Mọi người nghe xong lời nói của tộc trưởng Trương Cường liền đồng thời đứng dậy, sau đó thi lễ với tộc trưởng rồi rời khỏi nghị sự đường của gia tộc trong số đó có Trương Thiên Nguyên và Trương Linh Nga. Không lâu sau bên ngoài nghị sự đường của Trương gia xuất hiện một nam, một nữ, cặp nam nữ này chính là Trương Thiên Nguyên và Trương Linh Nga.
Trương Thiên Nguyên không có quay trở về nơi ở của chính hắn tại gia tộc mà di chuyển tới cổng chính của gia tộc. Trương Linh Nga thấy thiếu chủ di chuyển tới cổng chính của gia tộc liền đi theo, nàng sau đó đuổi kịp Trương Thiên Nguyên, rất nhanh liền cùng với thiếu chủ của Trương gia di chuyển tới cổng chính của gia tộc.
Không lâu sau cả Trương Thiên Nguyên và Trương Linh Nga xuất hiện ở bên ngoài cổng chính của Trương gia.
Rời Trương gia cổng chính, hai người hòa vào dòng người đi lại tấp nập ở trên đường cái của Linh Cổ thành. Náo nhiệt cảnh tượng làm cho Trương Linh Nga quên đi sự xấu hổ hiện lên khuôn mặt của mình vì đi cùng thiếu chủ của Trương gia hơn nữa còn là thiên tài số một của Trương gia, Trương Thiên Nguyên năm nay mười lăm tuổi mà thực lực đã ở Nguyên Sư cảnh rồi. Hôm nay Trương Linh Nga xuyên một bộ váy dài màu lục, phác họa ra đường cong uyển chuyển cuốn hút hơn nữa khuôn mặt xinh xắn đáng yêu ngũ quan tinh xảo càng tô nên vẻ đẹp cuốn hút của người thiếu nữ đang trong tuổi mới lớn, vẻ đẹp cuốn hút này của Trương Linh Nga làm biết bao nam tử đang đi ở trên đường cái thèm thuồng muốn một lần được xơi người thiếu nữ mới lớn này nhưng đó chỉ là ước mơ thầm kín của nhiều nam tử thôi, vì họ không thể tiếp cận được người thiếu nữ xinh đẹp này do có thiên tài số một của Trương gia là Trương Thiên Nguyên đi cùng.
.........................
Trương Thiên Nguyên và Trương Linh Nga mất ba mươi phút thời gian đi bộ để đi tới được khu chợ của Linh Cổ thành. Hai người ngay sau đó tách ra, mỗi người đi tới một hướng khác nhau của khu chợ vì mỗi người cũng có đồ cần phải mua.
Khu chợ của Linh Cổ thành có diện tích tương đối rộng, nơi này gần khu vực sinh sống những người đến từ nơi khác đến. Khu chợ nằm ở phía Tây Trương gia, cách Trương gia hơn năm dặm. Khu chợ này chia làm hai khu vực riêng, khu vực thứ nhất là nơi buôn bán mua sắm giành cho tất cả mọi người trong Linh Cổ thành còn khu vực thứ hai chỉ giành cho các tu luyện giả, gia tộc, thế lực trong Linh Cổ thành.
Ở khu vực thứ nhất của khu chợ ở Linh Cổ thành di chuyển một khắc đồng hồ, Trương Thiên Nguyên dừng lại ở một gian hàng bán lò luyện đan của một vị thanh niên mặc bộ y phục màu nâu, gia cảnh chắc không được tốt lắm. Vị thanh niên này hơn thế nữa còn là một vị tu luyện giả, một thân tu vi đạt tới Chân Linh cảnh tứ trọng.
“Tại hạ muốn mua một cái tứ phẩm lò luyện đan. Không biết gian hàng của các hạ có loại tứ phẩm lò luyện đan không?” Trương Thiên Nguyên cất tiếng nói với người thanh niên này.
“Quán của tại hạ không có tứ phẩm lò luyện đan, nhưng ngũ phẩm lò luyện đan trở nên thì có. Đạo hữu có thể mua.” Người thanh niên đó nghe xong Trương Thiên Nguyên nói liền cất tiếng nói.
