Chương 4: Phong Lưu Lão Sư (Bản Test)

Đại Học Long Tinh, tại phòng y tế tầng hai, một căn phòng gồm hơn chục chiếc giường trải đệm ga gối trắng tinh. Mỗi giường đều được ngăn cách bởi một buồng riêng biệt cách cả âm.

Cùng đó, trong căn phòng có một cô gái với vẻ ngoài ưa nhìn, độ tuổi vào khoảng 27, cô khoác một cái áo blouse trắng tinh dài xuống tận gần đầu gối. Mái tóc đen ngắn ngang vai, một cặp kính cận đang hơi trễ xuống trên sống mũi.

Cô đang ngồi kiểm kê lại số thuốc men hiện có trong phòng y tế này. Cô gái này theo cách gọi quen thuộc là cô y tế, người đảm nhiệm việc chăm nom cho những ai xuống phòng y tế này.

Trong phòng y tế này, tại một buồng giường nghỉ có ba thân ảnh nam đang ngồi nói gì đó. Hai người ngồi ghế nhìn về người đang ngồi khoanh chân trên giường.

Ba tên này chả phải ai khác ngoài tên nam sinh định giở trò cưỡng hiếp trước mặt Huy và hai thằng đệ. Lúc này thằng đầu têu mặt mày nhăn nhó biểu hiện cực độ tức giận, còn hai thằng kia thì chỉ biết im lặng.

Sau một hồi nhăn nhó nghiến răng nghiến lợi, thằng bị Huy xử lý liền nhìn hai thằng kia nói

"Thằng đó nghĩ mình là ai mà hắn lại dám ra tay với tao cơ chứ! Tao thề sẽ khiến hắn sống không bằng chết! Dám đụng đến Tiến Minh tao đây thì hắn sai lầm rồi!"

Thằng này tên Nguyễn Tiến Minh, một thằng chuẩn con ông cháu cha. Cha nó là giám đốc công ty xây dựng Giang Thiên nổi tiếng hàng đầu cả nước. Cha nó cũng có quan hệ với bọn xã hội đen nên là ít ai dám làm gì nó.

Thằng này được cha nó buông chiều từ nhỏ, thích gì được đó. Nên là nó trở nên coi thường tất cả, ảo tưởng mình là thượng đẳng còn kẻ khác là hạ đẳng.

Hắn luôn đi gây gổ xích mích đủ nơi nhưng không hề bị gì, luôn được cha hắn đứng sau chùi đít cho những việc nó gây ra.

Và đến khi năm ngoái nó biết đến Đại Học Long Tinh này có quy củ cực kỳ oái oăm. Hắn thấy cái trường này rất thích hợp với mình, thế là hắn nhập học vào trường này ngay và luôn.

Trong một năm đó hắn đã thực hiện cái trò cưỡng hiếp kia không biết bao lần, rất nhiều nữ sinh đã bỏ học. Hắn chỉ không đụng đến được một vài nữ sinh trong lớp vì họ có bối cảnh ngang hoặc thậm chí còn hơn hắn.

Đụng vô chỉ có nước ăn đb ăn c*t, vậy nên hắn cứ nhắm vào những cô nữ sinh mới chuyển tới không có bối cảnh gì mà dở trò cưỡng hiếp.

Từ trước giờ hắn chưa từng bị đánh hay bị phá đám khi đang dở trò cưỡng hiếp ưa thích của mình. Cho đến hôm nay, hắn gặp phải Huy, hắn đã bị đập cho éo kịp phản ứng mà lập tức bất tỉnh luôn.

Hắn khi tỉnh lại đã ở phòng y tế với hai thằng đệ rồi, hắn nghe được sự việc xảy ra thì cực độ tức giận và căm thù Huy.

Lúc này, hai thằng đệ nghe Tiến Minh nói vậy thì một thằng trong đó có mái tóc undercut nhuộm đỏ tên Nam lên tiếng

"Nhưng mà đại ca, em nghĩ đại ca nên cẩn thận với thằng cha giảng viên đó!"

