Chương 8: Tàu điện ngầm gặp đẹp.

''Hoan nghênh đi vào tàu điện ngầm thành phố , đây là tuyến số 97 xuất phát từ xxx đến yyy thời gian tới nơi là 30p chúc quý khách đi tàu vui vẻ ''. Vừa bước vào tàu điện Hoàng Thiên bên tai vang lên tiếng nhắc nhở , bây giờ là giờ cao điểm nên rất nhiều người chen chúc vào tàu. Hoàng Thiên tìm được vị trí đứng , phát hiện bên cạnh đứng một cô gái nhìn quen mắt. Nàng mặc màu trắng áo sơ mi , váy công sở , nhìn gương mặt dưới mái tóc Hoàng Thiên nhận ra cô gái trước mắt lại là Kim Oanh lần trước đã từng cùng hắn đi chung xe buýt , hắn thiếu chút nữa bật thốt lên , thật là trùng hợp . Thấy thân hình nàng lung la lung lay vì biển người chen chúc , Hoàng Thiên nuốt nước bọt duỗi tay ra đặt tại nàng trên lưng . Đột nhiên bị chạm Kim Oanh bật thốt lên tiếng kinh hô ''ah...'' nhưng thanh âm nàng hoàn toàn bị bao phủ bởi những tiếng ồn ào xung quanh . Nàng chưa kịp phản ứng Hoàng Thiên đã ép nàng vào trong góc tàu điện , đám người ầm ầm chen lấn đến . Kim Oanh bị hắn đè vào góc trong lòng đột nhiên nghĩ tới tin bộ phim nàng từng xem có tên '' tàu điện có sói '' . Lại nói cũng không thể trách Hoàng Thiên , tại tình huống chen chúc như thủy triều này , Kim Oanh lại đẹp như vậy không bị người khác đùa bỡn mới là lạ. Hắn không muốn tình huống như vậy phát sinh nên mới một tay ôm nàng đẩy vào góc trong . Đột nhiên một sự cố xảy ra, Hoàng Thiên phát hiện tay mình không theo sự điều khiển mà bắt đầu xoa nắn bờ mông cùng bắp đùi nàng. Hoàng Thiên là một tên háo sắc , trước kia hắn bị học tập trói buộc , hiện tại sự trói buộc đó đã biến mất dục vọng trong lòng hắn bắt đầu nảy mầm , cần vô số người đẹp để đem hạt giống này phát triển thành một cây to lớn che khuất một vùng trời . Dưới váy ngắn cặp mông đang bị đôi tay to lớn xoa bóp Kim Oanh cảm giác cực độ không thoải mái , muốn gạt bỏ cánh tay kia thì mình phải vung lên váy ngắn . Kim Oanh cảm giác cực kỳ xấu hổ và giận dữ , thân thể bị đè ép không thể động đậy , cách quần lót bàn tay kia vỗ về chơi đùa như càng muốn thâm nhập xâu hơn vào giữa chân nàng . ''Không, không muốn , mau dừng tay lại '' Kim Oanh toàn thân cứng nhắc , nàng dùng sức kẹp chặt đôi chân dài lại   . Đúng lúc này sau lưng lại lẫm người đàn ông đột nhiên kéo tay ra đặt lên vòng eo thon nhỏ của nàng . Hoàng Thiên cúi đầu xuống ngậm vành tai nàng khẽ nói '' Là ta , cô còn nhớ không ?'' Theo thanh âm vang lên Kim Oanh trong lòng nao nao , trong đầu hiện lên Hoàng Thiên hình dáng . Hoàng Thiên tay trái kéo khoá luồn lách vào khẽ vuốt nàng eo thon , hắn thân thể từ phía sau dán lên lưng nàng . Kim Oanh muốn kêu to lên nhưng nàng phát hiện mình vậy mà lại kêu không ra tiếng. Lần đầu gặp tình huống như vậy nàng toàn thân như dừng hoạt động , từ lúc lên tàu đến giờ mới có 5 phút nhưng nàng tưởng như vài giờ trôi qua . Nàng âm thầm quyết tâm , mặc dù đối với Hoàng Thiên không có ác cảm , thậm