Vốn là ông lão còn đang suy nghĩ có nên cùng Thượng Quan Tú ăn không, nhưng khi thấy ba tên đại hán đi vào quán rượu, lão ấy lập tức bỏ đi ý nghĩ, ngồi ngay ngắn trên ghế tựa Tử Thượng, bất động thanh sắc cầm rượu lên, ung dung chầm chậm uống.
Ba tên đại hán ánh mắt như điện, nhìn quét qua mọi người trong quán rượu, khi thấy lão giả, mắt ba người sáng ngời lên, rồi ba người liếc nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng lao về phía ông lão.
Ba người bọn họ từng bước một đi tới chỗ ông lão, vây quanh chậm rãi ngồi xuống bên hắn.
Tiểu nhị quán rượu vui cười hớn hở chạy đến, cười hỏi: "Ba vị khách quan, dự định gọi gì?"
Ba tên đại hán không liếc hắn lấy một cái, một người trong số đó thấp giọng quát: "Cút!"
Tiểu nhị bị hắn chửi không hiểu sao, sửng sốt , sững sờ chốc lát hắn mới hồi thần, giơ tay mắng đại hán, tức giận: "Ngươi..."
Đùng! tiểu nhị nói còn không kịp nói hết câu, tên kia đại hán kia đã cầm một khối thiết bài đen vỗ vào bảng Tử Thượng.
Tiểu nhị cúi đầu định thần nhìn lại, thấy thiết bài Thượng Thanh có khắc hai chữ lớn, Đô Vệ.
Thấy rõ Sở Đô Vệ Nhị., tiểu nhị sắc mặt đột biến, không nhịn được kinh hãi kêu lên: "Đô Vệ Phủ!"
Đô Vệ Phủ là cơ cấu đặc thù do Hoàng Đế lãnh đạo, bên trong gồm ba bộ phận, một là Đô Vệ Doanh, hai là Thiên Nhãn, ba là mạng. Thiên Nhãn cùng mạng được treo cờ Đô Vệ Phủ nhưng trên thực tế cũng không thuộc quản lí của Đô Vệ Phủ, mà là do Hoàng Đế trực tiếp phụ trách. Đô Vệ Doanh có chức trách là bảo vệ Hoàng Đế an toàn, thiếp thân thị vệ xung quanh Hoàng Đế cũng phần lớn là xuất thân từ Đô Vệ Doanh.
Đô Vệ Phủ được coi là Cấm Vệ quân trong Cấm Vệ quân, thân tín trong thân tín bên Hoàng Đế, là Đại Quan cấp ba, không bị bất kỳ đại thần nào quản lí, chỉ cống hiến cho riêng Hoàng Đế, chức quyền rất lớn, mặc dù là đại thần nắm quyền lớn trên triều Phong Quốc, chưởng quản tất cả đại thần cùng sử đại thần cũng phải đối với Đô Vệ Doanh kiêng kỵ ba phần.
Ở vùng ngoại ô, tại quán rượu nhỏ lại có thể nhìn thấy người của Đô Vệ Phủ, giờ phút này đám tiểu nhị cùng thực khách đang ngồi cảm thấy thật chấn động.
Người giúp việc sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, lảo đảo lùi lại mấy bước.
Cùng lúc đó, tửu quán rầm một tiếng, nguyên một phòng khách chỉ trong nháy mắt liền biến mất không còn một mống, trên đất còn để lại dấu giầy bị giẫm lên.
Đối với bách tính thông thường mà nói, nhìn thấy Đô Vệ Phủ cũng giống như nhìn thấy quỷ vậy. Trong tửu quán chỉ còn lại ông lão và ba tên đại hán, cùng với Thượng Quan Tú đang ngồi ở trong góc ngơ ngác nhìn mọi chuyện.
"Đô Vệ Phủ đúng là đối với lão phu đuổi tận không buông à!" Ông lão thả chung rượu xuống, lau lau chòm râu bạc phơ bị dính rượu.
Ba tên đại hán dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ mặt lệnh bài, sâu kín nói: "Trầm lão tiên sinh hẳn là rõ ràng, phàm là người bị Thiên Nhãn chúng ta nhắm vào, chưa ai có thể thoát được, mặc kệ đã trốn đến chân trời góc biển, chúng ta đều có thể bắt lại."
Một gã khác lạnh như băng nói: "Trầm Trung, ngươi đã là cua trong rọ chúng ta, thức thời ngoan ngoãn đem đồ giao ra đây, chúng ta còn có thể thả ngươi một con đường sống, nếu không, khà khà..."Hắn âm âm một chuỗi cười quái dị, không tả nổi.
Ông lão cầm chung rượu, ngửa đầu, uống sạch sành sanh hết chén.
Hắn chậm rãi thả chung rượu xuống rồi đứng lên. Thấy thế, này ba tên đại hán cũng đều đồng loạt đứng lên, tay ba người đồng thời sờ về phía sau.
"Các ngươi sẽ không tha ta đi, ta lại cũng không thể đem đồ giao cho các ngươi, nói đến nói đi chỉ là đang lãng phí miệng lưỡi, xem ra, chúng ta cũng chỉ có thể dùng võ lực phân cao thấp."
Trong khi nói chuyện, vai ông lão loáng một cái, từ bên hông rút ra một thanh kiếm dài ba thước, cùng lúc đó, trên người lão giả tỏa ra mịt mù sương trắng, rất nhanh, sương mù màu trắng đã ngưng kết thành cố thái trên người ông, hóa thành một tầng khôi giáp trắng.
Khi tiến hành linh khải hóa, ông lão truyền Linh khí vào trường kiếm trên tay, lúc được truyền Linh khí, thanh trường kiếm phảng phất như được giao cho sinh mệnh, hình thái tùy ý phát sinh thay đổi, thân kiếm dài ra hơn một thước.
Tu linh giả đem Linh khí của mình truyền vào trong vũ khí đặc chế, cùng dung hợp, khiến cho chúng cứng cáp hơn, sắc bén cả Linh binh khí, đây gọi là Linh Võ học trong binh chi linh hóa.
Nhìn thấy ông lão tiến hành linh khải hóa cùng binh chi linh hóa, chuẩn bị tư thế sẵn sàng nghênh chiến, ba tên đại hán trong nháy mắt tránh khỏi đạo hàn quang, rút ra hậu vệ bội đao giấu sẵn, quanh người cũng không hẹn mà cùng tỏa ra sương mù màu trắng, cùng tiến hành linh khải hóa cùng binh chi linh hóa.
Ba tên Đô Vệ Phủ mật thám đánh với một ông lão thần bí, bốn người vừa ác chiến, quán rượu đùng một cái liền nổ tung.
Ở góc tường, Thượng Quan Tú lúc này thấy choáng váng, hắn là lần đầu chứng kiến Linh Võ cao thủ quyết đấu, trong lúc nhất thời quên sợ sệt, cũng quên đào tẩu.