Tên kia bên cạnh quả tóc Khá Bảnh nhuộm nâu đỏ cũng gật đầu đồng ý nói

"Đúng vậy đó đại ca! Thằng cha đó như siêu nhân vậy ý! Chỉ trong chớp mắt hắn từ khoảng cách hơn chục mét xuất hiện cạnh đại ca và động thủ! Hắn tuyệt đối không tầm thường đâu!"

Tiến Minh nghe hai thằng đệ nói vậy thì lâm vào trầm tư suy nghĩ. Hai thằng đó nói đúng, chỉ trong chớp mắt làm ra việc đó thì Huy không hề tầm thường.

Chắc chắn một điều là hắn không thể tự tay xử lý Huy được. Tiến Minh thầm nghĩ

"Đéo có lẽ mặc kệ bỏ qua cho hắn ư? Không thể được! Trước giờ kẻ đắc tội tao chưa từng được yên ổn! Hừ, tao không tự mình ra tay được thì nhờ người vậy!"

Hắn lại suy nghĩ gì đó rồi thầm nhủ: "Mà tuyệt đối không thể để lộ ra mình là người chủ mưu đứng sau giật dây được! Bằng không thì chỉ có nước đi đời mà thôi, ai biết được thằng cha kia quái vật đến mức nào!"

Tiến Minh nghĩ một lúc thì nhìn hai thằng đệ nói

"Tao có cách rồi! Tao không tự xử lý lão được thì nhờ người là nhanh nhất!"

Hai thằng đệ nghe vậy thì liền thốt lên

"Không lẽ đại ca, anh định nhờ cha anh liên hệ với người trong thế giới ngầm để giải quyết?"

Tiến Minh lắc đầu nói: "Không! Xã hội đen không đủ, qua cách bọn mày miêu tả thì thằng cha giảng viên kia thân thủ cực khủng! Chỉ có thuê sát thủ thì may ra!"

Hai thằng nghe Tiến Minh nhắc đến sát thủ thì giật mình nói

"Không lẽ đại ca định nhờ cha thuê sát thủ? Liệu cha đại ca có đồng ý không? Bọn em nhớ là thuê sát thủ giá cực cao đó!"

Tiến Minh nở một nụ cười nguy hiểm nói: "Nếu là tao cầu xin thì ông già tao kiểu gì cũng chấp nhận thôi! Tao không thể tha chi thằng cha giáo viên kia được! Dám đụng đến tao, hắn phải ăn đủ!"

Hai tên đệ nghe vậy nuốt ngụm nước bọt rồi nhìn nhau thầm nghĩ

"Quả này đâm lao thì phải theo lao thôi! Bị tên kia phát hiện chỉ có nước ăn c*t mà thôi!"

Ba tên cứ thế bàn kế hoạch trong buồng nghỉ, chỉ thấy lúc này bên ngoài có người bỗng nở một nụ cười khó hiểu.

Về phía Huy lúc này thì....

Cạch! Cạch! Cạch!

Huy đang viết gì đó trên bảng, đám sinh viên trong lớp thì đang thì thào bàn tán gì đó

"Này! Thầy ấy đang viết cái vẹo gì vậy?"

"Tao cũng éo biết! Cứ đợi xem thầy ấy định làm cái gì!"

"Thầy ấy có thực sự đang giảng bài không vầy?"

"Chịu! Ai biết trong đầu một lão quái vật như vậy đàn nghĩ cái éo gì!"

"Mà công nhận lão ấy ghê thật! Pha đó cứ như lão biết xài tốc biến mà tiếp cận thằng Minh vậy!"

"Ừ! Mày có nghĩ lão ta là siêu nhân không?"

"Chịu! Nhưng mà một người thú vị như lão tao sẽ điều tra ra khà khà!"

.............

