Cả Trương Thiên Linh và Trương Linh Nga không có họ với Trương Thiên Nguyên, hai vị nữ đệ tử thiên tài của Trương gia đều đến từ chi nhánh của Trương gia, được tộc trưởng đương nhiệm của Trương gia mời gia nhập vào nội viện của Trương gia tức là được trở thành thành viên chính thức của Trương gia. Phụ mẫu của Trương Thiên Linh cùng với Trương Linh Nga đều không phải là người của Trương gia, đều là người làm công ở Trương gia và đến từ bên ngoài; Trương Thiên Linh cùng với Trương Linh Nga đều là đại tiểu thư đến từ hai gia tộc khác nhau, gia tộc của họ đều bị diệt vong chỉ có gia đình họ là thoát nạn còn lại các thành viên trong tộc đều không thoát được, gia đình của cả hai người được Trương gia cứu và cho ở trong Trương gia. Trương Thiên Linh tên thật là Lục Thiên Linh, còn Trương Linh Nga tên thật là Trúc Linh Nga.
Trương Thiên Nguyên không biết làm thế nào để Trương Thiên Linh tỷ và Trương Linh Nga nguôi giận, liền cất tiếng hỏi hệ thống: “Nhà ngươi có cách nào làm nguôi giận Trương Thiên Linh và Trương Linh Nga không?”
“Có! Ký chủ diệt trừ thế lực đã ra tay diệt gia tộc của Trương Thiên Linh và gia tộc của Trương Linh Nga là được. Hoặc ký chủ luyện chế ra Bồi Nhan Đan, có công dụng là duy trì dung nhan của nữ giới, thời gian duy trì dung nhan là tám chục năm.” Hệ thống cất tiếng nói.
“Ký chủ vẫn còn một cái tân thủ lễ bao chưa nhận. Ký chủ có muốn mở tân thủ lễ bao không?” Hệ thống hỏi Trương Thiên Nguyên.
“Mở tân thủ lễ bao đi!” Trương Thiên Nguyên trong lòng mặc niệm, sau khi hắn nghe được câu hỏi của hệ thống.
Hệ thống thanh âm vang lên: “Thành công mở ra tân thủ lễ bao, chúc mừng ký chủ nhận được: công pháp “Vô Thượng Đạo Quyết” một cuốn, võ kỹ “Thiên Đế Thần Chưởng Quyền” một cuốn, năm vạn linh thạch các loại, chục vạn điểm tích luỹ, “Đan Thần Đạo Kinh” một cuốn, pháp thuật “Ngự Kiếm Thuật” một cuốn, pháp thuật “Khống Hỏa Thuật” một cuốn, thần khí Thiên Thần Kiếm một cái, song tu công pháp “Hỗn Nguyên Âm Dương Đạo Linh Quyết”, hai lần triệu hoán pháp bảo, cùng chục viên thượng phẩm Bồi Nhan Đan.”
“Vô Thượng Đạo Quyết là một cuốn công pháp như thế nào vậy?” Trương Thiên Nguyên nghe xong hệ thống thanh âm liền nói.
“Vô Thượng Đạo Quyết là một cuốn siêu thần cấp công pháp, một cuốn công pháp vô cùng mạnh. Đây là một cuốn vô thuộc tính công pháp cho nên ký chủ có thể hấp thu được nhiều loại linh khí khác nhau mà không cần lo bị bạo thể. Người tu luyện cuốn công pháp này sẽ được đạo lực gia trì, cho dù người đó có ở chỗ nào trong chư thiên giới này nữa, được đại đạo bảo vệ cho nên người tu luyện cuốn công pháp này khó vẫn lạc. Trước mắt cuốn Vô Thượng Đạo Quyết này ở trạng thái cấp một, khi nào ký chủ lên vi diện cao hơn thì nó sẽ tăng cấp lên cấp độ 2. Cuốn công pháp này chỉ giành riêng cho ký chủ.” Hệ thống nói cho Trương Thiên Nguyên biết thông tin của cuốn “Vô Thượng Đạo Quyết”.
Trương Thiên Nguyên nghe xong hệ thống thanh âm liền thì thào nói: “Vậy ta được đại đạo để ý à? Không biết đại đạo có âm mưu gì đối với ta? Thôi kệ đi, dù sao thì đại đạo là vô thượng chí tôn chưởng khống nhiều vi diện, làm sao để ý một kẻ yếu đuối như ta cơ chứ.”
“Đúng rồi! Nhà ngươi cho ta biết thông tin của Đan Thần Đạo Kinh và Thiên Đế Thần Chưởng Quyền.” Trương Thiên Nguyên nói với hệ thống sau khi hắn thì thào xong.
