bộ đồng phục nhà thờ ra, để lộ bộ đồ đen bó sát tôn lên từng đường cong đầy đặn, với phần lưng cắt chữ V để lộ làn da trắng khêu gợi.

“ Xin chào tất cả mọi người.” Bayonetta chỉnh lại gọng kính của mình, cái kính lóe lên một cách đáng sợ, “ Có thể nói vì sao bọn mày lại tấn công cái thứ nhỏ bé đáng yêu này không?”

Đám thiên thần không trả lời, bọn chúng điên cuồng lao về phía Bayonetta. Nhếch mép cười khinh bỉ, Bayonetta lập tức rút cặp súng yêu thích của mình, Elfin Knight ra và bước vào Purgatorio. Ở trong Purgatorio, Bayonetta có thể mặc sức tung hoành mà không lo đạn lạc làm hại đứa bé vô tội. Một phát đạn xuyên thẳng hộp sọ của một tên thiên thần và đầu nó nổ tung, Bayonetta nhảy lên và đạp lên đầu của một tên thiên thần khác, cặp Elfin Knight ở gót guốc cô bắn nát đầu kẻ thù, đồng thời tạo lực đẩy cần thiết cho một cú nhảy khác, một tên Affinity khác đang bay phải chịu chung số phận với tên đồng loại dưới mặt đất. Trên không trung, Bayonetta xoay mình, bốn khẩu súng ở tứ chi không ngừng rải đạn, cơn mưa chết chóc hạ xuống toàn bộ lũ thiên thần, nhanh chóng bắn chúng thành tổ ong. Cuối cùng, Bayonetta khẽ uốn mình, lộn một vòng và đáp xuống đất với sự điêu luyện mà quán quân thể dục dụng cụ Olympic phải mơ mới có, kèm theo đó là một tư thế gợi cảm của riêng cô. Ai còn có thể nói việc chiến đấu sẽ làm mất vẻ đẹp nữ tính sau khi nhìn động tác của Bayonetta chứ.

“ Thật sự thất vọng đấy, bọn mày không biết cách thỏa mãn một người phụ nữ sao?” Bayonetta cười khêu gợi trước khi giẫm chân lên đầu của một tên Affinity còn sót lại đang nằm thoi thóp dưới mặt đất, khẩu Elfin Knight ở guốc khai hỏa. BANG, và rồi sau đó tên thiên thần cuối cùng cũng tan rã và biến mất.

“ Đây là lí do mình thích giết thiên thần, bọn chúng rất biết cách dọn dẹp sạch sẽ.”

Mối nguy đã qua, Bayonetta được thỏa mãn dục vọng giết chóc và còn thu được kha khá vòng hào quang của thiên thần, thế nên bây giờ cô đang rất vui vẻ. Mang theo tâm trạng đó, Bayonetta vẽ một vòng tròn ma thuật giữa không khí, bước qua đó để trở lại nhân giới và trông thấy đứa bé lúc nãy đang đứng đó, ánh mắt của nó lấp lánh ánh sao nhìn thẳng vào cô.

Ôi trời, Bayonetta nghĩ thầm, Đừng nói là thằng bé thích MÌNH rồi nhé.

“Tuyệt quá”

Bayonetta bước những bước đi rất là catwalk quyến rũ với thân hình cao như người mẫu, cô cúi người nhìn Deros đang ngồi bệt dưới đất, cô đẩy gọng kính.

“Nhóc con, mi là ai sao lại bị bọn thiên thần đuổi theo”

Deros lắc đầu, đến cậu còn méo hiểu sao mình lại xuất hiện tại thế giới này và ngay khi tỉnh thì việc đầu tiên đó là bị bọn quái vật hay đó là thiên thần đuổi giết. Nhưng khi nhìn rõ Bayonetta, cậu biết mình đang ở thế giới của phù thủy Umbra Bayonetta. Với việc này, cậu hiểu rõ mình muốn sống thì phải bám vào nhân vật chính ở đây. Tỉ lệ sống sẽ cao hơn.

“Bé con, vậy cha mẹ của mi đâu?”

Deros hơi lắp bắp.

“Co..con…không biết. Con sợ quá”

Sau đó Deros bày ra một cái bộ mặt đáng thương, nước mắt chực trào.

“Hmm”

Bayonetta nhíu mày, cô hơi hiểu vì sao bọn thiên thần lại săn đuổi đứa bé. Một con quỷ lai, cô cảm nhận được cái thứ sức mạnh đó đang hỗn loạn trong người Deros.

Bayonetta nhẹ nhàng xoa đầu đứa bé, vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé của nó. Bayonetta muốn giữ đứa bé lại bên mình. Không, cô PHẢI giữ đứa bé lại bên mình.

Ôm lấy đứa bé không ngừng run rẩy và khóc lóc, Bayonetta thở dài, một cảm giác ấm áp lấp đầy tim. Đây là cảm xúc kì lạ mà cô chưa từng cảm thấy bao giờ, và cô không ghét nó. Có lẽ có một người bạn đồng hành đáng yêu cũng không tệ, ít nhất đứa bé này cũng dũng cảm hơn nhiều so với Enzo, và dễ thương hơn nhiều so với Rodin. Bayonetta chắc chắn sẽ tận hưởng quãng thời gian tiếp theo với đứa bé này.