Lúc sau, Huy dừng viết lại. Hắn vứt viên phấn đi rồi quay lại nhìn đám sinh viên nói

"Giờ thì chúng ta chơi một trò chơi nào! Cấm đứa nào được từ chối!"

Đám sinh viên liền một mặt mộng bức nói

"Trò chơi?"

Huy thấy đám sinh viên ngơ ngác không hiểu thì cười nói

"Đúng vậy một trò chơi! Một trò chơi đơn giản mang tên "Ta Chưa Nghĩ Ra Tên". Thế đó, một trò chơi do tôi nghĩ ra nên tôi chưa biết đặt tên như nào!"

Đám sinh viên nghe vậy thì khó hiểu, cô nàng kính cận nhìn không thấy mắt đâu lên tiếng nói

"Thưa thầy! Vậy, trò đó luật lệ và cách chơi như thế nào vậy ạ?"

Huy nghe cô nàng này nói vậy thì đưa tay lên vỗ nhẹ lên mặt bảng cười đáp

"Đơn giản thôi! Trên bảng tôi đã vẽ ra hai ô! Một là Thoát, hai là Chết! Cách chơi là chỉ cần đứng cách xa một khoảng ném trúng một trong hai ô đó!

Mỗi người trước khi ném đều phải giới thiệu họ tên đầy đủ của mình để tôi còn biết tên. Và nếu ai ném trúng ô Thoát thì sẽ coi như không có gì, còn trúng ô Chết thì lại đây bốc một lá bài xem nó yêu cầu gì và 100% phải làm theo.

Nếu ai không làm theo thì đừng trách tôi đó! Có nghe rõ chưa hả?"

Cả đám nghe vậy lập tức theo bản năng hô lên

"Rõ"

Huy lập tức quát lên: "Bé quá! TO LÊN!"

"RÕ!"

Huy nghe vậy thỉ cười nói: "Vậy! Ai xung phong lên trước?"

Cả đám nghe vậy liền rơi vào im lặng, không ai định xung phong lên trước. Huy thấy một tràng như này thì định nói gì đó, nhưng một giọng nói cất lên trước khi hắn định nói

"D......dạ! V....vậy để em xung phong ạ!"

Huy liền hướng ánh mắt về phía phát ra tiếng nói, mọi người trong phòng cũng vậy. Người lên tiếng chính là cô nữ sinh đã suýt bị Tiến Minh cưỡng hiếp, Huy thấy vậy thì cười nói

"Được! Vậy thì em lên đây test trước cho mọi người đi!"

Cô gái gật đầu rồi rời khỏi chỗ mình mà tiến lên gần bục giảng, mọi người cũng nhường đường cho cô đi. Đứng trước Huy, cô liền nói

"D..dạ! Em xin tự giới thiệu, em tên là Linh! Phạm Khánh Linh ạ!"

"Ừm! Được rồi Linh! Giờ cầm lấy cái quả bóng này và nhắm hai ô kia mà ném đi! Nhớ là vào ô Chết là phải bốc lá bài đó!"

Khánh Linh nghe vậy thì gật đầu, cô tiếp lấy quả bóng trên tay Huy rồi lui ra sau cách bảng khoảng vài mét. Rồi cô nhắm vào một trong hai ô kia mà tung lực ném quả bóng

"Hây ~!"

Bộp!

Quả bóng liền trúng ngay ô Chết, Khánh Linh thấy vậy thì "A" một tiếng. Huy thấy thế thì cười nói

"Ô Chết! Lại đây bốc một lá bài nào Linh!"

Khánh Linh nghe vậy thì gật đầu, cô tiến đến trước mặt Huy. Đưa tay ra bốc một lá bài trong sấp bài trên tay hắn, nàng vừa bốc vừa nghĩ

"Hy vọng đừng là yêu cầu gì quá đáng hay đáng xấu hổ a!"

Nàng liền bốc lấy một tấm và đưa lên đọc. Đọc xong thì Linh lập tức kêu lên

"Ehhhhhhhhhhhh!"