“Đan Thần Đạo Kinh: là một cuốn thư tịch do một vị Đan Thần sáng tạo. Bên trong cuốn thư tịch này lưu trữ vô số đan phương, ngoài ra còn có thông tin của vô số loài dược liệu tồn tại ở nhiều vi diện khác nhau, đồng thời có cả kỹ thuật luyện đan của vị Đan Thần đó truyền cho người hữu duyên. Nói chung, Đan Thần Đạo Kinh là một cuốn siêu cấp đan đạo thư tịch mà rất nhiều luyện đan sư cao cấp mơ ước muốn có.”
“Thiên Đế Thần Chưởng Quyền: là võ kỹ nổi tiếng của Thiên Đế và do Thiên Đế sáng tạo. Gồm hai võ kỹ riêng biệt, đó là Thiên Đế Thần Chưởng và Thiên Đế Thần Quyền, mỗi loại võ kỹ đều có phẩm cấp là thánh cấp.”
Hệ thống thanh âm liên tục vang lên ở trong đầu của Trương Thiên Nguyên.
Trương Thiên Nguyên nghe xong hệ thống thanh âm liền nói: “Học tập Vô Thượng Đạo Quyết cùng với Đan Thần Đạo Kinh.”
Trương Thiên Nguyên vừa dứt lời liền tập trung tinh thần, không lâu sau trong thần hồn của hắn xuất hiện vô số ký ức làm cho hắn gào lên một tiếng rồi hôn mê bất tỉnh.
Cửa phòng Trương Thiên Nguyên ngay sau đó mở ra, có ba người con gái bước vào bên trong phòng của Trương Thiên Nguyên, cả ba người này nhìn thấy Trương Thiên Nguyên ngã ở trên giường đôi mắt đóng lại liền kinh ngạc và sững sờ, sau đó nhanh chóng chạy đến bên giường của Trương Thiên Nguyên, khuôn mặt lo lắng nhìn Trương Thiên Nguyên đang bị hôn mê bất tỉnh ở trên giường.
....
Hai chục ngày sau. Mười chín ngày hôn mê bất tỉnh của Trương Thiên Nguyên nhanh chóng qua đi, đã bước sang ngày thứ hai mươi nhưng Trương Thiên Nguyên vẫn chưa tỉnh lại.
Trương Linh Nga, Trương Thiên Linh cùng với Lâm Tương Huyên đều lo lắng cho Trương Thiên Nguyên, đặc biệt là Trương Linh Nga và Trương Thiên Linh. Hai người bốn ngày nay không có tu luyện cũng không làm gì cả, chỉ ở trong phòng của Trương Thiên Nguyên chờ đợi Trương Thiên Nguyên tỉnh dậy, sức khỏe của cả hai giảm sút nhưng họ không có quan tâm, họ quan tâm là Trương Thiên Nguyên đến khi nào mới tỉnh lại; nói về tình cảm thì cả hai đều có tình cảm với Trương Thiên Nguyên, nhưng không dám thổ lộ, họ còn biết Lâm Tương Huyên đã làm chuyện đó với Trương Thiên Nguyên trong khi đó họ vẫn chưa làm chuyện đó với Trương Thiên Nguyên.
“Được rồi. Hai đứa quay về phòng nghỉ ngơi đi, để Huyên nhi chăm sóc cho Thiên Nguyên. Sức khỏe của hai đứa hiện giờ không được tốt, Thiên Nguyên mà biết được chắc chắn sẽ buồn đó. Với lại, đại hội tông tộc của Trương gia sắp đến rồi, chỉ còn một vào ngày nữa thôi.” Một giọng nam thành thục thanh âm vang lên ở trong phòng của Trương Thiên Nguyên.
Giọng nam đó chính là của phụ thân Trương Thiên Nguyên, đồng thời là đương nhiệm tộc trưởng của Trương gia. Trương Cường nhìn thân thể sa sút của Trương Linh Nga và Trương Thiên Linh đều rất thương, hắn biết hai vị nữ đệ tử thiên tài của Trương gia đều có tình cảm với con trai của mình, thương và buồn cho cả hai đứa vì cứ đợi mãi biết khi nào nó mới tỉnh lại trong khi đó đại hội tông tộc của Trương gia sắp đến rồi.
“Tộc trưởng nói như vậy thì tụi cháu xin phép về phòng ạ.” Trương Thiên Linh và Trương Linh Nga đồng thanh nói sau khi cả hai phát hiện ra Trương Cường.
Trương Thiên Linh và Trương Linh Nga sau đó quay trở về phòng của chính họ, hai người dìu nhau quay về phòng. Trương Cường không lâu sau cũng rời đi, hắn ta còn nhiều việc phải làm vì đại hội tông tộc của Trương gia sắp đến rồi.