chí còn có chút quý mến hắn nhưng cũng không thể tùy ý hắn đùa bỡn thân thể mình . Nếu giờ kêu lên , trên tàu lại đông người như vậy bị mọi người nhìn thấy sẽ như thế nào , thậm chí ngày mai báo buổi sáng còn có bài viết về mình. ''Không , không muốn ..'' trái tim bang bang đập loạn , toàn thân không có chút sức lực , Kim Oanh trên mặt đỏ bừng hô hấp dồn dập , nhỏ giọng mà cầu xin hắn . Hoàng Thiên một tay vỗ về Kim Oanh eo thon tay còn lại cởi vài cúc áo sơ mi của nàng . Hoàng Thiên không cho nàng cơ hội nói chuyện ghé vào tai nàng nói '' chúng ta hôn môi một chút đi '' . Kim Oanh vô ý thức mà quay sang bên phải nhìn một chút , cũng may chỗ này là nơi heo lánh không có ai để ý . Hoàng Thiên đầu lưỡi tại trên mặt nàng liếm nhẹ , tại nhiều lần vô lực cự tuyệt cuối cùng đôi môi đỏ mọng rốt cuộc bị hắn bắt được . Hoàng Thiên mỉm cười cánh tay ngắt vú nàng một phát tận dụng thời cơ đầu lưỡi xông qua hàm răng nàng . Kim Oanh khuôn mặt đỏ bừng không những đôi môi bị xâm phạm mà bộ ngực cũng luôn luôn bị đùa bỡn . Hoàng Thiên một tay khác cũng dần dần tiến gần đến nàng giữa chân bắt đầu vuốt ve . Hắn há to mồm như muốn đem đôi môi nàng nuốt sống vậy , kịch liệt mà tham lam tấn công . Đầu lưỡi tại trong miệng nàng kịch liệt mút lấy chiếc lưỡi nàng . Hô hấp cũng trở nên ồ ồ vang ra từ trong cố họng nàng , mặc dù nàng cố gắng kìm nén nhưng thở dốc không cách nào che giấu . Cảm giác được tốc độ tàu điện giảm bớt Hoàng Thiên biết rõ tàu nhanh đến bến , lưu luyến buông ta đôi môi đã có chút sưng đỏ Kim Oanh , hắn nhẹ nhàng giúp nàng sửa sang lại quần áo , để lại đã bị hắn trêu đùa chân tay như nhũn ra Kim Oanh , hắn quay đầu lại từ từ bước đi .Trở về nhà , Hoàng Thiên phát hiện Phương Vy còn chưa về , chắc là lại ở thư viện đọc sách , sau khi tắm rửa điện thoại hắn vang lên , hắn trực tiếp nghe , thì ra là Phương Vy đọc sách về muộn sợ hắn lo lắng nên gọi thông báo . Tắt điện thoại hắn mặc quần áo đi xuống lầu b, hắn cũng không đi thanh máy mà đi bộ xuống. Dù sao Phương Vy cũng chưa về ngay được hắn xuống sớm cũng chỉ chờ đợi mà thôi nên không bằng đi thang bộ tiện thể tập thể dục luôn . Sau xuống dưới chờ tầm 15p Hoàng Thiên nhìn thấy bóng dáng nàng tới gần . Hôm nay nàng mặc một bộ váy màu trắng , bên trong là viền tơ áo ngực , cũng không phải nàng mặc váy mỏng hay hắn nhìn xuyên qua được áo nàng mà là sáng nay khi thay đồ nàng bị hắn xem hết . Một đôi thon dài chân đẹp , nhìn hết sức cân đối gợi cảm . Phương Vy đi vào trong sân đột nhiên bị người từ phía sau ôm cổ , chỉ nghe thấy hắn nói '' Phương Vy không lẽ em làm quản lý tại thư viện , Sao lần nào cũng thấy em về muộn nhất thư viện vậy .''   ''YAA... Bỏ tay ra em nhanh ngạt thở chết .'' Phương Vy kêu to một tiếng , nhẹ nhàng đánh Hoàng Thiên , thật ra trong nội tâm vô cùng vui mừng . ( Tên nào đã đọc qua thì để cho ta mấy cái bình luận góp ý chứ , phủi mông rồi đi không vậy ah )