“Được. Tại hạ mua nó, làm phiền các hạ lấy nó ra.” Trương Thiên Nguyên nghe xong liền nói.
Người thanh niên đó nghe xong liền nở nụ cười, sau đó lấy ra một cái lò luyện đan tương đối cổ đưa cho Trương Thiên Nguyên rồi giảng cho Trương Thiên Nguyên về lai lịch của lò luyện đan này.
Lò luyện đan này gọi là “Ngũ Linh Tạo Hoá Lò”, do Ngũ Linh Đại Đế luyện chế vào rất nhiều năm về trước khoảng hai vạn năm thời gian thậm chí còn lớn hơn. Ngũ Linh Tạo Hoá Lò này được vị thanh niên này gọi là Trầm Linh Việt bắt được khi thám hiểm ở trong một cái bí cảnh vào hai năm trước, cấp bậc là ngũ phẩm, không biết thời gian tồn tại thực của cái lò luyện đan này.
“Lò luyện đan này tại hạ bán 3000 linh tệ.” Trầm Linh Việt nói cho Trương Thiên Nguyên biết giá của ngũ phẩm đan lò “Ngũ Linh Tạo Hoá Lò”.
Trương Thiên Nguyên nghe xong liền từ không gian giới chỉ của chính mình lấy ra ba chục viên hạ phẩm linh thạch cùng với hai lọ Chân Linh Đan, đưa tất cả cho Trầm Linh Việt rồi nói với Trầm Linh Việt: “Tại hạ không có sẵn ba nghìn linh tệ ở trên người, cho nên tại hạ trả tiền bằng ba chục viên hạ phẩm linh thạch và hai lọ Chân Linh Đan. Chắc các hạ cũng biết công dụng của linh thạch và Chân Linh Đan nhỉ.”
“Thành giao!” Trầm Linh Việt nghe Trương Thiên Nguyên nói xong liền nói, sau đó Trầm Linh Việt kiểm tra túi đồ mà Trương Thiên Nguyên đưa, bên trong túi đồ quả nhiên có ba chục viên màu xanh thạch ẩn chứa nồng đậm linh khí ở bên trong cùng với một lò bình sứ đựng đan dược Chân Linh Đan-loại đan dược hỗ trợ võ giả Chân Linh cảnh tu luyện, giảm thời gian bế quan tu luyện đột phá cảnh giới.
Trầm Linh Việt đối với Trương Thiên Nguyên gật đầu một cái, Trầm Linh Việt lúc này mới đưa “Ngũ Linh Tạo Hoá Lò” cho Trương Thiên Nguyên rồi mới cất túi đồ mà Trương Thiên Nguyên đưa cho. Trương Thiên Nguyên nhận lấy “Ngũ Linh Tạo Hoá Lò”, trích huyết nhận chủ và rất nhanh Trương Thiên Nguyên trở thành chủ nhân mới của “Ngũ Linh Tạo Hoá Lò”.
Trương Thiên Nguyên sau đó rời khỏi gian hàng của Trầm Linh Việt, tiếp tục ở khu vực thứ nhất tìm kiếm cửa hàng bán dược liệu.
Khoảng một khắc sau Trương Thiên Nguyên tìm được một cửa hàng bán dược liệu, Trương Thiên Nguyên lập tức bước vào bên trong cửa hàng mua dựa liệu, rời khỏi cửa hàng bán dược liệu này sau hai khắc ở bên trong cửa hàng mua dược liệu. Số dược liệu mà Trương Thiên Nguyên mua bao gồm hai chục phần Trúc Cơ Đan dược liệu, thập phần Hồi Linh Đan dược liệu, chục phần Bồi Nhan Đan dược liệu, hơn hai chục phần các loại nhất giai dược liệu và chục phần Tụ Nguyên Đan dược liệu. Tổng cộng Trương Thiên Nguyên phải trả 5000 linh tệ nhưng Trương Thiên Nguyên trả cho chủ quán sáu chục viên hạ phẩm linh thạch cùng với một lọ Hồi Linh Đan, năm viên Tẩy Tủy Đan và sáu viên Giải Độc Đan.
Trương Thiên Nguyên sau khi xuất hiện ở bên ngoài cửa hàng bán dược liệu mà mình mua, liền đi về phía khu vực thứ hai của khu chợ ở Linh Cổ thành.